Quân Cửu!
Trên mặt trang dung tinh xảo của Thượng Quan Dĩ Dung lúc này đã vặn vẹo. Bà ta nghe thấy các quý phụ chung quanh nghị luận nói: "Thánh thủ Quân Cửu cũng tới? Không hổ là Quân gia, ngay cả thánh thủ gần đây vang danh Thiên Túng Quốc cũng tới chúc thọ."
"Đúng vậy. Nghe nói thánh thủ Quân Cửu này, tuổi chẳng qua vừa mới mười ba mười bốn, lại là một tay luyện đan thuật xuất thần nhập hóa, không người nào có thể so sánh, khéo chính là, nàng cũng họ Quân đấy."
Người nói chuyện, chỉ là nhất thời trêu ghẹo, lại thấy sắc mặt Thượng Quan Dĩ Dung càng khó coi. Lập tức một chúng phu nhân hai mặt nhìn nhau, nghi hoặc nhìn Thượng Quan Dĩ Dung.
Một người có bộ dáng tương tự vài phần với Thượng Quan Dĩ Dung. Bà ta là nhị tiểu thư phủ Thừa tướng, gả cho một vị Vương gia. Giờ phút này bà ta nghi hoặc nhìn Thượng Quan Dĩ Dung: "Tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy? Thánh thủ Quân Cửu tới, sao tỷ giống như mất hứng vậy?"
"Chẳng lẽ là bởi vì cùng tên với đứa phế vật kia?" Có người nhỏ giọng suy đoán.
Thượng Quan Dĩ Dung lúc này mới lấy lại tinh thần.
Bà ta trầm khuôn mặt, miễn cưỡng kéo ra một cái tươi cười khó coi. Thượng Quan Dĩ Dung mở miệng: "Chư vị phu nhân trước tiên tụ tập ở nơi này, ta đi ra ngoài nhìn tiệc mừng thọ một cái, miễn cho xảy ra đường rẽ gì."
"Này, Thượng Quan phu nhân?"
"Sao bà ấy lại nhanh như vậy? Hơn nữa dáng vẻ như trời muốn sập thế?" Một đám phu nhân nhìn Thượng Quan Dĩ Dung vội vàng rời đi, sôi nổi kinh ngạc khó hiểu.
Các bà là không biết Thượng Quan Dĩ Dung làm sao, nhưng thân là thị nữ bên người Thượng Quan Dĩ Dung, Thu Ngọc lại rõ ràng.
Nàng ta nhìn trái nhìn phải, hạ giọng nhắc nhở Thượng Quan Dĩ Dung: "Phu nhân ngài chậm một chút, cẩn thận bị người khác nhìn ra không thích hợp."
Thượng Quan Dĩ Dung bước chân đột nhiên dừng lại.
Bà ta quay đầu, ánh mắt hung ác dữ tợn, Thượng Quan Dĩ Dung nghiến răng nghiến lợi: "Thánh thủ Quân Cửu này, thỉnh một tháng cũng không thấy người. Như thế nào cố tình hiện tại lại tới?"
Thượng Quan Dĩ Dung nhịn không được mà cân nhắc dưới đáy lòng, xác định. Thánh thủ Quân Cửu này rất có khả năng chính là tiện nha đầu kia!
Nếu thật là nó, tuyệt đối không phải là tới mừng thọ, nhất định là tới quấy rối!
Thượng Quan Dĩ Dung lập tức hạ lệnh: "Thu Ngọc ngươi đi mau! Nhất định phải tìm được nó!"
"Tìm được ai? Nương người làm sao vậy." Quân Vân Tuyết đi tới, nàng ta hơi hơi nhíu mày nghi hoặc nhìn Thượng Quan Dĩ Dung.
Bởi vì là tiệc mừng thọ của Quân Hùng Thiên, Quân Vân Tuyết thân là nữ nhi, rốt cuộc thay ra váy trắng bạch y mà nàng ta yêu thích nhất, mặc vào một bộ cung trang màu hồng phấn, thanh nhã thánh khiết, thái độ càng thêm cao quý. Thượng Quan Dĩ Dung vừa thấy Quân Vân Tuyết, tức khắc lộ ra tươi cười.
Bà ta nắm tay Quân Vân Tuyết, đánh giá một phen, vừa lòng gật đầu: "Tuyết Nhi hôm nay thật đẹp!"
"Đương nhiên. Nương, Tuyết Nhi nói cho người một sự kiện." Quân Vân Tuyết cúi người nói nhỏ ở bên tai Thượng Quan Dĩ Dung. Thượng Quan Dĩ Dung sau khi nghe thấy, thần sắc đại biến, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lại là kích động mừng như điên.
"Thật sự?"
"Thái Tử hứa hẹn với con, hôm nay nhất định sẽ đến đính ước." Quân Vân Tuyết ngậm tư thái cao ngạo, rất đắc ý.
Hoàng đế tương lai Thiên Túng Quốc thì làm sao chứ? Hiện tại còn không phải phải quỳ ngã xuống dưới làn váy của nàng ta sao. Vì nàng lộ ra tươi cười mà hao tổn tâm huyết. Quân Vân Tuyết đã có thể nghĩ đến, đợi lát nữa tin tức công bố, ánh mắt thế nhân nhìn về phía mình, sẽ hâm mộ cỡ nào, khen ngợi thổi phồng không ngừng.
Thượng Quan Dĩ Dung nhìn Quân Vân Tuyết, trên mặt tươi cười thu liễm vài phần, đáy mắt bà ta chợt lóe ác độc mà qua, Thượng Quan Dĩ Dung lập tức quay đầu mệnh lệnh Thu Ngọc.
Bà ta mở miệng: "Thu Ngọc, truyền khẩu lệnh của ta. Kêu gọi mọi người trong phủ bắt giữ thánh thủ Quân Cửu! Bắt được nàng, lập tức gϊếŧ! Nhưng mà nhớ lấy không thể để cho các khách nhân trong phủ thấy, phải thần không biết quỷ không hay diệt trừ nó!"
"Dạ, Thu Ngọc hiểu rõ."
"Thánh thủ Quân Cửu tới?" Quân Vân Tuyết nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hiện tại nàng ta đã biết rõ Thượng Quan Dĩ Dung vì cái gì mà sắc mặt sẽ không tốt. Nàng ta biết Thượng Quan Dĩ Dung hoài nghi, bọn họ bắt Quân Cửu lâu vậy mà không được, hiện tại thánh thủ Quân Cửu đột nhiên tới đây, chẳng phải là chứng minh, nàng chính là Quân Cửu sao?
Mặc kệ có phải hay không, đều cần thiết diệt trừ nó, đáy mắt Quân Vân Tuyết hiện lên ngoan độc, sát ý hiện lên.
Hôm nay là đại sự của nàng ta! Càng là tiệc mừng thọ của cha, tuyệt đối không cho phép Quân Cửu quấy rối. Gϊếŧ nó, để tuyệt hậu hoạn. Còn như nó là luyện dược sư? Quản làm chi. Trước gϊếŧ rồi lại nói sau! Thà rằng gϊếŧ lầm một ngàn, tuyệt không buông tha một tên.
Giờ khắc này, mẹ con Quân Vân Tuyết rất là ăn ý. Ngay cả ý tưởng cũng giống nhau như đúc.
Mệnh lệnh Thu Ngọc lập tức hành động, Thượng Quan Dĩ Dung nắm tay Quân Vân Tuyết, nói: "Được rồi. Nếu Thái Tử đáp ứng con rồi, Tuyết Nhi hôm nay con phải bảo trì trạng thái tốt nhất. Đi thôi, mẫu thân mang con đi phía trước, để tất cả mọi người phải nhìn cho kỹ, đệ nhất mỹ nhân Thiên Túng Quốc ta, cùng Hoàng Hậu tương lai của Thiên Túng Quốc!"
Quân Vân Tuyết câu môi, lộ ra nụ cười cao nhã rụt rè, vừa mở miệng, lời nói lại làm lòng người ta kinh sợ không thôi: "Dạ. Nương cũng đừng lo lắng, thánh thủ Quân Cửu kia ở Quân phủ chúng ta. Không đường có thể đi, nó chết chắc rồi!"
"Ừ, hôm nay nhất định không buông tha cho nó!" Thượng Quan Dĩ Dung gật đầu, thần sắc độc ác.
* * *
Bên kia, Quân Cửu đứng ở một góc Quân phủ. Tất nhiên có không ít người đi tới chào hỏi, ánh mắt nhìn về phía nàng đều là kinh ngạc cảm thán liên tục. Tuổi như thế, lại có thể luyện chế ra không ít đan dược trân quý, tiền đồ của Quân Cửu là không thể hạn lượng!
Ai cũng muốn nhân lúc hiện tại Quân Cửu còn trẻ, giao hảo nhiều hơn. Sau này có yêu cầu, mới có thể thuận tiện không phải sao? Nếu không phải Vân Trọng Cẩm cùng Vân Kiều ngăn cản ở phía trước, chỉ sợ bọn họ liền phải vây quanh lên, bao quanh kín Quân Cửu.
Cái danh thánh thủ Quân Cửu, giờ phút này có thể thấy được danh khí của kẻ quyền thế.
Vân Kiều một lúc sau đi tới, sắc mặt hơi hơi trắng bệch. Hắn ăn một viên Noãn Tâm Ích Khí Hoàn, buồn rầu nói với Quân Cửu: "May mắn nhà ta có đại ca. Nếu không phụ thân nếu để ta cai quản gia nghiệp, ta chỉ sợ phải tuổi xuân chết sớm."
"Mệt như vậy?"
"Đương nhiên! Những người đó cũng giống như đã mấy trăm năm chưa nói chuyện vậy, lôi kéo nói mãi không ngừng. Ta cũng sắp không thở nổi, càng không biết bọn họ đang nói cái gì. Quân cô nương, cũng có nhiều người tới tìm cô như vậy, sao thấy cô cứ nhẹ nhàng thế?" Vân Kiều tò mò.
Hắn cùng Vân Trọng Cẩm tuy rằng ngăn cản ở phía trước, nhưng cũng không ít người tìm Quân Cửu. Như thế nào mà Quân Cửu lại nhẹ nhàng tự tại?
Nghe vậy, Quân Cửu liếc xéo Vân Kiều. Nàng câu môi cười: "Huynh nhìn cho kỹ đây."
"Cái gì?"
Vân Kiều nhìn thấy lại có người đi đến trước mặt Quân Cửu. Hắn nhận biết, là một vị gia chủ rất có thế lực ở Thiên Túng Quốc. Đương nhiên so không được Quân gia cùng Vân gia, chỉ thấy hắn còn chưa mở miệng.
Quân Cửu lạnh lùng nói trước: "Mua đan dược thì đi phòng giao dịch của Vân gia. Đơn hàng riêng thì ta không rảnh tiếp! Có chuyện nói thẳng, không có thì tạm biệt đừng chắn đường."
Vị gia chủ kia há miệng trừng mắt, ngây ngốc ở ngay tại chỗ. Tới tìm Quân Cửu khẳng định là muốn cầu đan dược! Nhưng lúc này còn chưa có mở miệng, đều bị Quân Cửu một câu đánh bay.
Nhìn khuôn mặt Quân Cửu kiêu căng lạnh băng, đôi mắt lãnh u sắc bén dừng ở trên người hắn, lại có loại cảm giác bị nhìn thấu. Gia chủ kia không tự chủ được run run, yên lặng cười cười với Quân Cửu, sau đó biểu tình bi thương xoay người đi rồi.
Toàn bộ quá trình, hắn ngay cả cơ hội mở miệng nói một câu cũng không có.
Vân Kiều xem mà choáng váng. Thở sâu, kính nể giơ ngón tay cái lên với Quân Cửu: "Lợi hại!"
Quân Cửu nhướng mày cười khoa trương làm càn. Vân Kiều nhìn nàng, mặt lại hơi hơi đỏ, tim đập lên nhanh hơn, Quân cô nương thật sự rất lợi hại! Hắn hơi há miệng, đang muốn nói..
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------