Chương 47: Mãng Phu! Bức Lui Tông Sư

Đêm, gần núi Quỷ Đầu.

Ngụy Trang mang theo một thanh đại đao răng cưa, thân hình cao lớn cường tráng nhẹ nhàng di chuyển duyệt động trong rừng cây.

Hắn theo sát con chim thuật kia, đuổi theo Tô Mộc và Tử Sơn.

"Mẹ nó, sao lại có thể chạy như vậy?"

Sắc mặt Ngụy Trang có chút âm trầm.

Trong một đám võ đạo tông sư dưới trướng Bắc Lăng Vương, hắn cơ bản là tồn tại dưới đáy.

Bằng không loại truy người này cũng sẽ không phái hắn lên.

Nếu không hoàn thành được nhiệm vụ, địa vị của Ngụy Trang trong lòng Bắc Lăng Vương chỉ sợ sẽ giảm đi.

Kể từ đó, tài nguyên tu luyện hắn có thể lấy được càng ít!

Ngụy Trang càng nghĩ càng buồn bực, So với một đám đồng liêu, hắn tựa hồ luôn là người kém cỏi nhất.

- Chẳng lẽ ta thật sự không có tư cách đυ.ng phải Vũ Thần cảnh giới sao?

Ngụy Trang không khỏi hỏi ngược lại.

Cùng ngay lúc hắn phân tâm, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt đột nhiên từ phía trên truyền đến.

Ngụy Trang mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một kim giáp cự nhân từ trên trời giáng xuống, lấy thế lôi đình vạn quân đánh về phía hắn!

"Cái gì?"

Ngụy Trang cả kinh, lập tức rút ra đại đao răng cưa, một đao chém về phía trên.

......

Hậu Thiên, tiên thiên cảnh giới võ giả, nghĩ chính là luyện hóa ra càng nhiều cương khí, dùng cường đại bản thân.

Mà võ đạo tông sư, ở chỗ ở hai chữ "ngưng luyện".

Ngưng luyện cương khí, đạt được hiệu quả biến chất!

Cương khí càng ngưng luyện, tu vi liền càng cao.

Một đao này của Ngụy Trang bổ ra, lúc ban đầu chỉ là một đạo đao mang dài ba thước.

Nhưng mỗi một tấc đi tới, liền tăng vọt gấp đôi!

Chờ đến khi gϊếŧ tới trước mặt Tô Mộc, đã là một đạo đao mang khủng bố dài hơn mười trượng rồi!

Cây cối trong phạm vi trăm thước, toàn bộ bị đao khí khủng bố xoắn nát bấy, giống như cơn lốc quá cảnh.

Tô Mộc không tránh không sánh, trực tiếp một quyền đánh ra!

"Đang !!"

Một tiếng nổ lớn, đao mang tán loạn.

Thân hình kim giáp lực sĩ hơi dừng lại một chút, sau đó tiếp tục hướng phía dưới gϊếŧ tới.

Vừa rồi, Tô Mộc bị kim giáp bao vây chỉ cảm thấy cả người chấn động kịch liệt.

Nhưng kim giáp bên ngoài giúp hắn ngăn cản uy lực của đạo đao mang kia.

Cho nên, Tô Mộc cũng không bị thương, vẫn có thể tiếp tục gϊếŧ về phía Ngụy trang!

"Làm sao có thể?"

Một màn này, làm cho Ngụy Trang có chút không thể tin vào mắt mình.

Tuy rằng không biết kim giáp cự nhân này là cái gì, nhưng hắn rõ ràng phát hiện ra người này thân không có khuyết khí.

Đừng nói võ đạo tông sư, ngay cả hậu thiên võ giả cũng không phải!

Loại võ giả cấp độ này, làm sao có thể ngăn được một đao này của hắn?!



Những ý tưởng này, tất cả chỉ lóe lên.

Bởi vì tô mộc không ngừng súc thế một quyền này, trong nháy mắt liền đi tới trước mặt Ngụy Trang!

Tử Sơn đạo nhân đem Tô Mộc biến thành kim giáp lực sĩ sau đó, lại giúp hắn ẩn đi khí tức, trốn ở chỗ tối.

Vì, chính là một quyền này!

......

Nắm đấm màu vàng khổng lồ không ngừng phóng đại trong tầm mắt Ngụy Trang.

Uy thế ngưng tụ từ trên xuống dưới, như một thiên thạch từ ngoài trời đáp xuống, đánh về phía Ngụy Trang!

Không khí bốn phía bị nén đến đông cứng, Ngụy Trang mơ hồ có loại cảm giác muốn hít thở không thông!

Nhưng hắn thân kinh bách chiến, tự nhiên biết nếu rơi vào trong quyền thế của đối phương, vậy thì không ổn.

- Phá cho ta!

Ngụy Trang quát lớn một tiếng, đại đao răng cưa trong tay lại quét ngang.

Ngay lập tức,Hơn mười đao mang lóe lên, đem quyền thế áp bách chung quanh hắn cắt ra.

Mà bản thân đại đao răng cưa, lại đi thẳng về phía Tô Mộc, nghênh đón một quyền này của hắn!

- Oanh !!.

Cự quyền cùng đại đao va chạm, làm cho không khí bốn phía hai người bạo liệt.

Mặt đất dưới chân Ngụy Trang nứt toác, mặt đất trong phạm vi năm trượng sụt lún một thước.

Đây là kết quả sau khi hắn khống chế lực, bằng không chính là cả người hắn bị đánh rơi vào dưới đất!

Nhìn kim giáp cự nhân đặt trên đỉnh đầu mình, trên mặt Ngụy Trang hiện ra vẻ xấu hổ.

Những võ đạo tông sư đứng đầu dưới trướng Bắc Lăng Vương nhục nhã hắn liền quên đi.

Một võ giả nho nhỏ bất nhập lưu, cũng dám đặt ở trên đầu hắn.

Hắn là người nào? Gặp cảnh khốn cùng sao?

-Cút ra khỏi cho ta!

Ngụy Trang ngậm giận chấn đao, cả người châm khí bắt đầu khởi động, đem Tô Mộc bắn ra ngoài.

Sau đó đại đao răng cưa lại vung lên, lại là một đạo đao khí dữ tợn hướng Tô Mộc gϊếŧ tới!

Mặc dù có kim giáp lực sĩ phù gia trì, Tô Mộc cùng Võ Đạo tông sư so sánh, một số phương diện chênh lệch vẫn là phi thường lớn.

Ngụy Trang liên tiếp xuất ra hai chiêu, hắn lại không kịp phòng ngự, chỉ có thể tùy ý đạo đao khí dữ tợn này đánh vào người hắn.

Cũng may lực phòng ngự của kim giáp cực kỳ kinh người, chống lại đạo đao khí này.

Sau vài lần giao thủ, Tô Mộc đã bắt đầu thích ứng với lực lượng hiện tại, cũng lập tức lên kế hoạch ra chiến thuật.

Lực lớn phòng cao, nhưng nhanh nhẹn lại kém cỏi.

Vậy thì lỗ mãng!

Tô Mộc không hề né tránh chiêu thức của Ngụy Trang nữa, mà là giống như một mãng phu điên cuồng hướng hắn xuất quyền, xuất quyền, tái xuất quyền!!

Cự quyền màu vàng như mưa lớn đánh về phía Ngụy Trang!

Mặc dù đao pháp của Ngụy Trang vô cùng tinh diệu, trong lúc nhất thời cũng bị tô mộc loại đấu pháp mãng phu này quấy rối trận cước.

Rất có loại cảm giác loạn quyền đánh chết lão sư phó.

......

Bao phủ trong bóng đêm không người rừng, hai đạo thân ảnh kịch chiến say sưa!

Một người trong số họ, cao một trượng, giống như một người khổng lồ.

Tựa như cuồng ma không ngừng xuất quyền, kim sắc quyền ảnh giống như trút mưa to gió lớn, đuổi theo một đạo thân ảnh khác đánh bạo.



Đạo thân ảnh này, dùng một đại đao răng cưa, chém ra ngàn vạn đao mang, đem tất cả quyền ảnh đều ngăn cản.

Thỉnh thoảng, còn có thể tìm được sơ hở của kim sắc cự nhân, chém ra mấy đao trên người hắn.

Tuy rằng phá không được phòng bị, tuy rằng đang không ngừng lui về phía sau.

Nhưng chỉ cần có thực lực nhất định, có thể nhìn ra thân ảnh nhỏ bé kia cũng không có rơi vào thế hạ phong.

Ngược lại lại chậm rãi thích ứng tiết tấu!

......

- Không hổ là võ đạo tông sư, mặc dù lực lượng cùng phòng ngự tăng lên tới trình độ này, cũng không có cách nào với hắn a!

Tô Mộc trong lòng có chút cảm khái, cảm thấy trận chiến này chỉ sợ sẽ bại.

Luyện võ mấy đời, hắn cơ hồ đem "Hám Sơn quyền" tu luyện đến cảnh giới đăng phong tạo cực.

Loạn quyền bất kể trả giá oanh sát, lúc ban đầu đánh Ngụy Trang có chút khó chịu, nhưng hắn rất nhanh ổn định trận tuyến.

Quan trọng nhất là, mỗi khi vung ra một quyền, mỗi lần chống lại một đao, linh lực của kim giáp lực sĩ phù sẽ suy giảm một phần!

Nhìn bề ngoài, hai người ngang hàng.

Trên thực tế, Tô Mộc đã không chống đỡ được bao lâu.

Mạng của hắn đã bước vào đếm ngược!

Đánh tiếp, chỉ sợ sẽ lộ ra sơ hở!

......

Đang ở thời khắc nguy cấp này, đột nhiên lại có một kim giáp lực sĩ gϊếŧ ra, đi thẳng tới Ngụy Trang!

Một màn này, làm cho sắc mặt Ngụy Trang biến đổi, khóe mắt hung hăng giật giật một chút.

Chỉ riêng một kim giáp chiến sĩ, đã làm cho hắn có chút chật vật.

Lại thêm một cái nữa, chỉ sợ là ăn không tiêu a!

Tâm tư gấp gáp, Ngụy Trang đã nảy sinh ý định thoái lui.

Theo hắn thấy, kim giáp lực sĩ này tuy rằng hành động cồng kềnh, chiêu thức thô thiển.

Nhưng thế mạnh mẽ chìm, mặc mai rùa, không dễ đối phó.

Chỉ có một người còn có thể thử xem hao tổn chết người, đến hai người cũng có chút không ổn!

Vạn nhất bị quấn lấy, một trận trọng quyền điên cuồng đập xuống, không chừng phải lật thuyền trong mương a!

......

Sau khi nhìn thấy kim giáp lực sĩ mới xuất hiện này, Tô Mộc lập tức hiểu được suy nghĩ của Tử Sơn đạo nhân.

Phối hợp biểu diễn, hắn nhanh chóng nổi giận gầm lên một tiếng, ngưng tụ tất cả lực lượng một quyền vung ra!

Một quyền này, tên là Khai Sơn!

Tụ tất cả lực lượng một chút, ngưng luyện vô cùng!

Một quyền này tung ra quyền phong, thế nhưng làm cho làn da Ngụy Trang có cảm giác hơi đau đớn.

"Trợ thủ vừa đến, quả nhiên càng thêm hung tàn. Trận chiến này đã không còn phần thắng, rút lui! ”

Vừa nghĩ đến đây, Ngụy Trang không hề do dự nữa.

Hắn quyết đoán thi triển thân pháp chay ra khỏi phạm vi công kích của Tô Mộc, sau đó mấy cái nhảy vọt liền biến mất trong rừng rậm.

Vị võ đạo tông sư này lại bị Tô Mộc bức lui!

Phân phát cơ duyên, bần đạo thêm cố gắng!

Techcombank 8474091297