Chương 76: Vả mặt ông ta đau tim gan cũng đau.

Lại nhìn đến sư phụ của mình, La Kỳ gần như là mặt đầy nước mũi nước mắt bò qua: "Sư phụ cứu con!"

"Ngươi! Ngươi! La Kỳ tay ngươi!" Biểu tình trên mặt Hà Tông rất giống là thấy quỷ.

Mọi người ở đây đều là biểu tình giống nhau, không thể tin tưởng nhìn chằm chằm tay phải của La Kỳ. Vừa mới bị vặn thành bánh quai chèo, khẳng định bị gãy! Hiện tại La Kỳ một bên cáo trạng với Hà Tông, một bên ngón tay chỉ sang Quân Cửu, còn không phải là tay phải sao?

Bản thân La Kỳ cũng trợn tròn mắt, cả người hắn đều đau, đau đến nói chuyện thì hộc máu. Nhưng hiện tại La Kỳ cũng bị tay phải làm cho kinh ngạc đến ngây người, ngơ ngác duỗi tay sờ sờ tay mình.

Tay hết rồi.

Sao lại thế này? Vừa rồi không phải bị phế vật Quân Cửu kia vặn gãy sao? Sao tốt rồi.

La Kỳ còn động thủ hoạt động một chút, trừ bỏ đau ra, thì tốt rồi. La Kỳ mộng bức: "Tay của ta khỏe rồi?"

Bộp bộp bộp!

Vân Kiều dẫn đầu vỗ tay: "Y thuật của Quân cô nương tuyệt vời! Lợi hại!"

"Meo meo!" Tiểu Ngũ gật đầu, tất nhiên là tuyệt rồi!

Mọi người sôi nổi vỗ tay khen ngợi theo, vẻ mặt bội phục cùng kinh ngạc cảm thán. Chỉ có gương mặt Hà Tông là vặn vẹo, tiếng vỗ tay của mọi người đến chổ của ông ta, chính là từng tiếng bạt tay vang dội! Đánh đau mặt ông ta, trái tim cũng đau, gan cũng đau.

Quân Cửu làm sao làm được?

Chỉ một tay uốn éo như vậy, thì cánh tay La Kỳ tốt rồi? Ông ta sống hơn phân nửa đời, còn chưa bao giờ gặp qua luyện dược sư nào có bản lĩnh như vậy. Tiểu tiện nhân này rốt cuộc là ai?

Tới hiện tại rồi, Hà Tông mới nhớ tới hỏi một câu: "Ngươi là ai?"

"Quân Cửu." Khóe môi khẽ nhếch, cười bừa bãi làm càn, hai tròng mắt nhìn thẳng Hà Tông, trong điện quang hỏa thạch chẳng hoảng sợ mảy may. Ngược lại là làm Hà Tông run sợ trong lòng, sau lưng sởn gai ốc lạnh lạnh.

Quân Cửu!

Là nàng! Là người Quân Vân Tuyết nói qua kia. Đáy lòng Hà Tông nháy mắt quay cuồng nổi lên sát ý nùng liệt. Trước bắt nạt Quân Vân Tuyết ông ta luôn luôn xem trọng, lại đả thương đồ đệ của ông ta, Quân Cửu này tuyệt đối không thể giữ.

Không thể để nàng ta tiến vào Thiên Túng Viện! Đuổi nàng ta ra ngoài, sau đó trộm gϊếŧ nàng ta cho hả giận.

Vẻ hung ác nham hiểm nơi đáy mắt càng thêm nồng đậm, ác độc lắng đọng lại. Hà Tông đang muốn mở miệng, rất xa phía trước truyền đến một tiếng cười quen thuộc: "Ha ha ha tốt. Lão phu đang nói với thái thượng hoàng, này khi nào thì mới có thể nhìn thấy thánh thủ Quân Cửu. Không nghĩ tới đã đến nơi này rồi."

"Hức! Viện trưởng." Hà Tông xoay người nhìn lại, hít ngược một hơi sắc mặt cực kỳ khó coi.

Lại nhìn đến Phượng Kiêu bên cạnh Lạc Khâu Hạc viện trưởng Thiên Túng Viện, đang dùng ánh mắt hung hãn khϊếp người nhìn chằm chằm ông ta. Hàn ý một tầng lại một tầng bò lên trên phía sau lưng, Hà Tông nắm chặt nắm tay. Lần này không phải tức, mà là sợ.

Bọn họ là người cùng bối phận, so với đám tiểu hài tử tuổi trẻ thì càng hiểu rõ hung danh hiển hách của thái thượng hoàng là chân thật cỡ nào.

Phượng Kiêu vừa quay đầu nhìn về phía Quân Cửu, lập tức cười nở hoa: "Lão nhân Khâu Hạc, đây là đứa nhỏ nhà ta. Không tệ chứ?"

"Không tệ không tệ, thực tốt!" Lạc Khâu Hạc không hàm hồ khen ngợi Quân Cửu. Ông vuốt chòm râu trắng, cười trang nghiêm hiền từ, ánh mắt dừng ở trên người Quân Cửu đánh giá, là thật sự rất vừa lòng.

Nghe thấy danh thánh thủ Quân Cửu, làm sao có thể so được với tận mắt nhìn thấy.

Thay đổi là người khác, cho dù luyện dược sư trị liệu tốt hơn nữa, cũng phải bó xương sau đó tĩnh dưỡng mấy ngày mới có thể nhúc nhích. Mà Quân Cửu chỉ xuống tay hai cái, khiến cho La Kỳ khôi phục giống như kia. Y thuật này, làm sao có thể không kinh người?

"Viện trưởng!" Hà Tông nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Quân Cửu: "Tiểu tiện.. Quân Cửu công nhiên đả thương đệ tử Thiên Túng Viện chúng ta, quyết không thể để nàng vào Thiên Túng Viện. Thiên Túng Viện chúng ta tuyệt đối không thể thu nhận tai họa tàn nhẫn độc ác như vậy!"

Ở dưới ánh mắt của Phượng Kiêu, Hà Tông nuốt mấy chữ tiểu tiện nhân trở lại. Nhưng ông ta hung ác nham hiểm ngoan độc như cũ, không buông tha Quân Cửu.

Thái thượng hoàng thì thế nào? Thiên Túng Viện là bọn họ chưởng quản, Phượng Kiêu mơ tưởng nhúng tay! Hà Tông nhìn về phía Lạc Khâu Hạc, lập tức bị ánh mắt ông ấy nhìn mà thân thể cứng đờ, sắc mặt cũng cứng đờ.

Lạc Khâu Hạc nói: "Sự thật chân tướng như thế nào, lão phu đã sáng tỏ. Là La Kỳ đánh lén trước, hắn thân là đệ tử Thiên Túng Viện, lại đánh lén đệ tử tiến đến báo danh. Nếu không phải Quân Cửu thân thủ tốt, tránh ra, một phi đao này chẳng phải là muốn mạng nhỏ những người khác?"

"Không! Viện trưởng, Quân Cửu phế vật này nhiều nhất là bị thương, sẽ không gϊếŧ nàng!" La Kỳ còn đang cãi lại.

Lập tức ánh mắt ba người Phượng Kiêu, Lạc Khâu Hạc, Vân Kiều trừng qua, La Kỳ run lên bần bật.

Lạc Khâu Hạc lại nói: "Thánh thủ Quân Cửu có thể tới Thiên Túng Viện chúng ta, là chuyện vui của Thiên Túng Viện chúng ta. Đăng ký xong cho nàng cùng Vân Kiều, thông qua tuyển chọn sau đó là đệ tử Thiên Túng Viện chúng ta."

"Thưa vâng." Bên cạnh đệ tử lập tức đi đăng ký.

Lạc Khâu Hạc lại nhìn về phía Hà Tông: "Phó viện trưởng ông dạy bảo đệ tử không nghiêm, ra tay ác ý đả thương người. Còn không mau mang theo La Kỳ, xin lỗi cho Quân Cửu."

"Cái gì? Xin lỗi?" Hà Tông cùng La Kỳ đồng thời hô to ra tiếng.

Xin lỗi Quân Cửu, sao có thể?

"Ta chưa bao giờ thu nhận đồ bỏ đi. Xin lỗi thì không cần." Quân Cửu mở đầu, khiến mọi người nhìn về phía nàng.

Không thu đồ bỏ đi? Cũng không phải là nói Hà Tông cùng La Kỳ xin lỗi là rác rưởi, phế vật vô dụng sao? Sắc mặt Hà Tông xanh đen đan xen. Mà La Kỳ nhìn Quân Cửu đi tới, theo bản năng run run sợ hãi: "Ngươi làm gì!"

Rắc!

Quân Cửu ra tay quá nhanh, ai cũng không phản ứng kịp.

Lấy lại tinh thần thì nhìn thấy La Kỳ kêu thảm thiết ngã xuống đất, tay phải của hắn lại đứt gãy. Thoạt nhìn còn muốn thảm thiết hơn bị vặn thành bánh quai chèo vừa rồi!

Mọi người sôi nổi đánh rùng mình. Đáng sợ! Quân Cửu quá hung!

Ở sau khi trị liệu xong cho La Kỳ, lại ra tay vặn gãy cánh tay La Kỳ lần nữa. Thủ đoạn này, tàn nhẫn khiến người ta kinh hãi trong lòng, quyết đoán khiến người sợ hãi. Đây chính là viện trưởng, phó viện trưởng đều ở ngay tại chỗ, Quân Cửu cũng dám làm như vậy.

Hơi cong khóe miệng, Quân Cửu cười khẽ lạnh băng vô tình: "Trả giá cho đánh lén ta, là phải đòi lại đủ."

"Tiểu tiện nhân!" Hà Tông tức giận phát run. Ngay trước mặt ông ta vặn gãy cánh tay đồ đệ của ông ta, cái này không phải hung hăng đánh mặt ông ta sao?

Hà Tông hận không thể hiện tại liền gϊếŧ Quân Cửu, nhưng ánh mắt của Phượng Kiêu sau lưng, làm Hà Tông động cũng không dám động. Ông ta không nghi ngờ chút nào, nếu ông ta dám bước ra một bước tới Quân Cửu, là Phượng Kiêu có thể đánh gãy chân ông ta.

Lại nghe ngữ khí nghiêm khắc của Lạc Khâu Hạc: "Đây là hắn gieo gió gặt bão. Phó viện trưởng, mang người về quản giáo cẩn thận lại đi. Còn có lần sau, tuyệt không tha nhẹ."

"Được! Ta biết rồi." Hà Tông ánh mắt oán độc hung ác nham hiểm, ông ta gắt gao trừng mắt nhìn Quân Cửu vài cái, không cam lòng mang theo La Kỳ đi vào Thiên Túng Viện.

Đi ra ngoài, sau lưng còn truyền đến thanh âm của Quân Cửu. Nàng nói: "Đáng tiếc Thiên Túng Viện không có luyện dược sư nào có bản lĩnh như ta, có thể nhanh chóng trị tốt cho hắn."

Lạc Khâu Hạc còn gật đầu: "Đúng vậy. Đích xác không người nào có thể so sánh với y thuật của cháu!"

Hà Tông lảo đảo một cái, tức giận suýt nữa té ngã sấp mặt.

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, căm giận đến bước chân càng nặng nề, giống như Quân Cửu chính là sàn gạch này, có thể làm ông ta hung hăng dẫm đạp!

Hà Tông hiện tại còn không biết, Quân Cửu phế cánh tay La Kỳ hai lần, sẽ tạo thành di chứng tuyệt đối không phải luyện dược sư tới trị liệu là có thể giải quyết. La Kỳ phải trả giá đại giới cho việc hắn ác độc đánh lén, tay phải đã phế, hắn phải học quen dùng tay trái.

Âm thầm, ánh mắt oán độc của Quân Vân Tuyết nhìn chằm chằm cửa sơn môn. Mọi người bội phục tán thưởng, viện trưởng thưởng thức Quân Cửu, còn có thái thượng hoàng cùng Vân Kiều một trái một phải che chở nàng. Đố kỵ oán hận, móng tay chui thật sâu vào trong lòng bàn tay.

Máu tươi nhỏ giọt theo kẽ ngón tay, Quân Vân Tuyết cắn răng: "Quân Cửu ngươi kiêu ngạo không được bao lâu!"

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------