Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 28: Trọng Minh Tông (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Không có việc gì, chắc điểm mạnh của ngươi là thần hồn." Vụ Liễu vui vẻ nói, "Nói đến thần hồn, trước đó Thánh tông từng gặp một loại thể chất có thần hồn đặc biệt cường kiện, còn là một cặp song sinh, bẩm sinh có tâm hữu linh tê! Một lần đó, thậm chí kinh động đến một vị Thái Thượng trưởng lão đã bế quan lâu ngày của Thánh tông tự tay rút ra hồn phách..."

Tiếp theo nàng thuận miệng nói mấy loại thể chất đặc thù, kết quả khi rơi vào tay Thánh tông đều giống nhau, từ nhục thân đến linh hồn đều được sắp xếp rõ ràng, vô cùng thê thảm.

Bùi Lăng càng nghe sắc mặt càng tái nhợt, ngay lúc hắn bắt đầu cân nhắc có nên dứt khoát tự sát ngay bây giờ để bớt chịu tội hay không, Vụ Liễu đột nhiên sầm mặt lại, mắng: "Tên khốn Ngô Đình Hi này! Biết rõ ngươi có thể chất đặc thù, là vật liệu cực kì trân quý, lại còn dám dùng Ngũ Độc Chỉ tổn thương ngươi! Nếu hắn còn sống, ta nhất định phải tự mình rút gân lột da, đặt hồn phách của hắn trong đế đèn đốt hơn ba trăm năm!!!"

Cuối cùng bỗng nhiên đưa tay, hung hăng vỗ một chưởng vào sau cổ Bùi Lăng.

Bùi Lăng chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, không biết cái gì nữa...

Cũng không biết qua bao lâu, hắn mê man tỉnh lại, chỉ cảm thấy bắp thịt cả người vô cùng đau nhức, dường như đã nằm rất lâu nhưng khi đánh giá xung quanh, rõ ràng còn ở trong khoang Huyền Cốt Lăng Âm Chu.

Trong lòng Bùi Lăng nghi ngờ, chật vật giãy giụa đứng dậy, nhanh chóng kiểm tra phát hiện vết thương do Ngũ Độc Chỉ đã hoàn toàn khỏi hẳn, quần áo trên người đã thay mới, hình như còn tắm rửa một cái.

Điều khiến da đầu hắn tê dại là, viên Dưỡng Nguyên Đan kia vẫn được nhét vào trong ngực hắn.

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Hắn suy nghĩ một lát rồi hoạt động tay chân, sau đó đi tới cửa nín thở tập trung một lúc lâu, thấy cả trong lẫn ngoài đều rất yên tĩnh, lúc này mới cẩn thận mở ra một khe cửa.

Quan sát thấy bên ngoài không có người, Bùi Lăng rón rén đi ra ngoài, gõ cửa phòng Bùi Hồng Niên ở ngay bên cạnh.



Bùi Hồng Niên nhanh chóng đi tới mở cửa, sắc mặt hắn ta hơi tối tăm, nghi ngờ nói: "Ngươi làm gì trong phòng suốt nửa tháng? Sao ta gõ cửa lại không trả lời... Không phải ngươi vẫn luôn tu luyện chứ?"

"Nửa tháng?" Trong lòng Bùi Lăng giật mình, nói, "Đã qua nửa tháng rồi sao?"

"Xem ra ngươi thật sự tu luyện đến quên mình, quên thời gian." Bùi Hồng Niên vừa ao ước vừa ghen ghét, thấy xung quanh không có người, không nhịn được nhỏ giọng hỏi, "Ngươi còn bao nhiêu Thối Cốt Đan trộm được từ chỗ Trịnh sư huynh?"

Bùi Lăng không quan tâm tới lời này, vội vàng hỏi: "Còn bao lâu nữa là đến Trọng Minh tông?"

"Sắp đến sơn môn rồi." Bùi Hồng Niên thuận miệng nói, "Ngươi bán cho ta mấy viên Thối Cốt Đan còn thừa lại được không? Tất cả mọi người là huynh đệ đồng tộc..."

Còn chưa nói hết câu, Bùi Lăng đã xoay người rời đi, còn không buồn chào hỏi một câu.

Hắn còn nhớ rõ lời nói của Vụ Liễu trước khi hôn mê, bây giờ đâu có tâm trạng nói vớ vẩn với Bùi Hồng Niên?

Phải nhanh chóng nghĩ cách!

Vừa quay lại khoang của mình, Bùi Lăng đóng cửa lại, vừa xoay người, sắc mặt đã tái đi.

Lại có một nữ tử mặc lụa đen đội mũ rèm ngồi cạnh chiếc bàn trong cách đó không xa, đó là Lệ tiên tử!

Bùi Lăng như rơi vào hầm băng, đứng thẳng bất động ở sau cửa, cũng không dám thở mạnh.

Cách mũ rèm không thể nhìn thấy biểu cảm của Lệ tiên tử, trong phòng lập tức yên tĩnh như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.



Một lát sau, Lệ tiên tử đột nhiên đưa tay ra, ném một thứ về phía hắn. Bùi Lăng giật mình, tay mắt lanh lẹ đẩy nó ra.

Ngay lúc này, tiếng nhắc nhở đã lâu không gặp của hệ thống login: "Leng keng! Kiểm tra ra có đao pháp xa lạ ở ngoại giới, đang thu nhận sử dụng..."

Bùi Lăng: "..."

Hắn nhìn quyển sách bị mình đánh rơi một lúc, lại nhìn Lệ tiên tử vẫn ngồi ở đó, có cảm giác kích động muốn chết ngay tại chỗ.

"Luyện xong trong vòng mười ngày, nếu không, chết!" Lệ tiên tử nghiêm nghị phun ra một câu, xung tay áo một cái, cả người ầm ầm vỡ nát như bọt biển, chợt biến mất không thấy gì nữa.

Sau khi nàng đi một lát, Bùi Lăng mới ngượng ngùng đi tới nhặt quyển sách kia lên.

Chỉ thấy trên trang bìa dùng vân triện viết bốn chữ "Huyết Sát đao pháp", thấy loại chữ triện cổ xưa này, sắc mặt hắn lập tức nghiêm nghị! Số tộc học vân triện mà Bùi thị thu thập được chỉ có hơn một trăm cái, nói cách khác...

Mở ra quyển sách thô sơ đơn giản này, Bùi Lăng thở dài.

Đúng vậy, hắn không nhận ra phần lớn chữ viết trên bộ đao pháp này, cũng nhìn không hiểu...

Cũng may lúc này hệ thống nói: "Leng keng! Hoàn tất thu nhận đao pháp xa lạ của ngoại giới, mời ký chủ đặt tên."

"Huyết Sát đao pháp." Hiếm khi nào Bùi Lăng nhìn hệ thống thuận mắt một lần, chỉ là trầm ngâm một lát, vẫn từ bỏ suy nghĩ để hệ thống tu luyện.
« Chương TrướcChương Tiếp »