Chương 382: Huyết Ảnh hay là Tiểu Ảnh.

Mộ địa vốn là bầu không khí thê lương bi thương, đột nhiên lâm vào trong trầm mặc quỷ dị, cảm giác càng thêm âm trầm trầm. Tiểu Ngũ trong lòng Quân Cửu cũng cảm giác được lạnh, cuộn chính mình thành một cục bột trắng càng tròn, chen chúc vào trong lòng Quân Cửu.

Quân Cửu nhìn đến sắc mặt mộ linh, ho khan một tiếng: "Nếu ngươi không muốn, vậy vì sao muốn ký kết khế ước."

"Bởi vì ta bị Huyết Ảnh Vương vây hãm ở chỗ này." Nói tới Huyết Ảnh Vương, ngữ khí mộ linh có vài phần phức tạp vài phần oán hận. Hắn nói tiếp: "Ta là bị nhốt ở chỗ này thủ vệ truyền thừa của hắn, chỉ có truyền thừa tìm được người thừa kế rồi, ta mới có thể rời đi. Nhưng tiền đề ta rời đi, là nhất định phải có người mang ta đi ra ngoài."

Giống như dưới tình huống bình thường, mộ linh và người có được truyền thừa ký kết khế ước thì tốt rồi. Nhưng hắn cự tuyệt ký kết khế ước cùng Khanh Vũ.

Đại nam nhân thô lỗ như vậy, nào có tốt như nữ hài xinh đẹp tuyệt sắc? Nếu không phải liếc mắt một cái nhìn trúng Quân Cửu, hắn mới sẽ không hy sinh chính mình dùng sắc dụ nàng. Tuy rằng kế hoạch thất bại ngay, hiện tại kế hoạch thứ hai, hắn nhất định phải thành công!

Mộ linh thu liễm che giấu đi tâm tư của mình, hắn nói với Quân Cửu: "Trừ bỏ truyền thừa Huyết Ảnh Vương, trong não ta còn chứa không ít bí học. Ngươi ký kết khế ước cùng ta, chỉ cần một ngày khế ước còn có hiệu lực, thì ta sẽ ngày ngày dạy dỗ ngươi. Ngươi không cần hoài nghi, ta có tri thức cảnh giới Linh Vương, dạy ngươi sẽ không kém. Ta còn có thể trợ thủ cho ngươi, vừa kêu thì đến, tuyệt không lười biếng."

Nghe vậy, Quân Cửu không lập tức trả lời mộ linh.

Nàng dung ánh mắt nhàn nhạt lạnh băng nhìn chằm chằm mộ linh đánh giá. Có được tri thức cảnh giới Linh Vương? Vậy chính là đại biểu, lúc sinh thời mộ linh nhất định có thực lực cảnh giới Linh Vương. Nhưng vì sao hắn sẽ bị Huyết Ảnh Vương vây ở nơi này làm mộ linh? Đây là một câu đố nan giải, Quân Cửu chỉ là có một chút tò mò thôi.

Mộ linh: "Thế nào? Lấy một ví dụ, ta có thể dạy ngươi cơ quan thuật. Cũng giống như bạo long đồng thau các ngươi đối phó ở Long Điện, còn có cự long đồng thau nữa. Ta đều có thể dạy ngươi!"

Quân Cửu có chút động lòng, nhưng nàng vẫn không giảm cảnh giác. Quân Cửu mở miệng: "Điều kiện ngươi ký kết khế ước cùng ta là cái gì? Sẽ không đơn giản chỉ là muốn ta mang ngươi rời khỏi nơi này đi."

"Đương nhiên không chỉ là vậy, ta muốn đi Trung Tam Trọng! Chỉ cần ngươi có thể mang ta đi Trung Tam Trọng, là đủ rồi."

Hắn muốn đi Trung Tam Trọng?

Quân Cửu không có truy vấn nguyên do của mộ linh. Nàng suy nghĩ hồi lâu, gật đầu đồng ý nói: "Được."

Trung Tam Trọng, nàng nhất định sẽ đi. Chỉ là trên đường mang nhiều thêm một cái mộ linh, cũng không trở ngại gì. Làm trao đổi, nàng có thể học được không ít đồ vật thú vị ở trên người mộ linh. Giống như thuật cơ quan đồng thau kia, khiến cho Quân Cửu cảm thấy hứng thú.

Được Quân Cửu đồng ý, sau đó mộ linh kích động mừng như điên. Hắn lập tức một năm một mười bắt đầu nói quá trình ký kết khế ước cho Quân Cửu.

Biết được khế ước này là tuyệt đối công bằng, hơn nữa lúc nãy bọn họ vừa mới nói những điều kiện giao dịch, Quân Cửu cũng không có ý kiến. Chỉ là ở khi bắt đầu ký kết khế ước, mộ linh dừng lại. Hắn cắn môi mỏng, trên mặt yêu dã mị người hiển lộ ra vài phần mờ mịt vô thố.

Mộ linh ngẩng đầu nhìn về phía Quân Cửu: "Ta không có tên. Không có tên, thì khế ước không thể ký kết thành công."

"Tên của ngươi đâu?"

Mộ linh trầm mặc không trả lời, hắn là có tên, nhưng không thể nói cho Quân Cửu. Nếu không vừa nói ra, thì mỗi người đều biết thân phận thật của hắn! Mắt phượng vừa chuyển tròng mắt, khóe miệng mộ linh giơ lên tươi cười. Hắn nói: "Quân Cửu, ngươi có thể đặt cho ta một cái tên!"

"Huyết Ảnh?"

Thân thể mộ linh run lên, đồng tử chợt thu nhỏ lại. Vì sao lại kêu là Huyết Ảnh? Chẳng lẽ nàng biết thân phận thật của hắn, chuyện này không có khả năng! Mộ linh phản ứng nhanh chóng, lập tức biến khϊếp sợ thành nhíu mày ghét bỏ.

Hắn lắc đầu: "Huyết Ảnh? Tùy ý như vậy, có thể nghiêm túc một chút hay không."

"Huyết Ảnh hay là Tiểu Ảnh, ngươi chọn một trong hai đi."

Mộ linh trầm mặc. Hắn rốt cuộc hiểu rõ, không phải Quân Cửu nhìn thấu thân phận thật của hắn. Mà là Quân Cửu đặt tên chính là tùy ý như vậy, nghĩ thì nói ra. Huyết Ảnh chính là lấy từ tên Huyết Ảnh Vương, Tiểu Ảnh thì không cần phải nói càng đơn giản.

Lau mặt, mộ linh thở dài: "Vậy Tiểu Ảnh đi."

Kêu Huyết Ảnh, người ngoài nghe xong đều sẽ hoài nghi hắn, Tiểu Ảnh đơn giản ngược lại càng thích hợp! Hơn nữa trong tên hắn vốn dĩ liền có một từ Ảnh, nghĩ lại thì xưng hô này chẳng phải là có vẻ giữa hắn và Quân Cửu thực thân mật sao?

Tưởng tượng như vậy, mộ linh cũng chính là Tiểu Ảnh bắt đầu ngo ngoe rục rịch, câu môi lộ ra nụ cười muộn tao. Hắn vứt một ánh mắt ái muội cho Quân Cửu: "Ngươi kêu ta Tiểu Ảnh, ta đây kêu ngươi Tiểu Cửu được không?"

"Tùy ngươi, tới ký kết khế ước." Quân Cửu không đón ánh mắt ái muội của Tiểu Ảnh, hơn nữa cho hắn một cái tươi cười lạnh nhạt.

Ký kết khế ước rất đơn giản, bọn họ cùng hứa thề, sau đó trên mu bàn tay của cả hai nhiều thêm một cái trận văn khế ước. Ánh sáng chợt lóe rồi biến mất, bình thường căn bản không nhìn ra. Cùng có lợi, Quân Cửu phụ trách mang Tiểu Ảnh rời đi mộ địa, lại dẫn hắn đi Trung Tam Trọng là xong. Mà Tiểu Ảnh, một đường này để nàng sử dụng.

Cẩn thận phân tích một chút, vẫn là Quân Cửu kiếm lời!

Khế ước hoàn thành, Quân Cửu ngẩng đầu nhìn về phía Khanh Vũ. Khanh Vũ tốn thời gian ba canh giờ, mới tiếp thu xong truyền thừa. Hắn hình như có cảm ngộ, hoặc là nói đã chiếm được chỗ tốt. Tu vi thuận thuận lợi lợi đột phá Linh Sư cấp chín.

Quân Cửu xoa bóp lỗ tai Tiểu Ngũ, đáy lòng nghĩ trở về nên chuyên tâm luyện chế đại linh đan! Qua không bao lâu, sư huynh nàng cũng sẽ cần dùng đại linh đan, đột phá cảnh giới Đại Linh Sư. Nàng hiện tại cũng không thiếu tài liệu, Mặc Vô Việt đưa đan chu, đủ cho nàng luyện chế ra mười mấy viên đại linh đan.

Tính toán một chút, lấy một ít trở về cho Vân Kiều bọn họ chuẩn bị dùng. Nàng vẫn còn thừa!

"Tiểu sư muội." Khanh Vũ mở mắt ra, khóe miệng toét ra cười tươi sáng rỡ lang thang: "Huynh tiếp thu truyền thừa thành công!"

"Chúc mừng sư huynh, huynh còn đột phá Linh Sư cấp chín, cái này rất tuyệt! Nưng mà sư huynh đừng quên huyết ảnh đao." Quân Cửu đi qua, ánh mắt dừng ở trên hộp bên cạnh Khanh Vũ. Khanh Vũ lập tức đứng dậy mở hộp ra, lấy huyết ảnh đao.

Huyết ảnh đao đã có trăm năm không sử dụng qua, xám xịt thoạt nhìn cổ xưa bình thường, không có bất luận ánh sáng nào.

Ánh mắt Tiểu Ảnh nhìn huyết ảnh đao rất là hoài niệm, hắn mở miệng: "Lấy máu nhận chủ, huyết ảnh đao mới có thể tái hiện ánh sáng. Huyết ảnh đao thuộc về ngươi rồi, ngươi cần phải đối đãi tốt với nó!"

"Ta sẽ. Ta sẽ dùng cây đao này bảo hộ tiểu sư muội, dẫn dắt Thiên Võ Tông đi tới huy hoàng!" Ánh mắt Khanh Vũ sáng quắc, thần sắc khoa trương kiên định. Tiếp thu truyền thừa Huyết Ảnh Vương, trong đầu Khanh Vũ có nhiều thêm tri thức như biển, hắn hiểu biết tới thế giới này vô cùng rõ ràng rồi, dã tâm bị thôi phát lần nữa.

Chỉ có cường giả, mới có thể bảo hộ người mà mình muốn bảo hộ!

Từ trước cho rằng Đại Linh Sư chính là mục tiêu cả đời. Thiên phú của mình là thanh cấp năm liền lười nhác không ra sức, dù sao không ngu ngốc cũng sẽ đạt tới. Hiện tại xem ra, Khanh Vũ cảm thấy mình quá cá mặn. Đại Linh Sư làm sao mà đủ? Hắn phải làm Linh Vương!

Tiểu sư muội trâu bò như vậy, hắn cũng không thể gây trở ngại cho tiểu sư muội!

Nhìn thấy ánh sáng nóng rực khác thường trong mắt Khanh Vũ, còn có ánh mắt lóe sáng khi nhìn mình, Quân Cửu thoáng dừng tay đang vuốt Tiểu Ngũ. Nàng mắng thầm trong lòng, cứ cảm thấy Khanh Vũ giống như mở ra cánh cửa tân thế giới vậy. Kỳ kỳ quái quái.

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------