Chương 23: Ta Chỉ Không Muốn Ngươi Xảy Ra Chuyện Gì Ngoài Ý Muốn Mà Thôi

Bởi vì đặc điểm của《 Thanh Vân Vạn Kiếm Cương 》, lại vừa vặn có kiếm cương rất dễ dàng kết hợp, trải qua các vị tiền bối Thanh Vân mò mẫn qua năm này tháng nọ, cuối cùng đã sáng tạo ra chi nhánh phù chú, trận pháp!

Kiếm phù, kiếm trận mỗi loại đều tự có ưu nhược điểm của riêng mình!

Nếu muốn học tập 《Thanh Vân Vạn Kiếm Trận 》của Lưu Vân phong và《 Thanh Vân Vạn Kiếm Phù 》của Đại La phong, nhất định phải học được《 Thanh Vân Vạn Kiếm Cương 》cơ sở!

Kiếm phù sẽ đơn giản hơn một chút.

Chỉ cần học được một loại kiếm phù, sau đó dung hợp quán thông từng thanh kiếm cương một, chờ đến khi luyện thành vạn đạo kiếm cương, là có thể thi triển vạn đạo kiếm phù...

Nói về 【 Bạo Liệt Kiếm Phù 】mà La Bàn Tử vừa bán.

Nếu hắn có thể luyện《 Thanh Vân Vạn Kiếm Phù 》 đến cảnh giới vạn kiếm đều hiện, hắn sẽ có thể dễ dàng đánh bằng ba trăm ngọn núi lớn!

Mà kiếm trận dùng kiếm cương làm trận. Khi luyện tới cảnh giới vạn kiếm trận, sẽ có uy lực quỷ thần khó lường.

Theo đạo lý, vạn kiếm trận sẽ mạnh hơn vạn kiếm phù nhiều lắm...

Nhưng đến nay phong chủ Lưu Vân phong mới chỉ sáng chế ra ngàn kiếm trận mà thôi…

Không còn nghi ngờ gì nữa, dưới tình huống ngưng tụ ra số lượng kiếm cương ngang nhau, lại có kiếm trận thích hợp, thì uy lực của《 Thanh Vân Vạn Kiếm Trận 》càng mạnh hơn nhiều...

Có điều, kiếm trận đâu có trùng hợp như vậy, vừa vặn có thể sử dụng được toàn bộ kiếm cương xông lên!

Giang Nhất Ninh đã đặc biệt đi tìm tòi kiếm trận dưới trăm thanh ở trong Vạn Pháp các, và kết quả, hắn chỉ nhìn thấy bốn loại như sau:

【 Tam Tài Kiếm Trận 】, 【 Cửu Kiếm Cực Dương Trận 】, 【 Tam Thập Lục Kinh Lôi Kiếm Trận 】, 【 Thất Thập Nhị Vô Lượng Kiếm Trận 】!

Có điều, bản thân hắn hiện giờ chỉ đủ khả năng ngưng tụ ra mười đạo kiếm cương, dù học xong 【 Cửu Kiếm Cực Dương Trận 】, cũng chỉ có thể sử dụng được chín đạo kiếm cương, còn một luồng kiếm cương đặt nó vào không khí!

Lại nói, khi càng ngày càng ngưng tụ được nhiều kiếm cương, lại phải không ngừng học tập thêm kiếm trận mới.



Nếu so sánh về mặt này, thì học tập một loại kiếm phù lại đơn giản hơn nhiều, ít nhất cũng có thể nhất lao vĩnh dật (làm một mẻ, khoẻ cả đời)!

Có lẽ... Hắn cứ dứt khoát hai tay đều bắt hay tay đều dùng đi!

Nếu thử nghiệm kiếm trận phối hợp với kiếm phù thì sao?

Nghĩa là khắc kiếm phù rồi dùng nó để bày kiếm trận?

Giang Nhất Ninh vừa này ra loại suy nghĩ này, lập tức khó có thể tự kềm chế nổi...

Đợi đến khi hắn tu luyện đại thành, lúc ấy…

Một kiếm xuất áp thiên hạ!

Ngẫm thôi cũng cảm thấy hưng phấn...

Chờ về sau có thời gian, hắn cứ dứt khoát đứng ở trong dược viên chậm rãi tu luyện đi…

Buổi sáng ngày hôm sau, Giang Nhất Ninh tìm đến Phượng Ngọc Thấm.

"Sư phụ, ta sẽ xuống núi đi hành hiệp trượng nghĩa, thuận tiện tìm cho người vài đệ tử, nhờ người hỗ trợ chăm sóc hai gốc Băng Sơn Tuyết Liên một chút, cứ sáu canh giờ lại bón phân một lần, liều lượng cụ thể ta đều viết trên giấy rồi!"

Hắn thuận tiện lấy ra một trang giấy.

Phượng Ngọc Thấm đang nằm dựa vào ván giường, đọc tiểu thuyết, lập tức tỏ ra không kiên nhẫn phẩy phẩy tay: "Đặt lên mặt bàn đi, còn ngươi cứ đi thôi, đi thôi!"

Giang Nhất Ninh cười khổ, ngự kiếm bay đi!

Phía sau lại truyền đến giọng nói của Phượng Ngọc Thấm: "Phải nhớ, lần này đừng giúp lão nhân gia tìm dê nữa!





Quan Hà phong.

Là một trong ngọn núi chính uy tín lâu năm trong mười ba phong của Thanh Vân... Tu sĩ của phong này vẫn một mực phụ trách những công việc có liên quan tới Đại Khánh vương triều và Thanh Vân kiếm phái, cũng như quản lý mấy vạn ngoại môn đệ tử!

Đồng thời, bọn họ cũng sẽ tuyên bố một chút nhiệm vụ【 hành hiệp trượng nghĩa 】đứng đắn.

Giang Nhất Ninh vừa hạ kiếm cương xuống, đã phát hiện một người quen...

Là Lâm Không!

Lâm Không vừa thấy hắn, vẻ mặt khẽ động, lập tức chủ động tiến lên: "Giang sư đệ cũng xuống núi hành hiệp trượng nghĩa?"

"Lâm sư huynh cũng vậy?"

Lâm Không nhìn quanh bốn phía, hơi ngạc nhiên hỏi: "Một mình ngươi ư?"

Giang Nhất Ninh gật gật đầu.

Lâm Không vội vàng nói: "Vậy làm cùng nhau đi!"

Giang Nhất Ninh có chút chần chờ, tuy hắn đã nhận lời với sư phụ rồi nhưng vẫn ôm tâm lý chọn người lùn trong đám cao to, càng nhận nhiệm vụ đơn giản càng tốt!

"Lâm sư huynh, ta không định làm nhiệm vụ quá nguy hiểm!" .

Lâm Không: "Yên tâm, trong nhóm có ba sư huynh Trúc Cơ đỉnh phong của Lưu Vân phong ta cùng nhận nhiệm vụ này để trả nợ nhân tình cho người khác. Nội dung là tới Thủy Thọ thành trừ ma. Nhiệm vụ cần 5 người, hiện giờ đã có 4 bốn... Vừa vặn thiếu một vị trí, đợi ta nói với sư huynh!"

Giang Nhất Ninh vừa nghe, đã cảm động, vội vàng ôm quyền: "Vậy làm phiền Lâm sư huynh!"

Lâm Không bất đắc dĩ: "Ta chỉ không muốn ngươi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn mà thôi."