Chương 1: Trò Chơi Kỷ Sáng Thế

“Các bằng hữu hãy nhìn nào! Kịch bản tiết mục tiên hiệp lần thứ nhất sắp bắt đầu!”

“《 Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp 》, là game giả tưởng siêu thời không mà Liên minh Địa Cầu tốn thời gian mười năm chế tạo, trong trò chơi này mọi bí tịch tu hành được xưng là tồn tại chân thật, người chơi có thể ở trong trò chơi thể nghiệm cuộc sống thứ hai, cùng với việc đạt được bí tịch tu hành là tu luyện ở trong hiện thực, cái này sẽ là trò chơi kỷ Sáng thế tái nhập sử sách nhân loại, thay đổi tương lai Địa Cầu!”

“Tiết mục này xem như tiến hành phổ cập kiến thức khoa học cho mọi người, tránh cho người chơi mới tiến vào trò chơi, vì quá mức chân thật mà gặp phải các loại cảm giác không hay.”

“Trong tiết mục, tuyển thủ tiến vào sau đó nhập vai nhân vật trò chơi, sống đến khi cốt truyện kết thúc, dựa theo nhiệm vụ kiếm lấy điểm tích lũy cá nhân, người có điểm tích lũy xếp thứ nhất đạt được 30.000.000 Liên minh tệ!”

“Xếp thứ hai, đạt được 10.000.000 Liên minh tệ!”

“Xếp thứ ba, đạt được 5.000.000 Liên minh tệ!”

“Giai đoạn thứ nhất của tiết mục sau khi kết thúc, mười thứ hạng đầu có thể lựa chọn tiếp tục tham gia, mỗi khi kiên trì qua một giai đoạn, chỉ cần sống sót, vô luận xếp hạng, đều có thể đạt được 1.000.000 Liên minh tệ, nằm trong thứ tự đầu, cũng có thể hưởng thụ quy tắc khen thưởng thông thường!”

“Giai đoạn thứ nhất có năm mươi vị tuyển thủ tham dự, bởi vì tiết mục này quá mức chân thật, sẽ có tính nguy hiểm nhất định, các tuyển thủ đã ký kết giấy cam đoan sinh tử, chính phủ Liên minh còn mua bảo hiểm cho mỗi một vị tuyển thủ, một khi ngoài ý muốn bỏ mình, gia đình tuyển thủ sẽ đạt được 1.000.000 Liên minh tệ!”

“Tiết mục sắp bắt đầu, mọi người chuẩn bị tốt chưa?”

Cùng với âm thanh người chủ trì, hò hét trào dâng khắp nơi, loa phát thanh truyền đến sân vận động, tiếng hoan hô rung trời.

Dịch Tiểu Phong dựa người vào vách tường lộ ra vẻ chờ mong.

Nơi này là phòng chờ của hắn, chỉ rộng có mười mấy mét vuông, vách tường đối diện treo màn thu hình ảnh hiện trường, sân vận động to vậy mà kín người hết chỗ, ánh đèn rất tối, nhưng đại đa số người xem đều cầm que huỳnh quang trong tay, giống như buổi biểu diễn hòa nhạc.

Hắn sắp đi ra ngoài, tiến vào 《 Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp 》 .

Ánh mắt hắn trở nên mơ hồ, mạch suy nghĩ lâm vào hồi ức.

……

Dịch Tiểu Phong, 25 tuổi, xem như người thành công.

Bởi vì hắn có công năng đặc dị.

Có lẽ là bởi vì chuyện trọng sinh, năm hắn bảy tuổi liền kích hoạt được bàn tay vàng.

Đôi mắt hắn có thể nhìn thấy một ít vật vô chủ ẩn giấu có giá trị.

Tỷ như, bao tiền trong bụi cỏ công viên, nhẫn từ đống rác....

Thậm chí có thể phán đoán ra giá trị vật phẩm.

Có thể dùng chơi đổ thạch, đánh cược ngọc cùng với phân biệt đồ cổ.

Ở dưới tình huống không phạm tội, dựa vào đôi mắt có công năng đặc dị này, hắn bắt đầu không ngừng làm giàu, sau khi thành niên, hắn đã tích lũy được lượng tài sản đạt tới con số trăm triệu.

Này vẫn là dưới tình huống hắn lười biếng, hắn cảm thấy chỉ cần chính mình sống thoải mái là ổn rồi, không cần đại phú đại quý, miễn cho rước lấy phiền toái không cần thiết.

Thẳng cho đến một ngày, hắn nhìn thấy một cái quảng cáo trên TV.

“Ngươi muốn một đêm phất nhanh sao?”

“Ngươi muốn thể nghiệm cuộc sống không dám tưởng tượng sao?”

“Ngươi muốn trường sinh bất lão sao!”



Một luồng âm thanh tràn ngập ý chí chiến đấu dâng trào từ màn hình TV truyền đến, đang phát một cái video như phim viễn tưởng.

“Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp!

Trăm phần trăm chân thật!

Khiến ngươi lĩnh hội nền tiên hiệp phương Đông rung động đến tâm can!”

Trong video, hai gã tu sĩ đang đấu pháp, tách rồi va chạm, chấn động núi sông, khiến người xem nhiệt huyết sôi trào.

Hình ảnh vừa chuyển, một lão giả đầu bạc ngồi tu luyện ở trên đỉnh núi, ở trên người hắn hào quang lấp loé, hắn hóa thành luồng sáng, sau lưng dường như xuất hiện một đôi cánh, theo hào quang dâng lên.

Mọc cánh thành tiên!

Dịch Tiểu Phong cảm thấy không tệ, bắt đầu lên mạng tìm hiểu.

Tuy rằng là trọng sinh, nhưng bối cảnh Địa Cầu đã phát sinh thay đổi cực lớn, kiếp trước hắn chết ở năm 2020, hiện tại lại là vài thập niên sau, bố cục thế giới cũng có biến động rất lớn.

Nền văn minh khoa học kỹ thuật của nhân loại đã lan tràn khắp hệ Thái Dương, nhưng hoàn cảnh lại càng thêm khắc nghiệt, mặc dù có muốn khống chế cải tiến thêm cũng vô dụng.

《 Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp 》 là trò chơi muốn cải tiến hoàn cảnh Địa Cầu, nghe nói trò chơi này ẩn chứa công pháp tu tiên, quá trình nhân loại tu luyện trong hiện thực có thể đánh thức nguồn linh khí sâu trong lòng đất, khiến cho Địa Cầu phản tổ, biến thành hoàn cảnh dào dạt sức sống như trước kia.

Trò chơi này vì quá chân thật, Liên minh Địa Cầu không dám trực tiếp thử nghiệm, vì thế chế tạo ra show thực tế, thông qua phát sóng trực tiếp để thí nghiệm, làm đại chúng trước tiên hiểu rõ nội dung, biết đến trò chơi này.

Show thực tế này có mánh lới rất lớn, tạm thời chỉ đang chiêu mộ ở khu vực phương Đông, sau khi báo danh thành công, còn phải trải qua tiết mục sàng lọc.

Dịch Tiểu Phong càng xem càng hưng phấn.

Thế mà có thể tu tiên!

Hóa ra bàn tay vàng của ta là chờ cho ngày này a!

Dịch Tiểu Phong bắt đầu gọi điện thoại báo danh.

Không đến một tuần, hắn liền báo danh thành công.

Hắn báo danh với lý do rất đơn giản.

Lý do là:

《 Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp 》 là một trò chơi lành mạnh, có thể cải thiện hoàn cảnh Địa Cầu, ta rất ủng hộ, ta nguyện ý quyên góp một trăm triệu cho ban tổ chức tiết mục, để ban tổ chức có thể an tâm tổ chức tiết mục, cho các nhân viên công tác không quá mệt nhọc.

……

Suy nghĩ trở về đến hiện thực, Dịch Tiểu Phong nghe được người chủ trì bắt đầu đọc tên tuyển thủ.

“Vị tuyển thủ đầu tiên, tên là Trương Thêm Tân, chức nghiệp là một công nhân xí nghiệp lành nghề, yêu thích tiểu thuyết tiên hiệp từ nhỏ, cho nên vừa thấy chúng ta tuyên truyền tiết mục liền báo danh……”

“Vị tuyển thủ thứ hai……”

“Vị tuyển thủ thứ ba……”

Người chủ trì mỗi khi đọc tên một vị tuyển thủ, hiện trường liền sẽ vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc kèm tiếng vỗ tay.



Dịch Tiểu Phong âm thầm líu lưỡi.

Tiết mục của tổ tuyên truyền có hơi bị lớn a!

Một tháng này, hắn không chú ý lắm, xem thường độ hot của《 Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp 》 .

Mãi cho đến người thứ ba mươi bảy.

Cửa phòng chờ của Dịch Tiểu Phong bị đẩy ra, một cô gái đáng yêu mặc trang phục của nhân viên đi vào, cười nói: “Tới lượt ngươi đi ra ngoài, ta tới dẫn đường cho ngươi.”

Dịch Tiểu Phong gật đầu, đi theo nàng đi ra ngoài.

Hành lang có ánh sáng không nhiều, hai bên đều là bóng các nhân viên công tác đang bận rộn.

“Vị tuyển thủ này tên là Dịch Tiểu Phong……”

Người chủ trì bắt đầu giới thiệu Dịch Tiểu Phong, chỉ nói thông tin sơ lược, cũng không có gây tiếng hoan hô quá to.

Năm mươi vị tuyển thủ, cũng không phải là hắn có tiền nhất, chỉ là hắn rộng rãi nhất mà thôi, ban tổ chức tiết mục cũng không có khả năng nhắc tới điểm này.

Mặc dù còn ở hành lang, hắn đều có thể nghe được tiếng náo nhiệt bên ngoài.

Cái này làm cho hắn càng thêm hưng phấn.

Một đường đi đến, ven đường các nhân viên công tác nhìn về phía hắn với ánh mắt tràn ngập khác thường.

Rõ ràng là ánh mắt đang nhìn bọn nhà giàu ngu ngốc.

Dịch Tiểu Phong có mắt không tròng, hắn phát hiện một chuyện kỳ quái.

Hắn không có nhìn thấy những tuyển thủ khác.

Trước đó khi tới huấn luyện cũng không có gặp qua tuyển thủ khác, hiện tại cũng không có.

Rất thần bí.

Vì cái gì không thể cho các tuyển thủ gặp mặt?

Tính ra, Dịch Tiểu Phong đối với《 Trò chơi Thiên Đạo tiên hiệp 》 còn chưa có hiểu rõ.

Ban tổ chức tiết mục đối với hắn chỉ huấn luyện một ít về kiến thức thế giới tiên hiệp thông thường, giảng viên nói cho hắn, nhất định phải biểu hiện cho giống NPC, nếu không một khi bị vạch trần, rất dễ dàng bị đào thải.

Hay là ở trong trò chơi, thân phận các tuyển thủ đều sẽ bị che giấu?

Đi đến cuối hành lang, nhân viên công tác ở cửa đưa một cái mũ trò chơi qua cho Dịch Tiểu Phong đội lên.

Sau khi đội lên, Dịch Tiểu Phong không nhìn thấy gì, một mảnh tối đen.

“Không mở đèn?” Hắn nhịn không được hỏi.

“Đừng lo lắng, chúng ta sẽ dìu ngươi, ngàn vạn lần không nên bỏ mũ xuống, nếu không sẽ hủy bỏ tư cách thi đấu!” Tiếng nhân viên công tác truyền đến.

Thật sự là rất thần bí.

Trong lòng Dịch Tiểu Phong phun nước bọt, nhưng cũng lười lên tiếng nghi vấn.