Dịch Tiểu Phong lập tức lôi kéo Vương Mỹ nằm sấp xuống.
Vương Mỹ hoảng sợ, nhưng nàng không có la to, mà là khẩn trương nhìn lại, đồng dạng nhìn thấy đám người đuổi theo từ thành Thuần Dương kia.
“Làm sao bây giờ? Trốn sao?” Vương Mỹ thấp giọng hỏi nói.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Làm sao nhanh như vậy liền tìm tới?
Nơi này cũng không phải là xã hội hiện đại, không có cột mốc trên đường a.
Chẳng lẽ là bên trong bọn họ có người có thể dùng pháp thuật truy tra hành tung?
Tám chín phần mười như thế!
Trong trò chơi tiên hiệp thì thuật bói toán cũng bình thường.
“Trước rời đi đã.”
Dịch Tiểu Phong nhẹ giọng nói, sau đó lôi kéo Vương Mỹ khom lưng rời đi.
Cũng may địa thế là mảnh rừng cây rậm rạp, có thể che đậy thân ảnh.
“Bọn họ ở bên kia!”
Tiếng Dương Ngự bỗng nhiên truyền đến, trong giọng nói tràn ngập kinh hỉ.
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, thầm mắng lại là đồ vật chó chết này!
Hắn trực tiếp thẳng lưng, tốc độ thoát đi nhanh hơn.
Vương Mỹ cũng không do dự, liền chạy mau.
Trước khi ra khỏi thành, nàng liền thay thường phục, thuận tiện cho việc chạy trốn.
Hai người chạy với tốc độ nhanh nhất.
Một lát sau.
Dịch Tiểu Phong phát hiện không thích hợp.
Hắn lôi kéo Vương Mỹ, tốc độ có chút chậm lại, nhưng cho dù là như thế này, cũng không ai có thể đuổi theo bọn họ, tiếng chửi bậy phía sau càng ngày càng nhỏ, rõ ràng kéo xa khoảng cách cùng bọn họ.
Dịch Tiểu Phong quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy đám người kia một đám chống nạnh, lau mồ hôi, đều thở hồng hộc.
Ngay cả Dương Ngự anh tuấn giờ phút này cũng rất chật vật.
Bất đồng với hai người Dịch Tiểu Phong sáng sớm đã nghỉ ngơi, bọn họ chính là suốt đêm đuổi theo, đến bây giờ còn không có chợp mắt.
“Mọi người nhanh lên!”
“Không được a……Phổi ta muốn nổ……”
“Mẹ ơi, hai người kia làm sao có thể chạy như vậy?”
“Ta sắp không được……”
“Kiếm thánh đâu? Làm sao còn không có giải quyết yêu bà kia?”
Dịch Tiểu Phong mơ hồ nghe được tiếng bọn họ, thiếu chút nữa cười to.
Nhưng hắn không có thiếu cảnh giác, tiếp tục trốn chạy.
Cứ như vậy.
Lại là một canh giờ qua đi.
Dịch Tiểu Phong cùng Vương Mỹ cũng đã chạy mệt.
Nhưng bọn hắn vẫn không có bỏ xa đám tu sĩ kia.
Trước mắt hai bên cách xa nhau hơn 300 mét, đã đi vào khu vực núi hoang ít cây cối.
Dịch Tiểu Phong dọc theo triền núi bước nhanh đi, Vương Mỹ theo ở phía sau, há mồm thở dốc, chống nạnh cong lưng, mệt cực kỳ.
Hưu ——
Một đạo tiếng xé gió từ phía trước bay tới.
Dịch Tiểu Phong sau khi nghe được theo phản xạ nâng kiếm chắn lại.
Keng ——
Đao kiếm đánh nhau, Dịch Tiểu Phong thuận thế chặn phi đao đang phóng nhanh mà đến bắn sang một bên đi.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước trên sườn núi có một hắc y nhân.
Người này cùng hắc y nhân trước đó ăn mặc giống nhau như đúc, chỉ là hình thể hắn cường tráng, tóc tai bù xù, không có mang mặt nạ.
Khuôn mặt hắn tục tằng, hai mắt lạnh băng, dường như đang quan sát con mồi, nhìn chằm chằm hai người Dịch Tiểu Phong.
“Đường bá phụ!”
Vương Mỹ kinh hô.
Đường bá phụ?
Dịch Tiểu Phong ngẩn người, ngay sau đó thuận tiện suy nghĩ cẩn thận.
Đường thành chủ!
Gia hỏa này quả nhiên không chết!
“Vương Mỹ, ngươi còn muốn chạy trốn đi đâu?” Đường thành chủ lạnh lùng nói, hắn từ sau lưng rút ra một thanh loan đao, một tay nâng đao, đi hướng dưới chân triền núi.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, đối phương rõ ràng là muốn tới gϊếŧ Vương Mỹ.
Từ từ.
Đường Y Thiến không phải nói phụ thân nàng cũng là vì bảo hộ Vương Mỹ sao?
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện rất đáng sợ……
Chẳng lẽ hắn phát hiện thi thể Vương Gia lão gia là thật sự, lúc sau phát sinh án mạng đều không phải là vì dời đi lực chú ý cho Vương Mỹ, mà là muốn đem sự tình nháo lớn, đồng thời thần không biết quỷ không hay lấy đi Thuần Dương đan?
Dịch Tiểu Phong không kịp nghĩ nhiều, Đường thành chủ đột nhiên gia tốc, chạy nhanh xuống.
Bực khí thế này so với Hứa bộ đầu mạnh hơn nhiều!
Dịch Tiểu Phong không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể căng da đầu đón lấy.
“Dùng Thuần Dương Ngũ Kiếm quyết đối phó hắn, Thuần Dương Ngũ Kiếm quyết quan trọng nhất chính là linh lực, mà không phải chiêu thức, ngươi không cần quá băn khoăn!”
Vương Mỹ nhắc nhở, nàng cũng nhìn ra Đường thành chủ muốn gϊếŧ nàng.
Dịch Tiểu Phong gật đầu, tăng tốc xông lên.
Hắn không thể để Đường thành chủ tiếp cận Vương Mỹ.
Hai người ở trên sườn núi nhắm về phía nhau, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Khán giả xem mà khẩn trương lên:
“Dịch ca của ta có thể chết hay không a!”
“Thuần Dương Ngũ Kiếm quyết nghe tới rất lợi hại a.”
“Lại lợi hại, Dịch Tiểu Phong cũng không có luyện qua, tình huống nguy cấp!”
“Vương gia lão gia đâu? Như thế nào không xuất hiện?”
“Đường Y Thiến nói rõ ràng nửa thật nửa giả, Vương Gia lão gia khả năng thật sự đã chết, nếu không hắn khẳng định tự mình tới trợ giúp Vương Mỹ a.”
……
Khi Dịch Tiểu Phong cùng Đường thành chủ cách xa nhau không đến ba trượng, Đường thành chủ thả người nhảy lên, nâng đao bổ về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong linh hoạt né tránh, huy kiếm chém tới.
Thanh Tị kiếm quá ngắn, chỉ thích hợp chiến đấu cận thân.
Hắn đã điều động thuần dương linh lực trong cơ thể, khiến cho tính linh hoạt của thân thể tăng lên.
Đường thành chủ đứng dậy, tiếp tục gϊếŧ hướng Dịch Tiểu Phong.
Chiêu thức của hắn sắc bén, thế mạnh mẽ, Dịch Tiểu Phong tiếp một đao, Thanh Tị kiếm thiếu chút nữa rời tay.
Dịch Tiểu Phong chỉ có thể thấy chiêu chắn chiêu, không ngừng lui về phía sau, không hề có lực tấn công.
“Không được…… Ta hoàn toàn không phải đối thủ……”
Trong lòng Dịch Tiểu Phong nôn nóng, Đường thành chủ mạnh hơn hắn quá nhiều.
Hắn bỗng nhiên loé lên ý nghĩ, linh lực rót vào tay trái, mu bàn tay nhanh chóng biến thành huyết sắc.
Đường thành chủ chú ý tới một màn này, sắc mặt khẽ biến, vội vàng nhảy ra.
“Huyết Sát chưởng! Ngươi cũng biết?”
Sắc mặt Đường thành chủ âm trầm hỏi, hắn nhớ rõ trong những cái con rối đó không có Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong trầm giọng nói: “Hiện tại sự tình đã phát triển đến nước này, ngươi vì sao còn muốn đuổi gϊếŧ chúng ta? Vương Mỹ cùng các ngươi có huyết cừu?”
Ánh mắt Đường thành chủ lập loè, nói: “Vốn dĩ không cần gϊếŧ nàng, nhưng ai kêu nàng là nữ nhi của Vệ Khấp Tâm!”
Nói xong, hắn lại lần nữa hướng tới Dịch Tiểu Phong triển khai tấn công.
Vệ Khấp Tâm lại là ai?
Dịch Tiểu Phong trong lòng tức giận mắng.
Có thể nói rõ ràng rồi lại đánh hay không?
Cùng lúc đó, các tu sĩ thấy Dịch Tiểu Phong bị Đường thành chủ dây dưa, tất cả đều kích động lên, sôi nổi gia tốc.
Vương Mỹ quay đầu lại, nhìn thấy địch nhân phía sau càng ngày càng gần, lòng nóng như lửa đốt.
Càng là như thế, nàng càng không thể kêu, để tránh Dịch Tiểu Phong phân tâm, gặp phảo nguy hiểm.
“Cứ tiếp tục như vậy, tướng công sẽ bại…… Nên làm cái gì bây giờ……”
Vương Mỹ nắm chặt đôi tay trong tay áo, bắt đầu vắt hết óc nghĩ đối sách.
Nàng quay đầu lại nhìn lại, bỗng nhiên trông thấy một người, mắt nàng tức khắc sáng ngời.
Dịch Tiểu Phong hết sức chăm chú chiến đấu, không có chú ý tới hành động của Vương Mỹ.
Phốc thứ ——
Đường thành chủ một đao cắt vỡ tay phải Dịch Tiểu Phong, máu tươi vẩy ra.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, còn chưa kịp phản ứng, đao của Đường thành chủ liên tiếp rơi xuống, trảm ở trên người hắn.
Chính như câu nói kia, binh bại như núi đổ.
Dịch Tiểu Phong hoàn toàn rơi vào hạ phong, ngăn cản chiêu thức đều có vẻ mười phần hấp tấp.
Hắn không ngừng chảy máu, không chút sức lực mà chống cự.
“Duma! Đây là xử tội a!”
“Này lão cẩu muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ a, thế nhưng ngược Dịch ca a!”
“Xong rồi…… Dịch ca nếu không còn, ta cũng không dám xem……”
"Tàn nhẫn như vậy a……”
“Làm sao bây giờ? Ai tới cứu cứu Dịch ca đây?”
“Mẹ nó! Khi dễ Dịch ca của ta, chờ khi ta tiến vào trò chơi, Đường thành chủ ngươi chết chắc rồi!”
……
Khán giả nhìn thấy thảm cảnh của Dịch Tiểu Phong, đều là đau lòng, nữ nhân, con nít sợ tới mức nhắm mắt lại.
Đường thành chủ nhíu mày.
Hắn không phải không muốn trực tiếp gϊếŧ Dịch Tiểu Phong, nhưng đao hắn dừng ở chỗ trí mạng của Dịch Tiểu Phong lại bị một cổ linh lực cực nóng đẩy văng ra.
Thuần Dương Ngũ Kiếm quyết!
Đôi mắt Đường thành chủ đều đỏ, bên trong tràn đầy ghen tị.
“A ——”
Một đạo tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Đường thành chủ sau khi nghe được theo bản năng quay đầu nhìn lại, sắc mặt của hắn nháy mắt thay đổi, lập tức nhảy ra, cách xa Dịch Tiểu Phong.
Chỉ thấy chân núi, Vương Mỹ bắt lấy Đường Y Thiến, trường kiếm trong tay gác trên cổ Đường Y Thiến, tu sĩ chung quanh cũng không dám tới gần.