Đầu người chen chúc dưới tảng đá dựng lên bệ cao, có người nảy sinh câu hỏi:
“Thật sự có đất liền nhìn không thấy điểm cuối sao?”
“Chúng ta sẽ tìm ra nơi khởi nguyên sao?”
“Nơi đó sẽ có dấu tích Thần giáng xuống sao?”
Yasser mở hai tay ra, giống như đang ôm lấy bầu trời và núi cao.
“Đương nhiên.”
“Nơi đó có đất đai rộng lớn nhất, chúng ta sẽ thành lập nên một tòa thành thị to lớn nhất trên đất liền ở nơi đó, ta và người đồng hành với ta sẽ trở thành Tam Diệp Nhân thứ hai bước lên đất liền sau vua trí tuệ.”
“Chúng ta sẽ trở thành sử thi, được ghi vào án văn chương vĩ đại nhất.”
Hắn cười, nhìn về phía dưới bệ đá, vô số ánh mắt của những người trẻ tuổi nhìn hắn khát khao và sùng bái, những người trẻ tuổi thành Thần Tứ này đều nghe qua chuyện cũ về Yasser, hắn là tế ti đầu tiên của thần, Tam Diệp Nhân đầu tiên bước vào biển cả thành lập nên thành thị ở đáy biển.
Hắn đã từng đi sâu vào rãnh biển không ai đến, đυ.ng tới núi lửa phun trào kinh hoàng nhất.
Hắn vẽ ra bản đồ biển nước Shinsai, hắn chế tạo bộ luật đầu tiên, hắn thay người oan khuất lấy lại chính nghĩa.
Sự tích này nối liền sự tích khác, giờ phút này có một tiếng vọng ở bên trong đầu óc họ.
Ở thành Thần Tứ, Yasser giống như một nhân vật anh hùng.
Hắn cao quý, chính trực, khiêm tốn, hắn có được tinh thần mạo hiểm mãnh liệt và trí tuệ, sức mạnh hóa giải hết mọi khó khăn, dường như mọi phẩm đức tốt đẹp đều tập trung lại trên người hắn.
Mà bây giờ.
Anh hùng đưa ra lời mời tới họ.
“Đến đây đi!”
“Đi theo ta, trở thành bạn đồng hành của ta.”
“Trở thành sử thi cùng với ta, được người đời sau ghi nhớ trong lòng cùng nhau!”
Ánh sáng bùng lên trong đôi mắt của tất cả người trẻ tuổi, đó là màu sắc của khát vọng.
Mạo hiểm luôn làm người động lòng, huống chi là đi theo điện hạ Yasser.
Yasser lại xuất phát một lần nữa, mang theo bạn đồng hành “Ni Ni” và nhóm người đi theo hắn, mấy trăm Tam Diệp Nhân cường tráng mạnh mẽ nhất đi theo sau Dung Hợp Quái, điều khiển sóng lớn đi sâu vào biển rộng.
Bọn họ trẻ tuổi và cường tráng như thế, mang theo khát vọng trong lòng hướng về phương xa mà ra đi.
Khiến người ngưỡng mộ, thậm chí ghen ghét.
“Ư ư!”
Dung Hợp Quái “Ni Ni” rời khỏi thành Thần Tứ đột nhiên quay đầu nhìn thoáng qua phương xa, nàng tựa như cảm giác được điều gì, nhưng quay đầu qua rồi lại không thấy được đối phương.
Ở một nơi cách thành Thần Tứ không xa.
Điện hạ Ens và nhị vương tử đáng lẽ đã trở về thành Ens vào mấy ngày trước, bây giờ họ đứng ở chính giữa một cụm đá ngầm, Dung Hợp Quái ở dưới chân lần lượt là một con hình dạng sao biển và một con giống trùng đào đất, ẩn nấp hòa hợp bên trong đá ngầm lộn xộn.
Bọn họ nhìn Yasser xuất phát cùng với những Tam Diệp Nhân hợp thành dòng người mênh mông cuồn cuộn, so với con trưởng của vua trí tuệ là hắn, Yasser càng giống người được khâm định làm vua trí tuệ hơn, là vua trong lý tưởng của tất cả Tam Diệp Nhân.
Ens nhìn Dung Hợp Quái “Ni Ni”, mở miệng nói:
“Chờ đến khi hắn trở về.”
“Hắn chính là vua.”
Đệ đệ hỏi hắn: “Nếu ngươi biết thế, tại sao ngươi không đi.”
Ens lạnh lùng cười: “Phụ thân đã định Yasser là người thừa kế vương tọa của hắn từ lâu, ta đi hắn sẽ chọn ta sao?”
“Hắn không thích ta, chỉ thiên vị con út của hắn.”
Ens siết chặt nắm tay: “Có vài thứ, không thể trông cậy người khác cho ngươi.”
“Chỉ có tự mình nắm lấy trong tay, mới thuộc về riêng mình.”
Đôi mắt hắn phát ra ánh sáng lạnh, trên mặt tràn đầy vẻ quả quyết và điên cuồng liều lĩnh.
“Phụ thân già rồi!”
“Vua trí tuệ vĩ đại rồi cũng phải già đi, thời đại mới sẽ thay thế thời đại cũ.”
“Nhưng thời đại mới là thời đại của ai, còn chưa định ra chương kết.”
“Không thể chờ Yasser trở về, hắn trở về chúng ta lập tức sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào.”
Nhị vương tử: “Phụ thân có quyền năng vua trí tuệ mạnh mẽ nhất, không ai có thể phản bội hắn.”
Ens nói ra kế hoạch của mình.
“Hắn là vua trí tuệ, không phải vua Dung Hợp Quái.”
“Chúng ta không có cách nào làm trái ý muốn của hắn, nhưng Dung Hợp Quái sẽ không nghe theo mệnh lệnh của hắn, bọn họ là sinh mệnh thần thoại, huyết mạch của Mẹ sinh mệnh Sally.”
Dấu ấn điều khiển Dung Hợp Quái đã chuyển dời đến trên người bọn họ từ lâu, bây giờ chỉ nghe theo hiệu lệnh của bọn họ.
“Hơn nữa.”
“Phụ thân chuyển sức mạnh vương quyền trí tuệ đến bên trong vương miện trí tuệ, hắn đã quyết định sau khi Yasser quay về, đích thân mang vương miện lên đầu Yasser.”
“Hắn đã cực kỳ suy yếu rồi, không còn là vị vua cơ trí và cường tráng nữa.”
“Ai có thể lấy được vương miện trí tuệ, người đó chính là vua trí tuệ tối cao.”
Nhị vương tử hỏi về một vấn đề mà bọn họ hoảng hốt và sợ hãi nhất:
“Như vậy!”
“Thần thì sao?”