Chương 18: Sủng ái ngọt ngào (5)

Vẻ mặt của Ninh Anh suýt nữa thì không kìm được, một lúc lâu sau nàng mới ấp a ấp úng nói: “Nô tỳ sợ hãi.”

Lý Du: ???

Ninh Anh ủy khuất nói: “Hôm qua lang quân hỏi như thế khiến cho người ta rất sợ hãi, số phận của nô tỳ giống như lục bình trôi dạt, nếu như lang quân ghét bỏ nô tỳ, nô tỳ về sau quả thực không biết nên làm thế nào mới được.”

Lời này khiến cho Lý Du bán tín bán nghi.

Nhưng những gì nàng nói cũng là sự thật, một nữ nhân yếu đuối ở hậu trạch, như một cành hoa bám trên người hắn, nếu như bị chủ tử ghét bỏ, quả thật có chút đáng thương.

Nếu là trước đây, Lý Du sẽ tin tưởng tuyệt đối không hề nghi ngờ những lời ái mộ trong miệng nàng, dù sao một lang quân giống như hắn thì có nữ nhân nào mà không thích chứ, huống hồ hắn còn hào phóng dung túng, chưa hề hà khắc với nàng.

Nhưng không biết từ bao giờ hắn lại luôn nghi thần nghi quỷ, luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Nữ nhân này dường như không còn phụ thuộc vào hắn nhiều như hắn nghĩ.

Vì để che đậy nỗi bất an trong lòng, hắn ở trên cao nhìn xuống nàng, dùng giọng nói mang theo mệnh lệnh: “Hôn ta đi.”

Ninh Anh biết hắn khó chiều đã quen, chủ động nhón chân lên dỗ dành hắn.

Hương thơm thoang thoảng của nữ nhân nhuộm lên đôi môi mềm mại của hắn, Lý Du lúc này mới cảm thấy hạnh phúc khi được dỗ dành.

Bên ngoài truyền đến giọng nói của Xuân Lan rằng bữa sáng đã chuẩn bị xong, Ninh Anh hầu hạ Lý Du tiến đến dùng bữa.

Buổi sáng hôm nay, hắn ăn mì hoành thánh, canh gà được làm từ gà mái hầm lửa nhỏ.

Nước súp gà cũng rất đặc biệt, phải ninh trong nồi sành, ninh liên tục trong hơn hai canh giờ, bên trong chỉ thả miếng gừng và chút muối, không thêm gì khác.

Nước súp được ninh theo cách này rất ngon và êm dịu, dầu được vớt đi, màu sắc của nước canh trong trẻo thấy đáy, vì không thêm nguyên liệu nào khác nên chỉ có mùi thơm đặc trưng của gà mái già.

Tư vị kia hết sức nồng đậm.

Đây là bản lĩnh của Thái tam nương.

Lúc trước bà ấy có thể vào Tây Nguyệt Các cũng bởi vì món canh gà tươi nồng này có thể khiến Lý Du vui vẻ, nên mới được giữ lại.

Nhân trong hoành thánh làm bằng ức gà, sau khi băm nhuyễn thì thêm trứng, hành lá thái nhỏ, chút muối, nước mắm trong, nước gừng để khử mùi tanh, sau đó đảo liên tục cho đến khi sền sệt lại, lúc đó mới có thể nhào trong bột rồi làm ra bát mì hoành thánh.

Rau rừng luộc chín cho vào bát sứ, hoành thánh trụng qua nước sôi nổi lên từng cái, lấy thìa tre múc bỏ vào bát rồi chan nước súp gà vào, rắc lên thêm một ít hành đã thái nhỏ, dọn trực tiếp lên bàn mà không cần vung.

Lý Du có thể ăn hơn mười cái hoành thánh nhỏ như vậy.

Vỏ hoành thánh mịn, nhân mặn vừa phải, tươi và mềm, không bị nhạt nhẽo như món bánh bột hôm qua mà tư vị lại vô cùng thơm ngon.