Chương 33: Đừng Có Dí Nữa

“Ưm… ta ra nữa… chịu hết nổi.” Thiên Ngọc Ly rêи ɾỉ co giật vô lực rút vào lòng ngực Trần Lãm.

Nàng đã lêи đỉиɦ vu sơn năm lần liên tục. Bên dưới ngập ngụa dịch mật nam nữ trộn lẫn bám đầy hai bên đùi.

“Nàng quả là vưu vật thế gian đó Ngọc Ly, ta rất may mắn khi gặp được nàng.” Trần Lãm thủ thỉ, điều động thủy linh lực rửa sạch thân thể.

“Phải nói là ta may mắn mới đúng, khi đó ta vừa thức tỉnh tuy chỉ là tam tinh nhưng suy yếu không thể dùng toàn lực tam tinh để thoát chạy được, nếu không có ngươi đến kịp ta đã trở thành cặn bã.” Thiên Ngọc Ly cọ dựa cảm nhận mùi hương nam tính xộc vào mũi.

“Ta chưa hề nghĩ nàng còn có bộ dạng nhu mì đáng yêu như lúc này.” Trần Lãm đan bàn tay vuốt từng lọn tóc trắng như tuyết nàng. Hắn rất thích mái tóc này, một mái tóc trắng tự nhiên tinh khiết.

“Hồ tộc sau khi phá thân sẽ xem nam nhân đó là người rất đặc biệt, những lúc yếu ớt như hiện tại sẽ không tự chủ dựa dẫm vào nam nhân này. Cho nên hồ tộc bị xem như lô đỉnh tu luyện, nhiều tộc nhân bị tiêu hao quá độ dẫn đến tử vong.” Thiên Ngọc Ly thở dài, nàng tiếc thương cho số phận các nữ hồ tộc không như ý.

Trần Lãm âm trầm, thế giới này cường giả vi tôn, vì sức mạnh mà không tiếc làm mọi thứ. Hắn không xem nàng như lô đỉnh vì nàng là nữ nhân của hắn. Hắn không thể làm chuyện bất nghĩa như vậy. Không biết Tử Huyền Tinh có Hồ tộc hay không, hắn muốn đưa Thiên Ngọc Ly tới gặp một lần, cùng đồng tộc ắt hẳn sẽ tốt hơn.

“Ngược lại ngươi không dùng ta để tu luyện, ta cảm thấy bản thân ngươi khác hẳn phần còn lại, theo ngươi cũng không tệ.” Thiên Ngọc Ly nhấp nháy hàng mi, nhoẻn miệng cười duyên.

“Không được tùy tiện sử dụng mị thuật nghe chưa? Quá nguy hiểm lỡ có tên tay to mặt lớn nào bắt nàng được thì ta hận chết.” Trần Lãm bị hút vào nụ cười quyến rũ không nhịn được úp bàn tay ngắt đầu nhũ cảnh cáo.

“Á nhẹ thôi ngươi mạnh bạo vậy hư rồi sao chơi nữa.” Thiên Ngọc Ly như có điện xẹt ngang cắn vào ngực Trần Lãm nỉ non:

“Ta không có tùy tiện nữa, đám nam nhân đó gớm ghiếc ta bất đắc dĩ mới thi triển khi chiến đấu. Chỉ hấp dẫn duy nhất ngươi thôi.”

Trần Lãm hài lòng ôm gọn nàng. Tiếp theo hắn mở ra ngôi nhà bí bảo, trước đó tập trung hành sự nên hắn đã bỏ qua. Hắn nhìn bốn cái rương đã mở mà mặt tối sầm, lòng dậy sóng.

Linh thạch có thể kiếm được, 50 linh thạch cực phẩm còn không đủ nhét kẽ răng. Địa cấp rác rưởi này hắn không cần, Địa cấp kim sắc thì hắn còn chú ý tới.

Ngay cả cái nịt cũng cho, hệ thống này rất biết chơi.

Đến rương cuối cùng, Trần Lãm nhìn tên tự nhiên nổi da gà. Tên gọi cũng thật ngầu quá đi, chắc là món đồ bất phàm gì đó.

“Má nó may mắn của ta dồn hết vào một rương à.” Trần Lãm không vui, hắn muốn chia đều ra để có thể đạt nhiều thứ tốt một lúc.

“Công tử khoan nóng vội, công tử kiểm tra thông tin đi sẽ hiểu ngay.” Bạch Đình thần thần bí bí nói.

Chí Tôn Phong Thần Đế Ấn do một vị đại năng dùng toàn bộ sinh mệnh ngưng tụ để phong ấn toàn bộ tu vi kẻ thù. Chí Tôn Phong Thần Đế Ấn chỉ là mảnh vỡ nên chỉ có tác dụng niêm phong toàn bộ tu vi mọi mặt của tu sĩ từ Độ Kiếp kỳ trở xuống. Người thi triển tùy thời phục hồi hoặc niêm phong tu vi bất cứ lúc nào. Chỉ có người thi triển và người bị phong ấn nhận biết tu vi thay đổi, người ngoài không phát hiện ra. Hiện tại chỉ có tác dụng một lần duy nhất đối với một người duy nhất. Cần thu thập thêm mảnh vỡ để tiếp tục sử dụng.

Trong tay một đồ vật như vòng cổ nối với một cái chuông bạc. Trần Lãm nín thở, cái ấn này quá nghịch thiên.

Trên Đại Thừa kỳ là Độ Kiếp kỳ, như tên gọi chính là độ kiếp phi thăng, khủng khϊếp cỡ nào. Cái ấn này vậy mà có thể một nháy khiến tu sĩ Độ Kiếp mất sạch lực lượng trở thành phàm nhân.

“Công tử thấy sao? Bùa may mắn không khiến công tử thất vọng?” Bạch Đình đắc ý.

Trần Lãm hưng phấn.

Sướиɠ. Phải nói quá sướиɠ.

Đây sẽ là con bài thủ mệnh sau cùng của hắn khi đường cùng, bình thường sẽ không đem ra sử dụng.

Tuy có hơi thất vọng vì chỉ sử dụng một lần nhưng cũng đã đủ với thực lực hiện tại. Nếu như có bản hoàn chỉnh không phải Tử Huyền Tinh đại loạn hay sao. Chưa nói đến Độ Kiếp kỳ có thật sự nhìn thấy hay không, hắn có thể bắt hết tất cả tu sĩ Đại Thừa kỳ về làm trâu làm ngựa.

Bên cạnh đó, chỉ sử dụng Chí Tôn Phong Thần Đế Ấn một lần nên hắn phải cân nhắc rất kỹ lưỡng.

Thu Chí Tôn Phong Thần Đế Ấn vào không gian hệ thống.

“Ký chủ hoàn thành điều kiện ẩn. Ra mắt tính năng: Nữ hiệp trận hình.”

Âm thanh hệ thống vang lên, không chỉ Trần Lãm há hốc mà Bạch Đình cũng mắt chữ o mồm chữ a.



“Khoan, hiện tại ta chưa muốn làm mới lại rương ngôi nhà bí bảo, đợi mốt lát kiểm tra tính năng mới quay lại mở rương thì hiệu quả bùa may mắn còn không em?” Hắn vội hỏi.

“Vẫn còn công tử yên tâm.’ Bạch Đình trả lời.

Trần Lãm trấn định tiếp nhận tin tức từ hệ thống về tính năng mới.

Ký chủ phá thân hai nữ nhân khi đang trong giai đoạn Kim Đan kỳ thỏa mãn điều kiện khai mở tính nang Nữ hiệp trận hình vốn sẽ khai mở khi hệ thống thăng cấp lần tới.

Nữ hiệp trận hình mang đến cho ký các loại trần hình có hiệu quả gia tăng chiến lực khi áp dụng lên nữ nhân tương thích với điều kiện phù hợp.

Trước mặt Trần Lãm xuất hiện một cái bảng với nhiều hình vẽ màu đen. Trong đó có hai hình vẽ đầu tiên có màu sắc đầy đủ với cái tên Lượng Nghi Trận và Tam Tài Trận.

Lưỡng Nghi Trận: Trong phạm vi một ngàn dặm cùng một không gian cùng một nữ nhân nhận được hiệu quả gia tăng chiến lực, phải có đủ hai người để kích hoạt hiệu quả.

Nữ nhân được ký chủ phá thân giúp tăng hai thành công kích.

Nữ nhân chưa được ký chủ phá thân hoặc bị phá thân bởi người khác giảm một phần tư hiệu quả.

Nữ nhân khác có thể thay thế cho vị trí ký chủ, có yêu cầu tương tự.

Trần Lãm với kinh nghiệm kiếp trước lập tức hiểu ra tính năng mới này. Đây chẳng phải thể loại trò chơi hậu cung sao? Chẳng trách hệ thống đưa ra nhiệm vụ liên quan đến nữ nhân nhiều như vậy, thật thâm sau a.

Bạch Đình chép miệng giải thích:

“Công tử đã lấy đi lần đầu của Thẩm Mộng Dao và Thiên Ngọc Ly vô tình mở ra tính năng này. Nói đơn giản thì công tử có thể áp dụng cho ký chủ và Thiên Ngọc Ly để cả hai cùng nhận hiệu quả tăng hai thành công kích áp dụng cho linh khí, thân thể và linh hồn. Nếu công tử thay Thiên Ngọc Ly bằng Yên Vũ thì hiệu quả chỉ tăng còn một thành rưỡi. Nếu công tử áp dụng Lưỡng Nghi Trận lên Yên Vũ và Đoạn Lăng Nguyệt thì hiệu quả của các nàng tăng chỉ một thành.”

Trần Lãm gật đầu, tăng một thành cũng đã tốt hơn là không. Hắn không đòi hỏi nhiều, bởi hắn đã đi trước một bước hệ thống thăng cấp nên đáng lẽ phải đợi thì nay lại có xài trước không phải hay hơn sao.

Tiếp theo hắn nhìn sang Tam Tài Trận.

Tam Tài Trận: Trong phạm vi một ngàn dặm cùng một không gian cùng hai nữ nhân nhận được hiệu quả gia tăng chiến lực, phải có đủ hai người để kích hoạt hiệu quả.

Nếu tất cả nữ nhân được ký chủ phá thân, tăng hai thành công kích và một thành tốc độ.

Nếu mỗi nữ nhân chưa được ký chủ phá thân hoặc bị phá thân bởi người khác giảm một phần tư hiệu quả.

Nữ nhân khác có thể thay thế cho vị trí ký chủ, có yêu cầu tương tự.

Trần Lãm muốn tăng cấp trận hình và mở các trận hình khác phải đợi hệ thống thăng cấp sau này. Các nàng Yên Vũ được hưởng lợi với tính năng này. Nếu đám Vô Đạo Bang tái sinh đánh lại một trận thì Trần Lãm tin chắc sẽ không thảm liệt như trước. Lưỡng Nghi Trận và Tam Tài Trận sẽ rất hữu ích trong tương lai đây.

Tính năng mới ổn thỏa, Trần Lãm quay lại ngôi nhà bí bảo. Hắn cảm thấy vận may chưa được như ý lắm nên muốn đổi phương thức mở rương.

“Ngọc Ly nàng thích nhấp nhấp hay một phát lút cán?” Hắn xoa nắn bờ mông căng thịt của Thiên Ngọc Ly thành từng khối dò hỏi.

“Nhấp nhấp từ từ tê tê cho kí©h thí©ɧ rồi đâm mạnh là sướиɠ nhất.” Thiên Ngọc Ly bị hắn mơn trớn bên dưới thở mạnh trả lời, nàng ngây thơ thắc mắc sao hắn lại hỏi vấn đề này.

Trần Lãm gật đầu, ra lệnh cho hệ thống:

“Linh thạch ta không lấy, làm mới đi.”

“Ngon, phải vậy chứ. Nhấp từng cái mở từng rương chứ mở hàng loạt thì ăn cám.” Trần Lãm khoái chí.

Tuyết Liên Sơn là một ngọn núi tuyết bao phủ gần một nửa, cảnh quan tương đối quen thuộc như kiếp trước. Trần Lãm sẽ cho Tuyết Liên Sơn vào trang viên sau để trang trí cho đẹp. Trang viên hiện tại quá trống vắng.

“Làm mới rương vũ khí Địa cấp đi hệ thống.” Hắn tiếp tục.

“Tinh! Làm mới rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ nhận được cái nịt.”

Khóe miệng Trần Lãm co quắp, hắn mắng chửi:



“Má nó hệ thống chơi ta sao, Địa cấp lục sắc thì bỏ đi này đổi ra cái nịt. Lỗ nặng rồi trời ơi.”

“Bạch Đình em nói bùa may mắn cho đồ tốt mà sao kỳ vậy?”

Đối mặt vẻ mặt cay cú của Trần Lãm, Bạch Đình lè lưỡi trêu nói:

“Bùa may mắn tăng khả năng ra vật phẩm tốt, do công tử xui quá nên rớt vào tỉ lệ nhỏ không vật phẩm tốt đó thôi.”

Trần Lãm bực bội, hệ thống này ranh mãnh y như lúc trước hắn cường hóa đồ. 99% còn đập đồ hụt khỏi phải nói muốn xóa luôn tài khoản.

“Còn một cơ hội cuối, hệ thống mở đi, khôn hồn ói ra đồ tốt cho ta.” Trần Lãm gằn giọng uy hϊếp.

“Tinh! Làm mới rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ nhận công pháp Huyền cấp cực phẩm Kinh Đào Chưởng Pháp.”

Trần Lãm tim như ngừng đập. Hắn vừa thấy gì thế này? Công pháp Huyền cấp? Thật sự là Huyền cấp? Hắn muốn điên, muốn gào thét thật lớn, muốn la một trận rằng ta có Huyền cấp rồi.

Bốp!

Mông tròn bị đét mạnh tạo thành gợn sóng.

“Á đau… ngươi không thương hoa tiếc ngọc gì hết.” Thiên Ngọc Ly nhăn mặt run rẩy, không hiểu sao khe suối lại ứa nước trào ra mấy giọt.

“Ta xin lỗi bảo bối, nàng là vận may của ta nha.” Trần Lãm cao hứng hôn lên mặt nàng liên tục.

“Hừ, đánh ta cho đã rồi vậy đó.” Thiên Ngọc Ly yêu kiều hừ chứ trong lòng vui vẻ vô cùng.

“Tinh! Ký chủ có nhiệm vụ mới. Nhiệm vụ phụ tuyến: Vật trả về chủ cũ (Kinh Đào Chưởng Pháp là đệ lục thư tịch thất truyền của Tiêu Dao Các, cần giao lại cho Tiêu Dao Các chủ. Liên hệ Đoạn Lăng Nguyệt để có thêm thông tin). Phần thưởng: Bí mật. Thời hạn: 20 năm. Thất bại: Tiêu Dao Các truy sát, Đoạn Lăng Nguyệt tuyệt giao, dương căn chỉ cứng được năm phút. Độ khó: Đại.”

Hai mắt hắn co rút, tay nắm chặt bầu sữa của Thiên Ngọc Ly.

“Má mày hệ thống tao chưa kịp xài đồ phải đi cho người ta.” Trần Lãm nổi điên chửi thề.

Hắn không tưởng được vừa nhận được công pháp Huyền cấp chưa mừng được mấy hơi thở đã bị hệ thống tống cho một cái nhiệm vụ. Hơn nữa còn đưa ra mức trừng phạt quái ác.

Đối với Đoạn Lăng Nguyệt hắn chưa biết bắt đầu như thế nào, chỉ mới một bước khiến nàng chấn động. Hệ thống cho luôn Tiêu Dao Các truy sát trong khi hắn chưa nhận thức được Tiêu Dao Các nằm ở đâu. Nhỡ đâu là một thế lực có ý đồ không tốt muốn diệt khẩu thì hắn khóc ròng a.

Quan trọng nhất là dương căn chỉ trụ được năm phút. Đây là sỉ nhục lớn nhất của nam nhân, nghĩ tới Thiên Ngọc Ly được hắn đưa lên chín tầng trời triền miên đến lúc gặp phải khúc thịt chỉ cứng được năm phút sẽ như thế nào? Hắn không dám nghỉ đến hậu quả, đầu bốc hỏa.

Nhận thấy Thiên Ngọc Ly vùng vằng đau đớn hắn vội vàng điều động mộc linh lực xoa dịu cho nàng. Thiên Ngọc Ly quan sát từ nãy tới giờ chỉ thấy sắc mặt Trần Lãm biến hóa bất thường liên tục không hiểu gặp phải chuyện gì, cảm thấy lực lượng hắn không có gì thay đổi nên không hỏi tới.

Trong lòng bực tức hắn phun thêm một câu:

“Hệ thống chó má đưa ra trừng phạt khốn nạn, ta đây còn muốn chơi tới nữ hoàng, vợ vua các kiểu mày…”

“Tinh! Ký chủ có nhiệm vụ mới…” Âm thanh hệ thống đột nhiên cắt ngang.

“Không không, đừng mà.” Trần Lãm hớt hãi kêu gào khóc không hết nước mắt.

“Nhiệm vụ phụ tuyến: Chiếm đoạt nữ cường giả (Nhận thấy mong muốn chinh phục của ký chủ. Hệ thống yêu cầu ký chủ phải chiếm lấy trinh tiết một nữ cường giả Đại Thừa kỳ trở lên trong điều kiện tu vi ký chủ không vượt quá Phân Thần kỳ). Phần thưởng: Bí mật. Thời hạn: 30 năm. Thất bại: Vô duyên với nữ nhân. Độ khó: Đại.”

Trần Lãm trợn trắng mắt nghẹn họng. Như sét đánh ngang tai, hắn vừa nghe gì đây.

“Mày… mày ác vừa thôi. Đừng có dí nữa, tao lạy mày hệ thống ơi.” Trần Lãm mếu máo lắp bắp trong vô vọng.

“AAAAAA”

Hắn gào to đến mức vang vọng cả không gian trang viên.