"Meo?" Nghe vậy, Tiểu Ngũ ghé vào trên vai Quân Cửu nâng mặt mèo lên nhe răng với Khanh Vũ. Vậy ngươi sẽ không đố kỵ sao?
Liếc mắt một cái đã xem hiểu biểu tình trên mặt Tiểu Ngũ, Khanh Vũ đã sớm thành thói quen Tiểu Ngũ phản ứng thông nhân tính. Hắn ôm ngực, nhếch miệng cười lang thang vui vẻ: "Tiểu sư muội của ta lợi hại, ta vui vẻ còn không kịp làm gì phải đố kỵ hả?"
"Meo meo!" Tiểu Ngũ dựng thẳng lỗ tai lên liên tục gật đầu, tỏ vẻ tán đồng Khanh Vũ, ý tưởng ý tứ cũng giống với hắn. Thoáng nhìn một người một mèo giao lưu, độ cung nơi khóe miệng Quân Cửu hơi hơi nhếch lên.
Xoay người vào vòng trong của Tàng Thư Các, cửa đóng lại đã lập tức ngăn cách tầm mắt mọi người bên ngoài.
Khi bọn họ tiến Tàng Thư Các, lão giả quản sự bên ngoài cũng đã nhắc nhở qua: "Các ngươi chỉ có thể đọc điển tịch từ lầu một đến lầu ba. Lầu ba trở lên đã khóa lại không được xông loạn, người vi phạm trục xuất khỏi học viện Thái Sơ!" Mỗi một địa phương đều có quy củ như vậy, điển tịch trân quý đều đặt ở trên cùng và khóa lại, không phải người bình thường có thể thấy.
Khanh Vũ nhìn vạn quyển sách một tòa lại một tòa trên kệ trong tầm mắt, đầu cũng to ra. Hắn nói: "Nhiều sách như vậy, chúng ta bắt đầu xem trước từ chỗ nào chứ?"
"Xem theo thứ tự từ trái sang phải." Quân Cửu đang bước ra một bước hướng bên trái, bỗng nhiên nàng dừng một cái quay đầu lại nhìn về phía Khanh Vũ. Mày đẹp nhíu lại, Quân Cửu nghĩ nghĩ hỏi: "Sư huynh huynh có thể đọc sách chứ?"
Khanh Vũ nhếch miệng: "Tiểu sư muội muội cảm thấy sư huynh ta là người có thiên phú học tập sao?"
Quân Cửu: .
Không cần phải nói, Khanh Vũ chính là cái loại công tử ca không học vấn không nghề nghiệp lang thang tiêu sái. Đọc sách quá khó xử hắn! Nhìn bộ dáng Khanh Vũ cầm lấy một quyển sách nhíu mày buồn rầu, Quân Cửu chớp chớp mắt.
Quân Cửu búng tay một cái, không bằng như vậy!
Nàng nhìn về phía Khanh Vũ nói: "Sư huynh có thể chậm rãi xem, nhưng mà muội cần sư huynh giúp muội hộ pháp không thể có người khác tiến vào quấy rầy muội."
"Được mà! Nhưng mà tiểu sư muội muốn làm gì?"
"Đọc sách." Quân Cửu trả lời. Theo sau đó Khanh Vũ liền thấy được một màn làm cả đời hắn cũng khó có thể quên, lưu lại bóng ma thật sâu. Chỉ thấy tiểu sư muội của hắn ngồi xếp bằng ngồi ở trên đệm hương bồ, nhắm mắt lại vung tay lên bốn tầng hơn bốn mươi quyển sách trên kệ sách trước mặt bay đến trên mặt đất bày ra một hàng.
Đây là làm gì vậy?
Sau đó, Khanh Vũ nhìn thấy mỗi một quyển sách không gió tự động, một tờ một tờ quay cuồng. Một ý niệm hiện lên trong óc, Khanh Vũ trợn mắt há hốc mồm. Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là đọc sách của tiểu sư muội?
Trong mộng bức khϊếp sợ, Khanh Vũ nhìn thấy Tiểu Ngũ ưỡn ngực ngẩng đầu, cái đuôi khoe khoang lay động ở sau mông. Một đôi mắt mèo sáng lấp lánh nhìn hắn, giống như đang nói nhìn thấy không, chủ nhân nhà ta trâu bò không, lợi hại không?
Khanh Vũ thở sâu, dùng một lần xem bốn mươi quyển sách há chỉ là trâu bò, đây là muốn lên trời luôn rồi có biết không! Nhưng mà hắn còn có hồ nghi, dùng một lần bốn mươi quyển sách Quân Cửu thật sự đều xem vào được sao? Tiểu sư muội hiện tại mới Linh Sư cấp bốn, thần thức có mạnh đi nữa thì cũng không đạt được cảnh giới đáng sợ như vậy.
Cho nên ở sau khi Quân Cửu xem xong bốn mươi quyển trong mười hơi thở, Khanh Vũ lập tức mở miệng: "Tiểu sư muội huynh kiểm tra muội một chút."
"Được nha." Quân Cửu mở mắt ra, câu môi cười nhìn Khanh Vũ.
Khanh Vũ lập tức cầm lấy ngẫu nhiên tám quyển sách, tùy tiện lật lật tìm được một tờ hỏi Quân Cửu nội dung trênđó. Kết quả tám quyển vừa hỏi thì đều trả lời chuẩn một cái, mặc kệ hắn là muốn Quân Cửu đọc thuộc, hay là hỏi ngược. Một chữ không thiếu! Quân Cửu thậm chí còn có thể tìm ra trong sách một cái lỗi chính tả không khiến người khác chú ý.
Biếи ŧɦái!
Khanh Vũ đã không biết nên nói cái gì. Hắn thở gấp gáp một hơi, che lại ngực nói: "Tiểu sư muội muội là tiên nữ trên trời hạ phàm tới tra tấn phàm nhân như chúng ta đi? À không phải tra tấn, là nghiền áp! Ngược đãi! Không cho chúng ta đường sống!"
Đây vẫn là người sao? Vì cái gì trên thế giới phải có biếи ŧɦái, yêu nghiệt như vậy.
Khanh Vũ một mặt có cùng vinh dự, cao hứng tự hào. Một mặt trái tim nhỏ bị nghiền nát thành cặn bã vỡ nát rơi đầy đất. Hắn làm sư huynh cái gì? Hiện tại sửa tên đi làm đồ đệ của Quân Cửu được chưa.
"Phốc khụ khụ!" Quân Cửu bị Khanh Vũ chọc cười, nàng nhấp môi ý cười không che giấu được. Quân Cửu cười nói: "Sư huynh không cần như thế. Còn làm phiền sư huynh hộ pháp cho muội, như vậy muội mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất xem xong sách trong Tàng Thư Các, thử xem có thể tìm được tung tích tầng thứ tư luyện thể thuật hay không."
"Được được! Sư muội muội tiếp tục xem, đôi mắt sư huynh bảo quản trừng lớn, một con ruồi cũng không thể tiến vào! Đúng rồi tiểu sư muội muội có bị đói, còn có khát nước hay không? Sư huynh đi chuẩn bị nước trà điểm tâm trước?" Khanh Vũ vội vàng nói.
Lắc đầu, Quân Cửu tiếp tục nhắm mắt lại đọc sách.
Khanh Vũ và Tiểu Ngũ nhìn không thấy, tinh thần lực của Quân Cửu cường đại như một tấm lưới bao phủ quanh thân. Tinh thần lực có lớn có nhỏ, lớn đến bao vây toàn bộ lầu một Tàng Thư Các, thấy được yêu nghiệt nào đó tư thái lười biếng tà mị dựa vào trên kệ sách. Hắn nhận thấy được tinh thần lực của Quân Cửu, vươn tay nhẹ nhàng trêu chọc.
Mặc Vô Việt chỉ dựa vào tay là có thể chạm vào tinh thần lực của Quân Cửu. Không mang theo một chút nguy hiểm, chỉ có tà khí trêu chọc chạm đến. Truyền quay lại trong óc Quân Cửu, mặt không đổi sắc nhưng vành tai lại đỏ rực.
Khẽ cắn môi tức giận thu nhỏ tinh thần lực lại, Quân Cửu hết sức chăm chú lật xem thư tịch. Mục tiêu của nàng là đọc sách, mới không phải bị yêu nghiệt nào đó đùa giỡn!
Tức giận?
Mặc Vô Việt gợi lên khóe môi, ý cười tà nịnh lười biếng. Hắn cứ như vậy lẳng lặng nhìn Quân Cửu, không đi qua quấy rầy, cũng không lên tiếng.
Chỉ cần hắn không hiện thân, là Khanh Vũ nhìn không thấy hắn. Tiểu Ngũ và Quân Cửu tâm ý tương thông nhận thấy được Mặc Vô Việt, tức giận trực tiếp quay đầu dùng cái mông đối với Mặc Vô Việt. Người đến đoạt giường ngủ với nó, xấu nhất!
Thời gian từ từ trôi qua, Quân Cửu dùng hai canh giờ xem xong tầng thứ nhất Tàng Thư Các. Nàng xem cũng không kỹ càng tỉ mỉ, chủ yếu là tìm tin tức có quan hệ với luyện thể thuật. Nếu không, phải nhìn kỹ từng cuốn, thì một ngày cũng xem không xong tầng thứ nhất Tàng Thư Các.
Quân Cửu đi lên lầu hai, sau đó lầu ba. Từ sáng sớm đến Tàng Thư Các, lại đến bây giờ thái dương hơi hơi ngã về phía tây, buổi chiều. Quân Cửu mới xem xong điển tịch lầu ba.
Sắc mặt của nàng có chút trắng bệch, mở mắt ra ngồi xếp bằng điều tức một phen khôi phục khí sắc. Quân Cửu nhéo nhéo giữa mày, sau lưng Tiểu Ngũ chạy tới vươn thịt lót giống như học dẫm lưng cho bà mà mát xa phía sau lưng cho Quân Cửu. Đừng nhìn chỉ là một con mèo, lực đạo cũng rất ra hình ra dạng vừa vặn tốt.
Quân Cửu ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt lo lắng của Khanh Vũ. Khanh Vũ nói: "Tiểu sư muội, mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi. Luyện thể thuật chúng ta có thể chậm rãi tìm! Muội không thể mệt muốn chết như vậy."
"Chúng ta chỉ có cơ hội một lần tiến vào Tàng Thư Các. Hôm nay lãng phí, lần sau lại đến thì không dễ dàng." Quân Cửu buông tay, chậm rãi hô hấp.
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, ánh mắt cực có xuyên thấu lực tựa như lại xem trên lầu. Nàng biết trên lầu đều khóa lại, nhưng cái này có thể ngăn lại người khác nhưng ngăn không được nàng! Quân Cửu cân nhắc một phen sức lực của mình, tính toán thử một lần.
Quân Cửu thu hồi ánh mắt nhìn về phía Khanh Vũ: "Sư huynh huynh tiếp tục hộ pháp cho muội, muội thử xem trên lầu."
"Thử như thế nào? Tiểu sư muội thần thức của muội còn có thể xuyên thấu tầng lầu!" Thần thức tinh thần lực đều giống nhau, chỉ là cách gọi bất đồng. Quân Cửu hơi cong khóe miệng cười cười, mặt mày kiêu ngạo khinh cuồng. Nàng nói: "Cái này với muội mà nói là không khó, thử xem có thể nhìn lén được bao nhiêu."
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------