Ngụy Trang thì không cần phải nói, Dương Hi đã bày trí hai bộ trang phục ở hai ngăn đựng đồ, một bên là “trang phục của công nhân vệ sinh”, ngoại trừ quần áo còn có xe chở rác, chổi, cây lau nhà cùng hàng loạt trang bị chuyên nghiệp dùng để ngụy trang trong quá trình xâm nhập và rút lui.
Ngăn còn lại đương nhiên là “Dậu Kê”, Dậu Kê sẽ đeo mặt nạ màu bạch kim, mặc áo choàng đen và đeo găng tay đen, giọng nói cũng được Dương Hi điều chỉnh giống như một ông chú 40 tuổi nghiện thuốc lá, thoạt nhìn trông giống như cao thủ của một tổ chức bí ẩn.
Sau này những việc dơ bẩn sẽ giao cho người này làm.
“Mặt hàng đo mức độ tinh thần của ngài đã đến.”
Ứng dụng Đào Đào của Dương Hi đã nhận được thông báo này.
“Bộ phận hậu cần của shop online này thật chả ra làm sao.”
Khi Dương Hi xuống tầng để nhận hàng chuyển phát nhanh, tình cờ gặp Phạm Bằng đang bước xuống từ taxi.
Tiểu tử này thần thần bí bí đi tới, lên tiếng nói:
“Ngươi nhìn xem lúc ta đi chơi ở hộp đêm đã gặp phải ai nào?”
“Cô gái tên Lâm Nại Tuyết mà ngươi theo đuổi đó thực ra đang làm nhân viên bồi rượu ở đó!”
Nhìn vẻ mặt Phạm Bằng như đang muốn nói người anh em, ngươi bị cắm sừng rồi, Dương Hi thực sự không nói nên lời.
Đã bao lâu hắn chưa gặp Lâm Nại Tuyết rồi.
Dương Hi bất đắc dĩ cười khổ:
“Ngươi nói với ta chuyện này là có ý gì…”
“Người ta thích sống như thế nào cũng không liên quan đến ta, vậy nên ngươi không cần phải ghép đôi lung tung cho ta làm gì.”
Phạm Bằng lộ ra nét mặt không thể tin được, dựa trên kinh nghiệm của bản thân, hắn cảm thấy mối quan hệ giữa Lâm Nại Tuyết và Dương Hi chắc chắn không chỉ là hàng xóm.
“Ta nói ngươi đừng có mà không tin, ta còn chụp ảnh nữa đây.”
Phạm Bằng dùng tay phụ họa làm động tác chụp ảnh, dị năng “Đội Paparazzi” của hắn đêm qua đã có đóng góp rất lớn.
Dương Hi xua tay biểu thị không muốn xem, hắn không thích bàn tán sau lưng người khác.
“Ta nói thật đấy, ngươi không cần trốn tránh hiện thực đâu lão Dương!”
Phạm Bằng cảm thấy không thể để người anh em tốt bụng này của mình bị một người phụ nữ làm tổn thương.
“Làm phiền một chút.”
Một giọng nữ lạnh lùng vang lên từ sau lưng hai người.
Người đến không ai khác chính là Lâm Nại Tuyết, lúc này cô ấy mặc một chiếc quần jeans chất lượng cao, triệt để khoe đôi chân thon dài nuột nà.
Có đôi khi lộ ra một chút cũng là một loại đẹp, mà che kín cũng là một vẻ đẹp ẩn giấu khác.
Dương Hi cảm thấy vừa rồi như đang làm chuyện xấu, trên mặt có chút ngượng ngùng nói:
“Thật trùng hợp, ngươi cũng đến nhận chuyển phát nhanh sao.”
“Chúng ta có quen nhau sao?”
Lâm Nại Tuyết thậm chí còn không thèm nâng mí mắt lên, bước đi lộp cộp qua mặt hai người bọn họ.
Nhìn bóng lưng dần biến mất trên cầu thang, Dương Hi ôm trán tự hỏi rốt cuộc chuyện này là thế nào!
Dẫn theo Phạm Bằng trở về nhà trọ, hắn mang theo ánh mắt đầy vẻ đánh giá mà nhìn đồ đạc trong khu vực công cộng này.
Có một nữ sinh đang xem phim trong phòng khách, mặc bộ đồ ngủ bằng vải bông cồng kềnh, đồ ăn vặt để dưới sàn, cô bé loli nhà cô giáo cũng vừa ăn vừa xem phim, xem ra vô cùng vui vẻ.
Nữ sinh hỏi Dương Hi:
“Dương đại ca, ngươi có phải đắc tội gì với chị Nại Tuyết rồi không, cửa phòng của chị ấy đóng chặt như vậy.”
Trong khoảng thời gian ở chung này, Dương Hi và những người thuê phòng khác đã không còn xa cách như lúc đầu nữa, thỉnh thoảng bọn họ có thể trò chuyện với nhau vài ba câu.
Dương Hi đương nhiên không thể nói cho nữ sinh này biết, chính là Phàm Bằng ở phía dưới nói xấu người khác bị người ta nghe được, đành bất đắc dĩ nhún nhún vai, tùy tiện ứng phó một chút.
Nữ sinh cũng nhìn thấy Phạm Bằng đang nhìn quanh đánh giá với ánh mắt ranh mãnh phía sau lưng Dương Hi, cô khẽ cau mày, ôm theo bé loli về phòng mình.
“Ta nói này, cuộc sống của Dương Hi ngươi thật là hoàn hảo đi.”
Phạm Bằng liếc nhìn nữ giáo viên đang phơi quần áo trên ban công, cảm thán nói:
“Loại nào cũng có, nhân sinh viên mãn.”
Dương Hi vỗ đầu hắn một cái, nhanh chóng đem tên đầu óc bã đậu này đi vào phòng mình.
“Mà này, ngươi mua gì thế, mở ra xem đi.”
Khui hàng chuyển phát nhanh cũng là một trong những sở thích của Phạm Bằng.
Vừa đúng lúc Dương Hi lười tự mình mở gói đồ nên trực tiếp đưa món đồ chuyển phát nhanh đó cho Phạm Bằng.
“Mua thang sức mạnh tinh thần trên mạng.”
Phạm Bằng tìm kiếm một lúc lâu mà không có dao rọc giấy nên đành phải dùng chìa khóa của mình rạch một đường ở phần băng dính.
“Ngươi mua thứ này làm gì, nếu như không để kiểm tra sức mạnh tinh thần thì ngày thường nó cũng vô dụng.”
Dương Hi không cần nghĩ mà nói qua loa lấy lệ:
“Đây là thứ mà trước đây Phi Phi bảo ta mua, cái trước chất lượng không tốt, ta trả hàng lâu rồi, vốn dĩ là không muốn nữa, nhưng ta nghĩ Phi Phi Feifei có thể cần nó sau khi tỉnh lại nên ta vẫn bảo cửa hàng gửi lại.”
“Vậy thì cửa hàng này chắc chắn có đánh giá không tốt đã hơn một tháng rồi.”
Tay Phạm Bằng đang mở gói hàng chuyển phát nhanh liền dừng lại, nhanh chóng đổi chủ đề:
“Để ta thử trước xem thang sức mạnh tinh thần này có chính xác hay không.”
Sau khi làm theo hướng dẫn, thang sức mạnh tinh thần đã được lắp ráp thành công.
Sau đó Phạm Bằng đặt máy cảm biến vào giữa hai lông mày, khoảng ba phút sau, Phạm Bằng đã kết thúc thời gian đo lường.
【Đã đo lường xong, sức mạnh tinh thần cao nhất là 16 Hz. 】