Chương 26: Ma Đạo Ngũ Hùng, Tố Tâm Cung

“Ta sát, cứ vậy liền nhảy vực?”

“Dịch Tiểu Phong game over!”

“Vương Mỹ không hổ là nữ thần ta thích, quá hoàn mỹ, có dũng có mưu, còn không sợ hãi sinh tử!”

“Cao như vậy mà nhảy xuống nha, hoặc là ngã chết, hoặc là có kỳ ngộ.”

“Ta ra một trăm khối, ta đánh cược sư phụ Vương Mỹ sẽ ra tay!”

“Còn chờ ngươi nói? Chỉ ngươi mới biết sao?”

……

Sau khi nhảy vực, Dịch Tiểu Phong bị gió mạnh chà xát, miệng vết thương bị xé rách, càng thêm thống khổ.

Hắn gian nan híp mắt nhìn lại, mơ hồ nhìn thấy Vương Mỹ, Đường Y Thiến.

Dịch Tiểu Phong vẫn là lần đầu tiên nhảy dù, khụ khụ, không đúng, là nhảy vực!

Vách núi này so với trong tưởng tượng còn cao hơn, ở dưới mây mù che đậy, hoàn toàn nhìn không tới đáy.

“Sẽ không thật sự cứ như vậy mà kết thúc đi?”

Dịch Tiểu Phong nhíu mày lẩm bẩm nói, trong lòng hắn còn cất giấu một tia hy vọng.

Bỗng nhiên!

Hắn nhìn đến một đám sương đen nhanh chóng bay tới, cuốn lấy Vương Mỹ, Đường Y Thiến mà đi, ngay sau đó hướng hắn bay tới.

Hắn tươi cười.

Quả nhiên!

Sương đen bao bọc, Dịch Tiểu Phong cảm giác được trời đất quay cuồng, ý thức lâm vào trong bóng đêm.

……

Trên đỉnh triền núi.

Dương Ngự mở miệng nói: “Đường thành chủ, ngươi lợi hại như thế, vì sao không dùng khinh công nhảy xuống cứu người?”

Đường thành chủ vừa nghe, quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn một cái, trong mắt tràn đầy tơ máu.

Tuyển thủ bên cạnh Dương Ngự lôi kéo hắn, khuyên hắn câm miệng.

“Đường thành chủ nếu có thể trực tiếp bay đi xuống, đã sớm bắt lấy Trương Tuấn Dật, Vương Mỹ.” Tần Cầm Tuyết lắc đầu nói.

Lời bọn họ giống một thanh đao đâm vào lòng Đường thành chủ.

Đường thành chủ xoay người nhìn về phía bọn họ, cười lạnh nói: “Vừa lúc, hút các ngươi, để cho Huyết Sát thần công của ta tăng cao!”

Lời vừa nói ra, tất cả tu sĩ sợ tới mức sắc mặt xám xịt.

“Đường thành chủ, chuyện gì cũng từ từ, chúng ta thật ra là Hà Dương ngũ quỷ phái tới!”

“Ít nói nhảm! Đi tìm chết đi!”

……

Không biết qua bao lâu.

“Tuyển thủ Dương Đại Long bị đào thải!”

Ý thức Dịch Tiểu Phong mới vừa thức tỉnh, liền nghe hệ thống nhắc nhở.



Hắn gian nan mở to mắt, nhìn thấy chính là bầu trời hoàng hôn, tà dương thê mỹ.

“Ngươi tỉnh!”

Âm thanh mừng rỡ của Vương Mỹ truyền đến.

Dịch Tiểu Phong liếc mắt nhìn, chỉ thấy Vương Mỹ ngồi ở bên cạnh hắn, trong tay còn cầm lá thuốc thoa thoa.

Hắn phát hiện chính mình không động đậy được, cả cổ đều cứng ngắc.

“Ta làm sao vậy?”

Dịch Tiểu Phong mở miệng hỏi, thanh âm khàn khàn.

Vương Mỹ trả lời nói: “Ngươi bị thương rất nghiêm trọng, hiện tại ta bôi thuốc cho ngươi, ngươi không cần lo lắng, ngươi sẽ không có việc gì.”

Dịch Tiểu Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Có thể sống sót liền tốt

“Mẫu thân ngươi đâu?” Dịch Tiểu Phong hỏi.

Vương Mỹ ngẩn người, sắc mặt phức tạp, nói: “Nói cái gì đây, nàng là sư phụ ta!”

Lúc này, nữ tử thần bí đi vào tầm nhìn của Dịch Tiểu Phong.

Dịch Tiểu Phong rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt nàng, tuy rằng dáng người yểu điệu, nhưng khuôn mặt nhìn qua cỡ bốn năm chục tuổi, mười phần tang thương.

“Ngươi thật ra rất thông minh, có thể đoán được nàng là nữ nhi của bổn tọa.” Nữ tử khẽ cười nói.

Dịch Tiểu Phong câm nín.

Cái này đều đoán không ra được, ta là heo sao?

Hắn tò mò hỏi: “Không biết ngài cùng Kiếm thánh chiến đấu như thế nào?”

Nữ tử thu liễm nụ cười, nói: “Bạch Hồng Tiêu xác thật lợi hại, không hổ là tồn tại đã từng thiếu chút nữa lấy thực lực bản thân dẹp yên một châu ma đạo, bổn tọa không phải đối thủ của hắn, nhưng thoát thân không khó.”

Kiếm thánh lợi hại như vậy?

Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi.

“Tiểu tử ngươi cũng coi như có tình có nghĩa, xứng đôi nữ nhi bổn tọa, chờ vết thương lành, liền cùng bổn tọa về Tố Tâm cung, chọn ngày cho các ngươi thành thân.” Nữ tử thần bí tiếp tục nói.

Vương Mỹ vừa nghe, sắc mặt đỏ bừng, nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong.

Dịch Tiểu Phong xấu hổ cười, ngược lại hỏi: “Tố Tâm cung là cái lai lịch gì? Còn có vị kia Vệ Khấp Tâm lại là ai? Là ngài, hay là phụ thân Vương Mỹ?”

Danh tự Tố Tâm cung này……

Nghe giống như am ni cô.

“Vệ Khấp Tâm xác thật là tên bổn tọa, Tố Tâm cung chính là một trong ma đạo ngũ hùng của Đại Càn châu, ngươi nói nó lợi hại hay không?” Nữ tử thần bí trả lời nói.

Đại Càn châu, ma đạo ngũ hùng!

Dịch Tiểu Phong trước đó đã biết, nơi này thuộc về Đại Càn châu, Ngô quốc.

Đại Càn châu rất lớn, tổng cộng có ba đại vương triều, phân biệt là Ngô quốc, Bắc Nguỵ, Nam Tần.

Mấy trăm năm qua, ba đại vương triều thường xuyên có cọ xát, nhưng một khi có vương triều từ châu khác xâm lấn, bọn họ liền sẽ liên thủ.

Tình huống ở những đại châu khác cũng là như thế.

Ngô quốc có rất nhiều người, chiếm đất mở mang, tu chân môn phái, gia tộc cũng không ít.



“Tư chất của ngươi tuy rằng bìmh thường, cũng may đủ tinh, đủ thuần, không có tu luyện qua công pháp khác, về sau ngươi liền tu luyện Cửu U Bàn Nhược công đi, Cửu U Bàn Nhược công là ma đạo thần công, 300 năm trước, Cửu U chân nhân dựa vào Cửu U Bàn Nhược công tung hoành bảy châu, mặc dù là Nguyên Anh lão quái cũng không phải đối thủ, khiến cho Cửu U Bàn Nhược công một bước lên trời.” Vệ Khấp Tâm đánh giá Dịch Tiểu Phong nghiêm túc nói.

Mặt Vương Mỹ hớn hở, nói: “Được a được a, sư phụ, ngài đem công pháp còn lại đều truyền cho hắn nha!”

Vệ Khấp Tâm liếc nàng một cái, còn chưa gả đi, liền bắt đầu quẹo khuỷu tay ra ngoài.

Dịch Tiểu Phong vẫn luôn bảo trì trầm mặc, không có cự tuyệt.

Trong lòng rất kích động, nhưng không thể biểu lộ ra, tránh có vẻ mất mặt.

Phòng phát sóng trực tiếp, khán giả ghen ghét:

“Này đều không chết! Này đều có thể được đến thần công!”

“Cẩu đái, cái này xem như một bước lên trời sao?”

“Tuyển thủ khác còn đang ngốc ngốc điều tra án, Dịch ca của ta đã trở thành ma đạo ngũ hùng thiếu cung chủ, chênh lệch không chỉ là lớn a!”

“Ta cũng không muốn nỗ lực, Vệ a di, ngươi còn có nữ nhi khác sao?”

“Vệ a di: Ngươi xem ta thế nào?”

“Ngưu a, Cửu U Bàn Nhược công lợi hại như vậy, Dịch Tiểu Phong sắp trở thành người đệ nhất trong《 Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp 》!”

……

Một đêm tiếp theo, Dịch Tiểu Phong vẫn nghỉ ngơi.

Cách một đoạn thời gian, hắn liền nghe được âm thanh đào thải tuyển thủ.

Nhìn tìmh huống này, thành Thuần Dương còn đang tranh đấu kịch liệt.

Đáng giá nhắc tới chính là, Đường Y Thiến còn chưa chết.

Vương Mỹ trước sau không thể nhẫn tâm gϊếŧ Đường Y Thiến, dù sao chuyện này Đường Y Thiến cũng coi như là người bị hại.

Dịch Tiểu Phong không bài xích, ngược lại có chút cao hứng.

Đường Y Thiến nếu sống sót, hắn lại có thể hoàn thành nhiệm vụ phụ số 1, vẫn là 500 điểm tích lũy a.

Hiện tại Dịch Tiểu Phong không thể về thành Thuần Dương, không cách nào kiếm thêm điểm tích lũy, hắn chỉ có thể cầu nguyện các tuyển thủ khác bị gϊếŧ càng nhiều càng tốt, như vậy hắn là có thể tiến vào vị trí trước mười, báo danh tiết mục tiếp theo.

Từ tình huống trước mắt mà xem xét, đến cuối cùng dư lại, có khả năng không tới mười vị tuyển thủ.

Dịch Tiểu Phong chỉ cần sống đến cuối cùng, vẫn có hy vọng!

Một đêm qua đi.

Dịch Tiểu Phong khôi phục không ít.

Hắn bắt đầu tu luyện Cửu U Bàn Nhược công tầng thứ nhất.

Cửu U Bàn Nhược công là công pháp thuần khiết, chủ tu linh lực, so Thuần Dương Ngũ Kiếm quyết, có pháp môn nạp khí cao thâm hơn nhiều.

Dịch Tiểu Phong tìm hiểu một buổi sáng, cũng không có thành công nhập môn.

Hắn đứng dậy duỗi eo.

Vệ Khấp Tâm, Vương Mỹ tu luyện ở tán cây cách đó không xa, Đường Y Thiến nằm bên cạnh, vẫn không nhúc nhích, như thi thể, nàng đã bị Vệ Khấp Tâm phong ấn, lâm vào ngủ say.

Dịch Tiểu Phong nhìn phụ cận, bốn phía dãy núi vờn quanh, rừng cây trong sương mù như ẩn như hiện.

“Lấy logic của tiểu thuyết tới suy luận, sơn cốc như vậy phỏng chừng cất dấu cơ duyên.”

Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ đến, sau đó lòng mang chờ mong bắt đầu đi dạo khắp nơi.