Chương 386: Thù mới hận cũ thêm một cái.

Vân Nghê mặt ngoài là nói với viện trưởng Thái Sơ, nhưng thực tế nàng ta vừa mở miệng thì đứng ở bên người đại trưởng lão, sau khi nói xong lại trực tiếp thối lui đến phía sau đại trưởng lão ẩn núp đi. Mục Cảnh Nguyên bọn họ vừa thấy, đen mặt. Thật âm hiểm!

Trừ bỏ đám người bọn họ tiến vào một ải cuối cùng, lưu lại ở bên ngoài căn bản không biết truyền thừa ở trong tay ai. Mục Cảnh Nguyên lén nói qua cho Quân Cửu, bọn họ biết thì không sao, nhưng ngàn vạn lần đừng để cho người học viện Thiên Hư biết được. Đặc biệt là viện trưởng Thiên Hư!

Viện trưởng Thiên Hư có lòng tham danh lợi quá nặng, bá đạo cường ngạnh.

Một khi ông ta mà biết được truyền thừa Huyết Ảnh Vương hiện thế, chắc chắn sẽ khăng khăng truyền thừa là của Hồng Anh đồ đệ ông ta. Nếu như biết được truyền thừa ở trên người Quân Cửu, vậy thì Quân Cửu liền nguy hiểm! Quân Cửu và Khanh Vũ chưa nói gì, bởi vậy Mục Cảnh Nguyên bọn họ đều tưởng Quân Cửu được truyền thừa.

Rốt cuộc quan hệ có tốt đi nữa, thì Quân Cửu còn có thể nhường truyền thừa cho Khanh Vũ sao? Không có khả năng đi!

Quả nhiên viện trưởng Thiên Hư thay đổi sắc mặt. Khanh Vũ nhăn mày lại, há miệng muốn nói gì nhưng nhìn đến ánh mắt của Quân Cửu, Khanh Vũ ngậm miệng lại.

"Không có khả năng!" Viện trưởng Thiên Hư cất giọng như lôi đình, uy áp khϊếp người. Ông ta khinh miệt lãnh khốc nhìn chằm chằm Quân Cửu, mở miệng: "Có đồ nhi Hồng Anh của ta ở đó, ai có thể ưu tú hơn nó? Hồng Anh đâu, Hồng Anh ở nơi nào?" Viện trưởng Thiên Hư quay đầu tìm kiếm thân ảnh Hồng Anh khắp nơi.

Ông ta tìm không thấy Hồng Anh, lại hung tợn trừng mắt liếc nhìn Quân Cửu một cái. Ngay sau đó nhìn về phía Vân Nghê chất vấn: "Vân Nghê, ngươi tới nói Hồng Anh ở đâu?"

"Ta.." Vân Nghê hoảng hốt trong lòng, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.

Nàng ta nhịn không được muồn mở miệng nói Hồng Anh bị Quân Cửu hại, nhưng nghĩ đến nàng ta còn chưa lấy được tâm pháp luyện thể thuật, Vân Nghê không dám nói. Nàng ta sợ mình mà nói, thì viện trưởng Thiên Hư dưới cơn bạo nộ sẽ trực tiếp gϊếŧ Quân Cửu!

Vốn nàng ta nhất thời đố kỵ, mới có thể nói ra chỉ là muốn gây phiền toái cho Quân Cửu. Hiện tại phản ứng lại, Vân Nghê chỉ cảm thấy mình thật ngu ngốc! Quân Cửu đã chết, thì nàng ta còn lấy được tâm pháp luyện thể thuật như thế nào? Hơn nữa nàng ta mà đứng ra, chẳng phải là mỗi người đều nhìn ra được nàng ta là người Thiên Tù?

Đáng chết! Đều do Quân Cửu. Nếu không phải ả, thì nàng ta cũng sẽ không phạm loại chuyện ngu xuẩn này. Đáy lòng Vân Nghê vừa đố kỵ lại hận.

Viện trưởng Thiên Hư thấy Vân Nghê không trả lời, sắc mặt càng âm trầm cay nghiệt. Ông ta chắp tay sau lưng đi tới phía trước một bước, viện trưởng Thái Sơ nghiêng người ngăn ông ta lại: "Viện trưởng Thiên Hư hà tất phải nóng giận lớn như vậy. Hồng Anh không phải đệ tử Thái Sơ của ta, hỏi đệ tử của học viện Thái Sơ ta, không bằng hỏi một chút học viện của chính ông."

Viện trưởng Thiên Hư chợt nghẹn họng, sắc mặt càng khó coi. Ông ta lập tức quay đầu, đôi mắt hình viên đạn lạnh buốt dừng ở trên người mấy đệ tử học viện Thiên Hư, bọn họ nhìn mà run bần bật. Hoảng sợ đứt quãng mở miệng, lại là không một người nào biết được tung tích của Hồng Anh.

Viện trưởng Thiên Hư đang muốn tức giận, lúc này đột nhiên có người tiến lên thì thầm vài câu ở bên tai ông ta, sắc mặt viện trưởng Thiên Hư chợt đại biến.

Tuy rằng là thì thầm, nhưng ở đây người có tu vi cao thâm, hoặc là người có thính lực linh mẫn như Quân Cửu đều nghe thấy được. Hắn đang nói, Hồng Anh dùng bí thuật huyết độn, hiện tại trọng thương hấp hối ngã xuống bên cạnh huyết tuyến của vòng thắng. Vừa mới được tử sĩ Thiên Tù tìm được rồi.

Viện trưởng Thiên Hư không nghĩ tới, ái đồ của mình không chỉ không có được truyền thừa Huyết Ảnh Vương, ngược lại trọng thương hấp hối!

Xấu hổ và giận dữ, sắc mặt viện trưởng Thiên Hư cực kỳ khó coi. Ông ta quay đầu lại thần sắc âm tình bất định nhìn chằm chằm Quân Cửu nhìn hai lần, ngữ khí âm trầm không vui: "Bổn viện trưởng đi trước, hừ!"

Viện trưởng Thiên Hư đây là nhớ kỹ nàng! Quân Cửu hơi hơi híp mắt, đồng thời thu hết ánh mắt lo lắng của Mục Cảnh Nguyên bọn họ vào trong mắt.

Cong cong khóe miệng, Quân Cửu cười lạnh băng. Nhìn mặt ngoài, viện trưởng Thiên Hư đây là bởi vì truyền thừa Huyết Ảnh Vương mà để mắt tới nàng. Thực tế thì Quân Cửu lại rõ ràng, đây chẳng qua chỉ là thêm vào một nhân tố nhỏ mới. Càng quan trọng, là Thiên Tù muốn cướp lấy bảo vật -- thời gian mật thìa.

Thù mới hận cũ, chẳng qua là thêm một cái mà thôi.

"Quân Cửu." Nghe tiếng ngẩng đầu, viện trưởng Thái Sơ đi tới cạnh nàng sắc mặt tường hòa bình tĩnh. Viện trưởng Thái Sơ ôn hòa mở miệng hỏi: "Truyền thừa Huyết Ảnh Vương ở trong tay con?"

"Đúng vậy." Quân Cửu lạnh lùng trả lời.

Đi theo viện trưởng Thái Sơ còn có viện trưởng Tử Tiêu và một chúng các trưởng lão ở phía sau, nghe vậy thì đều hít sâu một hơi không thể tin được. Đi chung còn có Mục Cảnh Nguyên, Phó Lâm Trạm cùng Phó Lâm Sương. Bọn họ đều là đệ tử tinh anh nổi bật nhất ưu tú nhất tam đại học viện, thân phận càng tôn quý. Lại đều không thể bắt lấy truyền thừa Huyết Ảnh Vương, ngược lại bị Quân Cửu có được.

Bọn họ đều hiểu biết Quân Cửu vài phần. Biết nhiều nhất, đơn giản là năm tông mười quốc biến thành hai tông mười quốc do học viện Thái Sơ quản hạt, đầu sỏ gây tội chính là Quân Cửu! Tiếp theo, là thiên phú ưu tú lam cấp sáu của Quân Cửu.

Thấy một màn như vậy, Tiểu Ảnh tránh ở trong tay áo Khanh Vũ nghi hoặc cực kỳ. Y truyền âm cho Khanh Vũ: "Vì sao Tiểu Cửu lại muốn nói truyền thừa ở trong tay nàng, không phải ngươi có được sao?"

"Tiểu Cửu?" Vì cái xưng hô này mà nhíu mày. Khanh Vũ cứ cảm thấy Tiểu Ảnh yêu trong yêu ngoài (yêu quái), không giống người tốt. Theo bản năng, hắn thái độ xa cách lạnh nhạt lên. Khanh Vũ một lòng che chở Quân Cửu nói: "Đây là bí mật giữa ta và tiểu sư muội, không liên quan tới ngươi."

Tiểu Ảnh co quắp khóe miệng, đôi mắt hồ ly nheo lại. Bí mật?

Truyền thừa Huyết Ảnh Vương vẫn là lấy được từ trong tay y, ở trước mặt y mà có cái gì là bí mật với không bí mật. Nhưng từ trong mắt y, tình cảnh của Quân Cửu và Khanh Vũ ở trong tam đại học viện có chút vi diệu.

Viện trưởng Quá Sơ gật gật đầu, ra sức cười khen Quân Cửu giỏi. Viện trưởng Tử Tiêu nhìn về phía Quân Cửu, ánh mắt cũng hiền lành: "Xem ra học viện Thái Sơ của ông lại nhiều thêm một thiên tài."

"Ha ha đúng vậy! Thực tốt, Quân Cửu con làm rất tốt." Viện trưởng Thái Sơ cũng vừa lòng tán thưởng. Thái độ của bọn họ và viện trưởng Thiên Hư là hoàn toàn bất đồng, Quân Cửu nhìn ở trong mắt, trong lòng có định nghĩa bất đồng.

Thấy hai đại viện trưởng đều nói như vậy, mọi người cũng chỉ có thể mở miệng sôi nổi khen Quân Cửu. Sau một phen khách sáo, mới là chính sự.

Học viện Thiên Hư, học viện Tử Tiêu cùng học viện Thái Sơ, đứng hạng nhất rút ra cờ xí đồng thời đứng ở trước mặt viện trưởng Tử Tiêu.

Viện trưởng Tử Tiêu phụ trách thú linh hội lần này, ông cười nhìn mọi người mở miệng: "Chúc mừng các con rút được hạng nhất. Lần này thú linh hội tuy rằng đơn giản, nhưng cũng không đơn giản. Các con có thể trải qua truyền thừa Huyết Ảnh Vương, bất luận thắng thua đều là trải nghiệm đáng giá tán dương."

Ông nói không sai. Tam đại học viện cũng từng có qua truyền thừa, nhưng rốt cuộc truyền thừa được lưu lại quá ít. Đặc biệt nhân vật lợi hại kiêu hùng giống như Huyết Ảnh Vương vậy, càng là ít ỏi không có mấy.

Bởi vậy mặc kệ có được truyền thừa hay không, ngươi có thể đi vào một vòng cũng tồn tại đi ra, đều là trải nghiệm khiến cho người khác hâm mộ!

Viện trưởng Tử Tiêu nói tiếp: "Mỗi một tam đại học viện đều có chuẩn bị khen thưởng cho các con, khi các con trở về tự nhiên sẽ biết là có cái gì. Hiện tại, có một phần khen thưởng đặc thù muốn cho các con."

Linh thù lệnh!

Quân Cửu bình tĩnh nhìn viện trưởng Tử Tiêu phất tay áo vung lên, từng khối lệnh bài màu ngọc bay đến trước mặt bọn họ, một người một cái. Vân Nghê thấy vậy, thì đố kỵ túm chặt cổ tay áo, đôi mắt đều đỏ. Đó chính là linh thù lệnh! Vốn dĩ nàng ta cũng nên có một khối.

"Đây là linh thù lệnh. Chỉ khen thưởng cho đệ nhất thú linh hội, người cầm lệnh bài này có thể được một lần cơ hội ngâm linh thù tuyền để thể hồ quán đỉnh. Kế tiếp lão phu sẽ mang các con đi tới linh thù tuyền."

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------