- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Tà Băng Ngạo Thiên
- Chương 96: Máu chảy thành sông khắp thiên hạ
Tà Băng Ngạo Thiên
Chương 96: Máu chảy thành sông khắp thiên hạ
Nghe được thanh âm này,mấy người Tuyết Ảnh đồng thời nhíu mày,tại thời điểm Tuyết Ảnh chuẩn bị ôm Tà Băng trở lại ngọc giới để chữa thương,không nghĩ tới Tà Băng lại mở mắt, một đôi mắt Thất Thải vốn sáng ngời lung linh, lúc này lại có chút ảm đạm, Tà Băng ngay cả khí lực để mở miệng cũng không có, gian nan sử dụng ý niệm truyền đạt cho Tuyết Ảnh suy nghĩ của mình.
Tuyết Ảnh từ ý niệm của Tà Băng biết rõ Tà Băng muốn nhìn Thiên Lang đế đã cùng nàng đối chiến như thế nào, còn có thanh âm vừa rồi là ai phát ra , tại đây có bí mật gì, lúc này cấm địa của Hồn Thú chi lĩnh là một mảnh hỗn loạn, cây, hoa, cỏ màu đen đã hoàn toàn điên cuồng.
“Không được, ngươi bây giờ phải trở về chữa thương.” Tuyết Ảnh không chút suy nghĩ nghiêm mặt nói, hiện tại Tà Băng bị thương nặng như vậy, tuyệt đối không thể để cho nàng tiếp tục ở bên ngoài mà chậm trễ việc chữa thương.
Trong đôi mắt Tà Băng lại có một tia kiên định khiến cho Tuyết Ảnh sốt ruột , Tuyết Ảnh biết rõ Tà Băng muốn hiểu rõ về bí mất của nơi này, nhưng cũng phải để ý đến thân thể ah, để ý thời gian ah, Mạc ở bên cạnh cũng nhìn ra được chuyện gì.
“Tuyết Ảnh, để Tà Băng xem đi, tính tình của nàng ngươi còn không biết?” Mạc ở bên cạnh nhìn thấy bộ dạng của Tà Băng đã hiểu rõ tâm tư của Tà Băng, hiểu rõ tính cách của Tà Băng nên Mạc không khỏi mở miệng nói với Tuyết Ảnh, có hắn ở đây, Tà Băng tuyệt đối sẽ không có việc , hắn tuyệt đối sẽ không để cho nàng có việc gì.
Tà Băng không có một tia khí lực, tại trong lòng Tuyết Ảnh dùng hết khí lực toàn thân nhẹ gật đầu, Tà Băng phải biết hôm nay đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, vì sao hồn kỹ của nàng và Thiên Lang đế va chạm lại sinh ra kích lực khổng lồ như vậy, đây tuyệt đối không phải một tình huống bình thường, còn có bộ dạng hiện tại của cấm địa, Tà Băng muốn làm rõ ràng, hơn nữa nàng hiểu rõ thân thể của mình, nàng sẽ không chết ,mệnh của Quân Tà Băng nàng, ông trời không mang đi được!
Tiểu Tử cùng Tuyết Táp, Thiên Tài nhìn đến bộ dạng của Tà Băng, đáy lòng đều là đau đớn cực độ…
Mà bên kia Bích Thanh đang đau khổ chèo chống chờ đợi Tà Băng trở về, sau khi cảm nhận được bầu trời dao động mặt đất sáng ngời, Thiên Lang bắt đầu nhanh chóng lui về phía sau, đúng lúc này, một cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ mặc áo đỏ mặt mũi tràn đầy lo lắng xuất hiện bên cạnh Bích Thanh, nhấc vai Bích Thanh lên liền lập tức đi về phía cấm địa.
Tà Băng đã xảy ra chuyện! Yêu Hoa cùng Tà Băng mặc dù không có ký kết khế ước, nhưng Yêu Hoa nhìn thấy Thất Thải Hồn Lực cường đại bên kia cùng với trời rung đất chuyển, Yêu Hoa cũng biết được Tà Băng đã xảy ra chuyện, Tuyết Ảnh bọn hắn đang làm gì, Tà Băng làm sao lại xảy ra chuyện!
Yêu Hoa không kịp giải thích cùng Bích Thanh, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới vị trí của Tà Băng, lúc ấy ngay lúc Tà Băng để Bích Thanh ở lại bên ngoài, liền từ trong ngọc giới gọi Yêu Hoa,để cho Yêu Hoa bảo hộ Bích Thanh, cho nên Tà Băng đối với an nguy của Bích Thanh không có chút lo lắng.
Yêu Hoa chăm chú nhíu lại lông mày, cùng thần thái lo lắng, khiến cho bích thanh cảm nhận được hình như đã xảy ra chuyện gì, tuy không biết cái nữ tử xinh đẹp này, nhưng trực giác nói cho nàng biết, nữ tử áo đỏ trước mặt đối với nàng không có một tia địch ý, hơn nữa tuyệt đối có quan hệ cùng Tà Băng, hoặc có thể nói chính là người Tà Băng lưu lại để bảo vệ mình. Không thể không lần nữa khích lệ Bích Thanh thật sự thông minh.
Tuyết Ảnh bên này, Tuyết Ảnh ôm lấy Tà Băng, mấy người che dấu khí tức liền hướng về phía đạo thanh âm truyền đến mà đi, mấy người dùng tốc độ nhanh nhất đến nơi, giờ phút này Tà Băng gian nan mở to mắt chứng kiến Thiên Lang đế ở trên mặt đất,khóe miệng nhếch lên liền tràn ra một dòng màu tươi đang đối diện với một lão giả.
“Thiên Lang đế, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?” Lão giả kia dường như không phát hiện Tà Băng mấy người, trực tiếp mở miệng hỏi Thiên Lang đế, giống như Thiên Lang đế trong mắt hắn không là cái gì.
“Như ngươi nhìn thấy, chỉ là muốn hủy cái cấm địa này!” Thiên Lang đế miễn cưỡng vịn vào một cây ăn thịt người ở sau lưng đứng lên,đôi mắt màu xanh lá lúc này có chút sâm lãnh,trên khuôn mặt tuyệt mỹ dính một chút máu tươi,tuy dựa vào cây ăn thịt người, bộ dạng yếu ớt nhưng không mất một chút uy nghiêm nhìn thẳng vào lão giả đối diên.
“Hủy cái cấm địa này? Ngươi có tư cách gì!” Lão giả nghe được lời nói của Thiên Lang đế, dường như rất tức giận, thần sắc lại có chút trốn tránh, tựa hồ cái cấm địa này có bí mật không thể cho người khác biết.
Con mắt Tà Băng đã không mở lên được,lại nghe được lời Thiên Lang đế, Tà Băng có chút nghi hoặc, Thiên Lang đế tuyệt đối không phải là một người tốt, càng sẽ không giúp nàng giấu diếm lão giả này, thế nhưng hắn lại không nói cho lão giả biết là do hai người bọn họ so đấu hồn kỹ so đấu tạo thành là vì sao?
Còn có lão giả rõ ràng trốn tránh, cái Hồn Thú chi lĩnh này đến tột cùng có bí mật gì? Chẳng lẽ lão giả này chính là người thần bí đứng sau lưng Thiên Lang tộc? hiện tại Tà Băng càng suy nghĩ đầu óc lại càng đau, liền gạt bỏ những điều này đi, vận khí Quy Nguyên Phần Thiên Quyết, Tà Băng không khỏi cười khổ một tiếng, lần này tổn thương thật đúng là nghiêm trọng trước nay chưa từng có ah.
Mấy người Tuyết Ảnh nhìn hai người đối diện, đáy mắt đều là nồng đậm sát ý, trước mắt chính là người đả thương Băng nhi sao? Quả thực muốn chết! bây giờ Tuyết táp hiểu rõ vì sao lúc trước sau khi hắn đả thương Tà Băng, tiểu Tử lại đối nghịch với hắn lâu như vậy, hiện tại, hắn chỉ muốn gϊếŧ Thiên Lang đế trước mắt! Tổn thương Tà Băng, chỉ có con đường chết!
Lúc này Đông Phương Mộc Vũ cùng Hoa Thần Dật hai người vừa mới tiến vào Bạch Vụ Sâm,tại địa phương khác nhau,đồng thời ôm ngực của mình, như thế nào lại đau nhức như vậy? Chẳng lẽ, chẳng lẽ Băng nhi… Không, không có khả năng! Hai người lập tức biến mất tại chỗ hướng phía Thất Thải hồ bay đi!
Băng nhi là người mạnh mẻ như vậy tại sao có thể xảy ra chuyện gì đâu, không có khả năng, không có khả năng. Trong đầu không ngừng tái diễn một câu nói kia.
“Cấm địa, ta đã sớm muốn hủy nó.” Thanh âm ôn hòa của Thiên Lang đế truyền ra, một đôi mắt màu xanh lá thâm thúy vô cùng.
Lão giả nghe được lời Thiên Lang đế dường như rất tức giận, cái mặt mo già nua tức giận đến đỏ bừng (*ta thề nguyên văn là một tấm mặt mo), hung hăng hất tay áo hỏi Thiên Lang đế: “Mới vừa rồi có phải là cùng người khác đối chiến? Là cái nhân loại kia? có gϊếŧ hay không?”
Mấy người Tuyết Ảnh vừa nghe được lời lão giả, thiếu chút nữa lập tức xông lên trước đem lão giả này đánh tan thành mây khói,Băng nhi của bọn hắn sao có thể để những thứ rác rưởi này nói gϊếŧ là gϊếŧ hay sao? Tà Băng cầm lấy quần áo Tuyết Ảnh giật nhẹ một chút, ý bảo bọn hắn an tâm một chút chớ vội vàng. Mấy người đè nén phẫn nộ xuống đáy lòng, gật đầu cười với Tà Băng, thế nhưng đáy mắt lại không có mỉm cười, chứng kiến thần sắc Tà Băng tái nhợt vô lực, bọn hắn chỉ muốn hủy diệt toàn bộ Hồn Thú chi lĩnh!
Tà Băng vô lực mở to mắt, nàng biết rõ mấy người bên cạnh nàng đều là tuyệt đỉnh cường giả, cũng biết bọn hắn hiện tại rất tức giận trước khi bản thân khai chiến với Thiên Lang đế đã ngăn cách tin tức của mình khiến cho mấy người bọn họ không kịp phát giác nguy hiểm của mình, nhưng Tà Băng thật sự không muốn ỷ lại bọn hắn, nàng biết rõ mấy người bên người mấy sẽ luôn luôn ở cạnh nàng, chính là vì như vậy, Tà Băng mới càng cố gắng trở nên mạnh mẽ thêm, càng cố gắng chiến đấu! Tại ranh giới sống chết tầm mà tấn cấp, nàng sẽ không dựa vào bất luận kẻ nào, nàng muốn sóng vai cùng bọn họ đứng chung một chỗ!
Đây mới là Quân Tà Băng, là tất cả mọi người hiểu rõ nhận thức Quân Tà Băng, nếu là một ngày nào đó nàng dựa vào mấy người bên cạnh để sinh tồn, như vậy nàng cũng không phải là Quân Tà Băng rồi!
“Nhân loại? Đã chết.” Thiên Lang đế không có một chút do dự trực tiếp mở miệng nói ra những lời này, hiện tại hắn không biết Tà Băng có chuyện gì hay không, nhưng những lời này lại vuột khỏi miệng của hắn, bản thân Thiên Lang đế cũng không khỏi cảm thấy kỳ quái, sau đó lại thoải mái, mà thôi, va chạm mãnh liệt như vậy, cho dù không chết tại cấm địa đoán chừng cũng gần mất mạng.
“Chết rồi hả? Chết liền…” lời của lão giả còn chưa nói hết, đã bị một giọng nói đánh gãy!
“Thiên Lang đế, cấm địa phát sinh chuyện gì rồi hả?” Một đạo âm thanh nữ tử dễ nghe từ xa phương truyền đến, trong chớp mắt đã xuất hiện ở trong tầm mắt của mấy người Tà Băng, nữ tử rất đẹp, thật sự rất đẹp, có thể sánh cùng Yêu Hoa , hơn nữa nữ tử đầu đội mũ phượng,mái tóc hỏa hồng bay múa, cô gái này không phải ai khác, chính là Hỏa Hoàng,thủ lĩnh tộc Hỏa Phượng Hoàng nằm gần Thiên Lang tộc nhất,.
“Như ngươi thấy, cấm địa đã bắt đầu bạo động.” âm thanh Thiên Lang đế lạnh lùng,bên trong không có một tia cảm tình, nhìn Hỏa Hoàng cao quý, thủ lĩnh Hỏa Phượng Hoàng.
Bạo động? Hỏa Hoàng nhíu đôi lông mày tú lệ, nhìn những cây ăn thịt người,hoa cùng cỏ đạng ở trạng thái bạo động, dường như nghĩ đến điều gì đáng sợ, ngẩng đầu lên thanh âm run rẩy nói với Thiên Lang đế: “Cái cấm địa này, cái cấm địa này, không phải đang phong ấn một cái…”
Chẳng lẽ là phong ấn bị đánh vỡ? Nếu là sự thật, trời ạ… Hỏa hoàng quả thực không dám nghĩ, nếu cái kia… Đánh vỡ phong ấn …
Thiên Lang đế nghe được giả thiết của Hỏa Hoàng, ánh mắt lập tức ngưng trọng , hắn căn bản không có nghĩ tới sẽ đánh vỡ phong ấn, lúc này lão giả đối diện lại bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài, xoay người đưa lưng về phía hai người Thiên Lang đế cùng Hỏa Hoàng, ngữ khí thê lương nói ra: ” Tứ tộc chuẩn bị tổ chức ngăn cản lần tai nạn này a, tai này nạn này, phúc này họa này…”
Lão giả nói xong quay người biến mất trước mặt mấy người, hắn tất nhiên muốn đi tìm mấy cái quái vật kia nói chuyện một chút.
Tà Băng nghe đến đó,nghi hoặc trong lòng càng nhiều hơn, phong ấn? Chẳng lẽ thiếu chút nữa bị xung đột giữa hổn kỹ của nàng và Thiên Lang đế phá vỡ? Hơn nữa đồ vật bị phong ấn có lẽ tuyệt đối bất thường? Nếu vật này phá vỡ phong ấn tai họa ập đến Áo Tạp Tư đại lục, nàng tuyệt đối sẽ không ngồi yên, bởi vì Áo Tạp Tư đại lục có thân nhân của nàng, bằng hữu của nàng!
“Hỏa hoàng, trước để cho thủ hạ phong tỏa cấm địa , chúng ta bây giờ tách ra, ngươi đi tìm Tử Kim Cự Long nhất tộc, ta đi tìm Bạch Hổ nhất tộc, tuyệt đối không thể để cho đồ vật bên trong đi ra, nếu không thì…, thiên hạ này, sợ là muốn máu chảy thành sông rồi…” Thiên Lang đế không quan tâm sự tồn vong của thiên hạ, nhưng hắn nhất định phải bảo hộ con dân của hắn, cho nên hiện tại hắn không được phép có bất kỳ ý nghĩ gì. Hắn dường như có thể thấy được cảnh tượng sau này nếu để vật kia đi ra.
“Không có vấn đề, còn vết thương của ngươi…” Hỏa hoàng vừa tới liền phát hiện Hồn lực của Thiên Lang đế lúc này đã khô héo, chỉ là dựa vào khii1 lực cường đại của Thiên Lang tộ mới có thể dựng tại chỗ này.
Thiên Lang đế lắc đầu, nói với Hỏa Hoàng: ” ta không sao, ngươi đi trước tìm Tử Kim Cự Long tộc, ta sẽ tiến về Bạch Hổ tộc.”
Hỏa hoàng biết rõ thời gian đợi không được, cũng không nói gì, nhẹ gật đầu biến mất tại trước mặt Thiên Lang đế. Thiên Lang đế nhìn Hỏa Hoàng ly khai, trong đôi mắt nhìn lướt qua địa phương mấy người Tà Băng, vẫn không nói gì, thân thể như diều đứt dây ngã trên mặt đất.
“Chúng ta trở lại ngọc giới chữa thương trước.” Tà Băng ra sức mở miệng lại không có một điểm thanh âm, nhưng mấy người Tuyết Ảnh cũng biết ý tứ của Tà Băng, mấy người nhìn thoáng qua Thiên Lang đế trên mặt đất, biết rõ Tà Băng không hi vọng bọn hắn nhúng tay vào chuyện này, hơn nữa hiện tại quan trọng nhất là tổn thương của Tà Băng, mấy người lập tức lách mình về tới ngọc giới.
Trở lại ngọc giới,thân thể Tà Băng rốt cuộc không chịu nổi suy yếu, trực tiếp bất tỉnh trong lòng ngực Tuyết Ảnh, Tuyết Ảnh vội vàng buông Tà Băng,sau khi để cho nàng khoanh chân ngồi xuống, Tuyết Ảnh cùng Mạc liền bắt đầu truyền Hồn Lực vào người Tà Băng, hai người cảm nhận được hồn lực và kinh mạch trong cơ thể Tà Băng đang hỗn loạn, trong mắt không nhịn được đau lòng.
Hồn Thú chi lĩnh, tốt nhất các ngươi nên cầu nguyện Tà Băng không có việc gì, nếu Tà Băng có một chút tổn thất, các ngươi nên chuẩn bị tốt chờ diệt vong! Mạng của Thiên Lang đế, một ngày nào đó Tà Băng sẽ đích thân đi lấy, cho dù bọn họ có nổng đậm sát ý với Thiên lang đế,người đã khiến Tà Băng trọng thương, bọn hắn cũng sẽ không nghịch ý Tà Băng.
Tà Băng lúc này đã không có một chút tri giác, cả người hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê, thậm chí thần niệm cũng ở trạng thái hôn mê,đầu Tuyết Ảnh cùng Mạc đều đầy mồ hôi,đang vì Tà Băng khơi thông kinh mạch đang hỗn loạn, trấn an Hồn lực trong cơ thể Tà Băng, nhưng bọn họ không có khả năng áp chế Thất Thải Hồn Lực của Tà Băng.
Hiện tại ngay cả Mạc cũng không có một chút biện pháp,trong cơ thể Tà Băng vẫn là Thất Thải Hồn Lực, nhưng là không giống với lúc trước, Mạc vốn hiểu rõ về Thất Thải hồn lực của Tà Băng bây giờ lại thúc thủ vô sách,hồn lực của Tà Băng quá cường hãn,hồn lực của hắn và Tuyết Ảnh hai người hợp lực cũng áp chế không nổi hồn lực của Tà Băng.
Có thể nghĩ, Thất Thải Hồn lực trong cơ thể Tà Băng đến tột cùng mạnh bao nhiêu…
Không có ai biết, tại một địa phương xa xôi, một lão đầu râu tóc bạc phơ đứng trước tấm gương làm bằng mây trắng nhìn cảnh Mạc và Tuyết Ảnh đang áp chế hồn lực của Tà Băng, lão đầu vừa nhìn vừa sờ râu ria lắc đầu, nha đầu kia, thực lực còn kém như vậy lại cứ cậy mạnh, bất quá lập tức trên mặt lão đầu lại hiển hiện vẻ tươi cười, hắn ưa thích chính là sự cố chấp của nha đầu kia, cùng tín niệm vĩnh viễn không nhận thua!
Sau đó lão đầu vung tay lên, mây trắng biến mất không thấy gì nữa, lão đầu nhìn bầu rượu trong tay, thừa dịp hai cái nha đầu kia còn chưa tìm thấy hắn, còn có thể ăn ngủ uống rượu khỏe khoắn. Nếu không, khóe mắt lão đầu kéo ra, có trời mới biết khi đó sẽ phát sinh chuyện gì…
“Ai? Dám làm cho Tà Băng thụ thương nặng như vậy!” Yêu Hoa vừa tiến vào ngọc giới, liền chứng kiến Tuyết Ảnh cùng Mạc truyền hồn lực vào người Tà Băng mà mặt nàng đã không còn một giọt máu, Yêu Hoa tuyệt đối là lần đầu tiên chứng kiến Tà Băng yếu ớt như thế. ở đáy lòng lập tức đau nhói, tức giận hỏi.
“Là Thiên Lang đế! Ta thật muốn lập tức đi gϊếŧ hắn!” Tuyết táp nắm chặt nắm đấm trên không trung huy vũ một quyền, bọn hắn nhiều người như vậy lại không bảo hộ tốt Tà Băng, chết tiệt!
Yêu Hoa nghe được là Thiên Lang đế lập tức muốn Bạo Tẩu, bất quá bị tiểu Tử bên người kéo lại, Tiểu Tử lúc này tuy nước mắt màu tím không ngừng chảy xuống, nhưng trên khuôn mặt non nớt lại không có một chút ngây thơ, sẳng giọng nói,đây là lần đầu tiên tiểu Tử dùng ngữ khí lạnh như băng để nói
“Thiên Lang đế, tỷ tỷ sẽ giải quyết, Thiên Lang tộc, là của ta!”
- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Tà Băng Ngạo Thiên
- Chương 96: Máu chảy thành sông khắp thiên hạ