Chương 17: Cơ Duyên Không Cạn

Vân Vũ đứng dậy đang định đi vào, đột nhiên có một đạo bạch quang chợt lóe lên ,nàng nhìn thấy một vị có râu quai nón, hắn lập tức chặn của lại .

“Lại là ngươi?” Vân Vũ tức giận liếc hắn một cái .Cho dù hắn không nói gì nàng cũng biết hắn chính là đại tướng quân vừa nãy.

“Ngươi thân đã chết, cho dù có Long Đằng cuốn tán thành, cũng không thể tiến vào Hỗn Độn Điện, chờ khi nào ngươi đủ tư cách thì lại đến……”Giọng nói uy nghiêm không mang theo một tia cảm xúc sống lại.

Bất quá, lần này, hắn lại không cho Vân Vũ có bất cơ hội nào để mở miệng.

Chỉ cần một cái hất tay ,một lực đạo mạnh mẽ đã ngay lập tức đánh bay Vân Vũ ra xa như một con đom đóm.

Người giữ của chết tiệt , chờ nàng lần sau quay lại, nhất định phải nhổ sạch râu của hắn.

Trong khe nứt bên trong dung nham Vân Vũ bị ánh sáng đen bao quanh bỗng nhiên nàng mở đôi mắt ra.

Ngay lúc nàng mở đôi mắt ra Vân Vũ ngẩn ra, trong đầu một trận kinh thiên động địa ,lúc này nàng như thấy được chính mình ngàn thế luân hồi thời gian đã rất dài.

Tựa thật tựa giả, tựa hư tựa huyễn……

Làm nàng cảm thấy trong đầu bị tắc nghẽn, tức khắc lập tức bị mở ra, để nàng hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Vừa rồi nàng mới tiến vào trong biển ký ức của chính mình mà Hỏa Long Châu cùng địa hỏa nguyên chính là cơ hội giúp nàng tiến vào Hỗn Độn Điện ,còn Long Đằng cuốn giống như là một bản đồ dẫn đường .

Bất quá, thân thể của nàng đã chết, khiến nàng không thể tiến vào được Hỗn Độn Điện.

Thật ra cũng có phần kỳ quái, nếu thân thê nàng đã chết, làm sao nàng vẫn có thể sống như một người bình thường?.

Điều này, Vân Vũ thậm chí cũng không rõ.

Nhưng ngay sau đó nàng vô cùng ngạc nhiên, khi phát hiện chất độc ngấm ngầm trong cơ thể mình đã biến mất, đổi lại được thay thế bằng một viên hạt châu màu kim hồng.

Thử vận khí, có một dòng khí đáng kể giống như một ngọn lửa từ từ đi dọc theo các đường kinh mạch chạy khắp cơ thể.

Cuối cùng, hội tụ một chỗ ở đan điền, bị viên hạt châu màu kim hồng hút vào, màu hạt châu màu kim hồng càng thêm căng tròn và bóng bẩy hơn , bỗng dưng phát ra một chút ánh sáng đỏ vàng .

Vân Vũ mơ hồ cảm thấy, hạt châu này ẩn chứa cách thức chân chính tu luyện đấu khí của thế giới này .



Bởi vì, nàng cảm giác được rõ ràng, sức mạnh cường hãn "võ sĩ chi lực."

Theo dòng khí vận chuyển một vòng Vũ bỗng nhiên ngạc nhiên phát hiện, nàng thế nhưng đạt tới…… Ngũ giai võ sĩ sơ kỳ.

Liễu thanh nguyệt tu luyện ba mươi mấy năm, cũng chỉ mới tam giai hậu kỳ mà thôi.

Nàng mới xuyên không đến đây chỉ có thời gian mới một tuần ngắn ngủi , mà đã đạt đến giai đoạn ngũ giai sơ kỳ , đây là khái niệm gì a?

Trong lòng vui vẻ, Vân Vũ lần thứ hai vận chuyển dòng khí một lần nữa ,mỗi lần một vòng,từ vòng này qua vòng khác .

Đáng tiếc, trước mắt ngũ giai sơ kỳ có lẽ là đỉnh điểm của khả năng đột phá hiện tại ……

Trong dung nham rộng lớn, sau khi hắc quang trong khe nứt biến mất ,một bóng dáng bò ra khỏi khe nứt. Sau đó ngược dòng đi về phía trước.

“Rầm!” Phá tương mà ra.

Vân Vũ bật dậy và ngay một cái tức khắc đứng trên mép vực dung nham .

Nàng hít một hơi thật sâu ,cảm giác tràn đầy sức lực và thoải mái không thể tả.

Thật ra , nàng lại không biết rằng lúc này đôi mắt đen và trong suất của nàng đã biến thành đôi đồng tử màu tím quỷ dị.

“Nha!” Vân Vũ bỗng nhiên kinh hô một tiếng, kiễng chân nhảy lùi lại.

Chỉ thấy, bên cạnh hồ dung nham, con Xích Hỏa Long đang cố thủ ở bên cạnh.

Trong đôi mắt dã thú của nó đang nhìn chằm chằm vào nàng nàng còn nhìn thấy được cơn thịnh lộ thích gϊếŧ chóc: “Nhân loại, ngươi rốt cuộc cũng đã đi ra , bổn tọa đã chờ ngươi thật lâu.”

Chờ nàng?

Đúng rồi, nàng hình như đã nuốt mất viên Hỏa Long Châu của nó .

Vân Vũ âm thầm liếc mắt nhìn dây leo ăn thịt người và những con mãng xà xung quanh , trong lòng cân nhắc, hiện tại bây giờ nàng có thể đánh thắng được không ?



Thực rõ ràng, hoàn toàn không nắm chắc.

Huống chi, trước mắt nàng còn có con Xích Hỏa Long này .

Nhìn thấy cơn thịnh lộ của Xích Hỏa Long nó như muốn xé xác nàng ,Vân Vũ không khỏi bật cười , vội vàng mở miệng; “Long đại ca, ngươi trước đừng nóng giận a, ta có thể sống sốt trở về, bất quá thì cũng là muốn cùng ngươi thương lượng thương lượng ? Không phải mọi việc đều có thể thương lượng sao.”

“Xé ngươi, lấy lại viên Hỏa Long Châu của chính là cách thương lượng tốt nhất ” Xích Hỏa Long bừng nên ,răng nanh dữ tợn.

Vân Vũ nhíu mày.

“Ngươi xé ta cũng vô dụng a, ta không sợ nói thật cho ngươi biết, Hỏa Long Châu của đã bị ta tiêu hóa.”

Vân Vũ âm thầm quét mắt nhìn lướt qua lối ra nhỏ ở đằng xa ,nếu bây giờ nàng dùng hết sức lao qua đó,liệu nàng có cơ hội chạy thoát không? ....

Không là hiển nhiên ,đáp án đã xuất hiện luôn.

Xích Hỏa Long ở đằng kia đang tiến đến ngửa đầu phun ra một quả cầu lửa về phía lối ra , lập tức chặn đứng lối ra .

“Hừ, ngươi đã tiêu hóa Hỏa Long Châu, của ta ,bổn tọa liền tiêu hóa ngươi, để mạng lại đây.” Xích Hỏa Long liền tức giận há hàm răng nanh nhanh tiến đến để ăn Vân Vũ.

Vân Vũ lúc này,không thể tiến lên hay lui xuống kêu to: “Lão nhân, cứu mạng a!”

Một đạo hắc quang, bỗng nhiên từ trên ngực nàng

“Phanh!” Hai cỗ lực lượng bạo ngược va chạm vào nhau.

Xích Hỏa Long lại lần nữa bị đánh lui lại, gầm lên đầy đau đớn ; “Rống rống……”

“Nha đầu, chuyện này ngươi phải tự mình giải quyết đi ,lão nhân ta đã nhiều lần ngoại lệ cho ngươi rồi .Nếu cứ tiếp tục như vậy lão phu phải chịu trời phạt.” Trong đầu, hiện lên thanh âm già nua mà bất đắc dĩ của lão nhân.

Nghe vậy, Vân Vũ không khỏi sửng sốt.

“Trời phạt? Sao lại nghiêm trọng như vậy ”