Chương 5: Ngu bẩm sinh!

Ròng rã hơn hai giờ, Lâm Nhàn chỉ tập lái ba bốn lần, mỗi lần không cao hơn 5 phút đồng hồ.

Sau khi tan học, hai người đang chuẩn bị rời đi, huấn luyện viên đột nhiên gọi lại, bảo: "Hai ngày này các cậu sắp xếp thời gian đi, tôi đã điền tên hai cậu vào danh sách thi thực hành, 7h sáng ngày 15 tập hợp trước cửa trường."

"Tạ ơn huấn luyện viên."

Lâm Nhàn ghi lại thời gian, sau đó liền nói tiếng cám ơn.

Kiểm tra thực hành là cửa ải khó khăn, qua được cửa này thì mấy bài kiểm tra sau sẽ vô cùng nhẹ nhàng.

Lâm Nhàn tính toán một chút, dựa theo tiến độ này, trước ngày 10 tháng 8 có thể sẽ lấy được bằng lái.

Bằng lái xe sắp đến tay, chỉ còn kém một chiếc Ferrari.

Lâm Nhàn vừa nghĩ tới giá cả khoa trương của Ferrari, không khỏi cảm thán: "Aizzz, đáng tiếc Ferrari vẫn xa xa khó vời..."

Vương Tử Hiên bên cạnh nghi ngờ hỏi: "Cái gì Ferrari? Lão Lâm, mày lại chơi "cực phẩm phi xa" à?"

(Cực phẩm phi xa: một dạng trò chơi tương tự với zing speeds)

Thần cmn cực phẩm phi xa, mày không thể truy cầu cao xa hơn sao?

Trong lúc Lâm Nhàn cạn lời, Nhan Tiểu Mạn cùng Lý Vi Vi đi tới.

Vừa thấy Lâm Nhàn, Nhan Tiểu Mạn lập tức xúc động muốn mài răng mèo.

"Hai vị mỹ nữ!" Lâm Nhàn lên tiếng chào.

Khuôn mặt của Vương Tử Hiên cứng ngắc, có vẻ hơi co quắp.

Tính cách tên này trước nay cứ như vậy, sau lưng thì lời gì cũng dám nói, nhưng đến lúc đối mặt với mỹ nữ là hắn lại luống cuống chân tay, nói ngắn gọn chính là nhát gái.

Nhan Tiểu Mạn lườm Lâm Nhàn một cái, còn Lý Vi Vi lại thong thả hỏi: "Lâm Nhàn, ngày 15 chúng tôi sẽ kiểm tra thực hành, các cậu thì sao?"

Lâm Nhàn gật gật đầu: "Chúng tôi kiểm tra vào ngày 15, các cậu có lòng tin thi đậu sao?"

Nghe vậy, Lý Vi Vi biểu tình nghiêm trọng, vẻ mặt đau khổ đáp: "Hoàn toàn không có lòng tin, chỉ còn ba ngày nữa là thi rồi mà tôi còn chưa lùi xe được."

"Nhan giáo hoa thì sao?" Lâm Nhàn nhìn về phía Nhan Tiểu Mạn.

“Tôi đỗ xe chưa được tốt, thường xuyên quên nhìn xe bên cạnh." Nhan Tiểu Mạn thành thật thừa nhận, học lái xe khó hơn cô tưởng tượng rất nhiều.

Lâm Nhàn vốn chẳng bất ngờ với hai người, nữ tài xế mà, không thể yêu cầu các cô quá cao được!

"Lâm Nhàn, cậu có bí quyết gì có thể truyền thụ một chút không?" Lý Vi Vi nháy mắt.

Nói thật, dáng dấp Lý Vi Vi không tệ, nhan trị tối thiểu có thể được 80 điểm.

Nhưng nếu đứng kế bên Nhan Tiểu Mạn thì Lý Vi Vi tự nhiên sẽ bị coi nhẹ.

Nhan Tiểu Mạn kỳ quái liếc Lý Vi Vi, cô hiểu rất rõ tính cách vị khuê mật này.

Cô cảm thấy hiện giờ Lý Vi Vi có chút lạ quái, dường như hơi sai sai chỗ nào đó.

Lâm Nhàn lắc đầu: "Lái xe chủ yếu là quen tay hay việc, lại nhiều hơn tự nhiên sẽ thuần thục hơn, mà kinh nghiệm là thứ không cách nào truyền dạy."

Lý Vi Vi gật gật đầu, tiếp tục nói: "Đúng rồi, Lâm Tuấn Khải chuẩn bị tổ chức họp lớp, hình như là đi Đại Tây sơn. Đến lúc đó các cậu có đi hay không?"

“Tôi đi làm gì! Lâm Tuấn Khải ‘túy ông ý không ở rượu’, mục tiêu của người ta rất rõ ràng, chúng tôi không nên đi làm loạn thêm." Lâm Nhàn vừa nhìn Nhan Tiểu Mạn vừa trêu ghẹo.

Lâm Tuấn Khải thích Nhan Tiểu Mạn, toàn trường đều biết chuyện này, hiện tại Lâm Tuấn Khải đột nhiên muốn tổ chức họp lớp, đồ đần cũng biết hắn có ý gì.

Lý Vi Vi cùng Vương Tử Hiên không khỏi đưa mắt nhìn sang Nhan Tiểu Mạn.

Chỉ thấy cô vén tóc, lắc đầu: “Tôi cũng không đi, sau khi lấy được bằng lái xe, tôi muốn đến Ma đô."

Xong, xem ra Lâm Tuấn Khải toi công bận rộn.

Lâm Nhàn nhìn đồng hồ, ngồi lên xe điện, nở nụ cười chào tạm biệt: "Thời gian không còn sớm, hai vị mỹ nữ, hẹn gặp lại."

...

Trên đường trở về, hai người trên hai chiếc xe điện.

Vương Tử Hiên trầm mặc một hồi, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Lão Lâm, tao có thể hỏi mày một chuyện không?"

"Vấn đề gì?"

"Làm thế nào để nói chuyện một cách tự nhiên với nữ thần? Mỗi lần gặp Trương Mộng Dao, tao đều không biết nên nói cái gì."

Trên mặt Vương Tử Hiên tràn đầy chờ mong, vừa mới nhìn thấy Lâm Nhàn trò chuyện với hai cô gái, trong đó có giáo hoa Nhan Tiểu Mạn, trong lòng Vương Tử Hiên khỏi phải nói có bao nhiêu hâm mộ.

Lâm Nhàn kinh ngạc, nghĩ thầm, được đó, người anh em này rốt cục khai khiếu rồi.

Nghĩ tới đây, hắn nghiêm mặt nói: "Kỳ thật tán gẫu với nữ thần rất đơn giản, đầu tiên phải chuẩn bị tâm lý. Mày phải biết, nữ thần cũng là người, không nói tới bề ngoài, các cô ấy cũng chỉ là nữ sinh bình thường mà thôi. Ví dụ đơn giản, bình thường mày chém gió với nam sinh như thế nào thì cứ tán gẫu với nữ thần như thế ấy."

"Tạ ơn lão Lâm!" Vương Tử Hiên vừa suy nghĩ vừa gật đầu.

...

Buổi tối, trong phòng ngủ, Lâm Nhàn đang điều khiển Yasuo đánh xếp hạng.

Lốc lên!

Hasagi!

Lướt lướt lướt!

Sau vô số thao tác, KDA rốt cuộc từ 0/8 biến thành 1/8.

Đúng lúc này, điện thoại trên bàn bỗng nhiên vang lên.

Lâm Nhàn liếc qua, phát hiện là Vương Tử Hiên.

"Chuyện gì?" Lâm Nhàn đi thẳng vào vấn đề.

"Lão Lâm, tao thất tình!"

Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói thất lạc của Vương Tử Hiên.

Thần cmn thất tình, nói cứ như mày đang yêu đương thế!

Lâm Nhàn đen mặt, nhịn xuống xúc động nhổ nước bọt, hỏi: "Tình huống như thế nào?"

“Sau khi về nhà, dựa theo phương pháp mày nói, tao tìm Trương Mộng Dao nói chuyện phiếm, kết quả bị cô ấy chặn số rồi."

Lâm Nhàn hơi sững sờ, hiếu kỳ: "Mày nói như thế nào?"

“Tao mời rất thân thiết, buổi tối chúng ta đến quán net cùng leo rank được không? Sau đó cô ấy lập tức chặn số tao!" Vương Tử Hiên rất oan ức đáp.

"Tê!"

Lâm Nhàn không khỏi hít sâu một hơi.

Thằng này bị ngu bẩm sinh rồi!

Suy tư một phen, Lâm Nhàn đột nhiên cảm giác với trình độ EQ này, Vương Tử Hiên làm liếʍ chó có vẻ cũng không tồi.

Đương nhiên, vẫn cần phải an ủi, thế là, Lâm Nhàn tận tình khuyên bảo: “Tao đã sớm nói Trương Mộng Dao không thích hợp với mày, hiện tại tin chưa?"

Vương Tử Hiên thở dài, đột nhiên đổi giọng: "Lão Lâm, tâm tình tao không tốt, đi ra duo với tao. Gần đây tao chơi Elise đi rừng hơi bị hay, đêm nay nhất định sẽ kéo mày lên vàng."

Lâm Nhàn: "..."