Quyển 1- Chương 2

“Đây là đâu? Có ai không?

Vừa bị cưỡиɠ ɠiαи, hiện tại thần trí của Lan Tịch Nhã vẫn chưa ổn định.

Nàng không hiểu không gian phản nhân loại là gì, cũng không biết làm thế nào để rời khỏi đây.

Màn đêm một màu đen nhánh, cảm giác cô độc càng khiến người ta cảm thấy thấy sợ hãi, bất lực. Cô lo lắng gọi to.

Thật may đã có tiếng vọng truyền đến câu trả lời.

[Thực nghiệm giả số 807, chào cô]

[Chúc mừng cô mở khoá thành công “hệ thống kỹ nữ, trà xanh]

[Cô sắp sửa được đưa vào thế giới thứ nhất]

“Âm thanh này, là ai đang nói vậy?”

Lan Tịch Nhã nghe được một giọng nói truyền vào não bộ của cô.

Nhưng nhìn xung quanh cô lại không thấy ai cả.

“Ai đó, có thể lộ mặt không? Đừng làm tôi sợ.”

Cô nhìn không gian sung quanh không thấy bất kì một sinh linh nào, vô thức run bần bật, nhưng cô cũng tự trấn an bản thân, yêu cần người kia xuất hiện.

[Xin lỗi cô]

[Tôi chỉ là một hệ thống chương trình, không phải vật thể thật]

“Hửm? Vậy sao ông có thể nói chuyện trong đầu tôi?”

Hệ thống không trả lời.

Khiến cho Lan Tịch Nhã nghĩ đến một kết quả đáng sợ.

Đó là ai đó đã tác động đến não bộ của cô.

“Mau thả tôi, tôi không hiểu gì hết, cũng không muốn gì cả!”

[Thực nghiệm giả số 807, xin vui lòng từ bỏ ý định giãy dụa vô nghĩa]

[Cô đã bị cưỡиɠ ɠiαи, cần kề với cái chết]

[Nếu cô không hoàn thành tốt nhiệm vụ hệ thống giao, có thể cô sẽ chết trước mặt anh trai của cô]

Anh trai…

Hệ thống nói một tràng dài, cô chỉ nghe lọt tai hai từ này.

Lan Tịch Nhĩ cố gắng bình tĩnh lại.

Trong lúc này, hệ thống cũng nắm bắt cơ hội, truyền đến hình ảnh cô đang hôn mê hiện lên trong đầu cô.

Bị một gã đàn ông cưỡng đoạt, cô rơi vào hôn mê, một lúc sau, cảnh sát và y ta liền có mặt tại hiện trường.

Cảnh sát bắt người đàn ông đó, còn y tá đeo mặt nạ dưỡng khí cho cô, cấp tốc đưa cô đến bệnh viện.

Tuy cô được chữa trị kịp thời, nhưng cơ thể bị tổn thương quá nặng, khiến trái tim cô ngừng đập.

Tại bệnh viện, bác sĩ đưa anh trai cô đến trước giường bệnh.

Anh ấy nhìn bộ dạng thảm thương của cô, gương mặt vốn lạnh lùng của anh ấy, hiện lên nỗi đau thương khó tả…

Từng giọt nước mắt của anh lăn dài, đọng lại trên mắt kính.

Lan Tịch Nhã nhìn thấy cảnh đau buồn của anh trai, trong lòng vô cùng khó chiu. Từ nhỏ cô và anh trai sống nương tựa lẫn nhau…

Cô muốn gọi hai tiếng : Anh trai…

Nhưng đều phí công vô ích.

Hệ thống lợi dụng điều này yêu hϊếp cô, một lần nữa cảnh cáo cô, bắt buộc cô phải hoàn thành nhiệm vụ.

[Thực nghiệm số 807, cô không cần tuyệt vọng]

[Cơ thể hiện tại của cô bây giờ vẫn ổn, chỉ rơi vào trạng thái hôn mê sau]

[Chỉ cần cô hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, cô có thể sống lại]

Lan Tịch Nhã không thích cảm giác bị người khống chế.

“Vì sao lại là tôi? Có phải vì tôi sắp chết nên không có quyền lựa chọn?”

[Đó cũng là một phần nguyên nhân]

[Còn một nguyên nhân khác, đó là gương mặt và vóc dáng của cô phù hợp với tiêu chuẩn]

[Trước cô có rất nhiều thực nghiệm giả, có điều các cô ấy không ai chịu làm vai phản diện trong cốt truyện trà xanh, kỹ nữ]

[Vị trí này rất cần có người nhận]

[Vì vậy, chúng tôi bất đắc dĩ phải vận dụng thủ đoạn đặc thù, đó là thay đổi sống chết của người khác]

“Chuyện này có thể thay đổi sao?”

Lan Tịch Nhã chưa bao giờ trải qua việc này, trong lòng không khỏi lo sợ, cũng đan xen một chút hoài nghi, có khi nào cô bị lừa không?

[Cô không suy nghĩ nhiều, nguyên bản trong thế giới này đều không liên quan đến thế giới thật]

[Bất cả là thật hay là giả, mọi thứ đều không ảnh hưởng]

[Hiện tại ô có muốn tiếp nhận nhiệm vụ hệ thống này không?]

Lan Tịch Nhã biết, vào không gian này rồi, cô sẽ không có đường ra, vả lại cô đang bị bọn chúng khống chế, hiện tại chỉ có một lựa chọn duy nhất.

Tuy rằng bản thân cô thật sự không muốn, nhưng cuối cùng cô cũng hạ quyết tâm.

“Được, tôi đồng ý”