Viện trưởng Thái Sơ phản ứng vượt qua Quân Cửu cùng Khanh Vũ dự kiến, hòa ái thân thiện. Không giống viện trưởng học viện Thái Sơ, lại giống như một lão giả bình thường chiếu cố vãn bối, làm cho Quân Cửu và Khanh Vũ rất là ngạc nhiên sửng sốt.
Lúc này nhắc tới Thiên Võ Tông, viện trưởng Thái Sơ cũng thân thiện nói cho bọn họ yên tâm. Chuyện đã điều tra rõ, Đan Tông và các tông là tự tìm tử lộ, không quan hệ cùng Thiên Võ Tông. Có lời từ chính miệng viện trưởng Thái Sơ nói, bọn họ mới yên tâm xác định từ đây về sau Thiên Võ Tông không có phiền toái nữa.
Nhưng mà Quân Cửu vẫn cứ hồ nghi, viện trưởng Thái Sơ mời riêng bọn họ ăn một bữa cơm chính là vì nói cái này?
Sau khi ăn xong trở về, Mục Cảnh Nguyên đưa bọn họ tới nửa đường, câu môi cười ưu nhã, hắn nói: "Ta biết hai người khẳng định thực kinh ngạc khó hiểu, trên thực tế khi ta nhìn thấy gia gia mòi hai người tới cũng thực kinh ngạc. Nhưng mà thoạt nhìn gia gia thực thích hai người, cho nên hai người cũng không cần quá khẩn trương."
Nhướng mày, Quân Cửu ngẩng đầu Mục Cảnh Nguyên không nói.
Khanh Vũ trầm ngâm một hồi nói: "Mục sư huynh, nếu chuyện của Thiên Võ Tông ta đã điều tra rõ ràng, trả trong sạch cho chúng ta. Sau này chúng ta có thể trở về không?"
"Đương nhiên có thể! Nhưng mà đệ cùng Quân Cửu hiện tại đã là đệ tử học viện Thái Sơ, muốn đi về hai tông mười quốc còn phải có cấp bậc trưởng lão trở lên cho cho phép mới được. Như thế nào, hai người trở về?" Mục Cảnh Nguyên nhấp môi nhìn về phía hai người, có vài phần kinh ngạc.
"Thiên Võ Tông là nhà của ta, đương nhiên sẽ trở về. Nhưng mà chúng ta hiện tại sẽ không trở về, Mục sư huynh liền đưa tiễn đến đây thôi, cáo từ." Quân Cửu nhìn về phía Mục Cảnh Nguyên nói.
Dừng lại bước chân, Mục Cảnh Nguyên nhìn theo bóng dáng Quân Cửu cùng Khanh Vũ biến mất ở trong tầm mắt. Sau khi trở về hắn lập tức gấp không chờ nổi hỏi mà viện trưởng Thái Sơ như thế nào sẽ đột nhiên mở tiệc chiêu đãi Quân Cửu bọn họ? Cười nhìn Mục Cảnh Nguyên, viện trưởng Thái Sơ trả lời.
Ông nói: "Lão phu cũng muốn nhìn xem một chút người có thể diệt Đan Tông, Kiếm Tông cùng Thương Hải Tông có bao nhiêu bất phàm? Còn nữa con lại tôn sùng thích nàng như vậy."
"Vậy gia gia cảm thấy như thế nào?"
"Bình tĩnh, thông minh, quyết đoán, giảo hoạt." Viện trưởng Thái Sơ làm ra đánh giá, ông dừng một chút lại bổ sung: "Thần thức cường đại! Nha đầu Quân Cửu này tuyệt đối không phải vật trong ao, tương lai thành tựu không thể hạn lượng. Còn có Khanh Vũ tông chủ Thiên Võ Tông, tuy phẩm hạnh lang thang một ít, nhưng cũng không tồi. Hai người này làm bằng hữu với Cảnh Nguyên con, lão phu cũng yên tâm hơn nhiều."
"Dạ, bọn họ là rất tốt!" Mục Cảnh Nguyên gật đầu, sống lưng thẳng tắp cười nói ưu nhã lại thận trọng.
* * *
Bóng đêm yên tĩnh mát mẻ, không gió không nghe được lá cây đong đưa, nhưng có côn trùng nhỏ không biết tên kêu không ngừng.
Gạt bỏ hết thảy thanh âm, Quân Cửu tay chống cằm nhắm mắt trầm tư. Bỗng nhiên lỗ tai giật giật, Quân Cửu mở mắt ra liếc xéo trong phòng đột nhiên nhiều thêm một người. Nàng đã quen Mặc Vô Việt thần không biết quỷ không hay, còn nữa có thể tiến phòng nàng như vậy cũng chỉ có Mặc Vô Việt.
Mắt vàng liễm diễm chói lóa, khi nhìn về phía Quân Cửu lại tà mị mê hoặc có thể kéo người ta vào trong tinh không vàng óng, không thể tự kềm chế.
Mặc Vô Việt nói: "Tiểu Cửu Nhi không tìm được tung tích tầng thứ tư luyện thể thuật."
"Ừm. Hôm nay bị viện trưởng Thái Sơ đánh gãy, nhưng mà ông ấy lại cho ta và sư huynh thêm một cơ hội có thể lại đi thử xem. Tàng Thư Các là địa phương học viện Thái Sơ đặt điển tịch tư liệu tập trung nhất, nếu như nơi đó không có, cũng chỉ có thể suy đoán trong tay cá nhân." Quân Cửu nói.
"Nếu tầng thứ tư luyện thể thuật cũng không ở học viện Thái Sơ thì sao?"
Quân Cửu ngồi thẳng dậy đối mặt với Mặc Vô Việt, Tiểu Ngũ đang ghé vào bên chân nàng ngủ ngon lành. Quân Cửu nói: "Cho dù không ở đây, cũng nhất định sẽ có manh mối."
Lúc trước Bàng Thanh Nhạc mang theo tầng thứ tư luyện thể thuật đầu nhập vào tam đại học viện, trạm thứ nhất chính là học viện Thái Sơ! Cho dù cuối cùng Bàng Thanh Nhạc đi học viện Thiên Hư đầu phục Thiên Tù, nhưng cũng không thể phủ định học viện Thái Sơ có khả năng cao. Hơn nữa Quân Cửu còn chưa nói, trực giác nói cho nàng tầng thứ tư luyện thể thuật là ở tại đây!
Nếu trong Tàng Thư Các không có, vậy nhất định ở trên người người nào đó! Quân Cửu tin tưởng trực giác của mình, bởi vì chưa bao giờ làm lỗi làm nàng thất vọng qua.
Sờ sờ cằm trầm ngâm một phen, Quân Cửu nói tiếp: "Tuy rằng mới đến học viện Thái Sơ không lâu, nhưng mối nghi ngờ ở nơi này lại trùng điệp. Đại trưởng lão, Vân Nghê hư hư thực thực có quan hệ cùng Thiên Tù; hảo cảm của Mục Cảnh Nguyên đối với ta cùng sư huynh tăng gấp bội mà không biết nguyên do; còn có viện trưởng Thái Sơ!"
Đây là lần đầu tiên từ khi Quân Cửu tới thế giới này, gặp được nhiều nỗi băn khoăn như vậy. Một người tiếp một người thoạt nhìn không hề có quan hệ gì, nhưng lại cố tình rắc rối khó gỡ, có liên hệ lẫn nhau.
Trong hoang mang, Quân Cửu bừng lên ý chí chiến đấu. Nàng nhìn về phía Mặc Vô Việt, ngưng mắt câu môi đã kiêu căng lại trương dương làm càn, nàng nói: "Ta nhất định sẽ biết rõ ràng!"
"Ừ, Tiểu Cửu Nhi sẽ làm rõ ràng, ta tin tưởng nàng."
Nghe được Mặc Vô Việt nói, Quân Cửu khống chế không được khóe miệng giơ lên độ cung. Chờ khi nàng nằm trên giường, nghĩ trong đầu đều là Mặc Vô Việt. Kiếp trước công thêm kiếp này, Quân Cửu cũng chỉ gặp được một người nam nhân làm nàng thư thái, cảm thấy rất ăn ý như Mặc Vô Việt.
Cũng không cần nhiều lời, vừa nói thì Mặc Vô Việt liền hiểu, cũng không vượt qua, nhưng lại giúp nàng khắp chốn. Rõ ràng ham muốn chiếm hữu bá đạo mạnh mẽ, lại cố tình đè xuống tính tình chậm rãi tà mị trêu chọc nàng.
Nam nhân như vậy, sớm hay muộn sẽ ngã! Hoặc là nói, nàng đã sa vào trong đó.
Quân Cửu xoay người nắm chăn lên che lại đầu, nàng hít sâu một hơi lại chậm rãi thở ra. Quân Cửu mắng thầm: Chờ một chút. Nếu thật sự xác định thích Mặc Vô Việt, vậy thì hỏi hắn có chịu gả hay không!
Một đêm mộng đẹp, ngày hôm sau Quân Cửu và Khanh Vũ lại đi Tàng Thư Các lần nữa. Không ít đệ tử thấy bọn họ vào nội vây Tàng Thư Các lần thứ hai, tròng mắt đều sắp trừng rớt ra, đố kỵ điên lên cắn hàm răng đến vang kẽo kẹt. Lòng đố kỵ quấy phá, luôn có người sẽ nhịn không được tới tìm phiền toái.
Quân Cửu tốn thời gian một ngày, tinh thần lực rình coi đến tàng thư trên lầu. Trừ bỏ một tầng cuối cùng có trận pháp bảo hộ là nàng không vào được, mặt khác đều đã xem xong. Không có tầng thứ tư luyện thể thuật!
Quân Cửu thở dài nhéo nhéo giữa mày: "Tuy rằng tầng thứ tư luyện thể thuật không tệ, nhưng còn không đến mức bị học viện Thái Sơ quý trọng đến đặt ở trên tầng chót còn dùng trận pháp bảo hộ. Bởi vậy có thể xác định, trong Tàng Thư Các không có tầng thứ tư luyện thể thuật."
Khanh Vũ: "Dựa theo tiểu sư muội suy đoán, tầng thứ tư luyện thể thuật có khả năng là ở trong tay của người nào đó."
"Vâng. Trước âm thầm điều tra một chút, nhìn xem có ai từng tiếp xúc qua với tên phản đồ Bàng Thanh Nhạc hay không." Quân Cửu nói, trong tay chậm rì rì vuốt ve lông tóc mềm mại của Tiểu Ngũ làm cho mình bình tĩnh trở lại. Phế đi sức lực không tìm được, trong lòng vẫn sẽ có ảo não.
Tâm tình không vui, trên đường còn bị Lam Châu dẫn người đột nhiên ngăn lại, Quân Cửu trầm mắt xuống lạnh như băng.
Đối diện với ánh mắt của Quân Cửu, Lam Châu không tự chủ được rùng mình một cái tránh đi đôi mắt Quân Cửu theo bản năng. Sau đó phản ứng lại, Lam Châu lại tức giận hung hăng trừngmắt với Quân Cửu. Nàng ta duỗi tay chỉ vào Quân Cửu quát khẽ: "Quân Cửu, ngươi thấy sư tỷ cũng không hành lễ sao?"
"Hành lễ? Đầu óc của ngươi bị cửa kẹp sao. Ta là đệ tử linh nhị viện, cao hơn linh tam viện của ngươi. Ai nên tôn xưng ai là sư tỷ?" Không nghĩ tới Quân Cửu độc miệng sắc bén như vậy, Lam Châu bị dỗi cũng nói không nên lời, một khuôn mặt bị nghẹn đến mức xanh tím đan xen ngay tại chỗ.
Muốn nàng ta kêu ngược lại Quân Cửu là sư tỷ, không có khả năng!
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------