Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư

Chương 70: Tiểu Cửu là yêu nghiệt.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Yêu nghiệt!

Hiện tại đáy lòng Phượng Kiêu cũng chỉ có hai chữ này.

Từ trong mấy câu ông nói, thì moi ra xuất thân là một âm mưu, nàng không phải nữ nhi Quân tam gia, mà là nữ nhi Quân ngũ gia Quân Minh Dạ. Hiện tại lại nhìn ra là ông trúng độc mới rời đi, trở về là bởi vì không sống được bao lâu nữa.

Tuy rằng Quân Cửu biết chân tướng, có thể làm đáy lòng Phượng Kiêu thiếu một chút cảm giác áy náy. Nhưng Phượng Kiêu càng muốn hỏi chính là: "Cháu nhìn sao mà ra hoàng gia gia ta trúng độc? Còn, còn nhìn ra ta không sống được bao lâu?"

Phượng Kiêu lặp lại kiểm tra chính mình. Từ bề ngoài? Cũng không thể nhìn ra được nha!

Quân Cửu hài hước, không chút để ý thưởng thức Phượng Kiêu khϊếp sợ cùng mộng bức một phen. Mới duỗi tay điểm điểm bả vai của mình: "Ta là luyện dược sư, ông vừa mới chạm vào bả vai của ta, thì ta đã nhìn ra."

"Vậy cũng được? Lại không phải bắt mạch!" Phượng Kiêu không chỉ không giải thích nghi hoặc, ngược lại càng chấn kinh rồi.

Quân Cửu cười.

Tiểu Ngũ nhìn, meo meo nói câu: Chủ nhân thật xấu~~

Quân Cửu không cần bắt mạch cũng có thể biết. Kiếp trước nàng tu luyện Băng Tâm Quyết, trừ bỏ cường đại thân hình, hiển lộ rõ nhất cường hãn nhất chính là tinh thần lực. Mà cái này đi theo nàng cùng nhau xuyên qua tới đây. Vừa rồi Phượng Kiêu đè vai nàng lại, nàng phân một sợi thần thức đi theo ngón tay Phượng Kiêu hoàn toàn đi vào trong cơ thể. Dạo qua một vòng nên đã biết tình huống thân thể của Phượng Kiêu.

Ông ta trúng độc, còn là độc cũ qua nhiều năm, ở trong cơ thể ít nhất có mười mấy năm.

Lật lại trước đó, thực dễ dàng là có thể đoán ra nguyên nhân Phượng Kiêu lúc trước không thể không để nàng lại, một mình rời đi. Đồng dạng cũng ở khi biết Phượng Kiêu không sống được bao lâu, thái độ của Quân Cửu đối với ông ta cũng khoan dung hơn rất nhiều.

Nhưng mà Tiểu Ngũ ngồi xổm trên bàn nhỏ, liếc mắt một cái thì nhìn thấu tâm tư của Quân Cửu.

Người khác không biết, nhưng kiếp trước nó ở bên cạnh Quân Cửu cũng có mười năm. Chủ nhân rõ ràng chính là ngứa tay, muốn ra tay cứu Phượng Kiêu!

Quân Cửu cười nhìn Phượng Kiêu: "Ông muốn bồi thường cho ta thì cũng có thể. Ta chỉ cần ông đáp ứng ta một sự kiện."

"Chuyện gì? Tiểu Cửu cháu nói đi! Hoàng gia gia đều sẽ thỏa mãn cháu." Phượng Kiêu gần như là gấp không chờ nổi.

Quân Cửu ngoắc ngoắc ngón tay với ông ta, Phượng Kiêu lập tức đi tới. Bên ngoài thái thượng hoàng Thiên Túng Quốc làm thế nhân nghe tiếng đã sợ vỡ mật, hiện tại ở trước mặt Quân Cửu lại nghe lời không thể tưởng tượng. Sợ là người ngoài thấy được, tròng mắt đều phải trừng rớt ra.

Để Phượng Kiêu ngồi xuống, sau đó vươn tay, Quân Cửu áp đầu ngón tay lên bắt mạch, nàng nói: "Để ta trị liệu cho ông."

"Tiểu Cửu cháu.." Phượng Kiêu há niệng nuốn nói. Ông đây là độc trí mạng! Ông tốn mười mấy năm, đi khắp thiên hạ, đều không có biện pháp trị liệu. Quân Cửu lại sao có thể trị hết được?

Nhưng nhìn bộ dáng Quân Cửu nghiêm túc bắt mạch cho ông, Phượng Kiêu yên lặng nuốt lời nói trở về. Ông trở về là bồi thường cho Quân Cửu, chỉ cần Quân Cửu vui vẻ, ông làm cái gì cũng được! Hiện tại chỉ là đáp ứng Quân Cửu, ông chỉ gật đầu thôi thì có bao nhiêu đơn giản.

Vì thế Phượng Kiêu gật đầu: "Được."

Không biết có phải ảo giác của ông hay không, Phượng Kiêu phát hiện sau khi mình gật đầu, thái độ của Quân Cửu đối với ông càng tốt. Đương nhiên cũng có thể là Quân Cửu cảm thấy hứng thú với độc của Phượng Kiêu.

Mặc kệ là nguyên nhân nào, Phượng Kiêu được Quân Cửu mời đến trong nhà. Nói cho hay rằng, gần gũi tiện chữa bệnh cho ông.

Chỉ là ông nhìn hai chữ Mặc phủ ở cửa, vẻ mặt hoang mang. Thẳng đến khi Quân Cửu giới thiệu Lãnh Uyên cho ông: "Đây là hộ vệ sư phụ ta để lại cho ta, kêu là Lãnh Uyên. Nhà này cũng là của sư phụ ta, hắn tạm thời không ở đây."

"À!" Phượng Kiêu sờ sờ chòm râu, gật gật đầu.

Ông nhìn về phía Lãnh Uyên đánh giá, tức khắc hít khí. Trước không nói dựa vào khí thế diện mạo của Lãnh Uyên, kéo ra ngoài chính là nhân trung long phượng. Làm một hộ vệ, hoàn toàn là nhân tài không được trọng dụng!

Ông vừa mới thử thực lực của Lãnh Uyên, phát hiện sâu không thấy đáy, thực lực xa xa còn mạnh hơn ông, căn bản không thể tra xét ra sâu cạn. Nghĩ tới ông là phía sau cha của Quân Cửu, sau khi Quân Minh Dạ không còn thì ông là đệ nhất cao thủ Thiên Túng Quốc, lại cũng không thể nhìn ra thực lực của Lãnh Uyên.

Đây còn là hộ vệ của sư phụ Quân Cửu lưu lại. Vậy sư phụ của Tiểu Cửu, sẽ rất mạnh? Thân bản lĩnh này của Tiểu Cửu, rất có khả năng chính là học cùng sư phụ của nàng.

Quân Cửu lại nhìn về phía Bích La: "Đây là thị nữ. Có yêu cầu gì thì mệnh lệnh nàng là được. Thực trung tâm, không cần lo lắng."

Một viên Thi Khôi đan, sinh tử của con rối Bích La đều là của nàng!

"Mà nó kêu là Tiểu Ngũ, là tiểu gia hỏa quan trọng nhất của ta, trừ bỏ ta, nó ở chỗ này là lớn thứ hai, có chút thông minh bướng bỉnh, cũng thực dính người đáng yêu. Có đôi khi nó sẽ thay ta đi tìm ông truyền tin tức." Quân Cửu ôm Tiểu Ngũ, ngữ khí thái độ rõ ràng bất đồng.

Cái này không khỏi làm Phượng Kiêu nghiêm túc nhìn Tiểu Ngũ thêm vài lần. Mà Tiểu Ngũ đã sớm bởi vì Quân Cửu nói, ngất ngây cũng sắp bay tới bầu trời luôn rồi.

Lãnh Uyên nhìn, khóe mắt run run. Hắn bị Tiểu Ngũ truy đuổi đều sắp có bóng ma! Bởi vì quan trọng với Quân Cửu, hắn lại không thể đánh trả, không thể trêu vào thì chỉ có thể trốn tránh.

Cuối cùng Quân Cửu nhìn về phía Phượng Kiêu, giới thiệu với Lãnh Uyên: "Vị này chính là thái thượng hoàng Thiên Túng Quốc, là.. người bệnh của ta."

Phượng Kiêu chờ câu hoàng gia gia, hoặc là gia gia, sau đó thất vọng rồi. Phượng Kiêu an ủi chính mình dưới đáy lòng, Quân Cửu còn ở tã lót thì ông đi rồi. Hiện tại trở về, đối với Quân Cửu mà nói chẳng qua là người xa lạ vừa mới gặp mặt.

Về sau quen thuộc rồi, Quân Cửu nhất định sẽ gọi ông là gia gia! Phượng Kiêu coi cái này trở thành mục tiêu của mình. Nhất định phải thực hiện trước khi chết.

Lúc này Phượng Kiêu cũng không biết, sau đó không lâu, mục tiêu của ông không chỉ được thực hiện, còn thành công trị hết độc, sống thật lâu.

Cuộc sống trong Mặc phủ bình tĩnh tường hòa, Quân Cửu tu luyện, luyện đan, chữa bệnh cho Phượng Kiêu. Lúc rảnh rỗi thì vuốt ve mèo, chơi đùa với mèo, lại xem Tiểu Ngũ đuổi theo Lãnh Uyên khắp cả viện, miễn bàn có bao nhiêu tự tại.

Bên kia Quân phủ, đã có thể nói mây đen thảm đạm.

Phượng Kiêu nói được thì làm được, thái thượng hoàng lên tiếng, Đương kim hoàng đế là nhi tử nào dám không nghe lời, lập tức hạ chỉ để Phượng Thiên Khải và Quân Vân Tuyết thành hôn. Phượng Thiên Khải không muốn, Quân Vân Tuyết càng không muốn.

Quân Vân Tuyết hiện tại lại đang phát giận. "Kêu con gả cho Thái Tử, không có khả năng! Hắn nhục nhã con ở trước mặt mọi người, sửa miệng muốn cưới tiểu tiện nhân Quân Cửu. Cha mẹ sao hai người có thể để nữ nhi gả cho hắn?"

"Tuyết Nhi, ý chỉ của hoàng đế chúng ta có thể cãi lời, nhưng thái thượng hoàng còn ở Thiên Túng Quốc, Linh Sư cấp bảy giận dữ, vậy thì Quân gia chúng ta đã có thể phải biến mất khỏi Thiên Túng Quốc." Thượng Quan Dĩ Dung bất đắc dĩ khuyên Quân Vân Tuyết.

Quân Hùng Thiên càng cứng rắn mệnh lệnh: "Vì Quân gia, con cần phải gả!"

"Không!" Quân Vân Tuyết căm giận: "Linh Sư cấp bảy rất lợi hại sao? Thiên Túng Viện sắp phải khai giảng, con nghe lão sư nói, năm nay sẽ có năm tông tới học viện chọn lựa hạt giống, nếu con được chọn trúng, thì có phải không cần gả cho Phượng Thiên Khải hay không?"

"Cái gì?" Quân Hùng Thiên cùng Thượng Quan Dĩ Dung vừa nghe thì chấn kinh rồi.

Quân Vân Tuyết gật đầu: "Đây là thật sự. Con ở Thiên Túng Viện là thiên chi kiêu nữ, phó viện trưởng rất thích con. Nếu được ông ta tiến cử, con tiến vào năm tông, trở thành đệ tử năm tông, đến lúc đó thái thượng hoàng cũng không thể ép buộc con gả cho Phượng Thiên Khải đi?"

Quân Vân Tuyết hiện tại cực kỳ hận Phượng Thiên Khải. Hắn làm nàng mất mặt, vũ nhục nàng! Nàng càng hận Quân Cửu, hận đến muốn thiên đao vạn quả Quân Cửu. Nhưng hiện tại quan trọng chính là thoát khỏi hôn sự.

Quân Hùng Thiên một ngày này cũng là đại hỉ: "Tuyết Nhi, con có nắm chắc được năm tông chọn trúng sao?"

"Có!" Vì không gả cho Phượng Thiên Khải, vì gϊếŧ Quân Cửu báo thù hả giận. Nắm chắc? Không từ thủ đoạn, cũng phải có được!

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------
« Chương TrướcChương Tiếp »