Một cái liếc mắt kia cho mọi người lực sát thương quá lớn! Đệ nhất mỹ nhân học viện Thái Sơ bọn họ, đối tượng mà vô số thiếu nam ảo tưởng trong lòng. Lại ăn mặc váy da thú, lộ cánh tay lộ chân tiến lên. Mọi người phát ngốc, Vân Nghê đây là đã trải qua cái gì?
Nếu là dĩ vãng mọi người còn có thể bình tĩnh một chút, nhưng ai kêu Lam Châu vừa mới khoe khoang mỹ mạo của Vân Nghê, cố ý gây sự trào phúng Quân Cửu. Hiện tại, tất cả mọi người cảm thấy bị đánh bạt tay vang dội thảm thiết, mặt đau!
Trong lúc nhất thời ánh mắt nhìn về phía Lam Châu đều không tốt lên. Ngươi nói ngươi làm gì không tốt, cố tình lấy Vân Nghê ra so. Hiện tại mặt mũi mất sạch!
Nào phải là Quân Cửu ra oai phủ đầu, rõ ràng là bọn họ đều chủ động đưa mặt lên cho Quân Cửu vả mặt bôm bốp. Vừa tức lại giận còn mất mặt, không ít người nhìn không được nữa nên sôi nổi quay đầu rời đi. Chỉ chốc lát sau tại chỗ chỉ còn lại có Lam Châu cùng bọn tỷ muội của nàng ta còn ngốc lăng tại chỗ.
Quân Cửu cũng không thèm liếc mắt nhìn tới Lam Châu một cái, nàng nhìn về phía Mục Cảnh Nguyên lạnh lùng mở miệng: "Mục sư huynh, chúng ta tiếp tục?"
"Được." Mục Cảnh Nguyên cũng thực khϊếp sợ việc hắn vừa mới chứng kiến, nhưng cũng thu liễm cảm xúc thực mau. Mục Cảnh Nguyên cười với Quân Cửu cùng Khanh Vũ, cũng làm lơ Lam Châu, phất tay áo duỗi tay mới: "Đi bên này, ta mang hai người trước tiên đi dạo ở học viện Thái Sơ, rồi đi chỗ ở sau."
Lam Châu lấy lại tinh thần, còn muốn ngăn Quân Cửu lại. Kết quả ngẩng đầu đối diện với đôi mắt lạnh như băng của Quân Cửu, thân thể Lam Châu cứng đờ. Ánh mắt thật đáng sợ thật lạnh!
"Lam Châu!" Nghe được có người kêu mình, thân thể Lam Châu run lên một cái sau lưng tất cả đều là mồ hôi lạnh.
Đối với mình thế nhưng bị Quân Cửu liếc mắt nhìn một cái đã sợ hãi dọa ra mồ hôi lạnh, Lam Châu cảm thấy khó có thể tin. Lại nghe nhóm tiểu tỷ muội của nàng ta nói: "Vừa rồi thật là sư tỷ Vân Nghê? Sao sư tỷ Vân Nghê lại sẽ, sẽ ăn mặc thành như vậy!"
Nói khó nghe chút, là đồi phong bại tục.
"Không có khả năng! Đó tuyệt đối không phải là sư tỷ Vân Nghê, giờ ta liền đi tìm sư tỷ Vân Nghê chứng nhận." Lam Châu không chịu tin tưởng. Nàng ta nói xong liền đi, vội vã đi tìm Vân Nghê muốn chứng thực bọn họ vừa mới thấy chính là người khác.
Sư tỷ Vân Nghê quốc sắc thiên hương, tuyệt mỹ tú uyển sao có thể mặc váy da thú? Lại còn có dơ bẩn như là khất cái, tuyệt đối không có khả năng!
Ầm!
Vân Nghê vừa về đến trong phòng, giơ tay chụp nát cái bàn gỗ nam tử kim sang quý trong phòng. Nàng ta đen mặt âm u kêu thị nữ đi chuẩn bị bể tắm nước nóng nàng ta muốn tắm gội. Tưởng tượng đến vừa mới bị đệ tử học viện Tháo Sơ thấy được, gương mặt Vân Nghê vặn vẹo dữ tợn: "Đáng chết!"
Nàng ta bị nhốt ở Nam Sơn không có quần áo, giãy giụa ước chừng một ngày còn vứt bỏ trái tim xấu hổ mà trần trụi đi ra ngoài đuổi gϊếŧ linh thú. Vân Nghê vô cùng may mắn lúc ấy Nam Sơn không có người khác, bằng không nàng ta đã bị thấy hết. Theo sau đó là chịu đựng tanh hôi lột da bọc lấy thân thể, Vân Nghê một đường đều chịu đựng phản ứng buồn nôn, ban ngày không dám đi ra ngoài đều lén lút lên đường vào buổi tối.
Mắt thấy tới dưới chân núi học viện Thái Sơ, Vân Nghê thật sự nhịn không được mới trực tiếp chạy trở về. Nhưng nàng ta không nghĩ tới, từ trước đến nay sơn môn không có người nào hôm nay lại tụ tập nhiều người như vậy. Nàng ta còn bị phát hiện!
Vân Nghê phát điên, nàng ta tuyệt đối không thể thừa nhận là mình! Tuyệt đối không thể!
Chờ ngâm tắm nước nóng xong, điên cuồng tắm sạch bảy lần, đều sắp tẩy lột cả da Vân Nghê mới dừng tay. Nghe được chuyện Lam Châu tới cầu kiến, Vân Nghê lập tức cự tuyệt cũng nói mình vẫn luôn đang bế quan, không rảnh tiếp khách. Muốn nương Lam Châu truyền ra tin tức, phủ nhận khất cái mặc váy da thú là nàng ta. Mà tràng cuộc đó nhiều người như vậy, ai tin ai không tin thì cũng không phải là Vân Nghê có thể khống chế.
Vẫn luôn mặt âm trầm đi gặp đại trưởng lão, Vân Nghê gian nan cứng đờ kéo kéo khóe miệng: "Gia gia, con đã trở về."
"Vân Nghê con thất bại. Quân Cửu cùng Khanh Vũ thuận lợi thông qua đệ tử đại bỉ, đồng tiến vào nội môn." Đại trưởng lão chắp hai tay, đưa lưng về phía Vân Nghê nhìn không thấy biểu tình, nhưng nghe thanh âm trầm thấp uy nghiêm cảu ông ta có thể thấy được là tức giận.
Vân Nghê nghe xong kinh ngạc: "Sao có thể? Bọn họ đuổi kịp đệ tử đại bỉ?"
Không có khả năng! Cho dù Quân Cửu cùng Khanh Vũ lập tức trở về ở khi nàng ta bị linh thú vây khốn, vậy bọn họ cũng không đuổi kịp. Nhanh nhất, cũng là khi đệ tử đại bỉ kết thúc rồi, bọn họ căn bản không cơ hội.
Chờ từ trong miệng đại trưởng lão nghe được quá trình, sắc mặt Vân Nghê đen trầm như đáy nồi. Là Mục Cảnh Nguyên mở cửa sau cho bọn hắn! Vân Nghê khó hiểu: "Mục sư huynh vẫn luôn phá lệ thân thiện với Quân Cửu cùng Khanh Vũ, thậm chí là chủ động giúp bọn hắn. Đây là vì cái gì? Chẳng lẽ Mục sư huynh biết trên tay Quân Cửu có bảo vật?"
"Không có khả năng. Biết được trong tay Quân Cửu có bảo vật, chỉ có Thiên Tù ta. Hiện tại Quân Cửu bọn họ vào nội môn, kế hoạch của chúng ta cũng phải sửa lại. Nhưng Vân Nghê, con vẫn phải cẩn thận làm tốt quan hệ với Quân Cửu như cũ, tiếp cận nàng ta. Tốt nhất có thể làm nàng ta tín nhiệm thân cận con!"
"Dạ." Vân Nghê cứng đờ đáp ứng, có chút không tình nguyện.
Hiện tại nàng ta còn không biết quần áo là bị Tiểu Ngũ cào nát. Vân Nghê chỉ cảm thấy Quân Cửu quá tà môn, gặp phải nàng thì liên tiếp thất bại, thậm chí làm hại chính mình mất hết cả mặt mũi, quý danh bị hao tổn.
Đại trưởng lão: "Vân Nghê, gia gia tính toán tuyển nhận Quân Cửu gia nhập linh nhị, nếu như có thể thì nàng ta có lẽ sẽ là sư muội của con."
"Cái gì? Gia gia người muốn thu nàng ta làm đồ đệ!" Vân Nghê sợ ngây người.
"Không sai. Trên người Quân Cửu không chỉ là có bảo vật tiểu thư Hồng Anh cùng viện trưởng Thiên Hư muốn, cũng có đồ vật gia gia cần." Đại trưởng lão xoay người, trên mặt ông ta hiện lên du͙© vọиɠ tham lam, đáy mắt thâm trầm quay cuồng dã tâm khói mù hỗn loạn.
Tuy rằng ông ta không tự mình đi đệ tử đại bỉ, nhưng ông ta nghe tình báo nói. Quân Cửu cùng Khanh Vũ dùng quyền đánh chúng đệ tử, chân đá tứ phương. Dùng chính là thân pháp luyện thể thuật đỉnh cấp Thiên Võ Tông!
Vân Nghê nghe thấy, vẫn khó hiểu: "Vậy thì thế nào?"
"Vân Nghê, con biết gia gia vẫn luôn đang tu luyện một bộ công pháp, nhưng chậm chạp không được tiến triển đi." Vân Nghê vừa nghe đại trưởng lão nói lời này, kinh ngạc mở to đôi mắt. Sẽ không phải là công pháp mà gia gia tu luyện, chính là luyện thể thuật gì đó đi?
"Con đoán đúng rồi." Đại trưởng lão gật đầu: "Đừng nhìn Thiên Võ Tông chỉ là tông môn nhỏ địa giới xa xôi, nhưng luyện thể thuật này chính là công pháp đỉnh cấp. Thậm chí sáng tạo bổn công pháp này chính là một vị đại năng cảnh giới Linh Vương. Tu vi của Gia gia bị kẹt ở Đại Linh Sư cấp sáu thật lâu, luyện thể thuật này là cơ hội duy nhất của gia gia."
"Nhưng luyện thể thuật chỉ là luyện thể, không phải tu linh lực."
"Sai rồi, ba tầng đầu của luyện thể thuật là luyện thể luyện gân cốt, bắt đầu từ tầng thứ tư là chỉ có Đại Linh Sư mới có thể tu luyện. Nhưng không có tâm pháp thì không làm được trò trống gì, có tâm pháp thì cảnh giới của gia gia cũng có thể luôn cố gắng tăng lên. Thậm chí tu luyện đại viên mãn tầng thứ tư luyện thể thuật, thì có cơ hội hy vọng vấn đỉnh cảnh giới Linh Vương." Đại trưởng lão nói.
Vân Nghê sợ ngây người. Luyện thể thuật nho nhỏ lại lợi hại như vậy? Nhưng sau khϊếp sợ Vân Nghê hưng phấn lên, thực lực của đại trưởng lão lại tiến thêm một bước, địa vị của nàng ta cũng sẽ nước lên thì thuyền lên. Hơn nữa nếu như nàng ta cũng có thể tu luyện, chẳng phải là cũng có cơ hội vấn đỉnh Linh Vương.
Đại trưởng lão: "Vân Nghê, con phải vì gia gia moi ra tâm pháp luyện thể thuật Thiên Võ Tông. Chỉ có được tâm pháp, mới có thể thông suốt tu luyện tầng thứ tư."
"Dạ rõ! Gia gia yên tâm, Vân Nghê sẽ không ngừng cố gắng nhất định có thể bắt lấy Quân Cửu, hỗ trợ gia gia người đột phá!"
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------