Chương 53: Ngươi Đang Nói Quy Tắc Với Ta Đấy À

Tăng nhân Cửu Long Tự khẽ niệm một tiếng Phật hiệu: "A Di Đà Phật!”

“Thí chủ, người này có duyên với Cửu Long Tự ta, có duyên với Phật tổ, mong thí chủ nể mặt Phật Môn, trả người này lại cho Cửu Long Tự ta đi.”

Một vị lão tăng mở miệng nói.

Giang Bắc Thần hờ hững nhìn đám người hai bên, trong lòng hoảng hốt.

Sau lưng Cửu Long Tự có Phật Môn, sau lưng Ma Tông không biết có cái gì, nhưng chắc chắn là có thế lực cường đại.

Nhưng bây giờ không thể hoảng hốt được, nhân uy áp Hóa Thần vẫn còn đó, phải trấn nhϊếp bọn họ mới được.

“Ồ, Ma Tông ngươi đang nói quy tắc với ta đấy à?" Giang Bắc Thần lạnh lùng nói một câu trêu chọc.

Ma Tông hắn làm theo ý mình, đã làm không ít chuyện ỷ lớn hϊếp nhỏ.

“Phật môn của ngươi có phải thấy ai cũng có duyên với Phật Môn của ngươi không hả? Xem thử mấy đồ đệ của ta, có duyên với Phật Môn của ngươi không nào?” Giang Bắc Thần không quên châm chọc lão tăng Cửu Long Tự một câu.

Lão tăng nhìn thoáng qua hai đồ đệ phía sau Giang Bắc Thần và Trần Hắc Thán với Triệu Hoằng không khỏi giật mình.

“Người xuất gia không nói dối!" Giang Bắc Thần nhắc nhở.

Lão tăng do dự một chút, nói: "Bốn người họ, có duyên với Phật Môn ta."

Giang Bắc Thần lắc đầu cười cười, nếu không sao lại nói con lừa trọc này không biết xấu hổ, hễ ai tư chất tốt thì đều nói có duyên với Phật Môn của hắn.

“Hắc Thán, Triệu Hoằng, chúng ta đi!" Giang Bắc Thần khẽ hô một tiếng, uy áp Hóa Thần sắp sửa không trụ được nữa rồi.

Trần Hắc Thán và Triệu Hoằng đi tới, đứng sau lưng Giang Bắc Thần, uy áp Hóa Thần nhanh chóng tản đi.

Ma Dương bước tới một bước, ngăn bọn Giang Bắc Thần lại.

“Người này là người Ma Tông ta muốn, mong tiền bối hãy trả lại!”

Ma Dương mặc dù biết thực lực Giang Bắc Thần mạnh hơn hắn, nhưng hắn không sợ, hắn mang theo bảo vật tông môn được lão tổ ban tặng, có thể chống lại một kích của cường giả Hoá Thần.

Hơn nữa, hắn đã truyền tin cho tông chủ Ma Tông, chỉ chốc lát sau sẽ có cường giả đến hỗ trợ.

"Hôm nay bổn tôn tâm tình tốt, không muốn gϊếŧ người, cho ngươi thời gian một hơi thở, tránh ra!” Giang Bắc Thần lạnh lùng nói.

Ma Dương bản năng có chút sợ hãi, trong tay nắm chặt ngọc bội, bây giờ hắn đang kéo dài thời gian.

“Tiền bối, người này Ma Tông ta bắt buộc phải có được, mong tiền bối giơ cao đánh khẽ, người muốn cái gì, Ma Tông ta đều có thể bồi thường cho người!” Ma Dương nói.

Ta muốn cái rắm ấy, còn không tránh ra thời gian mà điểm là ta phải tự thiến đó!

Giang Bắc Thần chậm rãi giơ tay phải lên, chỉ vào Ma Dương, dùng ý nghĩ trao đổi với hệ thống.

“Hệ thống, sử dụng nhất kích tất sát!”

Vừa nghĩ vậy, trên ngón tay Giang Bắc Thần, một vòng sáng chậm rãi hiện ra, tản ra ánh sáng nhu hòa, lại khiến cho mọi người cảm thấy không thở nổi.

Ma Dương nắm chặt ngọc bội, ngọc bội lăng không bay lên, hóa thành một tấm chắn bảo vệ Ma Dương.

Biu~

Ánh sáng trên ngón tay Giang Bắc Thần bắn ra, hóa thành một luồng sáng, tốc độ cực nhanh.

Tia sáng ngay lập tức xuyên thủng tấm chắn, trong cơn hoảng sợ tột độ của Ma Dương, đã xuyên thủng đầu của hắn, ngay cả hồn phách cũng tiêu tan.

Thân thể Ma Dương nhanh chóng biến mất, thân tử đạo tiêu.

Vãi nồi, nhất kích tất sát này có tác dụng tốt như vậy, đáng tiếc chỉ có một tấm.

Nhìn Ma Dương ngã xuống, Giang Bắc Thần chắp hai tay sau lưng, nhẹ nhàng nói: "Đi thôi!”

Bây giờ phải mau mau chuồn, không có lá bài tẩy nào, ở lại chết là cái chắc.

Ma Dương vừa chết, đệ tử Ma Tông tuy rằng phẫn hận, nhưng cũng không thể làm gì được.

“Có dám để lại đạo môn không, ngày khác Ma Tông ta nhất định sẽ tìm tới cửa!” Một vị đệ tử Ma Tông đứng ra nói.

“Tiên Đạo Môn, có bản lĩnh thì cứ tới!" Trần Hắc Thán tự báo sư môn.

“Ma Dương trưởng lão là người nối nghiệp Ma Tông ta, các ngươi gϊếŧ hắn, thì chờ sự báo thù của Ma Tông tông chủ bọn ta đi!”

Đệ tử Ma Tông nói, mặc dù đánh không thắng, nhưng chửi với đe dọa thì vẫn làm được.

“A di đà phật, thí chủ, chúng ta ngày sau gặp lại!" Lão tăng của Cửu Long Tự nói, nếu đã đánh không lại, chi bằng rút lui.

“Ha, cứ việc đến là được, trừ ma vệ đạo, cứu vớt chúng sinh, là chân lý tu tiên của chúng ta.” Triệu Hoằng lạnh lùng nói, quay lưng lại với bọn họ.

Hai ngươi câm miệng lại đi, còn nói nữa mà đánh nhau là ta không bảo vệ được các ngươi đâu đó.

“Hừ, có bản lĩnh ngươi cứ đứng ở đây đừng có đi!" Ma Tông đệ tử gào lên, bọn họ cảm giác được tông chủ sắp tới rồi.

Mà bên Cửu Long Tự, cường giả cũng sắp tới rồi.

Trần Hắc Thán vốn định tiếp tục gào mồm lên cãi nữa, nhưng bị Giang Bắc Thần đưa tay ngăn lại.

Được rồi đấy, nói tiếp nữa, người ta sẽ động thủ mất thôi.

Giờ có được người rồi, thấy tốt thì thu.

"Hừ, có phải sợ rồi không, tiền bối tuy rằng chúng ta đánh không thắng ngươi, nhưng cũng không có nghĩa là chúng ta sợ ngươi." Đệ tử Ma tông tiếp tục kêu gào.

Giang Bắc Thần đột nhiên cảm nhận được, một cỗ khí tức cường đại đang bao trùm.

“Tông chủ sắp tới rồi!" Đệ tử Ma Tông hưng phấn nói.

Ta nói mà bọn họ sao lại dám già mồm, hoá ra là tông chủ tới, nhưng mà ta có Bùa Truyền Tống đó nha.

“Bùa Truyền Tống, sử dụng như nào thế?" Giang Bắc Thần thầm hỏi.

Vừa dứt lời, sáu người Giang Bắc Thần lập tức biến mất tại chỗ.

“Hả?”

Đám đông toàn bộ ngây ngẩn cả người, sao lại đột nhiên biến mất ngay lập tức thế?

“Là không gian truyền tống!” Lão tăng Cửu Long Tự cảm nhận được sự giao động của sóng không gian, nhận ra bọn họ đã vượt qua không gian mà rời đi.

Bọn Giang Bắc Thần vừa đi, một luồng khí tức cường đại liền ập xuống ngay chỗ này, đệ tử Ma Tông nhao nhao quỳ xuống.

“Cung nghênh tông chủ!”

Tăng nhân Cửu Long Tự lui về phía sau một bước, phương trượng của bọn họ vẫn chưa tới.

“Người đâu?" Trên không trung truyền đến một thanh âm, không thấy người, chỉ nghe thấy tiếng.

Đệ tử Ma Tông liền bẩm báo chuyện vừa nãy, và cả chuyện Ma Dương bị một kích đánh chết.

Tông chủ Ma Tông nghe xong, khí tức càng thêm cường đại, đè ép khiến chúng đệ tử không thở nổi.

“Cửu Long Tự, tiện tay tiêu diệt!" Tông chủ Ma Tông nhìn hòa thượng Cửu Long Tự, giơ tay chuẩn bị tiêu diệt.

“A di đà phật, ngươi đi quá xa rồi đấy!" Một âm thanh phật pháp truyền đến, cứ thế ngăn chặn công kích của tông chủ Ma Tông.

"Con lừa trọc chết tiệt, nếu không phải Cửu Long Tự ngươi ngăn cản Ma Tông ta, người nọ đã sớm là của Ma Tông ta rồi." Tông chủ Ma Tông lạnh lùng nói.

“Người có duyên, không hề thuộc về Ma Tông ngươi.” Phương trượng của Cửu Long Tự nói.

Hai người đối chọi trên không trung, người phía dưới cúi đầu không dám nói lời nào.