Chương 50: Sư Phụ Kiếm Thánh! Tới Cứu Ta

Đối mặt với đại hán mập mạp đang tới gần, mặt Trần Lan như sương lạnh, không có hoảng loạn, gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, chờ đợi cơ hội ra tay.

Dịch Tiểu Phong nhướng mày.

Mấy nữ tử này quả nhiên đều là đệ tử Tố Tâm Cung, cần phải giúp đỡ!

Hắn dùng một chân đá một khối mái ngói xuống.

Hưu ——

Đại hán mập mạp nhạy bén nhận thấy được, hắn nâng lên tay phải, trở tay bắt lấy mái ngói, dùng sức bóp nát.

Hắn xoay người, giương mắt nhìn lên.

Dịch Tiểu Phong đứng dậy, ở trên mái hiên nhìn xuống hắn.

Hôm nay u ám bao phủ Trác Dạ Bảo đã có xu hướng tản ra, từng sợi ánh mặt trời le lói chiếu xuống, đẩy ra mây mù liền thấy mặt trời.

“Các hạ là ai? Không cần quấy rầy Huyết chưởng môn chúng ta làm việc!” Đại hán lạnh lùng nói.

Trần Lan năm nữ cũng quay đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, trong ánh mắt tràn đầy chờ đợi.

Các nàng hy vọng Dịch Tiểu Phong có thể cứu các nàng.

Dịch Tiểu Phong hỏi: “Huyết chưởng môn uy phong đã lớn như vậy? Không biết Thiên kiếm thánh tông ta có tư cách quấy rầy Huyết chưởng môn hay không!”

Thực lực Trần Lan hắn đã kiến thức rồi, mặc dù trúng nguyền rủa, cũng không phải là người thường có thể khi dễ.

Tên mập mạp này tuyệt đối không yếu.

Trước hù dọa một chút lại nói!

Thiên kiếm thánh tông?

Đại hán mập mạp bị dọa, theo bản năng lui về phía sau một bước.

Ngay sau đó, hắn nhíu mày, quát: “Đánh rắm! Thiên kiếm thánh tông sẽ có đệ tử Luyện Khí cảnh xuất thế? Không có khả năng!”

Dịch Tiểu Phong vừa nghe, thiếu chút nữa bùng nổ.

Hắn lại một lần nữa chịu sỉ nhục!

“Hừ, ta là đệ tử Kiếm Thánh tân thu, ngươi dám xem thường Thiên kiếm thánh tông, tìm chết!” Dịch Tiểu Phong hừ lạnh nói, hắn lấy ra xích vân kiếm, song kiếm nơi tay, chuẩn bị tấn công.

Đại hán mập mạp thẹn quá thành giận: “Ta xem thường chính là ngươi, không phải Thiên kiếm thánh tông!”

Dịch Tiểu Phong nghe xong càng thêm bực bội, lập tức lao xuống.

Đại hán mập mạp vung chưởng đánh ra, linh lực theo lòng bàn tay tràn ra, biến ảo thành một con hổ màu máu, há mồm cắn hướng Dịch Tiểu Phong.

Dịch Tiểu Phong bị dọa, lập tức thi triển đạp phong thuật, đạp gió nhảy lên trên, tránh thoát con hổ này.

“Đây là cái pháp thuật gì?”

Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện con hổ kia thế mà còn xoay người tiếp tục đánh tới hắn.

Này liền quá mức a!

Dịch Tiểu Phong nhanh chóng rơi xuống đất, gϊếŧ hướng đại hán mập mạp.

Bắt giặc phải bắt vua trước!

Đại hán mập mạp không hoảng hốt chút nào, từ bên hông móc ra một cái khuyên sắt, chính diện chặn kiếm của Dịch Tiểu Phong.

Con hổ máu theo sát từ phía sau đánh úp lại, Dịch Tiểu Phong nhảy qua bên cạnh, né tránh pháp thuật quỷ dị này.

Đại hán mập mạp cũng không né, dùng ngực tiếp được con hổ máu, một chút thương tích cũng không có.

Dịch Tiểu Phong ổn định thân hình, nhíu mày.

Đây mới là người tu chân!

So với tu sĩ Luyện Khí cảnh tầm thường mạnh hơn nhiều.

Không được!

Đến hố hắn!



Không……

Dụ hắn!

Dịch Tiểu Phong liếc bên hông mình một cái, cái hộp trước đó đựng bí tịch đạp phong thuật còn treo bên hông.

Hắn phải tìm cơ hội cho đại hán mập mạp cướp đoạt hộp gỗ này.

“Ngươi không thể đυ.ng vào linh lực của hắn, nếu không sẽ bị cắn nuốt linh lực, hút khô máu tươi trong cơ thể.” Trần Lan nhắc nhở.

Dịch Tiểu Phong không có đáp lại.

Còn cần ngươi nói?

Đại hán mập mạp cười khinh miệt nói: “Chỉ chút năng lực này cũng muốn anh hùng cứu mỹ nhân?”

Dịch Tiểu Phong giơ cao xích vân kiếm, mũi kiếm bốc lửa cháy.

Vẻ khinh thường trên mặt đại hán mập mạp càng sâu.

“Sư phụ Kiếm Thánh! Tới cứu ta!”

Dịch Tiểu Phong cao giọng hô, khàn cả giọng.

Kiếm Thánh?

Đại hán mập mạp thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Thằng này đang chọc cười?

“Kiếm Thánh? Nếu là Kiếm Thánh xuất hiện, ta đem đầu chặt bỏ!” Đại hán châm chọc.

Trần Lan năm nữ nhìn về phía Dịch Tiểu Phong ánh mắt cũng trở nên cổ quái.

Đúng lúc này!

Oanh một tiếng vang lớn động trời!

Đại hán mập mạp cùng Trần Lan năm nữ bị dọa, Dịch Tiểu Phong cũng sợ tới mức cả người run lên.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phương bắc có một cột khí phóng lên cao, thẳng vào trong mây, vô số bóng kiếm quay quanh cột khí, hình ảnh tràn ngập rung động thị giác.

“Bạch Hồng Tiêu! Ngươi thật sự là không chịu buông tha ta!”

Một âm thanh oán độc vang vọng dưới vòm trời.

Bạch Hồng Tiêu!

Kiếm Thánh!

Sắc mặt đại hán mập mạp biến đổi, sợ tới mức xoay người bỏ chạy.

Phịch một tiếng, hắn đánh vỡ tường viện, bụi đất cuồn cuộn, bay nhanh thoát đi.

Dịch Tiểu Phong sửng sốt.

Trần Lan năm nữ mắt đẹp trừng to, khó có thể tin nhìn phía cột kiếm khí ở phương xa.

Người này thật sự là đồ đệ Kiếm Thánh?

Bình luận spam!

“Nima, vận khí này!”

“Không lý nào a, nói vậy cũng trúng?”

“Kiếm Thánh: Thật ra ta không có nghe được……”

“Ta không tin, tuyệt đối có hack!”

“Ha ha ha ha, cười chết ta.”

“Mập mạp kia liền choáng váng tại chỗ…… Thật đúng là đồ đệ Kiếm Thánh a!”

“Kiếm Thánh có uy danh thật sự khủng bố, cách xa như vậy đều có thể dọa chạy một người cao thủ, đi, đi phòng phát sóng trực tiếp của tuyển thủ bên cạnh xem Kiếm Thánh đại chiến Đồ tâm lão tổ.”



……

“Ngươi cứu vớt năm vị đệ tử Tố Tâm Cung, đạt được 500 tích phân!”

Hệ thống vang lên thông báo.

Trong lòng Dịch Tiểu Phong cảm giác kỳ diệu.

Hắn chỉ là hù dọa đối phương, không nghĩ tới Kiếm Thánh thật sự xuất hiện, tuy rằng không phải xuất hiện ở trước mặt hắn.

Hắn giả bộ trấn định, thu kiếm đi đến trước mặt Trần Lan, mở miệng hỏi: “Các ngươi đều thuộc Tố Tâm Cung?”

Trần Lan lấy lại tinh thần, chắp tay hành lễ nói: “Đa tạ thiếu hiệp tương trợ, chúng ta đều là đệ tử Tố Tâm Cung.”

Ầm ầm ầm ——

Phương hướng cột kiếm khí truyền đến tiếng gầm rú, cả tòa Trác Dạ Bảo vì đó mà rung động kịch liệt.

Dịch Tiểu Phong cảm giác được nguy hiểm, tiếp tục ở chỗ này khả năng sẽ bị lan đến.

“Chúng ta trước rời đi nơi này, tìm một chỗ nghỉ ngơi.” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói, sau đó dẫn đầu rời đi.

Hắn đi không nhanh, dù bị thương nhưn Trần Lan cùng bốn nữ kia đều có thể đuổi kịp.

“Kiếm Thánh cũng tới, lúc này chúng ta được cứu rồi.”

“Cũng không biết Trác Dạ Bảo cất giấu lão ma rốt cuộc là ai.”

“Sớm biết như thế, chúng ta liền không nên tới.”

“Ta liền nói nha, thất sắc lưu ly quả lợi hại như vậy, Trác Dạ Bảo như thế nào bỏ được mà lấy ra chiêu đãi người khác? Quả nhiên là bẫy rập.”

Dịch Tiểu Phong vừa đi, một bên nghe các đệ tử Tố Tâm Cung nói chuyện với nhau.

Trần Lan thì đang đánh giá hắn, mày đẹp nhíu lại.

Trác Dạ Bảo chấn động liên tục không ngừng, Dịch Tiểu Phong không khỏi tò mò tình hình chiến đấu giữa Kiếm Thánh cùng Đồ tâm lão ma.

Trận thế này quá khủng bố!

Minh ——

Một tiếng kiếm vang chói tai, xé rách hết thảy ồn ào náo động trong thiên địa.

Dịch Tiểu Phong theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ma khí bốc lên cuồn cuộn, cao tới mấy trăm trượng, hóa thành hình dạng cự ma khủng bố.

Hắn nhìn thấy mà trán đổ mồ hôi lạnh.

Mặc dù cách vài dặm xa, cũng có thể cảm nhận được khí thế đáng sợ của cự ma kia.

Đây là sự khủng bố của tu sĩ Nguyên Anh?

Một đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống, đem cự ma do ma khí biến thành kia chém làm hai nửa, nhấc lên từng trận gió mạnh, tàn sát bừa bãi thiên địa tám phương, các gian nhà gần đó trực tiếp bị nghiền nát, hóa thành bụi đất cuốn bay về phía chân trời.

Trần Lan xem cũng run sợ trong lòng, lẩm bẩm nói: “Đây là Kiếm Thánh sao……”

“Ngạo khí vạn dặm đãng càn khôn, kiếm không ra vỏ trấn ma đạo……”

Trước kia nàng cũng nghe nói qua truyền kỳ về Kiếm Thánh, nhưng chỉ là truyền kỳ, sau khi chính mắt thấy, nàng mới có thể cảm nhận được Kiếm Thánh mạnh mẽ bao nhiêu.

Dịch Tiểu Phong cũng đang cảm thán.

Nói hay lắm, không có phần thắng sao?

Khí thế này đem lại cảm giác hoàn toàn nghiền áp Đồ tâm lão ma!

Cự ma bị chém nát, một hắc ảnh từ trong ma khí mênh mông lao ra, chỉ thấy hình người, không thể nhìn trộm diện mạo chân thực.

Bạch Hồng Tiêu dường như thuấn di xuất hiện ở trước mặt hắn, một kiếm chém tới.

Một kiếm này chém ra, thiên địa phảng phất yên lặng, tận trời, sương mù cũng dừng bay, không nhúc nhích.

Không biết qua đi mấy giây, kiếm khí đột nhiên bùng nổ, trực tiếp tru diệt hắc ảnh, nổ tung ra, kiếm khí tàn sát khắp Trác Dạ Bảo.

Oanh! Oanh! Oanh……

Mỗi một đạo kiếm khí rơi xuống, đều có thể nhẹ nhàng phá hủy một tòa gác mái, chạm vào trên đường phố, còn bổ ra từng khe đất sâu không thấy đáy.