Chương 13

Quý Thường Âm nhíu mày, không nghĩ tới Hứa Triều Mộ sẽ lại tích cực như vậy.

Xác thực, nếu như ở bên trên weibo phát tin tức về Hứa Triều Mộ, đối phương thời gian dài lại không có tương tác, khẳng định sẽ bị mọi người cho rằng hai người quan hệ không tốt.

Quý Thường Âm cũng có thể hiểu được fan của Hứa Triều Mộ, dù sao thế giới này đối nữ chính ác ý không phải một chút.

【 Quý Thường Âm: Yên tâm, em từ trước đến nay không nghe fans nói lung tung.】

【 Hứa Triều Mộ: Thật xin lỗi.】

【 Quý Thường Âm: Không có quan hệ gì với chị, không cần thiết phải tự trách.】

Bởi vì Hứa Triều Mộ đáp lại Quý Thường Âm trên Weibo, fans mới an phận một chút, mặc dù còn có không ít người suy đoán Hứa Triều Mộ đáp lại có phải là bị Quý Thường Âm bức ép.

Quý Thường Âm nhìn những cái bình luận kia liền cảm thấy có chút câm nín.

Mỗi lần nhìn thấy những bình luận đó, Quý Thường Âm đều cảm thấy chính mình có khả năng không phải nữ chính, mà là nữ phụ độc ác.

Bởi vì fans nháo đến huyên náo lợi hại, hot search cũng một mực nằm trên cao không hạ, video hai người khiêu vũ số người xem lên đến hàng vạn, đâu có ai là không thích nhìn mỹ nữ khiêu vũ đâu chứ, đến cả Quý Thường Âm cũng tự mình nhìn hai lần.

Tập đầu tiên của Truy Mộng kì này, chỉ một nửa giai đoạn được phát sóng, kết cục cuối cùng dừng lại ở cảnh Hứa Triều Mộ đen mặt nhìn Quý Thường Âm.

Không thể không nói, tiết mục tổ thật rất biết cách sắp xếp để hấp dẫn ánh mắt người xem, đó là chuyện bình thường, Triệu Hi đã xét duyệt qua, cũng không cảm thấy có vấn đề.

Trên mạng liên tục có những lời mắng chửi, cô dự đoán rằng chương trình này sẽ trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi trong một thời gian.

Quý Thường Âm trực tiếp đổi sang tài khoản phụ, rời khỏi tài khoản chính là lại vui vẻ lướt sóng một đầu hảo hán, cô nhìn thoáng qua bảng xếp hạng của chương trình, đúng như cô dự đoán, Kiều Đình Khê tạm thời xếp thứ nhất, người xếp thứ hai là cô gái chủ động bắt chuyện với Quý Thường Âm, còn cô gái đi cửa sau thì xếp hạng trên năm mươi.

Bất quá Quý Thường Âm biết sau này người này rất có thể sẽ thăng hạng, cho nên cô ta muốn trực tiếp từ ban giám khảo hạ thủ, mua bình chọn cũng rất bình thường.

Loại chương trình tuyển chọn này trình độ có bao nhiêu trong lòng mọi người đều rõ ràng.

Quý Thường Âm liếc nhìn mấy lần, sau đó đóng trang lại, tiếp tục mở kịch bản bên cạnh, bên trong đầy rẫy những ghi chú dày đặc.

Mặc dù trông cô giống như con cá mặn nhưng cô sẽ cố gắng hết sức trong bất cứ điều gì cô thực sự muốn làm.

Trong vài ngày qua, cô cũng đã xem các bộ phim truyền hình của Hứa Triều Mộ, dù là phim điện ảnh hay phim truyền hình, đều rất hay. Cô ấy cũng có thể thích ứng hoàn toàn bằng kỹ năng diễn xuất của mình, không giống như một số diễn viên, vốn đã quen với phim truyền hình dài tập hoặc phim điện ảnh, việc thay đổi thể loại phim sẽ khiến khán giả có cảm giác không hài hòa, nhưng Hứa Triều Mộ thì không.

Dù là cảm giác gần gũi trong phim truyền hình hay cảm giác xa cách trong phim điện ảnh, cô ấy đều có thể kiểm soát rất tốt.

Quý Thường Âm có chút xúc động, cô ấy có lẽ là trời sinh làm diễn viên.

Nếu kỹ năng diễn xuất của cô không theo kịp, cô sẽ bị Hứa Triều Mộ áp đảo 100%.

Quý Thường Âm sờ cằm, gửi tin nhắn cho Hứa Triều Mộ.

[Quý Thường Âm: Hứa tỷ, dạo này chị có rảnh không? 】

Hứa Triều Mộ không có trả lời, Quý Thường Âm đoán là đối phương vẫn đang bận. Sau gần nửa giờ, điện thoại Quý Thường Âm run lên.

[ Hứa Triều Mộ:? 】

[Quý Thường Âm: Em muốn tìm chị đối diễn một chút, chính là "Sắc đẹp tấn công". Em đã phân tích kỹ các bộ phim của chị, chênh lệch thực sự quá lớn, trong lòng sợ hãi. Mặc dù đã tìm được lão sư hướng dẫn, nhưng vẫn còn một chút lo lắng. 】

Hứa Triều Mộ nhìn điện thoại, khóe miệng hơi co giật.

[ Hứa Triều Mộ:...]

[Hứa Triều Mộ: Em thật sự khéo ăn nói. 】

[Quý Thường Âm: Vậy chị có thời gian không? 】

“Nhạc tỷ, “Sắc Đẹp Tấn Công” còn bao nhiêu ngày nữa sẽ khởi quay.”

"Làm sao vậy?" Từ Nhạc vừa nói vừa bấm vào lịch trình.

"Có chút việc." Hứa Triều Mộ nói.

Từ Nhạc nheo mắt liếc nhìn Hứa Triều Mộ, người đang nhìn cô một cách vô cảm.

"Tuần sau từ thứ hai đến thứ tư em không có việc gì."

Hứa Triều Mộ gật đầu, cúi đầu trả lời tin nhắn. Từ Nhạc đi tới muốn nhìn xem, nhưng lại bị cô ấy che lại.

“Em sẽ không yêu đương đi.”

"Không có."

Từ Nhạc thở phào nhẹ nhõm: “Chỉ cần không yêu thì liền tốt, khi nào yêu thì nói cho chị biết.”

"Ừ." Hứa Triều Mộ gật đầu.

Từ Nhạc thực không thích Quý Thường Âm, Hứa Triều Mộ cũng không hiểu tại sao, nói chính xác, cô ấy phát hiện ra xung quanh không có người nào có ấn tượng tốt với Quý Thường Âm, rõ ràng mấy tháng nay cô cũng không có phát hiện đối phương có vấn đề gì.

Trong công việc tiếp xúc thì có thể, nhưng Từ Nhạc không cho phép cô liên lạc riêng với Quý Thường Âm.

[ Hứa Triều Mộ: Thứ Hai đến thứ Tư tuần sau. 】

[Quý Thường Âm: Cảm ơn Hứa tỷ! 】

【Quý Thường Âm: Yêu chị ! 】

Quý Thường Âm ôm điện thoại, cười hai tiếng.

[Quý Thường Âm: Không thì đến lúc đó chị đến nhà em ở trước nhé? Thuận tiện hơn. 】

[ Hứa Triều Mộ: Không cần. 】

[Quý Thường Âm: Được rồi. 】

Quý Thường Âm cũng không có ép buộc.

Một ngày trước khi Hứa Triều Mộ đến, Quý Thường Âm đặc biệt sai người dọn dẹp toàn bộ biệt thự từ trong ra ngoài, đồng thời cũng tìm hiểu trước Hứa Triều Mộ thích ăn gì.

Học tập, cô vẫn rất có thành ý.

Hai người hẹn gặp nhau vào lúc 8 giờ sáng.

Khi Hứa Triều Mộ đi tới cửa tiểu khu, liền nhìn thấy Quý Thường Âm đang đứng ở đó.

Cô mở cửa sổ ra cùng Quý Thường Âm phất phất tay.

Quý Thường Âm nhanh chóng bước vào chỗ ghế phụ.

"Không cần thiết phải đợi ở cửa."

"Ai nói không cần thiết? Cần thiết." Quý Thường Âm vẻ mặt trịnh trọng nói: "Không tự mình tới đây thì làm sao chứng tỏ được là em coi trọng chị?"

Hứa Triều Mộ bất lực mỉm cười.

“Thứ Năm chúng ta cùng nhau đi ghi hình Truy Mộng nhé?”

"Được." Hứa Triều Mộ không có từ chối.

Đỗ xe xong, hai người cùng nhau vào biệt thự.

Đây là lần thứ hai Hứa Triều Mộ tới đây, cô hiển nhiên phát hiện so với lần đầu sạch sẽ hơn rất nhiều.

"Chị ăn sáng chưa?"Quý Thường Âm hỏi.

"Ăn rồi." Hứa Triều Mộ nói.

"Chị có muốn ăn thêm chút nữa không? Em vẫn chưa ăn."

“Quên đi.” Hứa Triều Mộ lắc đầu, lấy kịch bản ra, đi theo Quý Thường Âm đi ngang qua phòng khách, nhìn thấy kịch bản Quý Thường Âm đặt trên bàn, thuận tay cầm lên lật xem.

Cô hơi ngạc nhiên.

"Em rất nghiêm túc."

"Không nghiêm túc thì em sẽ không tìm chị. Gần đây em ngày nào cũng đi học diễn xuất." Quý Thường Âm xoa xoa cổ.

Bữa sáng của cô không đa dạng lắm, chỉ có cháo trứng và thịt nạc cùng với một que bột chiên. Hứa Triều Mộ nhìn vào có chút kinh ngạc.

"Có chuyện gì thế?"

"Trước đây chị làm khách ở Lý gia, bữa sáng của họ rất thịnh soạn, chị tưởng em cũng vậy."

“Mặc dù em rất có tiền nhưng lại rất giản dị.” Quý Thường Âm hớp một ngụm cháo.

Hứa Triều Mộ trầm mặc mấy giây, cuối cùng thôi không nói nữa: “Kỳ thật kỹ năng diễn xuất của em cũng không tệ.”

“Đó là bởi vì kỹ năng diễn xuất của người khác không tốt, người diễn tốt trong những người diễn xuất tệ.” Quý Thường Âm chống cằm, “Hơn nữa, em không đóng nhiều phim truyền hình, làm sao chị biết được.”

“Cảm giác.” Hứa Triều Mộ nhìn kịch bản, không nói nữa.

Trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, Quý Thường Âm mấy lần liếc nhìn Hứa Triều Mộ, không khỏi tăng nhanh tốc độ húp cháo.

Dáng vẻ nghiêm túc của Hứa Triều Mộ, vừa quyến rũ lại vừa đáng sợ, phảng phất như là dáng vẻ xuất quỷ nhập thần của giáo viên chủ nhiệm lúc đi học vậy.