Chương 378: Quân Cửu mở Bug.

Không kịp suy nghĩ sâu xa, Hồng Anh không tin tà lại xông tới. Quân Cửu ngẩng đầu lạnh lùng nhìn về phía Hồng Anh, nàng tin Mặc Vô Việt cho nên trực tiếp vận dụng mạch lạc đồ vừa mới điểm ra. Năng lượng Linh Ngọc tồn tại trong đan điền còn chưa hoàn toàn hấp thu, giờ phút này dọc theo mạch lạc đồ dũng mãnh vào trong tay.

Trong lòng bàn tay nóng lên, Quân Cửu không cần thầy dạy cũng hiểu. Nàng giơ tay về phía Hồng Anh, thu lại cái chắn chụp qua một chưởng.

Ầm!

Năng lượng cường đại bạo động nổ tung, Hồng Anh lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài. Chẳng qua lần này thảm hại hơn, Quân Cửu chụp một cái tát ở trên mặt nàng ta, mắt thường có thể thấy được trên má phải Hồng Anh sưng vù lên cao cao, nàng ta há miệng lại phun ra ngụm máu. Chuyện này không có khả năng!

Hồng Anh lảo đảo đứng vững, nàng ta giơ tay bụm mặt vừa kinh vừa sợ gắt gao trừng mắt nhìn Quân Cửu. Nàng ta không nghĩ ra, vừa rồi cái chắn có thể là giả, nhưng Quân Cửu đánh ra một chưởng không làm giả được.

Đây là có chuyện gì? Sao Quân Cửu có thể đột nhiên lợi hại như vậy!

Không dám lại tùy tiện tiến lên, Hồng Anh túm chặt roi dài hung ác nham hiểm ngoan độc trừng mắt nhìn Quân Cửu, tìm cơ hội lại ra tay. Lúc này Mục Cảnh Nguyên bọn họ giải quyết xong chướng ngại vật cũng nhìn đến một màn vừa rồi, đồng dạng kinh ngạc khó hiểu nhìn về phía Quân Cửu.

Quân Cửu hỏi Mặc Vô Việt trong lòng: "Đây là lực lượng đá Linh Ngọc?"

"Ừ. Tuy nàng chỉ hấp thu một phần, trợ nàng đột phá cấp năm sau đó còn thừa rất nhiều. Mạch lạc này có thể phát tiết sử dụng nó." Mặc Vô Việt trả lời nàng.

Nghe xong thì nhướng mày, Quân Cửu lại cảm thụ một chút lực lượng dư lại trong đan điền. Nàng lại ngẩng đầu nhìn về phía Hồng Anh: "Vừa mới dùng một phần ba. Dư lại chỉ đủ đối phó Hồng Anh hai chiêu." Nhanh như vậy thì dùng xong rồi, có chút chưa đã thèm.

Tựa hồ cảm thấy được tâm tư của Quân Cửu, Mặc Vô Việt câu môi cười tà khí sủng nịch.

Tiếng nói trầm thấp trêu người của hắn lại tiếng vào ở trong đầu Quân Cửu, Mặc Vô Việt nói: "Không phải còn có Tiểu Ngũ sao? Nó ăn không hết nhiều như vậy, nàng giúp nó tiêu hao bớt, còn có thể làm nó tỉnh lại sớm một chút."

"Ồ? Còn có thể như vậy." Quân Cửu cúi đầu nhìn Tiểu Ngũ chìm trong ngủ say, ánh mắt lóe sáng. Nếu có thể sử dụng năng lượng đá Linh Ngọc trong cơ thể Tiểu Ngũ, vậy nàng còn phải lo lắng Hồng Anh sao?

Lên! Thịt ả!

Quân Cửu kéo vạt áo ra nhét Tiểu Ngũ vào ngực. Không nghĩ tới hành động như vậy làm một đám nam nhân ở đối diện nhìn mà ngẩn người, càng làm cho Mặc Vô Việt ở ngoài mộ địa trầm mắt xuống, còn Lãnh Uyên chỉ có thể yên lặng che mặt.

Tiếp theo lại thấy Quân Cửu ngoắc ngoắc ngón tay với Hồng Anh, khóe miệng giương lên nụ cười trương dương tươi đẹp, kiêu ngạo khí phách: "Ngươi sợ rồi sao?"

Quân Cửu dám khıêυ khí©h nàng ta!

Hồng Anh làm sao nhịn được, nàng ta nắm roi dài tay quá dùng sức mà rung động kẽo kẹt. Dữ tợn phẫn nộ trừng mắt với Quân Cửu, Hồng Anh lạnh lùng cười: "Quân Cửu, ta còn chưa gặp qua vội vã tìm chết như ngươi vậy. Được! Hôm nay Hồng Anh ta sẽ đưa ngươi đi gặp Diêm Vương, ai cũng đừng mong cứu ngươi!"

Vừa dứt lời, Hồng Anh lắc mình xông tới Quân Cửu.

Thấy vậy, Phó Lâm Trạm vội vàng ai một tiếng muốn tiến lên ngăn cản. Lại bị Khanh Vũ cản lại, Phó Lâm Trạm nhíu mày: "Huynh làm cái gì? Ta đi cứu tiểu sư muội của huynh, huynh còn cản ta."

"Tiểu sư muội có tự chủ trương của mình, nàng sẽ không thích người khác quấy rầy nàng." Khanh Vũ tuy rằng nói như vậy, nhưng trên mặt cũng khó nén ưu sầu. Hắn không biết Quân Cửu vừa mới phát hiện cái gì, nhưng hắn nhìn ra kiệt ngạo cùng tự tin giữa mày Quân Cửu.

Nàng có tự tin đối phó Hồng Anh!

Tự tin này, quả thực làm cho người ta khó mà tin được. Sao nàng có thể đối phó được Hồng Anh?

Phó Lâm Trạm cũng nói như vậy: "Hồng Anh chính là Đại Linh Sư cấp hai, cho dù Quân Cửu đột phá Linh Sư cấp năm. Nhưng cũng xa xa không phải đối thủ của Hồng Anh! Vừa rồi cái kia hẳn là bảo vật của Quân Cửu, mới có thể đánh lui Hồng Anh đi? Bảo vật cũng không có khả năng vẫn luôn hữu hiệu."

"Ta cũng biết, nhưng ta tin tưởng tiểu sư muội." Ánh mắt Khanh Vũ nhìn thật sâu về phía Quân Cửu.

Lúc này Mục Cảnh Nguyên cũng nói: "Nàng thực thông minh, sẽ không đi chịu chết. Chúng ta trước cứ nhìn xem, lỡ có nguy hiểm thì lại ra tay."

"Ta tán thành." Phó Lâm Trạm kinh ngạc quay đầu, nhìn về phía Phó Lâm Sương lạnh lùng phun ra ba chữ này. Hắn khó hiểu nhìn ba người, thở dài. Được rồi! Vậy thì hắn nhìn một cái, là cái gì làm Quân Cửu có tự tin như vậy, có thể đơn độc đối phó Hồng Anh.

Đồng dạng không tin còn có Vân Nghê, mấy người bọn họ cùng nhau quay đầu nhìn qua..

Chỉ thấy Hồng Anh đánh một roi lôi đình tới Quân Cửu, gai ngược dữ tợn đáng sợ nổ tung trên roi dài có thể dọa khóc người khác. Quân Cửu không né không tránh, tay cầm Bạch Nguyệt thế nhưng vung một kiếm về phía roi dài. Ầm! Roi dài cùng Bạch Nguyệt va chạm, roi dài giảo hoạt quấn lấy Bạch Nguyệt, hơn nữa như rắn độc phun lưỡi uốn lượn bò lên ở thân kiếm, tiếp tục đánh tới Quân Cửu.

Hồng Anh mặt mày độc ác: "Quân Cửu, đi tìm chết đi!"

"..."

Quân Cửu sắc mặt không thay đổi, cổ tay quay cuồng ấn xuống phía dưới một cái, nàng nhấc chân dẫm lên roi dài. Lực lượng đá Linh Ngọc du tẩu mạch lạc, dũng mãnh vào trên chân khiến cho Hồng Anh dùng hết sức bú sữa, cũng không thể đoạt lại roi dài được.

Chân dẫm roi dài ấn xuống một bước thật mạnh, Quân Cửu lắc mình lao tới Hồng Anh!

Bạch Nguyệt còn bị roi dài cuốn lấy, nhưng nàng có U Ảnh khác. U Ảnh không ảnh không ánh sáng, là một thanh chủy thủ sắc bén nhất đắm chìm ở trong bóng tối. Lắc mình gần sát Hồng Anh, Hồng Anh lập tức dùng tay trái chụp vào Quân Cửu.

Quân Cửu như một con cá linh hoạt, giảo hoạt tránh đi lợi trảo của Hồng Anh. Giơ tay U Ảnh vừa chuyển một cái, phụt!

Máu tươi phun tung toé, đau đớn làm Hồng Anh kêu gào. Nhân cơ hội này, Quân Cửu ngửa thân thể ra sau dùng sức nhấc chân đá một cái vào trước ngực Hồng Anh, một chân đá trúng đó là địa phương đau nhất! Hồng Anh kêu thảm hại hơn, theo bản năng che lại ngực buông lỏng ra thao tác roi dài. Quân Cửu mượn cái này rút Bạch Nguyệt ra.

Đây là lần đầu tiên giao phong, lấy Hồng Anh bị thương kết thúc.

"..."

Hồng Anh đau đớn kêu gào. Trên mặt đau, trên tay đau chỗ nào cũng không đau đớn bằng cái đau tê tâm liệt phế trên ngực. Hồng Anh chỉ cảm thấy ngực mình đều bị đá vỡ nát.

Ngẩng đầu, nàng ta oán độc gắt gao trợn trừng với Quân Cửu: "Quân Cửu! Tiện nhân ta muốn gϊếŧ ngươi a a a!"

"Cứ việc phóng ngựa lại đây."

Quân Cửu lạnh lùng câu môi, duỗi tay một câu khıêυ khí©h mười phần.

Hồng Anh cuồng bạo, nàng ta lại nắm lên roi dài xông tới, lực lượng Đại Linh Sư cấp hai bùng nổ tới cực hạn. Vừa ra tay, chiêu nào cũng là sát chiêu trí mạng!

Những chiêu số này độc ác xảo quyệt không thôi, vừa xem liền nhìn ra được bản thân Hồng Anh là một độc phụ rắn rết như thế nào, không hổ cái danh nữ đao phủ của nàng ta. Cho dù là Mục Cảnh Nguyên bọn họ đối đầu, cũng sẽ rất là đau đầu.

Cho nên, bọn họ mới có thể ở khi nhìn thấy Quân Cửu hóa giải từng chiêu từng chiêu, thậm chí không thua cấp Hồng Anh thì mỗi người trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin. Quân Cửu đây là khai quải sao?

Ầm!

Roi dài đánh không trúng Quân Cửu, Hồng Anh tức giận dứt khoát dùng nắm đấm, hai tay, hai cái nắm tay chính diện va chạm, thô bạo trực tiếp!

Lực lượng Đại Linh Sư cấp hai quay cuồng mãnh liệt, đυ.ng phải nắm tay của Quân Cửu thì rung động ầm ầm, mà cọ cọ lui về phía sau lại là Hồng Anh, chứ không phải Quân Cửu. Cười lạnh bễ nghễ Hồng Anh, Quân Cửu nắm tay niết vang kẽo kẹt, lực lượng đá Linh Ngọc trong cơ thể nàng có thể sử dụng thì đã dùng xong rồi, trực tiếp bổ ngược trở về từ Tiểu Ngũ bên kia.

Tiểu Ngũ nằm ở trong xiêm y của nàng, bọn họ nhìn không thấy ánh sáng trên người Tiểu Ngũ hoàn toàn đi vào đan điền của Quân Cửu. Đó là ánh sáng giống như khi hấp thu luyện hóa đá Linh Ngọc, hiện tại Tiểu Ngũ đã thành một đá Linh Ngọc hình mèo.

Quân Cửu cười lạnh với Hồng Anh: "Tiếp tục."

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------