Chương 344: Dọa ngốc đại trưởng lão cùng Vân Nghê.

Không phải Vương quản sự muốn cắn lưỡi tự sát, mà là bọn họ muốn gϊếŧ người diệt khẩu. Toàn bộ ném nồi cho Vương quản sự, để chính mình tránh đến sạch sẽ. Đáy mắQuân Cửu t hiện lên trào phúng lạnh lẽo. Đại trưởng lão cùng Vân Nghê như thế nào cũng không thể tưởng được, nàng đã sớm nhìn thấu hết thảy. Bọn họ biểu diễn đối với nàng mà nói, đủ nát bét.

Nếu bọn họ muốn diễn, còn muốn nàng phối hợp vậy cũng đừng hối hận. Quân Cửu nói: "Lão sư muốn giao Vương quản sự cho ta xử trí? Như vậy có thể không ổn hay không?"

"Sẽ không. Con là đệ tử của lão phu, xử trí một tên quản sự ngoại môn nho nhỏ, ai dám nhiều lời? Quân Cửu con cứ việc buông tay đi làm, lão phu chính là chỗ dựa của con!" Tuyên ngôn khí phách này, thay đổi là đệ tử khác chỉ sợ đã sớm cảm động không thôi.

Quân Cửu cười: "Được."

Nàng ngồi ở ghế trên, tư thái lười biếng tùy ý. Ngẩng đầu nhìn về phía Vương quản sự, người sau đối diện với đôi mắt của nàng thì hoảng sợ tuyệt vọng, há miệng kêu a a muốn duỗi tay đ chỉ đại trưởng lão cùng Vân Nghê lại không dám. Cuối cùng chỉ có thể kêu thảm a a dập đầu cho Quân Cửu, ý tứ cầu Quân Cửu tha cho hắn một mạng.

Thấy Quân Cửu chỉ là lạnh lùng nhìn Vương quản sự, Vân Nghê nhíu mày mở miệng: "Quân sư muội muội là mềm lòng không nỡ xuống tay sao? Không bằng giao cho sư tỷ tới giúp muội báo thù."

Đáy mắt Vân Nghê lập loè sát ý. Vương quản sự hôm nay cần phải chết! Nếu không hắn bại lộ nàng ta cùng gia gia ra, vậy thì có thể không xong! Bởi vậy ánh mắt nàng ta nhìn về phía Quân Cửu rất là vội vàng, nhưng còn muốn che giấu mở miệng: "Quân Cửu, Vương quản sự tội ác tày trời! Muội không cần lưu tình với hắn, tốt nhất là gϊếŧ hắn."

"Vân Nghê sư tỷ nói không sai."

"Vậy sao muội còn thất thần?" Vân Nghê nhíu mày thúc giục nói.

Lạnh lùng liếc mắt nhìn Vân Nghê một cái, Quân Cửu cười lạnh câu môi. Nàng giơ tay đầu ngón tay bắn ra ra một cây ngân châm đâm ở trên người Vương quản sự, thấy nàng ra tay chỉ là một cây ngân châm, sắc mặt Vân Nghê cũng đen lại. Dùng ngân châm gϊếŧ người? Vậy đến khi nào thì Quân Cửu mới có thể gϊếŧ Vương quản sự.

Không khỏi nôn nóng nhìn về phía đại trưởng lão, ánh mắt Vân Nghê ra hiệu. Gia gia, vẫn là chúng ta nhúng tay đi!

Không. Lão phu đảo muốn nhìn, Quân Cửu này muốn làm gì? Đại trưởng lão không tiếng động cự tuyệt Vân Nghê đề nghị, ông ta nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Quân Cửu. Nhưng chỉ thấy Quân Cửu bắn ra cây ngân châm đầu tiên sau đó lại không còn động tĩnh nữa, đáy lòng đại trưởng lão cũng lộp bộp một cái.

Quân Cửu đây là có ý tứ gì?

Đúng lúc này, Vương quản sự đột nhiên run rẩy lên, rồi ngã ầm trên mặt đất, tay chân cong queo quỷ dị run rẩy không ngừng, mở miệng phun ra máu đen nhánh.

Không chỉ có như thế! Đôi mắt Vương quản sự trừng lớn, tròng mắt giống như muốn lòi ra ngoài. Máu màu đen từ hốc mắt, mũi, lỗ tai chảy ra. Trong không khí rõ ràng có thể ngửi được mùi tanh hôi gay mũi, giống như là hư thối trong thân thể, ngay cả máu đều là hư thối có mùi thúi.

Phù phù!

Trong cổ họng Vương quản sự phát ra thanh âm khiến người ta tê dại da đầu. Đột nhiên hắn co mạnh một cái, oa! Trong miệng phun ra đồ vật hư thối tanh hôi. Tập trung nhìn vào, thế nhưng là nội tạng!

"..."

Vân Nghê thét chói tai sợ tới mức liên tục lui về phía sau, ngón tay chỉ vào Vương quản sự hoảng sợ trừng to mắt: "Hắn đây là có chuyện gì? Gia gia ông mau xem."

Đại trưởng lão thấy được, sắc mặt ông ta cũng đồng dạng khó coi, nhìn thấy mà ghê người, nhìn Vương quản sự tựa như một cái túi rách, miệng chính là thông đạo duy nhất, cuồn cuộn nôn mửa không ngừng ra các loại nội tạng hư thối. Đây là có chuyện gì? Rõ ràng vừa rồi cũng còn đang tốt đẹp.

Bắt Vương quản sự tới đây, chỉ là cắt đầu lưỡi của hắn cũng không có làm thêm cái gì. Vì sao Vương quản sự sẽ đột nhiên biến thành như vậy?

Trong đầu hiện lên một đạo linh quang, đại trưởng lão đột nhiên quay đầu nhìn về phía Quân Cửu. Sẽ không phải là Quân Cửu làm chứ!

Oa!

Vương quản sự ói mửa không ngừng, trong phòng đại sảnh thực mau bị nội tạng hư thối cùng máu đen có mùi thúi bao trùm, nagy cả trên băng ghế đều bị máu đen cùng mảnh vỡ nội tạng bắn tới.

Vương quản sự thống khổ gương mặt vặn vẹo không ra hình người. Hắn vươn một bàn tay chụp vào giữa không trung cầu cứu, lúc này chuyện càng thêm nghe rợn cả người đã xảy ra! Bọn họ tận mắt nhìn thấy được, làn da trên tay Vương quản sự vươn tới đã nứt ra rồi, cơ bắp thoát ly rơi xuống, cuối cùng chỉ còn lại có xương cốt trắng như tuyết.

Hít -- nôn! Vân Nghê không chịu nổi quay đầu lao ra ngoài nôn mửa không ngừng ở trong sân.

Sắc mặt đại trưởng lão khó coi, nếu không phải thân phận của ông ta bày ở đàng kia, đại trưởng lão cũng muốn chạy đi ra ngoài giống như Vân Nghê. Nhịn xuống con buồn nôn quay cuồng trong cổ họng, đại trưởng lão ngẩng đầu nhìn Quân Cửu, đồng tử hoảng sợ co chặt.

Cảnh tượng có thể nói giống như luyện ngục như vậy, Quân Cửu thế nhưng khóe miệng còn câu lấy một tia ý cười nhợt nhạt. Nàng lười biếng dựa vào trên cây cột trong phòng góc tường, hoàn mỹ tránh đi hết thảy huyết tinh lộn xộn, thấy ông ta nhìn qua Quân Cửu còn câu môi cười cười với ông ta.

Đại trưởng lão: .

Sắp khống chế không được du͙© vọиɠ nội tâm, muốn lao ra quỳ gối trên cỏ phun cho sạch sẽ. Tiểu nha đầu đối diện lại mặt không đổi sắc, còn cười được? Biếи ŧɦái sao!

Đại trưởng lão tại một khắc này gần như có thể xác định trăm phần trăm, kết cục của Vương quản sự chính là Quân Cửu làm! Nhưng nàng làm được như thế nào, uy lực một cây ngân châm kia sao? Sao có thể, đại trưởng lão khó có thể tin, nhưng lại không thể không tin.

Nơi này không có luyện dược sư, cho dù có, cũng chẩn bệnh không ra cây ngân châm kia chỉ là chất xúc tác. Nó thôi phát trúng độc trong cơ thể Vương quản sự sớm hơn thời hạn, thủng tràng nát bụng, hư thối thành xương khô. Từng lời Quân Cửu đã nói ngay trước mặt Vương quản sự đã được nhất nhất nghiệm chứng.

Câu môi tâm tình sung sướиɠ, Quân Cửu cảm thấy hiệu quả thực không tồi!

Nhìn đến đại trưởng lão cùng Vân Nghê phản ứng, Quân Cửu lạnh lùng híp mắt. Trò kịch này cũng nên hạ màn, nàng đi phía trước hai bước rồi dừng lại, mở miệng tiếng nói lạnh như băng: "Lão sư, ta thu phục, hắn đã chết rồi."

Đại trưởng lão: .

Vân Nghê: . Nôn!

Thật là Quân Cửu làm! Trong ánh mắt của đại trưởng lão cùng Vân Nghê đồng thời hiện ra kinh hãi, còn có một tia sợ hãi mà chính mình cũng không phát hiện. Nhìn đến trên mặt đất trong phòng, Vương quản sự đã nát vụn thành một bãi thi cốt hư thối không rõ vật thể, đại trưởng lão hít vào thật sâu.

Ông ta nhịn không được kinh hãi truy vấn Quân Cửu: "Ngươi làm cái gì với hắn?"

"Hạ độc."

"Đây là độc gì?" Đại trưởng lão ngữ khí vội vàng. Ông ta nắm chặt nắm tay, trong ánh mắt phụt ra ra ánh sáng. Thì ra là độc! Ông ta sống hơn phân nửa đời cũng chưa từng gặp qua độc lợi hại như vậy. Thánh thủ Quân Cửu lợi hại như vậy sao?

Vân Nghê nhìn về phía Quân Cửu, trong mắt sợ hãi càng sâu. Nếu như bọn họ bại lộ, Quân Cửu hạ độc như vậy ở trên người nàng ta. Chỉ cần suy nghĩ một chút, Vân Nghê liền nhịn không được mà cả người phát run, mồ hôi lạnh tuôn ồ ạt.

Vỗ vỗ tay, Quân Cửu sửa sửa ống tay áo làn váy của mình, nàng cười lạnh nói: "Chẳng qua chỉ là chút đồ chơi nhỏ, không đáng để nói. Ta đã xử trí Vương quản sự, không biết lão sư còn có gì phân phó không?"

Quân Cửu dùng chiêu thức ấy quá độc quá mức kinh hãi dọa người, đại trưởng lão xoay chuyển vài vòng ở trong miệng mới nói thành lời: "Không có."

"Vậy ta không quấy rầy lão sư cùng Vân Nghê sư tỷ nghỉ ngơi, Quân Cửu cáo lui trước."

Đại trưởng lão ngơ ngác nhìn thân ảnh Quân Cửu rời đi, thật lâu chẳng thể hồi thần. Thẳng đến khi Vân Nghê đứng ở cửa không dám tiến vào, tiếng nói run rẩy phát run kêu ông ta: "Gia gia!"

Đại trưởng lão lấy lại tinh thần. Ông ta đảo qua thi thể Vương quản sự trong phòng, thần sắc trên mặt biến hóa thay đổi cuối cùng khôi phục bình tĩnh. Đại trưởng lão lập tức hạ lệnh: "Vân Nghê, hiện tại liền đi thỉnh độc dược sư tới! Mau đi!"

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------