"Quân Uyển Nhi, ngươi là muốn tự mình quỳ bò đi ra ngoài, hay là ta giúp ngươi?"
Chống lại ánh mắt của Quân Cửu, Quân Uyển Nhi rùng mình một cái.
Nàng tin tưởng nếu như nàng không làm theo. Quân Cửu thật sự sẽ ra tay với nàng! Nghiến răng nghiến lợi, Quân Uyển Nhi tức đến thân thể run run: "Ta tự mình làm! Tiện nha đầu, ngươi nhớ kỹ cho bổn tiểu thư. Nỗi nhục hôm nay, bổn tiểu thư sẽ dâng trả ngàn vạn lần! Đừng để cho ta bắt được ngươi, nếu không ta muốn ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!"
Uy hϊếp?
Quân Cửu nhướng mày, khinh miệt khinh thường.
Quân Uyển Nhi thử quỳ bò đi ra ngoài, kết quả thân thể có thể động. Nàng ta muốn đứng lên, rồi lại làm không được. Thật là tà môn! Quân Uyển Nhi nhịn không được hoài nghi tiện nha đầu kia có phải là vu nữ hay không, hạ nguyền rủa cho nàng.
Nhìn gương mặt Quân Uyển Nhi vặn vẹo bò ra bên ngoài, Quân Cửu nhàn nhạt bổ sung: "Ngươi đã quên xin lỗi."
"..."
Quân Uyển Nhi tức kêu to. Thanh âm vặn vẹo ác độc: "Thực xin lỗi!"
"Thực xin lỗi!"
"Thực xin lỗi.."
Mỗi một tiếng thực xin lỗi, đều mang theo hận ý cùng sát ý nồng đậm. Nàng muốn thiên đao vạn quả ả!
Quân Uyển Nhi chưa bao giờ nghĩ tới. Màn này đều là nàng ta tự tìm! Chính mình muốn nhục nhã Quân Cửu, đánh đố cùng Quân Cửu. Tự nếm hậu quả xấu.
Chờ nàng ta bò ra cửa Hội Thưởng Thạch, thân thể lập tức có thể động. Nàng ta nhanh chóng bò dậy, ánh mắt oán độc tàn nhẫn trừng mắt với mọi người chung quanh: "Nhìn cái gì mà nhìn! Nhìn nữa thì bổn tiểu thư móc mắt các ngươi ra!"
Keng!
Quân Uyển Nhi rút lợi kiếm ra vọt vào Hội Thưởng Thạch: "Tiện nha đầu, ta gϊếŧ ngươi!"
Nhưng mà, Quân Cửu giờ phút này đã sớm đi rồi.
Không đi chờ động thủ với Quân Uyển Nhi sao? Quân Cửu híp mắt, hiện tại còn không phải thời điểm chính diện chống lại cùng Quân Uyển Nhi. Sẽ chờ Quân Uyển Nhi tức hộc máu, tức thêm mấy ngày.
Rời khỏi Hội Thưởng Thạch, trở lại cửa Phong La Thành. Quân Cửu cùng Vân Kiều tách ra: "Như vậy từ biệt tại đây đi."
"Quân cô nương đợi một chút. Sau này ta đi chỗ nào tìm cô?"
Chớp chớp mắt, Quân Cửu cười nhạt: "Ta sẽ đi tìm ngươi. Chúng ta gặp lại ở Hoàng thành."
Quân Cửu muốn đi Hoàng thành. Vân Kiều vui vẻ trong lòng, gật đầu thật mạnh: "Được!"
Như vậy tách ra, Quân Cửu không hề phát giác, có bóng đen đang âm thầm đi theo nàng..
Trở lại trong Quân phủ, Quân Cửu lập tức đã nhận ra không khí trang nghiêm trong Quân phủ. Quân Cửu câu môi, xem ra Quân Hải Thiên đã thu được "lễ vật" nàng đưa.
"Chủ nhân." Bích La ở trong phòng tất cung tất kính chờ.
"Nói một chút tình huống của Quân phủ."
"Dạ."
Không ngoài Quân Cửu dự kiến. Quân Hải Thiên tức không chịu được, nổi trận lôi đình ở Quân phủ. Thậm chí đánh gϊếŧ vài gia nô tỳ nữ. Trong lúc nhất thời toàn bộ Quân phủ đều thật cẩn thận làm việc, sợ chọc tới lửa giận của Quân Hải Thiên.
Quân Cửu rót chén nước cho Tiểu Ngũ. Nhìn Tiểu Ngũ liếʍ nước, đầu lưỡi nhỏ phấn hồng lại tới liếʍ nàng, mang đến sự tê dại ngứa ngáy.
Khóe miệng cong cong, Quân Cửu thuận thuận lông cho Tiểu Ngũ. Nàng nói: "Thực mau, Quân phủ liền phải náo nhiệt. Đó mới là tuồng kịch chính quan trọng."
Bích La không đáp lại, chỉ là an tĩnh kính cẩn nghe theo.
Nhưng mà Quân Cửu cũng không phải nói cho nàng ta nghe. Tiểu Ngũ ngẩng đầu: "Chủ nhân sẽ làm như thế nào đây?"
"Bọn họ muốn tìm cái chết, ta sẽ tiễn bọn họ một đoạn đường."
Nàng thưởng thức linh thạch trong tay. Khóe miệng hơi câu mỉm cười lạnh băng nguy hiểm: "Cũng là thời điểm rời khỏi phân gia, về bổn gia gặp đám độc phụ rắn rết đó rồi."
Phong La Thành, không có gì đáng giá để nàng lại lưu lại lãng phí thời gian.
Ở phía sau nàng, Quân Uyển Nhi và Quân Lôi chậm một bước đi vào Quân phủ. Hai người vừa đến, mang đến cho Quân phủ một hồi tinh phong huyết vũ!
Quân Uyển Nhi đằng đằng sát khí. Trước gϊếŧ Quân Cửu! Lại đi bắt tiện nha đầu kia, bầm thây ả thành vạn đoạn!
Quân Cửu: Chờ mong biểu tình Quân Uyển Nhi khi nhìn thấy nàng.
--- Follow và donate cho Hủ Ngốc để truyện được ra nhanh hơn nha-----
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/