Vẫn còn đánh? Tà Băng nghe xong những lời này, không khỏi nghi hoặc liền trừng hai mắt, chẳng lẽ lại là hai người Tuyết Ảnh và Mạc? Nhớ rõ lần trước lúc Tà Băng rời đi chợt nghe Tuyết Ảnh nói muốn cùng Mạc đánh nhau.
“Mạc cùng ca của ta đã đánh ba ngày ba đêm rồi…” Tuyết Táp nghe được lời Tiểu Tử nói, nhìn lại ánh mắt nghi hoặc của Tà Băng, lắc đầu cười khổ nói. Tại thời điểm Tuyết Ảnh cùng Mạc ra khỏi ngọc giới liền đánh nhau, lúc bắt đầu mấy người Tuyết Táp còn có thể ở bên cạnh theo dõi, về sau hai người càng đánh càng ngang tay, tình hình chiến đấu kịch liệt được trực tiếp đánh bọn họ văng ra ngoài! Bây giờ kêu bọn họ vây xem, bọn họ tuyệt đối sẽ không đi!
Hai người này đánh nhau lực sát thương rất lớn a!
Tà Băng nghe được câu này, cười cười, đối với mấy người nói ra: “Ta đi xem, các ngươi có đi không?”
Tuyết táp cùng Yêu Hoa nghe được Tà Băng muốn đi, bọn hắn đương nhiên cũng muốn đi rồi, có Tà Băng ở đó, căn bản không cần lo lắng sẽ lại bị đánh bay, hơn nữa nói không chừng còn có thể xem một hồi trò hay phải không?
Tà Băng đi đến trước đón lấy thân ảnh của tiểu Tử, nhìn xem khuôn mặt đáng yêu vì lo lắng mà ửng hồng, không khỏi nhéo nhéo khuôn mặt trắng nõn của tiểu Tử, đối với tiểu Tử nói: “Chúng ta bây giờ sẽ đi xem hai người bọn hắn đánh thành bộ dáng gì rồi.”
Tiểu Tử hung hăng gật đầu, không kịp nói gì liền nắm tay Tà Băng đi về một hướng, mà Thiên Tài đi theo sau lưng tiểu Tử cũng đi theo mấy người, thực lực của Thiên Tài tuy cũng rất cường hãn, nhưng so với mấy người Tuyết Ảnh cùng Mạc thì chênh lệch không ít.
Mấy người Tà Băng đuổi tới nơi hai người đại chiến giờ, hai người bọn họ còn chiến đấu khó phân thắng bại! Chỗ Tà Băng đứng thật xa cũng cảm giác được áp lực cực lớn! Đây là uy áp của tuyệt đại cường giả! Ít nhất đối với Tà Băng mà nói, là lần đầu tiên được xem thực lực cường hãn cùa Mạc và Tuyết Ảnh!
Lúc này Mạc cùng Tuyết Ảnh đã sử xuất kỹ năng mạnh nhất của mình, nhưng vẫn như cũ phân không phân thắng bại! Hai người thống nhất không sử dụng hồn kỹ cùng Hồn Lực! Hai người bọn hắn liền cận chiến! Tà Băng đã từng có kinh nghiệm cận chiến cùng Tuyết Ảnh, tự nhận là đã rất hiểu rõ thực lực cận chiến của Tuyết Ảnh, lại không nghĩ đến , Tuyết Ảnh không có sử dụng hết toàn lực khi cùng nàng đối chiến! Bởi vì nhìn xem chiêu thức cận chiến của Tuyết Ảnh phối hợp với hồn lực cường hãn, căn bản Tà Băng không có thể ngăn cản được!
Tuyết Ảnh thật sự rất cường! Người nam nhân này từ mười năm trước xuất hiện trong cuộc sống của Tà Băng, dường như vẫn luôn là cường hãn vô cùng đấy! Đến bây giờ mới nhìn thấy một người có thể sóng vai cùng Mạc!
Lại nói đến Mạc lúc này, cái tuyệt mỹ nam tử mực y mực phát (y phục đen tóc đen..), có được thực lực không hề chênh lệch với Tuyết Ảnh, trận đấu hồn kỹ của hai người nàng không có chứng kiến, nhưng là chỉ nhìn cách cận chiến đơn thuần lúc này của Mạc thì không phải người bình thường có thể làm được! Coi như là những cái chiêu thức cận chiến xảo trá biến ảo kỳ diệu của Tà Băng tại thế kỷ hai mươi mốt, nếu không phải phối hợp với Hồn Lực cường đại, thì lúc này Tà Băng tuyệt đối không phải đối thủ của hai người!
Cận chiến, Hồn Lực! hai cái kỹ năng này, Tà Băng dường như chưa từng có khái niệm đem cả hai kết hợp, sử dụng Hồn Lực liền phối hợp hồn kỹ, lúc sử dụng cận chiến Tà Băng chưa từng nghĩ tới đem Hồn Lực phối hợp! Mà bây giờ, nếu là đem chiêu thức tại thế kỷ hai mươi mốt vốn là xảo trá vô cùng phối hợp cùng Hồn Lực mà nói, thì mọi chuyện sẽ như thế nào?
Tà Băng không hề nhìn hai người đố diện, nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng hiện ra thủ pháp chiến đấu sử dụng chiêu thức cận chiến kết hợp với hồn lực của hai người! Chậm rãi tại chung quanh Tà Băng tạo thành một tầng bảo hộ Thất Thải sáng bóng,tiểu Tử chứng kiến tỷ tỷ nhắm mắt lại trên người còn bao vây lấy một tầng Thất Thải sáng bóng, không khỏi nghi hoặc muốn mở miệng hỏi tỷ tỷ.
Mà tiểu Tử còn chưa kịp mở miệng, đã bị Tuyết Ảnh và Mạc vội vàng chạy đến mỗi người kéo một cánh tay ngăn lại, tiểu Tử nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hai người.
“Băng nhi nàng đang cảm ngộ, tin tưởng sau lần cảm ngộ này, nàng sẽ rất nhanh đột phá bình chướng.” Tuyết Ảnh nhìn Tà Băng,đáy mắt xuất hiện một tia cao hứng, Băng nhi chính là như vậy, tùy chỗ cảm ngộ, tin tưởng lần này nàng có thể đột phá bình chướng.
“Băng nhi rất là thông minh.” Mạc nhìn về phía Tà Băng, nét cao hứng trên mặt cũng là vì Tà Băng.
Mà tuyết táp cùng Yêu Hoa mấy người sau lưng nghe được Tà Băng đang cảm ngộ, không khỏi đối với Tà Băng bội phục càng nhiều,tuy thực lực của Tà Băng ở trong bọn hắn là cái kém cỏi nhất, nhưng là không người nào dám phủ nhận,về sau Tà Băng tuyệt đối sẽ là một vị cường giả siêu việt hơn bất luận kẻ nào!
Thiên phú của nàng, nàng bất khuất, cố gắng của nàng, bọn hắn tất cả đều nhìn ở trong mắt…
Trong đôi mắt Thiên Tài càng hiểu rõ, cái Thất Thải sáng bóng này càng khiến cho hắn càng xác định thân phận của Tà Băng, bởi vì thân phận của nàng, hắn càng phải ở bên cạnh của nàng, vì báo ân, vì bảo hộ tiểu Tử- người giống như đệ đệ cùa hắn! Đường đi sau này của Tà Băng còn rất dài, còn có thể có rất nhiều khó khăn,tất nhiên hắn sẽ góp một phần của sức lực của mình!
Nhưng mà lúc này cũng chỉ có Mạc chú ý tới ánh mắt kiên định của Thiên Tài, Mạc cũng ở một nơi bí mật gần đó nhẹ gật đầu,Thiên Tài người này sau khi biết thân phận của Tà Băng có thể kiên định tiếp tục ở lại bên cạnh Tà Băng,bất luận mục đích của hắn là gì,hắn cũng đáng giá được bọn họ tôn kính, đáng giá để trở thành đồng bọn của bọn họ!
Hiện tại Thiên Tài, mới được Mạc thật lòng tiếp nhận. Muốn được mộ người thật lòng tin tưởng rất khó,nhưng cũng thật dễ dàng,chỉ cần một ánh mắt cũng đủ!
Lúc này Tà Băng đang lâm vào một trạng thái kỳ dị,những trong đầu vốn là chiêu thức đã biến mất không thấy gì nữa, mà chuyển biến thành chính là một mảnh Thất Thải đại dương mênh mông, Tà Băng lúc này thể xác và tinh thần đều là một mảnh bình tĩnh, Tà Băng đã khoanh chân ngồi xuống, chung quanh phát ra khí tức bình tịnh lại khiến cho Tuyết Ảnh, Mạc mấy người đều cảm thấy sảng khoái, không khỏi cũng khoanh chân ngồi ở bên người Tà Băng.
Hiện tại trong đầu và nội tâm Tà Băng đều là một mảnh trống không, Tà Băng cũng không biết mình lâm vào trạng thái như thế nào, nhưng nàng biết trạng thái này đối với mìnhcó lợi chứ không có hại,dùng tâm cảm thụ cái Thất thải đại dương mênh mông hư vô này.
Tại thời điểm Tà Băng đang dùng tâm cảm thụ chợt phát hiện trong cơ thể mình có một hạt châu Thất Thải, hơn nữa lúc này hạt châu Thất Thải dường như chưa tạo thành hình dáng gì, chỉ là một hình dáng mờ ảo, Tà Băng nhíu mày, cái hạt châu là vật gì a?
Tuy là xuất hiện bên trong thân thể của mình, Tà Băng lại cảm thấy cái hạt châu này căn bản không nghe ý niệm của mình! Nói cách khác, nó ở trong thân thể của mình, giống như là một quả boom, Tà Băng tất nhiên là không muốn có sự tình mà mình không thể nắm giữ, nhưng hiện tại cái hạt châu này lại thật sự làm khó Tà Băng.
Không nghĩ ra cách gì thì Tà băng liền không suy nghĩ nữa, cái hạt châu này,cho dù không nghe mình sai sử, nhưng Tà Băng cũng không có cảm giác được ác ý của nó,bây giờ bí mật trên người nàng càng lúc càng nhiều, mà thôi, nàng tin tưởng một ngày nào đó những bí mật này đều được giải đáp!
Mạc và Thiên Tài,có lẽ đều biết sự tình trước kia của nàng, nhưng Tà Băng không có mở miệng hỏi,Mạc cùng Thiên Tài cũng không mở miệng nói gì, Tà Băng cũng không phải là không muốn biết rõ, mà là có khi thực lực của chính mình còn không có rất mạnh thì biết rõ sự tình đối với chính mình hoàn toàn không có có chỗ tốt gì, còn không bằng hiện tại an tâm tu luyện thì tốt hơn.
Đợi nàng cường đại , đợi thời điểm nàng cường đại đến không ai có thể đả bại nàng, thì các bí ẩn lập tức sẽ được cởi bỏ! Hiện tại, muốn cố gắng tu luyện để bản thân càng thêm cường đại! Hai tay Tà Băng đặt ở trên đầu gối không khỏi gắt gao nắm lại.
“Oanh!” Nhưng vào lúc này, Hồn Lực hùng hậu tàn thân dồn về tầng bình chướng kia hung hăng đạp vào,lập tức phá vỡ trở ngại thật lâu rồi chưa vượt qua được!! Năm cái Hồn Hoàn màu xanh lóng lánh xuất hiện trên người Tà Băng, thành công đột phá tứ giai Hồn Tôn trở thành ngũ giai Hồn Tôn!
Nhắm mắt lại Tà Băng cảm nhận được Hồn Lực đang chảy khắp cơ thể mình,lông mày lúc nãy nhíu lại giờ cũng đã giãn ra,bắt đầu củng cố lại hồn lực của mình, tứ giai hồn tôn đột phá lên ngũ giai hồn tôn là một bước ngoặt lớn,có rất nhiều người cả đời cũng không thể vượt qua bước này,Tà Băng do có thiên phú nên cũng chỉ dùng một tháng đã đột phá được!
Tà Băng nhẹ nhàng mở ra đôi mắt lưu ly, trên người hào quang bảy màu cũng biến mất không thấy gì nữa, ngũ giai Hồn Tôn cùng tứ giai Hồn Tôn thực lực quả nhiên là khác nhau rất lớn! Tà Băng cảm giác Hồn Lực sau khi áp súc thì nồng hậu dày đặc không chỉ một lần! Nhìn mọi người đang xếp bằng, nhắm hai mắt ngồi trước mặt,khóe mắt Tà Băng lộ ra một tia ôn nhu vui vẻ.
Cũng không có quấy rầy mấy người đang trong trạng thái bình thản, Tà Băng đứng dậy đi tới cái hồ mà nàng thích nhất, ngồi dưới tàng cây, nhìn bạch liên(sen trắng) trong hồ, suy nghĩ không khỏi nghĩ tới Hoa Thần Dật, Mộc Vũ, Tử Hiên, còn có Lăng Tiêu, Tà Vụ bọn hắn hiện tại không biết đang làm những gì?
Tà Băng hiện tại đương nhiên sẽ không biết Hoa Thần Dật đã đi vào Bạch Vụ Sâm, Hồn Thú chi lĩnh là một chỗ nguy hiểm,hắn nhất định phải đi vào bảo hộ Băng nhi! Hoa Thần Dật nghe nói chuyện tình xảy ra với Băng nhi trên sân thi đấu sau khi mình rời đi,lòng của hắn đau đớn giống như đao đâm vào, lúc ấy Băng nhi sẽ có bao nhiêu khổ sở bao nhiêu bi thương? Vì cái gì gia tộc của hắn hết lần này tới lần khác gặp chuyện không may ngay lúc đó? Vì cái gì Băng nhi mỗi lần có việc hắn đều không ở tại bên người nàng?
Hoa Thần Dật thật hận, hận chính mình sanh ra ở một cái gia tộc khổng lồ, hận chính mình là thiếu chủ của cái gia tộc cự phách này, hận hắn luôn không thể ở tại bên người Tà Băng,thủ hộ nàng,trợ giúp nàng,thương yêu nàng! Băng nhi, chờ sau khi ta tìm được ngươi,sẽ không bao giờ nữa rời đi ngươi,sẽ không bao giờ nữa!
Đông Phương Mộc Vũ cũng hướng về Bạch vụ sâm mà đi, nghe nói chuyện đã xảy ra với Băng nhi, nghe nói Băng nhi đi Hồn Tôn chi lĩnh, hắn đã sắp nổi điên rồi! Hắn biết rõ Băng nhi rất cường hãn, bất luận là thế kỷ hai mươi mốt hay là Áo Tạp Tư đại lục, Băng nhi vẫn luôn là Vương giả, nhưng là trong lòng của hắn vẫn ngăn không được lo lắng!
Tử hiên, Lăng Tiêu, Tà Vụ thì tại bất đồng địa phương nhưng lại làm cùng một chuyện, ngồi ở nóc phòng nhìn sao trên trời, dường như chứng kiến ánh sao trên bầu trời, có thể chứng kiến con mắt đen láy sáng ngời của Tà Băng.
“Băng nhi, chúc mừng đột phá!” Tuyết Ảnh sau khi tỉnh lại liền đi tới bên người Tà Băng,đôi mắt chứa đầy ý cười nhìn về phía Tà Băng.
“Oa! Tà Băng, ngươi quả thực chính là một vị thần nha!” Tà Băng vẫn chưa trả lời Tuyết Ảnh, một đạo thanh âm hưng phấn truyền đến hai người.