Sau khi Vũ Huyền Nguyệt đi rồi, Vương Lạc Ly liền đi vào.
“Sư tôn!" Vương Lạc Ly chắp tay bái, nói.
“Chuyện gì?”
Giang Bắc Thần vừa hỏi, Vương Lạc Ly liền chần chừ, ấp úng hơn nửa ngày, không nói ra được một câu.
"Sư tôn, về mặt tu luyện đồ nhi có mấy chỗ không rõ, muốn cầu sư tôn chỉ điểm!" Vương Lạc Ly đột nhiên nói.
Cũng không phải là nàng thật sự không hiểu, mà là nàng muốn ở lại lâu thêm một chút, để tăng chút độ hảo cảm.
Giang Bắc Thần:...
Ngươi hỏi ta ta cũng có hiểu đâu, ta còn chưa tới Luyện Khí tầng sáu, ta dạy ngươi kiểu gì đây?
Lời này đương nhiên không thể nói ra, Giang Bắc Thần suy nghĩ nửa ngày, nói: "Con đường tu luyện, phải do chính bản thân lĩnh ngộ, nếu chuyện gì cũng thỉnh giáo sư tôn, vậy sau này ngươi tu luyện thế nào đây?"
"Ồ.” Vương Lạc Ly ồ một tiếng, cũng không hỏi nhiều, chuyện này nàng rất rõ ràng.
“Sư tôn, con có thể lên đó được không?" Vương Lạc Ly nhìn Giang Bắc Thần ngồi phía trên, muốn đi lên xem thử.
“Khụ!" Giang Bắc Thần ho một cái, đang nghĩ cách từ chối.
Nhưng Vương Lạc Ly nghe thành "Khả (được)", liền bái tạ nói: "Đa tạ sư tôn!”
Sau đó bước nhanh lên phía trước, nhìn thấy Giang Bắc Thần ngồi ngay ngắn trên chủ vị, bên cạnh hắn còn có mấy chỗ ngồi nữa.
Giang Bắc Thần suy nghĩ, hôm nay Vương Lạc Ly có gì đó không đúng.
“Lạc Ly, ngươi tới tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?" Giang Bắc Thần nhẹ giọng hỏi.
Vương Lạc Ly đứng bên cạnh Giang Bắc Thần, quan sát bốn phía, lắc đầu nói: "Không có gì đâu ạ.”
“Không có gì sao?”
Không có gì mà ngươi lại chạy tới tìm ta chắc? Còn chạy thẳng lên đây nữa.
May là ta không phải đang ngủ, nếu mà ta đang ngủ chẳng phải là bị ngươi nhìn thấy hết cả rồi sao?
Nếu nói không chuyện thì Giang Bắc Thần không tin, chỉ là hắn không đoán được Vương Lạc Ly rốt cuộc có chuyện gì.
Thôi bỏ đi, dù sao cũng đoán không ra, nếu đã lên đây rồi, thì vừa hay hỏi chút chuyện.
“Lạc Ly, ngươi sinh ra ở Vương gia, hẳn là quen thuộc với Quỷ Vương Tông chứ? Ngươi nói cho ta biết thế lực của Quỷ Vương Tông thế nào.”
Đối mặt với câu hỏi bất ngờ của sư tôn, Vương Lạc Ly không khỏi sửng sốt.
Sư tôn hỏi Quỷ Vương Tông làm gì?
Chẳng lẽ sư tôn muốn giúp ta giải quyết Quỷ Vương Tông sao?
Nhất định là vậy, cảm động quá đi mất!
Trong lòng Vương Lạc Ly rất cảm động, thành thật nói ra tất cả về Quỷ Vương Tông.
“Sư tôn, Quỷ Vương Tông là tông môn có thực lực mạnh nhất trong khu vực này, trong môn đệ tử có hơn năm trăm, hơn nữa tông chủ Quỷ Vương Tông tên là Nhϊếp Quỷ, người khác đều gọi hắn là Nhϊếp lão quỷ, thực lực là Kim Đan, năm trưởng lão tông môn, thực lực đều là Trúc Cơ hậu kỳ trở lên, khoảng Kim Đan trung kỳ.”
"Quỷ Vương Tông tu luyện, đều dựa vào bắt oan hồn và hồn phách, thế nên bọn chúng đã gϊếŧ hại không ít người. Đã sớm khiến người đời oán hận trời đất phẫn nộ rồi.”
"Gia tộc phụ thuộc Quỷ Vương Tông, có năm nhà, Vương gia lúc trước ta ở chính là một trong số đó, năm gia tộc, Vương, Lý, Hà, Nhϊếp, Chu ngũ đại gia tộc, những gia tộc này thực lực bình thường."
……
Vương gia lúc trước nàng ở, là gia tộc phụ thuộc của Quỷ Vương Tông, cho nên nàng cũng biết kha khá về Quỷ Vương Tông.
Giang Bắc Thần bên nghe, bên cảm thán sự cường đại của Quỷ Vương Tông.
Cái khác không nói, chỉ riêng cường giả trong tông đã có tận năm người, hơn nữa tông chủ còn mạnh hơn nữa.
Gia tộc phụ thuộc Giang Bắc Thần trái lại không thèm để ý, những gia tộc này tồn tại nhờ vào Quỷ Vương Tông, thực lực bình thường, hắn phái đại một đệ tử ra cũng có thể diệt được.
Đương nhiên, ngoại trừ đệ tử chưa Trúc Cơ ra.
Rắc rối lớn nhất chính là Nhϊếp lão quỷ tông chủ Quỷ Vương Tông và năm đại trưởng lão, năm người này là chiến lực hàng đầu của Quỷ Vương Tông.
Giang Bắc Thần như có điều suy nghĩ, nên chia thế nào đây.
Đối phó với tông chủ Quỷ Vương Tông, nhất định phải hai người mới được.
Mặt khác năm trưởng lão, đệ tử của mình mỗi người đối phó một tên, nhưng vẫn còn lẻ một tên, cũng không dễ đối phó.
“Chuyện này khó rồi đây." Vừa nghĩ tới sức mạnh của Quỷ Vương Tông, Giang Bắc Thần không khỏi đau đầu.
“Được rồi, ngươi về nghỉ ngơi trước đi, vi sư tự có sắp xếp." Giang Bắc Thần thấy Vương Lạc Ly đứng bên cạnh mình, nhìn chằm chằm vào mình, liền phất phất tay, bảo nàng rời đi trước.
Thấy sư tôn hạ lệnh đuổi khách, Vương Lạc Ly cũng không ở lại nữa.
Đối với nàng mà nói, có thể cách sư tôn gần hơn một bước, đã rất thỏa mãn rồi.
"Hóa Thần Uy Áp của mình, hẳn là có thể áp chế tông chủ Quỷ Vương Tông, uy áp vừa hiện, ai cũng không phản kháng được." Giang Bắc Thần nói nhỏ, trong đầu nghĩ đến cảnh tượng đối phó Quỷ Vương Tông.
Đến lúc đó mình sẽ lên trước đánh đòn phủ đầu, dùng Hóa Thần uy áp chấn áp bọn họ, đợi chúng quỳ rạp hết xuống, ngoan ngoãn vươn cổ chờ đệ tử của mình tới chém.
Ừ, không tệ, cứ quyết định vậy đi!
Chờ đồ đệ tới Trúc Cơ hậu kỳ, mình sẽ hạ lệnh cho đồ đệ cùng tới Quỷ Vương tông.
Vừa hay có linh thuyền của Vũ Huyền Nguyệt đỡ phải đi bộ, cũng không cần phải đi bộ qua đó.
Quỷ Vương Tông!
Tông chủ Nhϊếp lão quỷ cần hồn phách tu luyện, đồ đệ Luyện Khí tầng năm trở lên xuống núi, tàn sát trắng trợn.
Hễ là người của thôn trang nhỏ, toàn bộ đều bị Quỷ Vương Tông tàn sát sạch sẽ, rồi bắt hồn phách đi.
Quỷ Vương Tông là tông môn Cửu Phẩm, có một mảnh lãnh địa của riêng mình. Hắn tàn sát trong lãnh địa của mình, chỉ cần không để lộ ra tiếng gió, không ai biết, cũng không ai tới kiếm chuyện.
“Quỷ Vương Tông, các ngươi không được chết yên đâu!”
“Ông trời có mắt không thế, ông trời ơi!”
“Ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho Quỷ Vương Tông các ngươi!”
"Đừng...đừng gϊếŧ con ta mà!"
……
Trong thôn trang nhỏ, tiếng kêu rên khắp nơi, xương cốt đầy đất.
Bọn họ chỉ là người bình thường, đối mặt Quỷ Vương Tông, hoàn toàn không có năng lực đánh trả, chỉ có thể bị tàn sát.
“Nhị công tử, Quỷ Vương Tông tàn sát người Đại Đường ta, có nên ra tay ngăn lại không?”
Giữa không trung, có một chiếc linh thuyền bay qua.
“Sao phải ra tay ngăn cản, bọn họ gϊếŧ là chuyện của bọn họ, liên quan gì đến ta?" Thiếu niên đứng trên boong linh thuyền, vẻ mặt lạnh lùng nói.
Hắn là Triệu Vũ, cũng là nhị hoàng tử nước Đại Đường, lúc này đang trên đường trở về vương thành Đại Đường.