Quân Cửu ngẩng đầu. Nhìn đến Quân Uyển Nhi mang theo Quân Lôi hùng hổ xông tới, ánh mắt ác độc âm ngoan, hận không thể róc xương lóc thịt sống nàng.
Tiểu Ngũ hung ác trừng mắt Quân Uyển Nhi, nhe răng: "Chủ nhân, nữ nhân xấu xa này tìm tới làm phiền tỷ."
"Tiện nha đầu!" Quân Uyển Nhi trừng mắt Quân Cửu.
Vân Kiều nhăn mày lại, ngăn ở trước mặt Quân Uyển Nhi: "Ngươi là ai? Sao lại xưng hô vô lễ với Quân cô nương như thế."
"Ngươi lại.." Quân Uyển Nhi là tính toán phải giáo huấn Quân Cửu một phen. Dám nhục nhã nàng! Nếu không phải đây là Hội Thưởng Thạch, thì nàng xé nát miệng nó, chém tay nó!
Ngẩng đầu vừa thấy Vân Kiều, Quân Uyển Nhi không thể tin tưởng trừng lớn mắt. Phía sau, Quân Lôi cũng hít ngược một hơi: "Vân nhị công tử, sao ngươi lại ở chỗ này?"
Vân Kiều, nhị công tử con vợ cả Vân gia, từ trước đến nay ốm yếu, rất ít khi xuất hiện ở trước mặt thế nhân. Nhưng Quân Lôi khẳng định là gặp qua Vân Kiều, bởi vậy mà phá lệ khϊếp sợ.
Nhị công tử Vân gia, như thế nào sẽ tới Phong La Thành địa phương xa xôi như vậy?
Vân Kiều thoạt nhìn căn bản không biết hai người này là ai. Hắn chặt chẽ bảo hộ ở trước mặt Quân Cửu: "Các ngươi cần phải xin lỗi bằng hữu của ta."
"Xin lỗi?" Quân Uyển Nhi thanh âm bén nhọn.
Nàng ta gắt gao trừng về phía Quân Cửu. Xin lỗi? Không có khả năng!
Quân Uyển Nhi ác độc mở miệng: "Vân nhị công tử. Tiện nha đầu này mới vừa rồi nhục nhã ta ở cửa, là một nha đầu ác độc không hơn không kém. Ngươi coi nó là bằng hữu? Cũng đừng để bị lừa."
Quân Lôi có chút kiêng kị thân phận Vân Kiều, đứng ở bên cạnh không mở miệng.
"Vân nhị công tử, ta là tiểu thư phân gia Quân gia. Ta sẽ không lừa gạt ngươi. Ngươi tốt nhất tránh xa nha đầu ác độc này, miễn cho bị nó hạ độc thủ. Nó vừa rồi cầm vàng trên tay, nói không chừng chính là trộm từ trên người của Vân nhị công tử ngươi!"
Nghe Quân Uyển Nhi ác độc bôi nhọ, Quân Cửu nhướng mày. Đảo lộn trắng đen, tài ăn nói của Quân Uyển Nhi không tồi.
Đồng thời, nàng lại nhìn về phía Vân Kiều. Muốn nhìn một cái Vân Kiều phản ứng. Lại thấy Vân Kiều cực kì phẫn nộ nhìn chằm chằm Quân Uyển Nhi, ánh mắt sắc bén lạnh băng: "Tiểu thư Quân gia, ngươi quá vô lễ. Ác độc? Ta thấy ngươi mới là độc phụ ác độc kia. Ngươi lập tức xin lỗi với Quân cô nương, nếu không đừng trách bản công tử không khách khí."
Hả?
Tiểu Ngũ kinh ngạc: "Chủ nhân, Vân Kiều đang bảo vệ tỷ."
"Ừ." Quân Cửu cũng có chút kinh ngạc.
Nàng không rõ thân phận, Quân Uyển Nhi là tiểu thư phân gia Quân gia. Vân Kiều lại không chút do dự lựa chọn tin tưởng nàng.
Quân Uyển Nhi cũng sợ ngây người. Đối diện với ánh mắt sắc bén lạnh băng của Vân Kiều, Quân Uyển Nhi lui về phía sau một bước, nàng đã quên thân phận của Vân Kiều. Vân Kiều cho dù là hiện tại gϊếŧ nàng, Quân gia tuyệt đối sẽ không vì nàng một tiểu thư phân gia, lại đi tìm Vân gia phiền toái.
Quân Uyển Nhi có chút hối hận, nhưng đáy lòng càng thêm oán hận Quân Cửu.
Đây nhất định là tiện nha đầu này nói gì đó ở trước mặt Vân Kiều. Bằng không Vân nhị công tử luôn luôn ốm yếu tính tình lại tốt, vì sao nghiêm mặt khó chịu đối với nàng như vậy?
"Xin lỗi?" Quân Uyển Nhi gắt gao trừng mắt Quân Cửu. Nàng vừa chuyển tròng mắt, tức khắc có chủ ý.
Quân Uyển Nhi thần sắc nghiêm chỉnh, ưỡn ngực ngẩng đầu: "Muốn bổn tiểu thư xin lỗi cũng có thể. Trừ phi ngươi đổ thạch thắng ta! Tiện.. Tiểu nha đầu, ngươi dám dám đổ thạch với ta không?"
"Ngươi muốn đổ thạch với ta?" Quân Cửu câu môi cười.
Người Quân gia, như thế nào cứ thích chủ động nhào lên để nàng vả mặt như vậy đây?
"Đúng! Ngươi sẽ không phải là sợ hãi đi? Sợ hãi thì cút đi, đừng tới Hội Thưởng Thạch." Tiện nha đầu này cút rồi, thì nàng không cần e ngại thân phận Vân Kiều, tâm không cam tình không nguyện mà xin lỗi.
Liếc mắt một cái là nhìn thấu tâm tư của Quân Uyển Nhi. Quân Cửu sảng khoái nói: "Được thôi. Ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?"
Quân Uyển Nhi kinh ngạc. Tiện nha đầu này lại dám đáp ứng!
--- Follow và donate cho Hủ Ngốc để truyện được ra nhanh hơn nha-----
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/