"Quỷ Mẫu, ngươi thế mà lại trùng sinh phu quân!" Lúc này, tâm tình ngoại trừ khϊếp sợ, Đông Phương phu nhân cũng không có mảy may vui mừng, bởi vì bà biết rõ, người chết ắt không thể sống lại.
Dịch Hạo đều đã chết từ rất lâu, thần hồn cũng đã sớm tan biến giữa thiên địa. Quỷ Mẫu trùng sinh, cũng chỉ là đang trùng sinh một bộ thân thể mang hình dạng của hắn mà thôi, vốn không phải là chân chính hắn.
Linh hồn, tính cách, bản nguyên, vĩnh viễn cũng không thể hoàn nguyên được. Đặc biệt là...
"Ngươi vì muốn phục sinh phu quân mà hi sinh A Hàn. Chẳng sẽ không sợ phu quân trùng sinh rồi, người đầu tiên ngài ấy gϊếŧ chết sẽ là ngươi?!!"
"Ha ha ha, ta không sợ." Quỷ Mẫu lắc đầu, trong mắt chỉ có một mảnh cuồng nhiệt cùng sùng kính đối với Dịch Hạo. Bàn tay nàng giữ lấy sợi tóc xõa ở trước ngực hắn. Ý cười tràn đầy điên cuồng.
"Một lần nữa được ôm giáo chủ bằng xương bằng thịt thế này. Dù có chết, ta cũng không sợ. Huống hồ gì, còn có thể nhìn ngài trở về với dương gian, dẫn dắt Ma giáo đi đến huy hoàng, hi sinh Dịch Thuỷ Hàn, lại hi sinh bản thân ta thì cũng đã thế nào?"
"Chỉ là...trước lúc đó, ta khẳng định phải gϊếŧ chết ngươi. Bởi vì dù có chết, ta cũng không muốn để giáo chủ cùng ngươi khanh khanh ta ta, răng long đầu bạc!"
Dứt lời, thân ảnh của Quỷ Mẫu liền chớp nhoáng, trong tích tắc liền xuất hiện ở trước mặt Đông Phương phu nhân.
Nhìn năm ngón tay hóa thành lợi trảo bén nhọn chộp về phía đầu của mình, đồng tử của Đông Phương phu nhân liền co vào, không thể làm ra né tránh.
Mà ở đằng xa, nhìn thấy một màn này, Dịch Thiếu Phong liền gắng gượng từ trên đất bò dậy, nhưng hết thảy đều đã muộn, chỉ có thể trừng lớn mắt, tê tâm liệt phế gào rống :"Mẫu thân!!!"
Thế nhưng, một khắc đầu của Đông Phương phu nhân sắp bị Quỷ Mẫu chụp vỡ. Thì từ trên không trung, một tiếng gọi, xen lẫn với động tĩnh to lớn vang lên, lại làm Quỷ Mẫu không thể không ngừng tay, cả kinh quay đầu.
"Mọi chuyện cũng nên chấm dứt tại đây rồi!"
Chỉ thấy lúc này, trên bầu trời, một đạo thân ảnh mặc y phục cận vệ của Thẩm gia đang lơ lửng ở phía sau thi thể của Dịch Hạo. Gương mặt phổ thông, hoàn toàn xa lạ.
Trong tay kẻ này giương cao trường kiếm, kiếm chỉ thương khung. Ánh mắt thâm thuý, phảng phất ẩn chứa vô tận tinh mang cùng kiên định. Sau khi hét lớn một tiếng, liền không chút do dự, trực tiếp hạ kiếm!
"Oanh" Vô biên vô tận linh khí bộc phát mà ra, ẩn chứa muôn vàn đạo kiếm khí, trong nháy mắt liền giống như lôi kiếp buông xuống, trực tiếp chém thẳng vào trên thân Dịch Hạo.
Trong tích tắc, lại tựa như trải qua mấy đời, dưới ánh mắt phóng đại của Quỷ Mẫu. Thi thể vừa hồi phục một chút sinh cơ của Dịch Hạo trong nháy mắt liền bị ngàn vạn kiếm khí thôn phệ, chia cắt thành trăm ngàn mảnh nhỏ, cùng một chỗ phá toái giữa hư không.
"Không! Đừng mà!!!"
Tế đàn cái gì, trùng sinh cái gì, thời khắc này, dưới một kiếm đột xuất, cường hoành kia, đều trực tiếp bị san bằng thành phế tích.
Mưu tính bấy lâu, nay lại trong chớp mắt bị hủy diệt. Nhìn thân ảnh nam nhân mình kính ngưỡng tựa như tấm gương, phá toái trong không trung, tâm tính của Quỷ Mẫu liền không chống đỡ nổi nữa, triệt để sụp đổ.
"A!!!!!!"
Lúc này, tế đàn bị phá hủy, kết giới bảo hộ trong không trung cũng liền mất đi hiệu lực. Ba tiểu hài nhi vẫn còn khóc inh ỏi kia, trong nháy mắt liền rơi xuống, bị một thanh phi kiếm nhẹ nhàng đỡ được, bay về phía ba phụ nhân đã sợ đến mất hồn mất vía ở đằng xa.
Cùng lúc đó, xích sắt trên người Dịch Thủy Hàn cũng bị người một chưởng chấn vỡ, ngay tức khắc, thân thể của hắn cũng tựa vào lòng một người. Ấm áp mang đến, cùng xích sắt và tử vong lạnh lẽo hình thành đối lập rõ rệt.
Gió từ dưới vách đá thổi tới, làm Dịch Thuỷ Hàn toàn thân phát lạnh, càng thêm ỷ vào nguồn nhiệt duy nhất kia.
Mắt của hắn không nhìn thấy, cũng không tài nào phân biệt được dung mạo của người này có gì khác lạ. Thế nhưng, những giác quan khác của hắn lại không thể nào sai được.
Chỉ vừa tiếp xúc, liền đã lập tức nhận ra được thân phận của đối phương...
"Không sao, ta ở đây." Ôm lấy cơ thể dính đầy máu tươi của người trong lòng, Thẩm Phiêu Tuyết cũng không tiếp tục dùng linh khí huyễn hóa gương mặt nữa, nhanh chóng phục hồi lại dung mạo ban đầu.
Y biết rõ, bản thân cứng đối cứng, rất khó có thể đánh bại Quỷ Mẫu. Nhưng nếu muốn ở lúc nàng cảnh giác cao độ mang Dịch Thuỷ Hàn đi, thì lại càng là chuyện không thể nào. Cho nên, y cũng chỉ có thể lén lút trà trộn vào trong chúng tử đệ của Thẩm gia, tìm thời cơ thích hợp, nhất kích tất sát.
Nhưng cũng bởi vì như vậy, đã để cho Dịch Thuỷ Hàn chịu khổ thêm một lúc rồi.
Thẩm Phiêu Tuyết nhanh chóng điểm huyệt, cầm máu cho Dịch Thuỷ Hàn. Lúc này, hắn mặc dù đã mất đại lượng huyết khí, nhưng sinh mệnh trên cơ bản vẫn có thể bảo đảm được.
Ở đằng xa, từ dị biến hồi hồn, nhân lúc Quỷ Mẫu còn đang điên dại, Thẩm Dao Dao liền nhặt lại trường kiếm của mình, trong nháy mắt phóng tới, muốn cho nàng ta một chiêu kết liễu.
Nhưng cuối cùng, lại bởi vì lời ngăn cản của Đông Phương phu nhân mà cải biến, đổi thành gác kiếm lên mệnh mạch của nàng.
"Khoan đã, ta còn có chuyện muốn hỏi nàng."
**Mời cả nhà cài chắc mũ an toàn.
![](https://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1418645/markdown/11903772/1618823968676.jpg-original600webp?sign=6c1e964bcbaad4ff744aed15e8b59fc6&t=60a5a680)