Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Có Một Quyển Hàng Yêu Phổ

Chương 21: Hổ Tiên Cho Ngươi Bồi Bổ Thân Thể

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bạch Sơn đạo nhân và U Đồng đều như gặp phải đại địch.

Một quỷ thi triển thần thông không phải là thứ mà bọn họ có thể đối phó.

Tu hành giới không phải người chia làm bốn loại, tức là yêu ma quỷ quái, bốn loại này, bởi vì không có chỗ dung thân trong thiên địa cho nên mỗi một đoạn thời gian sẽ có thiên kiếp giáng xuống, trong đó ma trăm năm một kiếp, quỷ và quái năm trăm năm một kiếp, yêu ngàn năm một kiếp.

Bên trong bốn loại yêu ma quỷ quái, thì quỷ là yếu nhất, mà lại không giống với ba loại kia có nhục thân bảo vệ, quỷ là do âm khí tụ tập mà sinh ra, bởi vì giữ chấp niệm mà tồn tại, vốn là bị lôi đình khắc chế chớ nói chi là lôi đình bên trong thiên kiếp.

Dưới thiên kiếp, vạn quỷ không còn một, có thể vượt qua một lần lôi kiếp đều là có đại khí vận, đại nghị lực để tồn tại.

Mà có thể thi triển thần thông pháp thuật ít nhất là Quỷ vương vượt qua hai lần lôi kiếp, đạo hạnh đã ngoài ngàn năm.

U Đồng không ngờ tới sao lại chọc phải một đại lão như thế, thừa dịp đại lão vẫn chỉ mới thi triển quỷ vực vội vàng cung kính nói: “Vị tiền bối này, vãn bối vô ý mạo phạm, xin hãy thu lại thần thông, vãn bối tự có hậu lễ dâng lên cho ngài.”

Mặc dù không biết mình làm sai chỗ nào nhưng nhận sai là được rồi.

Dựa theo tiếng hô hoán của U Đồng, huyễn ảnh bông tuyết và hoang nguyên cũng chậm rãi tiêu tán.

Thật có tác dụng?

Đại lão này dễ nói chuyện vậy sao.



U Đồng thở dài một hơi, không lo truy kích Tuần Bổ đã giục ngựa đi xa kia nữa mà là nói với nơi trống trải không người kia: “Đa tạ tiền bối.”

U Đồng cũng chưa quên lời nói trước đó, gã lấy ra một cái túi, nhìn thì thấy bình thường không có gì lạ, chỉ có một đám vân văn, Bạch Sơn đạo nhân cũng hơi nhận ra, đây chính là túi Thôn Vân Xà, gọi tắt là túi vân văn, chỉ riêng cái túi này đã là bảo bối khó có được.

Thôn Vân Xà cổ được gọi là Thôn Thiên Xà, hậu nhân cũng chỉ thấy con rắn kia lớn bằng ngón tay cái cho nên lấy cái tên này, có nhiều ý tứ bất kính cho nên mới đổi thành Thôn Vân Xà. Rắn có thể nuốt mây nhả khói, phun ra một ngụm vân khí là có thể nuốt đồ vật lớn gấp mấy lần bản thân vào bụng, kể cả đầu voi cũng không ngoại lệ.

Điển cố lòng tham không đáy chính là xuất phát từ nơi này, về sau Luyện khí sư phát hiện cái bụng của Thôn Vân xà có hiệu quả cho nên dùng bụng để luyện chế ra cái túi lớn cỡ bàn tay, có thể chứa đựng đồ vật cỡ một căn phòng, không gian trong này cũng được gọi là không gian trong mây.

Về sau, Thôn Vân Xà đã bị cổ luyện khí sĩ gϊếŧ tới gần như tuyệt tích, hiện tại lưu truyền vân túi bên ngoài đều là luyện chế từ trước kia để lại.

Luyện Khí sư thời cổ có phương pháp luyện khí cao siêu, bảo bối mà trước đây lưu lại có chất lượng đều rất tốt, rất khó hư hại, mặc dù Thôn Vân xà đã tuyệt tích nhưng người bây giờ vẫn còn có vân túi để dùng, không tính là đặc biệt hiếm có, nhưng cũng là pháp bảo cực kỳ đắt đỏ.

Giống như Bạch Sơn đạo nhân thì không có vân túi.

Gã nhìn U Đồng cẩn thận từng li từng tí như thế, tất nhiên cũng đem đồ vật ra, chỉ là lục lọi ở trên người một vòng cũng không mò thấy được món đồ tốt nào, cuối cùng chỉ móc ra được mấy tờ kim phiếu và một bình Dưỡng khí hoàn.

So sánh với U Đồng, đồ vật bên này của gã quả là hơi keo kiệt.

Chỉ là, Hà Đông cũng không từ chối, nàng gọi ra một trận âm phong cuốn đồ vật tới trong tay, thu hết của từng người.



Nàng chỉ muốn hộ tống Ngưu Nhị đưa tin, đó chính là năm ngàn kim!

Phàm là kẻ ngăn nàng kiếm tiền, vậy thì đều là kẻ địch!

Nàng cũng không hứng thú ra tay với U Đồng, đại kiếp sắp đến, nàng chỉ có thể bảo tồn thực lực, thế nhưng không nghĩ tới đối phương lại còn chủ động nhận lỗi.

Là bọn họ chủ động muốn tặng đồ, ta đâu có cướp!

Hà Đông cứ như vậy theo đuôi Ngưu Nhị mãi cho đến bên ngoài quận Trường Sa, đến nơi này thì đối phương chắc là không còn nguy hiểm, lúc này Hà Đông mới trở về thôn Thanh Hà.

Vừa rồi ở trên đường gặp phải hai quái nhân, bọn họ dường như đang nhắm vào Tĩnh Dạ Ti, không chừng Lâm Nghị sẽ trúng chiêu.

Nghĩ tới đây, tốc độ trở về của nàng lại nhanh hơn mấy phần.

Trong rừng vẫn còn có người, bọn hắn dường như xảy ra tranh chấp.

“Vừa rồi ta muốn trực tiếp động thủ trong thôn, vì sao ngươi không cho?”

Hà Đông tới ăn dưa từ trước, nghe thấy U Đồng giễu cợt Bạch Sơn đạo nhân một lúc, cười gã cũng coi như là ngồi ở vị trí cao, thế mà lại nghèo như vậy, nếu như không phải y đưa lên hậu lễ thì khả năng hai người đều phải chết.

Vốn Bạch Sơn đạo nhân cảm thấy xấu hổ, bây giờ lại bị trào phúng càng thấy mất mặt hơn, không khỏi có chút bí bách lúc này mới nói ra mấy câu như vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »