Editor: sukiee
Hạ Vũ Đằng cùng đi theo ra thang máy, hắn nhíu mày, có chút ngoài ý muốn, nếu là lúc trước, Lăng Thiếu Trạch nghe được hắn hẹn cơm mời, tuyệt đối sẽ mừng rỡ mà đáp ứng, mình không ăn cũng muốn bồi hắn ăn.
Hắn làm bộ dáng mười phần tiếc nuối nói: "Thật sự là đáng tiếc, vậy để hôm khác đi."
Lăng Thiếu Trạch rất qua loa mà đáp lời: "Ừm ân."
Nội tâm: Hôm nào cũng không rảnh, lão tử coi như rảnh đến đau cả trứng, cũng sẽ không đi ăn cơm cùng với mi.
Mắt thấy Lăng Thiếu Trạch chuẩn bị quay người rời đi, Hạ Vũ Đằng vội vàng nói : "A Trạch, chờ một chút. Hiện tại đang trong kỳ nghỉ hè, anh nhớ em đã từng nói em không có sắp xếp gì trong mấy ngày nghỉ này, vậy em có muốn đến công ty giải trí mà anh mới mở chơi chơi mấy ngày không?"
Nguyên thân đương nhiên là đáp ứng rồi, sau khi cho không mà hiến thân, còn vội vội vàng vàng mà muốn làm sức lao động miễn phí cho công ty của Hạ Vũ Đằng, đã thế còn ngu ngu ngốc ngốc mà tham gia vào chương hình truyền hình thực tế cùng với Tống Thanh Hà, đem sự kiêu căng ngu xuẩn của bản thân làm nổi bật cho nhân vật chính thụ Tống Thanh Hà là cỡ nào ôn nhuận thông minh.
Bởi vậy, càng làm cho Hạ Vũ Đằng đối với nguyên thân đã được đến tay càng ngày càng ghét bỏ, cũng đối với bạch nguyệt quang Tống Thanh Hà này càng thêm nhớ nhung khó quên.
Lăng Thiếu Trạch cự tuyệt ba lần: "Không cần, không cần, em đã có sắp xếp, cảm ơn!"
Lăng Thiếu Trạch nói xong lại nhìn thấy cách đó không xa có một hầu gái đang chỉnh lý hoa cỏ ở phía góc phòng tiệc rượu, hắn tùy ý phất phất tay với Hạ Vũ Đằng: "Học trưởng bái bai!"
Sau đó nhanh chân bước đến trước mặt hầu gái, hỏi : "Tiểu tỷ tỷ, xin hỏi muốn đi đến bãi đỗ xe phải đi như thế nào? Có thể phiền toái tỷ dẫn ta đi không?"
Hầu gái biết vị tiểu thiếu gia này là vị khách nhân tối hôm qua ngủ lại trang viên, còn nhận biết tứ tiểu thiếu gia, nàng cười tủm tỉm nói : "Ở bên kia, đương nhiên có thể, khách nhân xin mời đi theo tôi."
Hạ - vốn còn muốn nói thêm mấy câu với Lăng Thiếu Trạch - Vũ Đằng: "..."
Hôm nay Lăng Thiếu Trạch làm sao là lạ, một bộ đối với hắn tránh còn không kịp, còn có chút lãnh đạm cùng với ghét bỏ?
Hắn thế mà thà rằng đến hỏi hầu gái cũng không muốn trực tiếp hỏi hắn hướng đi đến bãi đỗ xe?
Chẳng qua Lăng Thiếu Trạch đều đã nói tạm biệt, Hạ Vũ Đằng cũng không có vội vàng đuổi tới mà dán người mặt lạnh.
Khả năng là Lăng Thiếu Trạch thật sự có chuyện quan trọng gì, nên mới không có rảnh mà xum xoe hắn.
Hừ, lần sau hắn nhất định phải chờ Lăng Thiếu Trạch chủ động nhận lỗi, cẩn thận lấy lòng hắn thì hắn mới có thể hoà nhã lại!
Cũng may Lăng Thiếu Trạch không biết ý nghĩ của Hạ Vũ Đằng, nếu không khẳng định phải nói lại một câu: “Ngươi đang suy nghĩ cái rắm ăn!”
Có hầu gái tiểu tỷ tỷ dẫn đường, Lăng Thiếu Trạch rất nhanh đã đến bãi đỗ xe, ngồi trên con xe huyền phù của mình mà thuận lợi rời khỏi trang viên Hạ gia.
Cũng may ở thời đại tinh tế này, xe huyền phù có thể lái tự động.
Lăng Thiếu Trạch nhìn vào bảng điều khiển trước mắt, chọn "Chung cư", đây là căn chung cư hai phòng hai sảnh ở gần trường đại học mà cha nguyên thân đã mua để hắn lúc đi học có thể ở thoải mái.