- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Tà Băng Ngạo Thiên
- Chương 93: Đủ uy nghiêm, đủ khí phách!
Tà Băng Ngạo Thiên
Chương 93: Đủ uy nghiêm, đủ khí phách!
Muốn sinh tồn hay là muốn diệt tộc? Nghe được lời Tà Băng nói…,toàn bộ thành viên của Vương lang tộc đều sửng sốt một chút, mở ra đôi mắt có chút tiều tụy nhìn về phía Tà Băng, nhìn về phía người thiếu nữ không có khả năng xuất hiện ở nơi này, thiếu nữ này là có ý gì? Cứu bọn họ sao? Nhân loại? Ha ha, nghĩ nghĩ bọn hắn lại tự giễu cười cười, nhân loại là cái dạng gì bọn hắn còn không biết đấy sao? Vì tư lợi!
“Nhân loại, ngươi muốn làm cái gì?” Trong đó một đầu màu vàng Vương Lang đứng người lên lạnh lùng nói với Tà Băng.
Tà Băng nhìn đầu Vương Lang uy vũ này, cảm giác đầu tiên hắn là bích thanh ca ca, Tà Băng cười cười, nói ra: “Tới cứu các ngươi đấy.”
Cứu bọn họ? toàn bộ thành viên của Vương lang tộc bất khả tư nghị ngẩng đầu, mà ngay cả ở một chỗ sâu nhất một đầu Vương Lang cao lớn cũng ngẩng đầu nhìn về phía Tà Băng, đáy mắt hiện lên đều là không tin được, một nhân loại chạy tới Hồn Thú chi lĩnh cấm địa để cứu bọn họ? Đây là chuyện không tưởng cỡ nào.
“Vì cái gì?” Một thanh âm già nua truyền ra, Tà Băng theo thanh âm thấy được cái Vương Lang đang ở chỗ sâu nhất này, cái Vương Lang này chẳng lẽ lại là?
“Vương lang tộc tộc trưởng, ta nói rồi ta tới cứu các ngươi , nếu không muốn bích thanh bị Thiên Lang tộc vây khốn đến chết, thỉnh các ngươi lập tức theo ta đi!” Tà Băng đã xác định thân phận của Vương Lang có thanh âm già nua này, hắn chính là Vương lang tộc tộc trưởng. ngược lại Tà Băng không có một chút vẻ lo lắng.
“Cái gì? Bích thanh? Nàng như thế nào trở lại Hồn Thú chi lĩnh được?” Vương Lang màu vàng nói chuyện lúc đầu nghe được cái tên bích thanh lập tức sốt ruột , bích thanh sao có thể tùy hứng như vậy, bọn hắn thật vất vả dốc sức liều mạng đem bích thanh đưa ra ngoài, nàng trở lại làm cái gì? Trong nội tâm mỗi người Vương lang tộc đều là một hồi thống khổ lại là một hồi vui vẻ, Vương lang tộc không có một cái nào sợ chết không phải sao?
Vương lang tộc tộc trưởng nghe được danh tự nữ nhi của mình, rốt cuộc không ổn định được, đứa bé này, hắn vẫn sợ nàng một mình trở lại, bây giờ lại thật sự trở lại rồi.
“Nhân loại, nói ra mục đích của ngươi a.” Vương lang tộc tộc trưởng dù sao cũng là tộc trưởng, đương nhiên biết được không có khả năng có người đến cứu bọn hắn mà không có mục đích, nếu là có mục đích,vậy thì cần phải nói rõ ràng vấn đề đó.
“Rất tốt,mục đích của ta, chính là muốn Vương lang tộc các ngươi thần phục!” Tà Băng cũng không phải là người thích vòng vo, trực tiếp mở miệng nói ra, Tà Băng chưa bao giờ làm chuyện vô vị, hơn nữa nếu bọn hắn thần phục đối với Tà Băng mà nói chính là trợ thủ hữu lực bảo vệ người nhà bằng hữu, đối với Vương lang tộc mà nói, Tà Băng cũng là cây cổ thụ che chở cho bọn hắn!
Vương lang tộc thần phục Tà Băng, Tà Băng bảo vệ tộc bọn hắn không xảy ra việc gì, đây là một cuộc giao dịch công bình.
“Ngươi nằm mơ!” Vương lang tộc tộc trưởng nghe được lời Tà Băng nói, đã trầm mặc, nhưng mặt khác đầu Vương Lang màu vàng lại trực tiếp không nể tình chút nào đối với Tà Băng hừ một phát nói ra.
Tà Băng không để ý đến cái Vương Lang màu vàng kia,đôi mắt nhìn chằm chằm vào Vương lang tộc tộc trưởng đang cúi đầu im lặng, Tà Băng tin tưởng hắn là một cái Vương Lang thông minh, bây giờ trước mắt bọn họ chỉ có hai con đường, diệt tộc hoặc là thần phục!
Giống như Tà Băng suy nghĩ ,hiện tại trong lòng Vương lang tộc tộc trưởng thật sự đang rất rối rắm, thần phục, Vương lang tộc từ nay về sau phải trung thành với nhân loại, nếu không, chính là toàn tộc diệt vong! Với tư cách là một đầu Vương Lang cao ngạo, hắn tuyệt đối sẽ lựa chọn tử vong, nhưng là một cái tộc trưởng, việc hắn nhất định phải suy nghĩ chính là an nguy của toàn tộc .
“Ngươi có tư cách gì để cho Vương lang tộc chúng ta phải thần phục?” Vương Lang màu vàng chứng kiến Tà Băng không để ý tới hắn, nhìn thấy suy tư của tộc trưởng, không khỏi mở miệng hỏi Tà Băng, hắn là Thiếu chủ Vương lang tộc, con trai trưởng của tộc trưởng, đương nhiên hắn biết phụ thân của mình đang suy nghĩ gì.
“Tư cách? Ha ha…” Nghe được câu hỏi của Vương Lang, Tà Băng cười ha ha, tư cách sao? Tà Băng tự nhận là nàng tuyệt đối có tư cách khiến cho Vương Lang nhất tộc bọn hắn thần phục! Tà Băng sau khi cười xong, phóng xuất ra uy áp cường đại của mình dung mãnh tràn về phía Vương lang tộc!
Tuy hiện tại đẳng cấp Hồn Lực của Tà Băng không cao, nhưng uy áp của Thất Thải Hồn Lực người bình thường tuyệt đối khó có thể thừa nhận được! Ở đây ngoại trừ tộc trưởng Vương Lang tộc đang cúi đầu trầm tư không có chút phản ứng thì tộc nhân của hắn đều bị uy áp của Tà Băng làm cho sắp ngã quỵ xuống đất.
“Bích thanh đã thần phục ngươi a.” Lúc này, Vương lang tộc tộc trưởng mới ngẩng đầu, dùng ngữ khí khẳng định hỏi Tà Băng.
Tà Băng thu hồi uy áp, gật đầu cười: “Đúng vậy, bích thanh nói chỉ cần có thể cứu Vương Lang nhất tộc các ngươi, như vậy đem toàn tộc thần phục ta.”
Tà Băng không phải người tốt lành gì, lại càng không phải là người cao thượng, nàng nhất định cứu Vương lang tộc, chính là vừa ý sự kiên trì của bọn hắn,sự bất khuất của bọn hắn,sự đoàn kết của bọn hắn, đồng thời Tà Băng cũng không phải đại ác nhân, cứu bọn họ cũng là từ tận đáy lòng không muốn chứng kiến một hảo chủng tộc bị diệt vong, về sau nếu bọn hắn không muốn thần phục, Tà Băng cũng sẽ không ép bách.
“Nếu ngươi có thể thành công cứu Vương Lang nhất tộc chúng ta, như vậy từ nay về sau ngài chính là chủ nhân của Vương lang tộc.” Vương lang tộc tộc trưởng bấu chặc mặt đất, móng tay đã lãm sâu vào trong đất, hai mắt nhắm chặt,ngữ khí run rẩy lại kiên định nói ra những lời này, không có người biết rằng thời điểm Vương lang tộc tộc trưởng ra quyết định này đáy lòng kịch liệt giãy giụa.
“Cái gì? Phụ thân, ngài thật sự…” Cao lớn màu vàng Vương Lang lời còn chưa nói hết, đã bị Vương lang tộc tộc trưởng quát.
“Câm miệng!” sau khi Vương lang tộc tộc trưởng lớn tiếng nói ra những lời này, chứng kiến màu vàng Vương Lang ngoan ngoãn câm miệng, lại đứng thẳng người lên đối với tộc nhân của mình nói ra: “Nếu là nhân loại trước mắt có thể giúp cho tộc ta thoát ly hiểm cảnh, như vậy nàng chính là chủ nhân của Vương lang tộc chúng ta! Bất luận người nào phản đối, gϊếŧ không tha!”
Bất luận người nào phản đối, gϊếŧ không tha! Đủ uy nghiêm! Đủ khí phách! Vương lang tộc tộc trưởng, quả nhiên không giống bình thường!
Vốn là những người trong tộc còn muốn nói gì nhưng nghe được lời tộc trưởng vừa nói…, cũng đều im lặng, sống hay chết? Là diệt tộc là sinh tồn? Là muốn tôn nghiêm hay là muốn tánh mạng?
Thần phục nhân loại cường đại, cũng không được cho là sỉ nhục tôn nghiêm của Vương lang tộc bọn hắn, nếu Tà Băng thật sự có thể cứu Vương Lang nhất tộc bọn hắn, như vậy cái nhân loại này cũng đáng để cho bọn họ thần phục, cho nên, bọn hắn im lặng đáp ứng tộc trưởng .
Khóe miệng Tà Băn câu dẫn ra, Vương lang tộc,một chủng tộc Hồn Thú thông minh! Nếu là thu phục được bọn hắn, Tà Băng tin tưởng sự an toàn của người nhà và bằng hữu nàng sẽ được đảm bảo tốt.
Mắt Tà Băng mắt nhìn những xiềng xích thô to trên người thành viên của Vương lang tộc, trực tiếp phi thân lên trước,người trong Vương lang tộc chỉ thấy một thân ảnh màu trắng nhoáng một cái,những xiềng xích mà bọn hắn dùng hết toàn lực cũng không mở ra được nhoáng một cái liền được mở ra rồi, nhìn thiếu nữ lung linh trước mặt, Vương lang tộc mọi người đại khái đã đoán chừng được thực lực của thiếu nữ, nhưng bọn hắn không biết được,thực lực của Tà Băng so với bọn hắn đoán chừng còn cao hơn rất nhiều.
“Còn có những thành viên đang bị nhốt ở chỗ khác phải không?” Tà Băng nhìn phía trước chỉ có khoảng chừng 300 đầu Vương Lang, không khỏi có chút nghi hoặc,thành viên Vương lang tộc như thế nào lại ít như vậy? trong mắt Tà Băng hoặc là tư duy của người bình thường tư duy đều sẽ cảm giác được lang tộc là một quần thể sinh hoạt có rất nhiều thành viên hơn hẳn các chủng tộc khác.
“đại khái còn 500 tộc nhân đang bị giam ở một địa phương khác.” Vương lang tộc tộc trưởng sau khi nghe được lời Tà Băng vừa nói, đáy mắt có chút bi thảm nói.
300, 500, vốn là mấy chục vạn cường đại Vương Lang nhất tộc, lúc này vậy mà chỉ còn lại có 800 cái tộc nhân, rất buồn cười không phải sao? Tỉ lệ như vậy, Vương lang tộc tộc trưởng hắn còn mặt mũi nào đối diện với tổ tiên Vương lang? Phải chăng đúng như hắn nói, Vương lang tộc vốn là không có thể tồn tại?
“Ở nơi nào?” Còn có 500 cái, Tà Băng quả thật không tưởng tượng được chỉ còn có 500 cái tộc nhân,Hồn Thú chi lĩnh – mạnh được yếu thua, chờ đợi Vương lang tộc chỉ có một con đường,chính là diệt tộc! Vương Lang nhất tộc từ nay về sau tại Áo Tạp Tư đại lục biến mất!
“Chúng ta cũng không biết, lúc ấy đã bị trực tiếp tách ra.” Vương lang tộc Thiếu chủ thì ra là bích thanh ca ca mở miệng nói ra.
Nghe được lời hắn nói, Tà Băng nhíu mày, nhìn về phía các Vương Lang chung quanh,gọi Tiểu Tử trong ngọc giới, áo tím tóc tím Tiểu Tử vừa xuất hiện liền cao hứng chạy quanh người Tà Băng, hoàn toàn không có chú ý tới tình huống chung quanh.
“Tỷ tỷ, ngươi rốt cục đã để cho Tiểu Tử ra ngoài a, Tiểu Tử rất nhớ tỷ tỷ ah.” Tiểu Tử vừa đi ra liền ôm Tà Băng khóc lóc kể lể,nhưng đáy mắt to tròn màu tím lại tràn đầy hưng phấn, tỷ tỷ cuối cùng lại để cho hắn đi ra ngoài chơi.
“tiểu Tử, cũng không phải là cho ngươi đi ra để chơi , giúp tỷ tỷ bảo vệ tốt bọn hắn, tỷ tỷ muốn đi cứu những đồng bọn khác của bọn họ.” Tà Băng tiến lên vuốt đầu Tiểu Tử vừa cười vừa nói, Tà Băng đối với đệ đệ đáng yêu hay ỷ lại của mình, không có chút nóng giận.
Tiểu Tử nghe được lời Tà Băng nói mới bắt đầu chú ý cảnh sắc chung quanh, nhìn xong thoáng một phát mặt liền đỏ lên,tại trước mặt nhiều người hắn lại làm nũng với tỷ tỷ như vậy, không khỏi có chút xấu hổ nhìn tỷ tỷ của mình, sau đó lại vỗ bộ ngực của mình nói ra: “Tỷ tỷ yên tâm đi, hiện tại Tiểu Tử rất mạnh nha!”
Tà Băng cười cười vỗ vỗ đầu tiểu tử, trực tiếp phi thân đi ra sơn động.
Ngay thời điểm tiểu Tử vừa đi ra,thành viên Vương lang tộc cũng đã ngây dại, trước mặt chẳng lẽ là Tử Kim Cự Long? Hay vẫn là Siêu Thần Thú Tử Kim Cự Long? Hơn nữa còn là ở vào thời kỳ đang trưởng thành Tử Kim Cự Long! Con mắt bọn hắn thật muốn rớt ra a? Thế nhưng sự thật chứng minh tiểu Tử đích thật là một trong tứ đại bá chủ của Hồn Thú chi lĩnh – Tử Kim Cự Long nhất tộc đấy!
Lúc này Tà Băng đã đi ra khỏi sơn động, đem thần niệm khuếch đại, bắt đầu tìm kiếm những thành viên khác của Vương lang tộc, thần niệm không ngừng mở rộng, tuy nhiên lại không có một chút dấu vết, liền một tia khí tức của Vương lang tộc khí tức cũng tìm không thấy, Tà Băng không khỏi nhíu mày, bất đắc dĩ tiếp tục dùng chính mình thần niệm quét ra.
Rốt cục, tại thời điểm Tà Băng không ngừng dùng thần niệm quét lại lần nữa, Tà Băng phát hiện một tia khí tức của Vương lang tộc, vội vàng đuổi theo đạo khí tức này, nhìn những cây ăn thịt hoa ăn thị ở trước mặt đang rục rịch, Tà Băng cầm ra hắc loan nguyệt đao, trực tiếp phi thân một đường bổ tới, khá tốt là những cây ăn thịt người sẽ không đổ máu, bằng không thì Tà Băng chính là tuyệt đối gϊếŧ ra một con đường máu dài.
Rốt cục đến nơi khí tức tồn tại, nhìn chung quanh, Tà Băng không khỏi lại nhíu mày, dĩ nhiên là một bộ lông Vương Lang? trên đầu nổi lên ba đường hắc tuyến,muốn chỉnh người cũng không cần như vậy a? Tà Băng ngược lại là không tin, nơi này đã có bộ lông của Vương Lang, như vậy có lẽ chứng minh nơi này có sự tồn tại của Vương lang tộc!
Tiếp tục triển khai thần niệm bắt đầu quét, lần này phạm vi đã nhỏ hơn nhiều rồi, bất quá sau mấy giây, Tà Băng đã hiểu rõ khóe môi cong lên, nàng vẫn cho là sẽ là một cái sơn động khác, khiến cho nàng không để ý đến một địa phương có khả năng khác, cái kia chính là động giả cây ăn thịt người! động giả cây ăn thịt người cùng cây ăn thịt người có điểm bất đồng duy nhất chính là giả cây ăn thịt người không ăn người, có thể giấu người, mà cây ăn thịt người lại là hoàn toàn là ăn thịt người.
Tà Băng cười cười nhìn về phía gần trong gang tấc giả cây ăn thịt người thật lớn, nhìn thấy nó cùng cây ăn thịt người hoàn toàn giống nhau là lá cây miệng lớn, Tà Băng không có một tia do dự trực tiếp nhảy vào trong miệng nó.
Nhảy vào hốc cây Tà Băng, trực tiếp mở ra đôi mắt Thất Thải của mình, nhìn thấy thân cây đen kịt chung quanh, Tà Băng không khỏi có chút cảm thán Áo Tạp Tư đại lục thật là thần kỳ, thế kỷ hai mươi mốt mặc dù có dị năng, có võ cổ, nhưng lại chưa từng có những vật kỳ lạ quý hiếm cổ quái này, hốc cây giấu người? Ha ha.
Tà băng càng đi tới, thời gian dần qua khoảng đất trống càng lúc càng lớn, hốc cây ăn thịt người quả nhiên thần kỳ, vội vàng dùng thần niệm hướng phía Vương lang tộc quét đến,trạng thái 500 cái Vương lang này không được khá lắm ah, đen kịt một mảnh,thân ảnh Tà Băng màu trắng ngược lại là lộ ra thập phần đột ngột, cho nên rất dễ dàng đã bị Vương lang tộc phát hiện.
“Nhân loại?” Một thanh âm rơi vào tai Tà Băng,lúc này Tà Băng đã đứng ở trước người 500 cái Vương lang, nhìn Vương lang tộc đối diện.
“Đúng vậy, ta là nhân loại.” Tà Băng gật gật đầu trả lời. Tà Băng kỳ thật rất không rõ vì sao Hồn Thú chi lĩnh đều chán ghét nhân loại như vậy, theo lý thuyết, tại Áo Tạp Tư đại lục tuy hình thức nhân loại cùng Hồn Thú ở chung có chút không công bình, nhưng là xét về tổng thể mà nói có lẽ vẫn rất là hòa hài đó a…
“Ta là tới cứu các ngươi đấy.” Tà Băng chứng kiến bộ dáng Vương lang tộc nghi hoặc cùng cảnh giác, không khỏi mở miệng nói ra, nàng đến cứu người , nào có nhiều thời gian để nói nhảm như vậy.
“Cứu chúng ta? Nhân loại, ngươi đang nói đùa gì vậy?” Một thanh âm có chút tự giễu truyền đến, muốn một nhân loại đến cứu Vương Lang nhất tộc bọn họ? Ha ha…
“tộc trưởng cùng 300 đầu Vương Lang khác ta đã cứu, nếu các ngươi muốn ở chỗ này chờ chết, ta sẽ không để ý.” Tà Băng không để ý đến ngữ khí của bọn hắn, dù sao tự mình một nhân loại đến cứu bọn họ vốn là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
“Ngươi có mục đích gì?” Một đầu Vương Lang mở miệng hỏi.
Tà Băng nghe được lời Vương Lang vừanoi1, bất đắc dĩ nhéo nhéo mi tâm, trực tiếp mở miệng nói ra: “Có chuyện gì các ngươi tự hỏi tộc trưởng của mình.”
Nói xong Tà Băng trực tiếp động thủ tháo bỏ xiềng xích trên ngươi bọn chúng, không chờ bọn họ phản ứng liền phóng ra thất thải lĩnh vực của bản thân bao lấy 500 Thiên Lang,mang họ quay trở về sơn động giam giữ Vương Lang tộc.
Thời điểm Tà Băng trở lại sơn động, trực tiếp đem 500 đầu Vương lang phóng ra, không chờ bọn họ ôn chuyện, liền vội mở miệng nói ra: “Các ngươi hiện tại Hồn Lực bị khóa, tạm thời có lẽ khôi phục không được, hiện tại thời gian quan trọng hơn, bích thanh còn tại bên ngoài, cho nên trước tiên các ngươi tiến vào lĩnh vực của ta, ta mang các ngươi cùng đi ra.”
Tà Băng nói xong, không đợi bọn hắn đáp lời, trực tiếp tiến lên dùng thất thải lĩnh vực đem tất cả Vương lang đang có mặt bao phủ vào bên trong, chuẩn bị đi ra Hồn Thú chi lĩnh cấm địa, không nghĩ đến lúc này lại xuất hiện một đầu yêu dị ra tay ngăn cản Tà Băng.
“Địa bàn Thiên Lang tộc, còn chưa tới phiên một cái nhân loại nho nhỏ như thế giương oai!”
- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Tà Băng Ngạo Thiên
- Chương 93: Đủ uy nghiêm, đủ khí phách!