Lâm Nam Tích xuyên vào một quyển tiểu thuyết cổ đại cẩu huyết mới mua, thành tiểu hầu cận bên cạnh Thiên Tử, trời sinh chính là mệnh pháo hôi.
Tin tức tốt: Tạm thời không có nguy hiểm đến tánh mạng.
Tin tức xấu: Hắn là thái giám giả, nếu bị phát hiện nhất định sẽ bị chém đầu.
Lâm Nam Tích: “……”
Cầm kéo nhìn nhìn của quý, run nhè nhẹ.
Không xuống tay được, thật sự là không xuống tay được.
--------------------
Trong Ngự Thư Phòng...
Lý Thừa Tiển đang nhìn tấu chương của đại tướng quân yêu cầu hắn sủng hạnh hậu cung khai chi tán diệp mà buồn bực không thôi: “Từ khi nào mà Trẫm lâm hạnh hậu cung cũng cần hắn hỏi đến!”
Thuộc hạ xôn xao quỳ đầy đất, Lâm Nam Tích vừa quỳ vừa ở trong lòng điên cuồng phun tào:【công cao chấn chủ, đổ dầu vào lửa, còn dám kêu Hoàng Thượng khai chi tán diệp, ngươi đây là không muốn sống nữa sao!】
Lý Thừa Tiển âm thầm gật đầu, nhìn đi, ngay cả một tiểu thái giám cũng nhìn ra được nữa là.
Bỗng nhiên troNg đầu Lâm Nam Tích chợt lóe:【Khoan đã, trong chuyện này còn có nguyên nhân khác!】
【Ồ! Thì ra là vậy, thì ra là vậy! Đại tướng quân đã sớm đối Hoàng Thượng có tình! Nhưng lại bị thân phận nam tử trói buộc, không thể vào cung làm bạn thánh giá, cho nên mới đưa muội muội vào cung.】
Biểu tình của Lý Thừa Tiển hơi hơi nứt ra, không ngờ hắn lại dám dĩ hạ phạm thượng, mơ ước long thể.
【Thậm chí còn cất giấu vớ của Hoàng Thượng đã mang qua, đặt ở dưới gối đầu hằng đêm làm bạn, mượn mùi hương nhớ người.…… Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nghe nói có chuyện mượn vớ nhìn vật nhớ người a, đây là đam mê đặc thù gì vậy trời?】
Lâm Nam Tích còn chưa bát quái đã thèm, hoàng đế đã đem sổ con ném xuống đất, nổi giận đùng đùng phất tay áo xông vào phủ đại tướng quân.
Lâm Nam Tích không hiểu ra sao tự hỏi: Định làm gì vậy?
Hoàng đế: Trẫm! Muốn! Tìm! Vớ!
------------------
Lý Thừa Tiển một lòng say mê bạch nguyệt quang, thủ thân như ngọc.
Lâm Nam Tích:【Ha hả, thật là chung tình.】
Lý Thừa Tiển âm thầm bực bội nghĩ, Trẫm là loại người này sao?
Lâm Nam Tích:【Hoàng Thượng rất giống mối tình đầu của bạch nguyệt quang, mới có thể làm cho bạch nguyệt quang nhớ mãi không quên.】
Biểu tình của Lý Thừa Tiển nứt ra: Câm miệng! Trẫm không muốn biết! Không muốn biết!
--------------
Không phải bị đội nón xanh thì cũng bị coi là kẻ thế thân, Lý Thừa Tiển đường đường là hoàng đế một nước, lúc này đã hoàn toàn chết lặng, nhìn khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của tên đầu sỏ gây tội, nội tâm hơi hơi vặn vẹo nói:
“Kéo xuống, lột quần, đánh hai mươi gậy!”
----------------------
Lâm Nam Tích cảm thấy Hoàng Thượng càng ngày càng biếи ŧɦái, luôn là không cần phân trần liền muốn lột quần hắn, còn muốn nhìn chằm chằm hắn bị hành hình.
Lâm Nam Tích đối với chuyện bị lột quần có chút bóng ma tâm lý, luôn cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì thân phận của hắn cũng bị vạch trần.
Thừa dịp Lý Thừa Tiển đang vui vẻ, Lâm Nam Tích liền chân chó nói: “Hoàng Thượng, lần sau có thể đừng lột quần nô tài được không.”
Lý Thừa Tiển nghĩ nghĩ, sắc mặt nghiêm lại nói: “Không được.”
Lâm Nam Tích:【Cẩu hoàng đế biếи ŧɦái, nhìn chằm chằm chỗ đó của thái giám làm gì, đều bị đánh thành cái bánh có gì đẹp chứ!】
Trên mặt Lý Thừa Tiển lộ ra nụ tươi âm trầm, biếи ŧɦái sao? Ta sẽ cho ngươi thấy thế nào mới là biếи ŧɦái thật sự.
***Đọc giả cần biết***
Bát quái phun tào thụ x nón xanh đế vương công
1V1
HE
Vai chính: Lâm Nam Tích, Lý Thừa Tiển ┃ vai phụ: Hậu cung, triều đình, bọn thái giám, Cẩm Y Vệ
Một câu tóm tắt: Xuyên thành tiểu thái giám dựa vào tiếng lòng nằm không cũng thắng.