Hồng Anh cũng sắp trừng rớt cả tròng mắt, nàng ta nghiến răng nghiến lợi. "Sao có thể! Linh Sư cấp bốn nho nhỏ, sao có thể sẽ chịu đựng được lâu như vậy?"
Hơn nữa nhìn thần sắc của Quân Cửu bình tĩnh không gợn sóng, vẫn là mỹ mạo như hoa, từng chút đều là tinh xảo tuyệt sắc. Nàng ta lại nhìn chính mình, cảm giác thân thể mệt mỏi đều sắp căng bạo, sắc mặt không phải tái nhợt chính là xanh mét, môi không có chút máu. Chổ nào nhìn ra được một chút xinh đẹp?
"Quân Cửu vốn đã che giấu tu vi, có thể hiện tại cũng là ẩn tàng rồi hay không." Tiếng của Vân Nghê truyền vào trong tai Hồng Anh.
Hồng Anh quay đầu trừng Vân Nghê, người sau lập tức run lên nghĩ mà sợ cúi đầu. Sắc mặt Hồng Anh càng khó coi, truyền âm quát lớn: "Trước mặt mọi người, ngươi làm cái tư thái gì vậy? Sợ người khác không biết ngươi là người Thiên Tù sao?"
Vân Nghê túm chặt nắm tay, thân thể căng chặt thẳng lưng lên sau đó ngẩng đầu ra vẻ bình tĩnh nhìn về phía Hồng Anh. Vân Nghê kéo kéo khóe miệng, đáy lòng truyền âm nói mình sai rồi.
Hồng Anh lại nói: "Ả nhất định là ẩn tàng tu vi rồi! Không phải ngươi nói ả thí nghiệm thiên phú là lam cấp sáu sao? Thiên phú lam cấp sáu sao có thể là Linh Sư cấp bốn, ả nhất định còn có che giấu!"
Hiện tại hoàn toàn đẩy lực thừa nhận cao, tu luyện nhanh của Quân Cửu đến phương diện Quân Cửu che giấu tu vi. Hồng Anh lại đã quên nàn ta tự mình giao phong cùng Quân Cửu trên luyện võ trường Càn Khôn ở Thiên Võ Tông. Nàng ta đều rõ ràng thực lực của Quân Cửu hơn ai khác, chỉ là hiện tại không thể ném mất mặt mũi, không chịu thừa nhận.
Mặt mày tối tăm, Hồng Anh cũng nhắm mắt lại đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Ăn không tiêu? Có căng bụng cũng phải nuốt xuống.
Nàng ta không thể bại bởi Mục Cảnh Nguyên, Phó Lâm Trạm bọn họ. Càng không thể bại bởi tiểu tiện nhân Quân Cửu này! Hồng Anh Thiên Hư nàng ta mới là mạnh nhất!
Quân Cửu còn không biết mình trở thành đối tượng mọi người đuổi theo. Nàng từ đầu đến cuối, đều hết sức chăm chú đắm chìm ở trong thức hải. Luyện hóa hấp thu năng lượng chỉ có một phần mười là du tẩu khắp người, cuối cùng tiến vào trong đan điền. Càng nhiều hơn là, Quân Cửu mặc cho Tiểu Ngũ hấp thu.
Nàng dùng tinh thần lực nhìn đến Tiểu Ngũ cuộn tròn thành một cục, năng lượng chen chúc nhập vào. Tiểu Ngũ trong một hô một hấp, đều có năng lượng trong suốt sáng lên tràn ra lại hấp thu vào.
Mới đầu nàng còn có lo lắng, nhưng khi nhìn đến Tiểu Ngũ rất có bản lĩnh hấp thu vô hạn, sẽ không hề bị năng lượng no căng thì mới yên tâm để Tiểu Ngũ hấp thu. Hơn nữa năng lượng mà Tiểu Ngũ hấp thu vào, đều là nàng tinh luyện luyện hóa qua trước. Như vậy Tiểu Ngũ hấp thu càng thông suốt không bị ngăn cản.
Thời gian lặng yên trôi đi, đảo mắt tới ngày thứ bảy.
Nam nhân hồng y chau mày, kinh hãi không thể tin tưởng đứng ở đỉnh đầu của mọi người. Hắn hoàn mỹ hòa tan trong bóng đêm, không người nào có thể phát hiện ra hắn. Cúi đầu nhìn xuống, nam nhân hồng y không phải nhìn một đám người tê liệt ngã xuống trên mặt đất, mà là chuyên chú nhìn chằm chằm vào Quân Cửu khó mà tin được.
Tiểu cô nương kêu Quân Cửu này là biếи ŧɦái sao?
Đá Linh Ngọc to như vậy, lúc này mới bảy ngày lại đã bị nàng hút hết! Cho dù là bọt biển tinh cũng phải bị căng bạo đi, sao Quân Cửu ngay cả sắc mặt cũng chưa biến đổi một chút?
Những người khác cũng nhìn Quân Cửu, bọn họ từ lúc bắt đầu khϊếp sợ không thể tin tưởng, lại đến đố kỵ hoài nghi, cuối cùng toàn bộ chết lặng như nhìn thấu sinh tử. Bọn họ sẽ chờ xem, xem Quân Cửu có thể hấp thu hết toàn bộ hay không?
Mặc Vô Việt nói nhiều nhất bảy ngày, vậy tuyệt đối sẽ không vượt qua, vào lúc hoàng hôn ngày thứ bảy, tất cả lực lượng trong đá Linh Ngọc đều bị hấp thu hầu như không còn.
Rắc rắc!
Đá Linh Ngọc phát ra tiếng rắc nứt vang, cuối cùng ầm một tiếng, đá Linh Ngọc vỡ ra toàn bộ, biến thành bột phấn trong suốt lóe sáng rơi xuống. Có gió thổi qua, tức khắc thổi bay ánh sáng trong suốt lấp lánh tán loạn khắp mọi nơi, giống như đom đóm đang bay lượn. Cảnh sắc mỹ lệ như vậy, ai cũng chưa nhìn, bọn họ toàn nhìn chằm chằm vào Quân Cửu không hề chớp mắt.
Lông mi vừa cong lại dày như cánh bướm nhẹ nhàng rung động, Quân Cửu mở mắt ra. Ánh mắt thanh minh thông thấu, không thấy chút mê mang nào. Giơ tay sờ sờ đầu Tiểu Ngũ, khóe miệng Quân Cửu nhếch lên một nụ cười nhạt.
Mọi người vừa lúc nhìn đến tươi cười này, phải hình dung như thế nào đây?
Trong nháy mắt kia như đông tuyết tan rã, nắng ấm rơi xuống làm trăm hoa đua nở. Thật xinh đẹp trong nháy mắt đoạt đi hô hấp của bọn họ, thật lâucũng không cách nào hoàn hồn.
Vẫn là Quân Cửu nhìn về phía bọn họ trước, nhướng mày nói: "Đều nhìn ta làm cái gì?"
Bộp bộp bộp! Phó Lâm Trạm lấy lại tinh thần trước vỗ tay lên: "Quân Cửu muội quá trâu bò! Muội có biết muội làm cái gì không? Một mình muội, gần như hút khô toàn bộ năng lượng đá Linh Ngọc rồi! Mọi người chúng ta cộng lại, so với muội thì chẳng qua là chín trâu mất một sợi lông thôi."
"Tiểu sư muội, muội có cảm thấy thân thể có chỗ nào không thoải mái hay không?" Khanh Vũ cũng cảm thấy sư muội của mình trâu bò mạnh mẽ, nhưng hắn càng quan tâm là Quân Cửu hấp thu nhiều năng lượng như vậy, có ăn không tiêu hay không?
Quân Cửu cười, câu môi nhìn về phía Khanh Vũ ôm Tiểu Ngũ đứng dậy: "Sư huyn, muội rất khỏe. Hơn nữa thuận lợi đột phá Linh Sư cấp năm."
Trâu bò sao? Lần này trâu bò cũng không phải là nàng, mà là Tiểu Ngũ.
Chia chín phần cho Tiểu Ngũ, một phần cho nàng, mà chỉ với một phần này cũng đã giúp nàng thuận lợi không có bình cảnh đột phá Linh Sư cấp năm! Mà Tiểu Ngũ, Quân Cửu cúi đầu lấy tay sờ một đường từ đầu đến cái chóp đuôi của Tiểu Ngũ. Tiểu Ngũ hấp thu quá nhiều năng lượng, hiện tại đang nỗ lực tiêu hóa. Ở trước khi nó tiêu hóa xong, đều sẽ là trạng thái ngủ say.
"Chúc mừng muội." Phó Lâm Sương mở miệng, gật gật đầu thăm hỏi Quân Cửu.
Mục Cảnh Nguyên: "Chúc mừng!"
Nghe được bọn họ đối thoại, Vân Nghê quay đầu thấy gương mặt Hồng Anh đều đã vặn vẹo. Vừa rồi bọn họ còn nói xác định vững chắc rằng Quân Cửu che giấu tu vi rồi, kết quả hiện tại mới đột phá cấp năm. Đây không phải vả mặt thì là cái gì?
Hơn nữa đồng thời vả mặt, còn nghiền áp bọn họ thành cặn bã. Một Linh Sư cấp bốn, xa xa vượt qua bọn họ đám Đại Linh Sư này!
Lúc này, trong đám người đột nhiên truyền ra ba tiếng kêu thảm thiết. Bọn họ cảnh giác xoay người nhìn lại, tận mắt nhìn thấy thân thể ba đệ tử hóa thành bọt máu rơi trên mặt đất thành một bãi máu loãng. Thanh âm hư vô mờ mịt truyền tới: "Ba người rơi ở cuối cùng đã bị chém gϊếŧ, chúc mừng mười người các ngươi thông qua ải này."
Bọn họ thông quan rồi.
Quen cửa quen nẻo đi tới sau lưng đại điện, quả nhiên lại thấy một con đường mới xuất hiện chỉ dẫn bọn họ đi tới trạm thông quan tiếp theo.
Nếu theo như lời mộ linh kia không gạt người mà nói, thì thông qua một ải cuối cùng này, là có thể có được truyền thừa Huyết Ảnh Vương. Nghĩ đến đây, Hồng Anh cũng không rảnh để tìm bọn họ gây phiền toái, vội vã dẫn đầu vọt vào cửa ải tiếp theo. Lúc sau là Vân Nghê cùng ba gã đệ tử cũng nóng vội giống vậy, cuối cùng mới là Quân Cửu bọn họ.
Bọn họ còn nhìn chằm chằm Quân Cửu, Phó Lâm Trạm tò mò truy vấn: "Quân Cửu rốt cuộc làm sao mà muội làm được? Nhiều năng lượng như vậy, muội không sợ thân thể sẽ căng bạo sao?"
"Huynh thấy thân thể ta hiện tại như thế nào?" Quân Cửu hỏi.
Phó Lâm Trạm vừa nghe liền khó hiểu, nhưng vẫn nói chuyện đúng sự thật: "Rất tốt đó, sắc mặt hồng nhuận, làn da sáng lên như ngọc. Rốt cuộc tìm không thấy mỹ nhân nào càng đẹp mắt hơn Quân Cửu muội!"
Bỏ qua một bên lời khen của Phó Lâm Trạm với nàng, Quân Cửu ôm Tiểu Ngũ khẽ nhếch khóe miệng. Nàng cười nhạt cất tiếng: "Nếu thực tốt, vậy ta sợ cái gì? Đi thôi, chỉ còn lại có một cửa ải cuối cùng thì biết được truyền thừa Huyết Ảnh Vương hoa rơi nhà ai rồi."
"Dù sao không phải là Hồng Anh." Phó Lâm Trạm chấp tay để ở sau đầu, ngưỡng ra sau, hắn nói: "Nếu như Hồng Anh lấy được ta khẳng định sẽ tranh cướp với nàng ta. Nhưng mà nếu ai trong chúng ta cầm, thì ta sẽ không đoạt còn giúp người đó bảo vệ!"
Có thể thấy được, hắn thực chán ghét Hồng Anh.
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------