Sau khi chém Ngọc Tình Bạch Hổ, Ma Hóa tướng vẫn không ngừng lại, quái thương trong tay giơ lên, sườn đao hình bán nguyệt mang theo hỏa diễm kinh khủng chém về eo Huyền Giáp sĩ.
Nửa thân Huyền Giáp sĩ đã chôn trong đất, căn bản không thể di chuyển, nếu bị một thương này quét trúng, chỉ sợ lập tức sẽ bị chém ngang hông.
- Nhanh lên.
Lý Huyền không kịp đau lòng cho Phối sủng của bản thân, tốc độ của Ma Hóa tướng chữ Đao quá nhanh, lực công kích lại quá mạnh, tốc độ tiêu diệt Huyền Giáp sĩ cùng Ngọc Tình Bạch Hổ hơn xa tưởng tượng của Lý Huyền, nếu như không thể nhanh chóng kéo dài khoảng cách, chỉ sợ Ma Hóa tướng sẽ còn đuổi theo.
Đột nhiên, chỉ thấy một thân ảnh vọt qua đỉnh đầu Lý Huyền, trong chớp mắt liền vọt tới chỗ Ma Hóa tướng, sau đó một phân thành hai.
Chu Văn triệu hồi Ngân Dực phi kiến, cưỡi trên lưng nó, lại vọt tới chỗ Ma Hóa tướng.
Ma Hóa tướng vung tay trái, đao khí nhanh như chớp chém ra, nhanh không tưởng nổi, trong tích tắc chém ra, liền đã tới trước mặt Ngân Dực phi kiến.
Bốn cánh chấn động, ánh bạc chớp động như mộng huyễn, tốc độ nháy mắt tăng vọt, vậy mà thành công né khỏi đao khí của Ma Hóa tướng.
An Tĩnh vốn muốn xuất thủ, đột nhiên hơi ngẩn ra, Trảm Tinh đao của Ma Hóa tướng chữ Đao dùng nhanh chóng tàn nhẫn mà nổi danh, thế nhưng Phối sủng của Chu Văn lại tránh được, điều này có chút ngoài dự liệu.
- Có Truyền kỳ Phối sủng hệ phi hành, lại không phải loài chim, điều này thực sự hiếm thấy.
An Tĩnh dừng bước, không tiếp tục phóng đi, đứng một bên quan chiến.
Một đao vừa rồi của Ma Hóa tướng không chém trúng Ngân Dực phi kiến, quái thương trong tay điên cuồng chém lên, muốn quét Ngân Dực phi kiến cùng Chu Văn rớt xuống.
Ngân Dực phi kiến linh hoạt biến hướng, tránh qua, tránh một kích của Ma Hóa tướng, phần đuôi lại lấp lánh hào quang, Ma Quang châm nhắm thẳng đầu Ma Hóa tướng.
Thế nhưng Ma Quang châm còn chưa tới trước mắt Ma Hóa tướng, đã bị Trảm Tinh đao của Ma Hóa tướng chém nát.
Chu Văn thao túng Ngân Dực phi kiến đại chiến với Ma Hóa tướng, lợi dụng năng lực phi hành cùng tốc độ của Ngân Dực phi kiến cùng với Ngân Dực thiểm né qua hết thảy công kích.
- Lão Chu, Phối sủng của ngươi rất trâu bò a, lấy từ đâu đấy? Trở về giúp ta kiếm một con được không?
Ánh mắt Lý Huyền sáng lên.
Có thể dùng tốc độ né khỏi công kích của Ma Hóa tướng, Ngân Dực phi kiến này tuyệt đối là Truyền kỳ Phối sủng có tốc độ đỉnh cấp.
An Tĩnh cùng đám Lý Vị Ương cũng có thể nhìn ra giá trị của Ngân Dực phi kiến, chỉ có điều An Tĩnh lại thấy được càng nhiều hơn.
“Ngân Dực phi kiến này đúng là đỉnh cấp Phối sủng, thế nhưng muốn hoàn mỹ tránh khỏi công kích của Ma Hóa tướng, cũng không phải chỉ dùng tốc độ là có thể làm được, năng lực điều khiển cùng dự phán của Chu Văn đều vô cùng ưu tú.”
An Tĩnh cũng không vì tình cảm cá nhân mà ảnh hưởng tới phán đoán, nàng có thể thấy được điểm mạnh của Chu Văn.
Thừa dịp Chu Văn triền đấu với Ma Hóa tướng, Lý Huyền cũng đã giúp Huyền Giáp sĩ thoát khỏi thổ địa, muốn lệnh cho Huyền Giáp sĩ lên hỗ trợ, đã lại thấy Chu Văn nhảy xuống khỏi Ngân Dực phi kiến.
- Ta con mẹ nó, lão Chu, ngươi muốn làm gì?
Lý Huyền giật nảy mình, Phàm thai Chu Văn lại muốn nhào về phía Ma Hóa tướng, có khác nào đi chịu chết cơ chứ.
Lý Vị Ương cùng đám học viên cùng thầm khẩn trương kinh hoảng, trái tim như muốn rớt khỏi l*иg ngực, ngay cả An Tĩnh cũng có chút thở dốc.
Theo An Tĩnh, hành vi của Chu Văn quá lỗ mãng, hơn nữa còn không có hiệu quả thực tế.
Hắn chỉ là một Phàm thai, với lực lượng của Phàm thai, dù có Nguyên Khí kỹ gia trì, đánh lên mũ giáp của Ma Hóa tướng, sợ là cũng khó tạo thành tổn thương.
Chu Văn không đổi sắc, thân thể nhanh chóng rơi xuống, cánh tay được Khô Cốt nghĩ hóa thành hộ tí bao lấy chấn động, một chưởng vỗ tới đỉnh đầu Ma Hóa tướng.
Cú nhảy này của hắn nhìn thì như bí quá hóa liều, thế nhưng trong đầu hắn đã tự thôi diễn cả trăm ngàn lần, từ khi chiến đấu với Ma Hóa tướng, hắn vẫn luôn nghĩ cách chém gϊếŧ Ma Hóa tướng khắc chữ.
Mà khả năng nhất, chính là trước chém Ma Hóa tướng có chữ Đao.
Cú nhảy này của hắn, chính là cơ hội mà hắn tính bao lần mới thu được kết luận.
Trước đó, Ngân Dực phi kiến liên tục bay lượn, đã kéo theo hành động của Ma Hóa tướng, Nguyên Khí kỹ của hắn vừa dùng tới, không có khả năng tiếp tục lập tức phóng thích, cho nên hắn không thể phản kích từ lần đầu tiên.
Coong!
Chu Văn lăng không nhảy xuống, đầu dưới chân trên, một chưởng nặng nề đập vào trên mũ giáp của Ma Hóa tướng.
Nếu là Phàm thai Nguyên Khí kỹ bình thường, cho dù có Khô Cốt hộ tý gia trì, cũng không thể phá được phòng ngự của Ma Hóa tướng.
Thế nhưng Hôi Tẫn chưởng thập đoạn của Chu Văn lại khác, đây là một loại chưởng pháp âm tính, có thể tạo ra hiệu quả xuyên thấu trong phạm vi ngắn.
Một chưởng này nhìn như đánh trên mũ giáp, kỳ thực chưởng lực đã xuyên qua mũ giáp vào trong, oanh thẳng vào đại não đối phương.
Một chưởng thành công, Chu Văn dùng sức nhấn mạnh một cái, trực tiếp mượn lực lui sau mấy mét, Ngân Dực phi kiến vừa vặn bay tới, Chu Văn vươn mình nhảy lên lưng, tầm mắt gắt gao nhìn thẳng Ma Hóa tướng.
Bởi chưa từng thử trong game, cho nên Chu Văn cũng không thể biết một chưởng này của bản thân có thể thu được kết quả thế nào.
An Tĩnh, Lý Huyền cùng đám học viên cũng nhìn chằm chằm Ma Hóa tướng, bọn hắn cảm thấy một chưởng vừa rồi của Chu Văn cũng không có hiệu quả gì, hoàn toàn không để lại nửa dấu vết trên mũ giáp của Ma Hóa tướng.
Thế nhưng chỉ một giây sau, đã thấy Ma Hóa tướng ngửa mặt phun máu, trực tiếp ngã xuống khỏi lưng ngựa, thớt xích mã kia cũng thét dài một tiếng, thoáng cái liền nổ tung, máu thịt vương khắp nơi.
- Vậy mà chém được Ma Hóa tướng chữ Đao!
An Tĩnh thấy chiến mã tự tuẫn theo chủ, liền biết Ma Hóa tướng kia đã chết.
Lý Huyền lại kêu lên:
- Có người ghi lại hay không? Vừa rồi hết bao nhiêu thời gian?
Nhiệm vụ trong trường cần phải có quay video để chứng minh, mặc dù không biết Chu Văn dùng hết bao lâu, thế nhưng nhất định không quá một phút ba mươi giây.
- Ta có ghi lại.
Một nữ sinh bên cạnh Lý Vị Ương yếu ớt nói.
Mấy người các nàng tới đây làm nhiệm vụ, cho nên một mực mở chức năng ghi hình, cho nên chiến đấu trước đó cũng được ghi lại.
Lý Vị Ương để nữ sinh kia phát lại nội dung đã quay, mấy người Lý Huyền đều tới gần xem thử, vậy mà chỉ dùng hết có một phút mười chín giây.
- Một phút mười chín giây gϊếŧ Ma Hóa tướng khắc chữ, lão Chu ngươi quá trâu bò.
Lý Huyền gào lên với Chu Văn.
Chu Văn không có tâm tình xem cái số liệu đó, trực tiếp chạy tới chỗ Ma Hóa tướng ngã xuống, muốn tìm Thứ Nguyên kết tinh hoặc trứng Phối sủng.
Vạch mũ giáp của Ma Hóa tướng, chỉ thấy trong đống bầy nhầy trắng đỏ trào ra, có một thứ phát ra ánh sáng chói lọi.
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân