Đông Phương phu nhân đi đến trước mặt Quỷ Mẫu, thần sắc rối rắm đem câu hỏi cất chứa trong lòng mình hỏi ra :"Hổ dữ không ăn thịt con, A Hàn là nhi tử của ngươi, vì sao ngươi lại có thể nhẫn tâm đối xử với hắn như vậy?"
Lúc này, Dịch Thiếu Phong cũng đã đứng lên, đang cùng ám vệ đánh vỡ kết giới bên ngoài. Nhưng đồng thời, hắn cũng giống như những người khác, đối với chuyện này nảy sinh hiếu kỳ.
Thật sự là khó có thể tin, một người mẹ lại có thể tàn nhẫn với nhi tử của mình đến mức đó. Căn bản là mất hết nhân tính.
"Ha..." Hai mắt vô thần, nghe thấy nghi vấn của Đông Phương phu nhân, Quỷ Mẫu chỉ nhợt nhạt cười khan một cách khinh thị, nhưng lời nói ra lại vô cùng khϊếp người :"Súc sinh đó, vốn không phải là nhi tử của ta."
Tựa như ngũ lôi oanh đỉnh, trong nháy mắt liền làm tất cả mọi người ngốc lăng, không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình.
"Bạch ca ca,..." Cảm nhận được thân thể của người trong lòng cứng ngắc như khúc gỗ, Thẩm Phiêu Tuyết chỉ có thể ôm chặt lấy hắn, muốn thông qua biện pháp này giúp hắn xoa dịu.
Chỉ là, bản thân y, trong lòng cũng đều khϊếp sợ không thôi. Nhưng lúc này, không để cho y có thời gian giảm sốc, Quỷ Mẫu đã bắt đầu tự thuật, đem đầu đuôi ngọn ngành nói ra.
Tu sĩ trong thiên hạ đều biết rất rõ một chuyện, người có huyết mạch càng cao quý, thực lực càng cường đại, thì liền sẽ càng khó sinh hạ hậu đại. Thân là Cửu Vĩ Thiên Hồ có huyết mạch tinh thuần nhất, Quỷ Mẫu hiển nhiên cũng không thể phá vỡ được hiện thực này.
Nàng gả cho Dịch Hạo, thời gian đầu dù rất được hắn sủng ái, nhưng đều không thể hoài thai. Càng đừng nói là về sau, khi Dịch Hạo đã chuyên sủng một mình Đông Phương phu nhân, đối với nàng lạnh nhạt không để tâm.
Trái lại, Đông Phương phu nhân chỉ mới ở cạnh Dịch Hạo không lâu, rất nhanh liền đã truyền ra tin hỷ. Việc này, khiến Quỷ Mẫu vừa căm hận, lại vừa ganh ghét vô cùng.
Bên tai nghe thấy vô số lời đàm tiếu của người xung quanh, rằng nếu Đông Phương phu nhân có thể sinh hạ trưởng tử cho Dịch Hạo, nhi tử của nàng rất có thể sẽ trở thành người thừa kế tương lai của Ma giáo, Quỷ Mẫu liền hoảng loạn khôn cùng.
Cuối cùng, nàng liền làm ra một kiện đại sự, mà chỉ mới nghe vào đã khiến người phát khϊếp. Đó chính là giả vờ mang thai, dự định li miêu hoán thái tử, từ trong hồ tộc của mình tìm một nam hài. Sau đó lén lút mang tới, nói dối thành con do bản thân sinh ra.
Chỉ là, Quỷ Mẫu cũng không ngờ được, ngay cả ông trời đều muốn giúp nàng. Khi Đông Phương phu nhân và nàng đều đã "mang thai" tám tháng, tu sĩ chính đạo lại đột ngột công đánh biên cương Ma giáo, làm Dịch Hạo không thể không rời đi.
Dịch Hạo chân trước vừa đi, Ma giáo ngay tức khắc liền đã biến thành vật trong tay của Quỷ Mẫu. Nàng đem một bà mụ bên cạnh Đông Phương phu nhân đổi thành người của mình. Hạ lệnh cho đối phương nhân lúc người khác không để ý, gϊếŧ chết con của bà ta.
Ngày nhận được tin tức Đông Phương phu nhân chuyển dạ. Quỷ Mẫu ở đây cũng bắt đầu thực thi kế hoạch, cùng lúc truyền ra ngoài, nói chính mình cảm thấy đau bụng, sắp sinh.
Mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi, Đông Phương phu nhân thân cô thế cô, vừa sinh hạ được một nhi tử kháu khỉnh, chỉ mới nhìn được một lần, liền đã mất sức ngất đi.
Bà mụ ôm theo nhi tử của bà rời đi, chuẩn bị thực hiện mệnh lệnh của Quỷ Mẫu. Thế nhưng, đợi khi Quỷ Mẫu bắt gặp nhi tử do Đông Phương phu nhân sinh hạ, nàng lại đổi ý.
Bởi vì không ngờ được, Đông Phương phu nhân - một bán yêu huyết thống thấp hèn, cư nhiên lại có thể sinh ra một hài tử hoàn mỹ kế thừa huyết thống của Cửu Vĩ Thiên Hồ!
Quỷ Mẫu đem hài tử trong tộc của mình đưa cho bà mụ, lại đem nhi tử của Đông Phương phu nhân ôm đi. Vì như vậy, có thể giảm xuống khả năng bị nghi ngờ mang thai giả. Cũng không sợ Dịch Hạo nhỏ máu nghiệm thân.
Mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ, bà mụ ôm theo hài tử xấu số đó táng thân nơi biển lửa. Hiện trường bị làm giả thành tai nạn do một bà mụ khác là người của Dịch Hạo gây nên.
Cuối cùng, kẻ gây ra hỏa hoạn bị Dịch Hạo sau khi trở về biết được tin, trong lúc tức giận đánh chết tại chỗ. Mà Đông Phương phu nhân, sau khi biết tin nhi tử chỉ vừa mới ra đời liền đã chết yểu, cũng trực tiếp bệnh nặng trên giường.
Thời gian "lâm bồn" của Quỷ Mẫu chậm hơn Đông Phương phu nhân ba canh giờ. Sau đó, bởi vì chuyện không may của Đông Phương phu nhân, Dịch Hạo chỉ mãi lo an ủi bà, nên cũng không có dư lực đi quản Quỷ Mẫu.
Nhờ đó, trò lừa của Quỷ Mẫu liền thành công trót lọt, không người sinh nghi.
"Ha ha ha, ta và ngươi cùng lúc lâm bồn, nhưng giáo chủ lại chỉ một lòng một dạ lo cho nỗi đau mất con của ngươi. Đối với ta, thậm chí ngay cả một cái liếc mắt cũng không cho, càng đừng nói chi là ghé thăm."
"Bởi vì sợ ngươi nhớ con, cảm thấy khổ sở. Nên ngay cả đầy tháng của hài tử, ngài ấy cũng đều không dám làm. Thử hỏi trên đời, có hài tử nhà ai hơn một tuổi, mới được ban cho đại danh, hơn nữa còn là tùy tiện lấy ra từ trong một câu thơ xui xẻo không chứ?"
"Một năm 365 ngày, số lần ngài ấy ghé qua thăm hài tử còn ít hơn hai bàn tay của ta cộng lại. Mỗi lần nhìn thấy, đều lạnh mặt, tràn đầy chán ghét, tựa như nó thiếu nợ ngài ấy rất nhiều. Hoặc do ngài ấy cảm thấy, bởi vì nó sinh ra, cho nên hài tử của ngài ấy và ngươi mới bị khắc chết."
"Nhưng ngài ấy hoàn toàn không biết, nhi tử mà ngài ấy căm ghét như kẻ thù, tránh như rắn rết, như gai trong mắt, giòi trong xương, lại chính là nhi tử do nữ nhân ngài ấy yêu nhất sinh hạ."
"Mỗi lần ngài ấy đánh mắng đó, ta đều chỉ hận không thể cười phá lên, để cho ngài ấy biết, bản thân ngài ấy cả đời anh minh, cư nhiên lại có lúc ngu ngốc đến vậy."
**Các người đấu qua đấu lại, chỉ khổ cho A Hàn nhà ta.