Tà Băng không thể tin được khi nhìn tấm vải đỏ nhấc lên là một cái hộp màu đen, dĩ nhiên là nó, Tà Băng ra sức ngăn chận nội tâm hưng phấn pha chút kích động cùng nghi hoặc của mình, một lần nữa quay người đối với Lăng Tiêu bên cạnh nói ra: “Phải lấy bằng được cái vật này cho ta!”
Lăng Tiêu cùng Tà Vụ chứng kiến phản ứng của Tà Băng cũng đã chuẩn bị xong bảng giá, bọn hắn chưa bao giờ chứng kiến một vật phẩm lại có thể làm Tà Băng giật mình cùng để ý đến như thế, tự nhiên sẽ hiểu rõ phải giúp Tà Băng lấy bằng được vật phẩm này!
Hiện tại tâm tư của Tà Băng đều tập trung ở cái hộp màu đen kia, đó là một bí mật mà kiếp trước nàng không thể cởi bỏ được, mỗi lần nàng gặp điều gì có nguy hiểm đến tánh mạng, đều không biết vì sao khi tỉnh lại đều ở một nơi bình an kế bên cái cái hộp này, kiếp trước nàng dù dùng mọi cách cũng không thể đem bí mật của cái hộp cái này lôi ra được, mà ngay cả mở cái hộp ra nàng đều không có làm được!
Vốn tưởng rằng kiếp nầy sẽ không gặp lại cái hộp này, không nghĩ tới lần đấu giá này lại xuất hiện, ngươi đã lần nữa đi đến bên cạnh của ta, bất luận ngươi là ai, đến tột cùng có bí mật gì, ta nhất định sẽ một tầng một tầng mà vạch trần cái khăn che mặt thần bí của ngươi!
Lúc này thì đã bắt đầu cạnh tranh rồi, Lăng Tiêu cũng không có sốt ruột ra giá, mà là đợi những người khác, đúng lúc này, một âm thanh vang lên.
“500 tử kim tệ!” Trong đại sảnh một âm thanh của nam tử vang lên, ánh mắt của Tà Băng nhìn nam tử kia không nói gì, cái hộp này đối với Tà Băng mà nói đích thật là vô giá, cái hộp đã một vài lần cứu vãn tánh mạng của mình, đây là vật không thể dùng tiền mà cân nhắc đấy.
“Một ngàn tử kim tệ!” âm thanh của nữ tử mua được Dạ Minh Châu lần nữa vang lên.
“5000!” Trên lầu hai một âm thanh của nam tử trung niên truyền ra.
“Một vạn!” Giá tiền vô cùng nhanh được tăng lên gấp đôi, có lẽ bọn hắn cũng không biết cái hộp đen trước mặt là cái vật gì, nhưng là đã được Giám định sư xem xét kĩ lưỡng là có một bí mật gì đó!
Lúc này, Tà Băng đối với Lăng Tiêu nhẹ gật đầu, ý bảo hắn bắt đầu hô giá, Lăng Tiêu chứng kiến Tà Băng đối với hắn như vậy, hướng phía cái nút của ghế lô đập giá điểm một cái , âm thanh đã truyền ra: “Mười vạn tử kim tệ!”
Nghe được căn phòng ở tầng năm báo giá, người ở chỗ này đều kinh ngạc, Ngọc Mãn Lâu đấu giá hội rất nhiều, nhưng chưa từng có nhìn thấy qua năm tầng tiếp đãi khách qua đường, mà ngay cả hoàng thất cùng mấy đại gia tộc bất qua cũng chỉ được an bài ở lầu bốn mà thôi!
Năm tầng, đây là lần đầu tiên xuất hiện khách nhân! Bên trong đến tột cùng là người nào? Mà người này chẳng lẽ không phải tới mua Trúc Cơ Đan hay sao? Vậy mà bỏ ra mười vạn tử kim tệ đi mua một cái hộp không biết là cái gì?
Mấy người ra giá lúc trước, lúc này âm thanh cũng đã không thấy rồi, bất luận tầng năm đến tột cùng là người nào, cũng không phải bọn hắn có thể chiêu chọc nổi đấy!
Lại có một âm thanh nam tử truyền ra, hơn nữa là theo một cái gian phòng ở lầu bốn phát ra : “Hai mươi vạn tử kim tệ!”
“50 vạn!” Lăng Tiêu châm chọc cười cười, muốn cùng ta cạnh tranh đồ vật dành tặng cho Tà Băng sao ?
Tà Băng mắt nhìn căn phòng ở lầu bốn, hỏi: “Người ra giá lúc nảy là ai?”
“Là gia tộc Nam Phong.” Âm thanh của Tà Vụ một chút cũng không có ôn nhu nói ra.
Tà Băng nhẹ gật đầu, không có nói chuyện, là gia tộc Nam Phong Hiên?
“60 vạn!” gia tộc Nam Phong tiếp tục tăng giá!
“Một trăm vạn!” âm thanh của Lăng Tiêu đã có chút lạnh như băng rồi, lại dám cùng mình tranh giành?
Nghe được Lăng Tiêu báo giá, lúc này không còn có âm thanh nào, lúc này hai cái lão giả cùng một thanh niên của Nam Phong gia tộc sắc mặt là rất khó coi rồi, thanh niên là mặt mũi tràn đầy không cam lòng, hai cái lão giả sắc mặt cũng không nên xem, cái người ở tầng năm này đến tột cùng là ai, vậy mà không để mặt mũi cho Nam Phong gia bọn hắn!
“Phòng số 1 ở Năm tầng ra giá một trăm vạn, còn có ai muốn ra giá cao hơn? Như vậy, một trăm vạn lần một, một trăm vạn lần hai, một trăm vạn lần ba! Hiện tại cái vật vô danh này là vật của khách nhân ở phòng số 1 tầng năm! Chờ một chút sẽ đem nó đưa qua!” Theo một âm hưởng của tiếng chùy vang lên, việc đấu giá cái hộp cũng chấm dứt!
Ngay tại lúc này, trên đài một trận đèn “Xôn xao” thoáng một phát toàn bộ sáng, thấy vậy nữ tử khẽ cười nói: “Tin tưởng mọi người hôm nay tới đây, cũng là vì vật phẩm —— Trúc Cơ Đan này mà đến! Mọi người có lẽ đã hiểu được tác dụng của Trúc Cơ Đan, hoàn toàn chính xác, nó có thể cho một người không thể tu luyện Hồn Lực lập tức biến thành thiên tài! Hiện tại chính là đan dược nghịch thiên_Trúc Cơ Đan xuất hiện!”
Người chủ trì vừa mới dứt lời, hai lão giả đã đi đến trên đài, theo trong không gian giới chỉ lấy ra một cái bình nhỏ, năm cái bình lớn đặt ở trên mặt bàn.
“Hiện tại mọi người nhìn được chính là Trúc Cơ Đan, mỗi một bình nhỏ là hai mươi khỏa Trúc Cơ Đan, bình lớn là 50 khỏa, bình nhỏ giá quy định một trăm triệu tử kim tệ! Bình lớn giá quy định từ 200 triệu tử kim tệ! Hiện tại chúng ta bắt đầu đấu giá cái bình nhỏ duy nhất này, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1000 vạn tử kim tệ!” Người chủ trì giới thiệu phương thức đấu giá của Trúc Cơ Đan, liền bắt đầu trận đấu giá tranh đoạt điên cuồng này!
“Một trăm triệu một ngàn!” Tất cả mọi người đang nhìn đến Trúc Cơ Đan trong nháy mắt liền tựu bộc phát , sự biến hóa của quý tộc ban 6 đã nổi tiếng khắp đế đô, bọn hắn tất cả đều nhìn rõ ở trong mắt, cái đan dược này, đối với bọn họ mà nói quả thực quá nghịch thiên!
“Một trăm triệu 5000!”
“200 triệu!”
“Ba trăm triệu!”
Theo giá tiền càng ngày càng cao, đèn ở lầu hai, lầu ba đều lục tục thay phiên nhau mà ngo ngoe sáng, nhưng mà lầu bốn lại như cũ không có động tĩnh!
“1 tỷ!” Rất nhanh giá tiền đã là trên trời rồi 1 tỷ tử kim tệ, trời ơi thật là quá dọa người rồi!
Đúng lúc này, đèn của lầu bốn lập tức sáng lên, có chút âm thanh già nua truyền ra: “Hai tỷ!”
Giá tiền tăng lên gấp đôi, xem ra cái lão giả lầu bốn này là tình thế bắt buộc! Mà giá tiền ra tại là hai tỷ tử kim tệ, người hô giá cạnh tranh cũng giảm bớt đi, càng có không ít người hướng phía nhà mình mà chạy về, bọn hắn nhất định phải về nhà lấy tiền, không có người nào nghĩ đến giá cả của Trúc Cơ Đan lại cao như thế!
“Hai tỷ 500triệu!” Một cái đèn ở phòng khác của lầu bốn cũng sáng lên, một âm thanh của nam tử có chút uy nghiêm truyền ra.
Tà Băng nghi hoặc nhìn về phía Lăng Tiêu, Lăng Tiêu mở miệng nói ra: “Đó chính là đế quốc bệ hạ, Tử Đế!”
Tà Băng nhẹ gật đầu, nguyên lai là đế quốc bệ hạ ah, cái Tử Đế này, Tà Băng đối với hắn ấn tượng vẫn là rất không tồi, tuy nhiên chưa từng gặp mặt, nhưng là mạng lưới tình báo của nàng cũng cho nàng biết cái Tử Đế này là một cái người uy nghiêm khí phách vô cùng! Nghĩ đến cái bệ hạ này cũng biết sự tình của hoàng hậu cùng con gái của hắn, đến bây giờ cũng không thấy hắn tỏ bất kì cái thái độ gì.
Người ở lầu bốn vốn chuẩn bị ra giá, nghe được âm thanh của Tử Đế, cũng buông tha cho việc tiếp tục tăng giá, dù sao nơi này là đế đô, là thiên hạ của hắn, nhưng là lần sau, bọn hắn sẽ không nhượng bộ rồi!
Cứ như vậy, bình Trúc Cơ Đan thứ nhất bị đế quốc bệ hạ Tử Đế dùng hai tỷ 500 triệu tử kim tệ mà mua, đúng là cái giá trên trời ah!
Cạnh tranh kế tiếp cảu Trúc Cơ Đan càng là lợi hại, giá để mua là ba mươi tỷ, ba mươi tỷ 600 triệu, bốn mươi tỷ, năm mươi tỷ, sáu mươi tỷ, vân…vân,! Mà một cái phòng ở lầu bốn thủy chung không có mở miệng, tựa hồ là chờ đợi một lọ đấu giá cuối cùng ah!
“Lăng Tiêu, cầm 100 khỏa Trúc Cơ Đan đưa cho gia tộc Đông Phương tại căn phòng ở lầu bốn.” Tà Băng quét mắt trên lầu bốn, liền đối với Lăng Tiêu nói ra.
Lăng Tiêu mặc dù có chút nghi hoặc, lại cũng không nói gì, nhẹ gật đầu, liền đi ra khỏi phòng, tự mình cầm 100 khỏa Trúc Cơ Đan hướng gia tộc Đông Phương ở lầu bốn đi đến.
Lăng Tiêu gõ cửa, đạt được sự đáp lại của bên trong, đẩy cửa ra, đi vào. Người ở bên trong không nhiều lắm, chỉ có hai vị lão giả cùng một thiếu niên, ba người chứng kiến Lăng Tiêu đi vào đều có chút nghi hoặc, bọn hắn có lẽ không biết người này ah!
“Xin hỏi, ngươi có phải..” Hai vị lão giả cũng không có mở miệng, vị thiếu niên kia, lúc này đứng người lên cười, đối với Lăng Tiêu hỏi.
“Chủ thượng của ta kêu ta đem nó đưa cho các ngươi.” lúc này mặt của Lăng Tiêu là không biểu tình gì có thể đem đi so sánh cùng với Tà Vụ, đem một trăm viên Trúc Cơ Đan ở trong bình đem ra đặt ở trên mặt bàn.
“Đây là…” Trong đó một vị lão giả tựa hồ đã tưởng tượng được cái đồ vật bên trong bình, có chút không thể tin mà hỏi.
“Bên trong là 100 khỏa Trúc Cơ Đan.” Lăng Tiêu tiếp nhận lời nói của lão giả…, gọn gàng dứt khoát nói.
“Cái gì? !” Một vị lão giả khác nghe được lời nói khí phách của Lăng Tiêu…, nội tâm rốt cuộc muốn cũng không thể bình tĩnh được, 100 viên Trúc Cơ Đan? Đưa cho bọn họ? Chủ thượng của nam tử này…rốt cuộc là ai ah.
“100 viên Trúc Cơ Đan?” Thiếu niên kia như là nghe không rõ vậy, vuốt vuốt cái lỗ tai đối với Lăng Tiêu hỏi.
“Đúng, 100 viên Trúc Cơ Đan, các ngươi nên cất kỹ, ta phải đi về trước rồi.” Lăng Tiêu sau khi nói xong, liền chuẩn bị quay người rời đi.
“Đợi một chút, người trẻ tuổi, có thể nói cho lão phu biết chủ thượng của ngươi là ai hay không? Vì sao phải tặng gia tộc Đông Phương của ta?” Lão giả đối với Lăng Tiêu hỏi.
“Có thể một lần xuất ra 100 viên Trúc Cơ Đan tặng ngươi thì còn ai vào đây? Về phần vì sao phải tặng cho gia tộc Đông Phương của ngươi, ta cũng không rõ.” Lăng Tiêu nói xong câu đó đã trực tiếp đi ra khỏi phòng của gia tộc Đông Phương.
Ba người của gia tộc Đông Phương có chút không thể tiếp nhận nhìn cái bảo bối đang ở trước mặt bọn họ, mà còn 100 viên!
“Là nàng, là Mặc Trần, chủ thượng của bọn hắn chính là Mặc Trần, lão sư của quý tộc ban 6!” Thiếu niên kia vỗ đầu một cái, đối với hai vị lão giả lớn tiếng nói.
“Là nàng? Thì ra là Quân gia tiểu công chúa, Quân Tà Băng? ” Trong đó một vị lão giả cũng biết cái Trúc Cơ Đan này là do Quân gia tiểu công chúa_Quân Tà Băng, chỉ là nghi hoặc vì sao phải đưa bọn hắn?
Một vị lão giả khác thì ra là gia chủ của gia tộc Đông Phương, là gia gia của Phương Đông Mộc Vũ_Phương Đông Phong! Phương Đông Phong cầm lấy Trúc Cơ Đan, nhàn nhạt mở miệng nói ra: “Các ngươi đã quên thời điểm ở trận đấu, của Vũ nhi cùng nàng sao? Ta nghĩ nguyên nhân của nàng chính là Vũ nhi a.”
Phương Đông Phong nghĩ đến cháu của mình Phương Đông Mộc Vũ, trong nội tâm là có cái tư vị nói không nên lời, mặc dù biết linh hồn bên trong thân thể này không phải là cháu trai của hắn, nhưng là hắn vẫn như cũ cho rằng đó chính là cháu trai yêu thương của mình, đứa nhỏ Vũ nhi này, hiện tại hẳn là tìm được ý nghĩa để hắn tiếp tục sống sót a!
Lúc này Lăng Tiêu đã về tới căn phòng ở năm tầng, đối với Tà Băng nói ra: “Tà Băng, đồ vật đã đưa tới, đoán chừng bọn hắn cũng đã đoán được thân phận của ngươi rồi.”
Tà Băng gật gật đầu, cười cười, nói ra: “Ngồi xuống nghỉ ngơi đi, hội đấu giá còn lại một bước cuối cùng thôi, chỉ còn lại một lọ thôi ah.”
Dưới đài tiếng gọi giá vẫn còn tiếp tục, một lọ Trúc Cơ Đan cuối cùng này giá cả đã bị tăng lên tới ba mươi tỷ rồi!
“Sáu mươi tỷ!” Trong rạp vẫn không ngừng kêu giá tranh đấu, mà bây giờ một giọng nói lại theo trong đại sảnh truyền đến! Cái báo giá này…. tầm mắt của mọi người đều bị hấp dẫn!
Chỉ là một cái nữ tử tuyệt mỹ đang cầm một cái mã số bài, chứng kiến cô gái này, Tà Băng liền cau mày, lập tức lại khơi gợi lên khóe miệng, rất có tiền hay sao?
“Tám mươi tỷ!” âm thanh thanh thúy của Tà Băng truyền ra!
Nữ tử dưới đài nghe được âm thanh này, đáy mắt hiện lên một tia hung ác, tiếp tục kêu giá: “Một trăm tỷ!”
“Hai trăm tỷ!” Âm thanh của Tà Băng có chút miễn cưỡng lần nữa vang lên.
“Ba trăm tỷ!” Nữ tử oán hận nói.
“Năm trăm tỷ!” Có tiền sao vậy thì để ta đào một chút! Tà Vụ cùng Lăng Tiêu nhìn Tà Băng cố ý tăng giá, lại nhìn nữ tử, đáy mắt của hai người đều thoáng hiện vài tia vui vẻ.
Mà một ít thế lực lớn khác cơ bản đều đã có được Trúc Cơ Đan, nghe được giá tiền hiện tại như thế, cũng không có tiếp tục tranh đấu.
“Tám trăm tỷ!” Ánh mắt của cô gái lúc này đã có chút trống rỗng nhìn căn phòng của Tà Băng.
“Chín trăm tỷ!” Tà Băng nói xong, một ánh mắt sắc bén liền quét về phía nữ tử! Dám đối với nàng mà sử dụng thuật thôi miên sao?
Dưới đài nữ tử lúc này vội vàng nhắm mắt lại, nếu là nàng chậm thêm một ít đoán chừng đôi mắt liền bị phế đi! Sau đó mở to mắt, trực tiếp mở miệng kêu giá: “Một ngàn tỷ!”
Nghe được nữ tử báo giá, tất cả mọi người không khỏi hít và một hơi, một ngàn tỷ!
Tà Băng đối với Tà Vụ cười cười, không lên tiếng nữa! Một ngàn tỷ, xem ra gia tộc của các ngươi thật là rất thừa tiền nha.
“Bây giờ còn có người muốn tiếp tục ra giá hay không? Một ngàn tỷ lần một, một ngàn tỷ lần hai, một ngàn tỷ lần ba! Thành giao!” Người chủ trì hội đấu giá khẽ cười nói, giải quyết dứt khoát!
Mà bây giờ, đã có người đưa sang cho Tà Băng cái hộp đen kia, ngay tại lúc cái hộp đen tiếp xúc với Tà Băng, lập tức chợt bộc phát ra một hào quang bảy màu làm chá mắt sau lại lập tức biến mất không thấy gì nữa! Một lần nữa biến trở về là một cái hộp màu đen!
Chú ý tới biến hóa này hai người Lăng Tiêu cùng Tà Vụ liếc nhau, trong mắt bọn họ, chỉ cần Tà Băng không có gặp nguy hiểm là tốt rồi.
Tà Băng nhìn xem cái hộp trên tay, nhẹ nhàng dùng ngón tay vuốt ve, nó hẳn là vật duy nhất mình coi trọng ở kiếp trước à nha, cái hộp này đến tột cùng ngươi là có cái bí mật gì?
Lúc này hội đấu giá đã chấm dứt, trên cơ bản tất cả mọi người đã rời khỏi Ngọc Mãn Lâu, về tới chỗ ở của chính mình mà đi nghiên cứu đồ vật vừa mới thu được ah.
Tà Băng chứng kiến mọi người đã rời đi, liền đứng dậy đối với Tà Vụ cùng Lăng Tiêu nói ra: “Ta lần này đi cũng không biết lúc nào sẽ trở lại, có sự tình gì không giải quyết được thì hãy cùng nhau tự thương lượng ah, tóm lại, đều hảo hảo bảo vệ mình cho ta!”
Lăng Tiêu cùng Tà Vụ gật gật đầu, cũng không nói lời nào, bọn hắn cũng đã biết sự tình Tà Băng muốn đi Hồn Thú chi lĩnh, bọn hắn biết chắc một khi Tà Băng đã quyết định là không thể nào thay đổi, cho nên, điều duy nhất bọn hắn có thể làm là ủng hộ nàng, giúp nàng thủ hộ tốt Quân gia!
“Đi đây!” Tà Băng nói xong hai chữ này đã biến mất tại phòng, nàng thật sự không thích cái hào khí ly biệt.
Tà Băng một cái lắc mình đã đi ra đế đô, Tà Băng duỗi cái lưng một cái, Hồn Thú chi lĩnh, Quân Tà Băng ta đến rồi! Tháp Toa, lão bằng hữu của ta! Ngay tại thời điểm Tà Băng chưa kịp nói gì nữa, bỗng nhiên cảm thấy khí tức của Tiểu Tử, đảo mắt Tà Băng đã tiến vào ngọc giới!
Chứng kiến Tiểu Tử đã tiến giai hoàn tất bên trong ngọc giới, đang ở bước cuối cùng của việc biến hóa, Tuyết Ảnh cùng Tuyết Táp cũng cảm nhận được không khí vui mừng của Tiểu Tử, cũng đều chạy tới bên người Tiểu Tử!
“Tiểu Tử muốn biến hóa rồi.” Tuyết Ảnh chứng kiến Tiểu Tử, liền đối với Tà Băng nói ra.
Tuyết Ảnh vừa mới dứt lời, chỉ thấy hào quang màu tím lập tức hiện ra, rồi liền biến mất không thấy gì nữa, lập tức xuất hiện chính là một cái thiếu niên nho nhỏ mặc áo tím, thiếu niên xem bất quá cũng chỉ mười một mười hai tuổi, tóc dài màu tím phiêu đãng ở sau ót, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn có vẻ non nớt, lúc này thiếu niên mở mắt ra, là một cặp mắt tựa như bảo thạch màu tím xinh đẹp, thoát tục.
Lúc đôi mắt của thiếu niên chuyển tới trên người Tà Băng, trên mặt lập tức xuất hiện vài tia hưng phấn, thoáng một phát liền nhào tới trong ngực của Tà Băng: “Tỷ tỷ, Tiểu Tử thành công rồi, Tiểu Tử rốt cục hóa thành hình người rồi!”
Tà Băng sờ sờ tóc dài màu tím mềm mại của Tiểu Tử, nói ra: “Ân, Tiểu Tử của chúng ta đã thành công rồi.”
Tiểu Tử cười cười, từ trong ngực của Tà Băng đi ra, chạy đến bên hồ nhìn bộ dáng của mình, quả nhiên rất là tuấn tú ah! Lại chạy đến bên người Tà Băng, giơ lên cái đầu nhỏ xinh đẹp của hắn, đối với Tà Băng hỏi: “Tỷ tỷ, Tiểu Tử có đẹp trai hay không? So với Ảnh ca ca còn đẹp trai hơn đúng hay không?”
“Vâng, Tiểu Tử của chúng ta so với Ảnh còn đẹp trai hơn.” Tà Băng cười vỗ vỗ đầu của Tiểu Tử nói ra.
“Ảnh ca ca, Tiểu Tử hiện tại so với ngươi còn đẹp trai hơn ah!” Tiểu Tử nhìn mặt Tuyết Ảnh cười cười, kiêu ngạo nói.
‘Thôi đi người ơi…, nếu là so đẹp trai thì ngươi còn chưa có qua bổn đại gia ta ah!” Tuyết Táp hất lên tóc của mình lên, bộ dạng tự kỷ cùng Tiểu Tử nói!
“Ngươi cái tên xấu xa này, ta không cùng ngươi nói chuyện!” Tiểu Tử thế nhưng mà lại rất thù dai ah!
“Tiểu Tử, không thể nói như vậy rồi, biết rõ không?” Tà Băng chứng kiến hai người này là có chút bất đắc dĩ mà nói, Tiểu Tử một mực nhớ kỹ mốt thù à Tuyết Táp đả thương Tà Băng, mà Tuyết Táp cũng là một cái rất thần kinh nha, lại thích cùng Tiểu Tử đối nghịch. Bất quá đây cũng là một cái phương thức để hai người ở chung a!
“Hừ!” Tiểu Tử mân mê cái miệng đối với Tuyết Táp hừ một tiếng, Tuyết Táp cũng không chút nào yếu thế đối với Tiểu Tử hừ một tiếng!
“Tiểu Tử biết rõ tỷ tỷ hiện tại là muốn đi đến nơi nào hay không?” Tà Băng nhìn xem hai người, khóe mắt mỉm cười hỏi Tiểu Tử.
“Ân? Tỷ tỷ phải ly khai học viện rồi hả?” Tiểu Tử nghe được lời nói của tỷ tỷ…, thoáng một phát liền đem phiền muộn bay đi, giơ cái đầu lên hỏi Tà Băng.
“Tỷ tỷ hiện tại muốn đi Hồn Thú chi lĩnh ah, đi gặp thân nhân của Tiểu Tử.” Tà Băng nói ra những lời này, vốn tưởng rằng Tiểu Tử sẽ rất vui vẻ, lại không nghĩ con mắt của Tiểu Tử lập tức biến thành sương mù mịt mờ, thấy nước mắt của Tiểu Tử muốn chạy ra ngoài.
“Tỷ tỷ không cần Tiểu Tử sao? Muốn đem Tiểu Tử trở về sao?” Tiểu Tử bổ nhào vào trong ngực của Tà Băng, tiếng nói nghẹn ngào, tỷ tỷ không thích hắn sao?
“Đồ đần! Tỷ tỷ như thế nào lại không cần Tiểu Tử đâu này, Tiểu Tử không nhớ mẹ ruột của mình sao? Chỉ là mang Tiểu Tử về thăm nhà một chút thôi ah.” Tà Băng nhìn Tiểu Tử đang ủy khuất trong ngực của mình, mở miệng giải thích nói.
“Thật vậy chăng? Tỷ tỷ thật sự không phải không cần Tiểu Tử sao?” Tiểu Tử ngẩng đầu, nước mắt màu tím ngập nước nhìn Tà Băng.
“Ân, sẽ không đâu.” Tà Băng cười cười, chỉ cần không phải Tiểu Tử yêu cầu ở lại Hồn Thú chi lĩnh, nàng tuyệt đối sẽ không vứt bỏ Tiểu Tử ah!
Tiểu Tử lúc này mới yên tâm, nhớ tới mẹ ruột của mình Tháp Toa vào mười năm trước, Tiểu Tử cũng là rất tưởng niệm ah, nhưng là hắn vẫn là rất thích tỷ tỷ.
Tà Băng nhìn khí trời ngoại giới đã tối, nghĩ nghĩ, liền ngay tại ngọc giới mà đi ngủ một giấc, cho dù là sự tình gì vẫn là sáng sớm ngày mai hãy nói ah.
Tà Băng cùng mọi người bên trong ngọc giới liền đi ngủ ah, mà lúc này mọi người của quý tộc ban 6 lại tràn ngập thương tâm, âm thanh nức nở nghẹn ngào không ngừng truyền ra, 67 học sinh bất luận nam hay nữ giờ phút này tất cả đều chảy ra nước mắt, nửa tháng huấn luyện chấm dứt, tất cả bọn hắn ở cùng một chỗ với nhau, vậy mà bọn hắn vừa đi ra ngoài một chút khi trở lại phòng ngủ, thì trên đầu giường mỗi người đều có để lại một bức thư của Tà Băng để lại.
Bên trong chính là an bài cho bọn hắn về thời gian tu luyện nào là tốt nhất và phải nghỉ ngơi như thế nào, và một câu nói ‘Ta tin tưởng các ngươi’, giờ phút này mỗi một người ở dưới đáy lòng đều xuất hiện một câu nói: cố gắng lên, phải cố gắng lên để không phụ lòng mong đợi của lão sư!
Mà Quân Tử Hiên lúc này, lại ngồi ở trong sân, trong tay cầm bức thư của Tà Băng lưu lại, con mắt thanh tịnh nhìn hướng chân trời…
Sáng sớm hôm sau, Tà Băng đi ra khỏi ngọc giới, Tiểu Tử vừa biến hóa thực lực còn phải điều chỉnh lại một lúc!
Nếu là đi từ đế đô đến sương trắng dày đặc ít nhất cũng phải cần nửa tháng, Tà Băng cũng không vội, vừa đi trên đường vừa vui đùa, nhìn ngắm phong cảnh, mà dung mạo của Tà Băng lại làm cho người đi đường không khỏi ngước nhìn, nhưng chính cô ta lại chẳng muốn che giấu đi khuôn mặt của mình.
Nửa tháng lộ trình, mà Tà Băng phải đi hai tháng mới tới sương trắng dày đặc, áo trắng bồng bềnh, xem trước mặt là một mảnh sương trắng bao phủ, khóe miệng câu dẫn ra, sương trắng dày đặc, để cho Quân Tà Băng ta nhìn xem Hồn Thú chi lĩnh ngươi là như thế nào, là có cái gì bí mật gì!
Sương trắng dày đặc, quả nhiên là sau khi đi vào thì cái gì đều nhìn không được rồi, con mắt của Tà Băng nhắm lại, lần nữa mở ra thì đôi mắt ấy cũng đã biến thành Thất Thải lưu ly tản ra sáng bóng, sương trắng đối với Tà Băng đã hoàn toàn không có ảnh hưởng gì.
Lúc này, Tà Băng cũng nhìn rõ tình huống bên trong của cái sương trắng dày đặc này, nếu không có sương trắng bao phủ, thì đây cũng chỉ là một mảnh rừng rậm, nhưng là một mảnh rừng rậm vô cùng tĩnh mịch, ít nhất hiện tại Tà Băng còn không có cảm nhận được khí tức của bất kì sinh mệnh nào!
Khắp nơi ở sương trắng dày đặc này đều là có một ít hài cốt, động vật cũng có mà nhân loại cũng không phải là không đâu ah! Tà Băng lúc này có chút nghi hoặc, nơi này có hài cốt của động vật, vậy thì chứng minh tại đây không phải là không có sinh vật sinh sống, cái sương trắng dày đặc này đến tột cùng là có bí mật gì đây ah?
Tà Băng xuất ra môt con dao găm đem cỏ cây trước mặt đang ngăn cản đường đi tất cả đều chém, thẳng tắp theo bên trong sương trắng dày đặc mà đi đến, vừa đi ra một đoạn đường, Tà Băng đã nghe được một mùi máu tươi nồng nặc, có huyết tinh, chính là có sinh mạng, Tà Băng theo hướng phát ra mùi máu tươi mà phi thân tới!
Nhưng mà thời điểm Tà Băng đến, thì mùi huyết tinh lại bỗng nhiên mất đi, tựa như cho là không tồn tại, Tà Băng nhíu mày, nàng rất chán ghét chuyện mà nàng không nắm giữ được ở trong tay mình! Tà Băng chứng kiến mùi huyết tinh đã tìm không thấy, liền chuẩn bị trở về tiếp tục đi vào bên trong, lại không nghĩ lúc con mắt vừa quét đến một nơi, lập tức sáng !
Chỉ thấy một kế bên một tảng đá lớn, là một cái cây có hoa màu đỏ đang sinh trưởng thập phần đẹp đẽ, tại bên trong sương trắng dày đặc này, hoa cỏ rất nhiều, nhưng là bên cạnh cái hoa hồng này lại không có một tia sinh khí, chỉ có một tảng đá bên cạnh mà thôi, đây chẳng lẽ là Yêu Hoa mà trong sách đã có ghi lại?
Yêu Hoa, có thể xem như là Hoa Trung Chi Vương, nhưng lại Hoa vương tà ác nhất, không giống Mẫu Đan quý phái, Hoa Sen thanh nhã, Yêu Cơ mị hoặc, Hoa Hồng xinh đẹp, tất cả các hoa cũng có thể hóa thành nhân hình, nhưng là chỉ có duy nhất Yêu Hoa là không thể, bởi vì nếu là Yêu Hoa tu luyện thành người, nàng vốn có thực lực vô cùng tà ác hoàn toàn có thể hủy diệt thiên địa!
Hơn nữa, một vạn năm Yêu Hoa chỉ có thể sinh trưởng một cây! Vạn năm sau Yêu Hoa sẽ héo tàn, Yêu Hoa mới lại một lần nữa sinh tồn…
Tà Băng đối với cái Yêu Hoa này là thập phần hứng thú, là hoa đại biểu cho tà ác sao? Tà Băng khóe miệng câu dẫn ra, đi đến bên cạnh Yêu Hoa, đừng nhìn cái đóa Yêu Hoa này tuy là không lớn, nhưng ít nhất cũng có tu vi đến ba ngàn năm!
“Yêu Hoa, nói thật, ta đối với ngươi thật sự rất có hứng thú! Vạn năm qua duy nhất chỉ có một cây sao?” Ngữ khí của Tà Băng nhàn nhạt tại bên cạnh Yêu Hoa mà vang lên.
Mà Yêu Hoa lại như nhưng đóa hoa bình thường khác, không có bất kì phản ứng nào, chỉ có khi gió nhẹ thổi qua, mới có thể loay hoay nhẹ nhàng một chút.
“Không nói lời nào? Ai, vậy thì thật đáng tiếc, vốn là ta còn muốn giúp ngươi hóa thành hình người ah?” Tà Băng đối với Yêu Hoa lắc đầu, muốn đứng dậy rời đi.
Đúng lúc này, một đạo âm thanh yêu mị lại vang lên: “Ngươi là làm thế nào biết ta có phải là Yêu Hoa hay không?”
Tà Băng nghe được âm thanh này, mới xoay người lại, nhìn Yêu Hoa, cười cười, nói ra: ” Tánh mạng của Yêu Hoa chỉ có một vạn năm, ngươi hiện tại tu vi ít nhất cũng đã ba ngàn năm rồi, thời gian chỉ còn có bảy ngàn năm, ngươi định sẽ ở chỗ này chờ chết?”
Tà Băng hiểu rõ câu chuyện của Yêu Hoa, không khỏi cười nhạo thế gian này thật dối trá! Hoa mẫu đơn thật sự rất cao quý sao? Hoa Sen thật sự là trong bùn mà không nhiễm bùn hay sao? Yêu Hoa là thật sự tà ác không chịu nổi hay sao? Nói trắng ra là bọn họ sợ hãi thực lực trong cơ thể của Yêu Hoa a!
Có lẽ là chưa từng có người nào sẽ cùng một đóa hoa thương lượng, lại càng không có người sẽ cùng một đóa Yêu Hoa mà hợp tác, ngữ khí của Yêu Hoa đã không có lãnh đạm, chỉ là có chút thê lương: “Bảy ngàn năm? Đúng vậy a, thời gian chỉ còn có bảy ngàn năm.”
Trí nhớ của Yêu Hoa đều là được truyền thừa xuống, đóa Yêu Hoa thứ nhất hóa thành nhân hình , tất cả trí nhớ của nó đều là cô độc, tịch mịch, một người sinh tồn một vạn năm, sau đó héo tàn, trí nhớ được truyền thừa đến đời sau.
Yêu Hoa, Yêu Hoa, sao mà thê lương…
“Ngươi không phải người của thế giới này đúng không?” Yêu Hoa tuy là hoa bên ngoài rất bình thường, nhưng là Tà Băng tựa hồ có thể cảm nhận được Yêu Hoa là không cam lòng với cuộc sống hiện tại.
Nghe được lời nói của Yêu Hoa…, Tà Băng sửng sốt một chút, sau đó gật đầu nói: “Kiếp trước của ta hoàn toàn chính xác là không phải người của thế giới này.”
“Quả nhiên, cái Áo Tạp Tư đại lục này không ai là không biết danh tiếng của Yêu Hoa này.” Âm thanh của Yêu Hoa có chút tự giễu, lại để cho đáy lòng của Tà Băng vì nàng khổ sở.
“Theo như sách vở ghi lại, Yêu Hoa, tà ác chi Vương, đời thứ nhất Yêu Hoa hóa thành nhân hình , khí tà ác bộc phát, thiếu chút nữa đem tam giới hủy hoại chỉ trong chốc lát, cuối cùng là bị cao thủ của tam giới vây gϊếŧ, đem đi phong ấn! Vĩnh viễn không được hóa thành nhân hình!” Tà Băng đem cái đoạn được sách sử ghi lại kia nói ra.
“A, bọn họ là ghi như vậy đấy sao?” Yêu Hoa trào phúng nói, các Yêu Hoa nàng, coi như là vĩnh viễn không thể hóa thành nhân hình, cũng sẽ không cúi đầu!
Không đợi Tà Băng nói chuyện, Yêu Hoa hỏi: “Muốn nghe câu chuyện của nhất tộc Yêu Hoa chúng ta hay không?”
Tà Băng không nói gì, tại bên cạnh Yêu Hoa mà ngồi xuống, Yêu Hoa cũng rút nhỏ thân thể của mình, hóa thành một đóa hoa bình thường.
Ngữ khí nhàn nhạt có chút oán giận vang lên: “Yêu Hoa, Mẫu Đơn, Hoa Sen, Yêu Cơ, Hoa Hồng, chính là năm cái Vương giả trong các loài hoa, năm đóa hoa cùng một chỗ tu luyện, cùng nhau chơi đùa, cùng một chỗ mà phát triển.”
“Năm đóa hoa trải qua hơn mười vạn năm tu luyện, rốt cục cũng hóa thành nhân hình, trong các nàng thì Yêu Hoa là nhỏ nhất, nhưng cũng là có được thực lực lợi hại nhất, tướng mạo cũng là xinh đẹp nhất trong các nàng, bốn người khác mỗi người đều có những đặc sắc riêng, mà Yêu Hoa lại sở hữu tất cả ưu điểm của cả bốn người.”
“Yêu Hoa rất đơn thuần, luôn cho rằng nàng cùng bốn cái tỷ tỷ đó sẽ bảo vệ lẫn nhau mà sống, cùng nhau vui đùa, cùng nhau vượt qua những nguy hiểm, cho đế một ngày kia có một người nam tử xuất hiện, phá vỡ tình cảm của năm người. Nam tử ưa thích ăn mặc trường bào màu trắng, ánh mắt luôn ôn hòa vô cùng, khóe miệng cũng luôn có những tia tươi cười thoải mái.”
“Yêu Hoa khi nhìn đến nam tử này lập tức đã động tâm, một lòng cũng đã rơi vào tay của nam tử kia rồi, mà nàng lại đơn thuần xinh đẹp cũng đã hấp dẫn nam tử này thật sâu, Yêu Hoa cùng nam tử rất nhanh rơi vào bể tình, Yêu Hoa không thể tưởng được tỷ tỷ của mình biết rõ tình cảm của nàng, vậy mà lại cùng một chỗ mà phản đối nàng.”
“Một ngày kia, vào cái lần đầu tiên mà Yêu Hoa phản bác bốn tỷ tỷ của nàng, nàng yêu nam tử này, nàng sẽ không tách ra khỏi hắn, cuối cùng nhất là cùng bốn tỷ tỷ tan rã trong không vui. Nàng như thế nào cũng không nghĩ ra, bốn tỷ tỷ của nàng vậy mà lại thích nam tử kia, buồn cười chính là, bốn người lại cùng nhau vạch ra kế hoạch muốn đem Yêu Hoa đưa vào chỗ chết!”
“Ngày nào đó, bốn cái hoa kia lừa gạt Yêu Hoa đến trận pháp mà các nàng đã bố trí sẵng, mà Yêu Hoa ngây ngốc còn tưởng rằng tỷ tỷ của nàng đã tha thứ và cũng đã đồng ý việc nàng cùng nam tử kia ở chung một chỗ, cho đến khi nàng rơi vào trận phá thì bốn người kia lại lộ ra các nàng diện mục dữ tợn, các nàng nói từ nhỏ tựu ghen ghét Yêu Hoa, ghen ghét diện mạo của nàng, ghen ghét diện mạo của nàng, ghen ghét lực lượng của nàng, ghen ghét nàng đơn thuần!”
“Yêu Hoa lúc ấy thật sự ngốc mất, chứng kiến bốn cái tỷ tỷ vặn vẹo gương mặt, nàng không ngừng cho rằng các tỷ tỷ tại trêu chọc nàng chơi, các nàng nói không là thực , thẳng đến các nàng mở ra trận pháp muốn đẩy,đưa nàng vào chỗ chết thời điểm, nam tử cuối cùng nhất chạy đến đem Yêu Hoa cứu, mà nam tử lại bị trận pháp đánh trúng, ngay tại trước mặt Yêu Hoa mà tan thành mây khói…”
“Yêu Hoa chứng kiến người yêu của mình vì cứu mình mà tan thành mây khói, khí tức tà ác giấu ở đâu đó trong cơ thể của Yêu Hoa đơn thuần đã bạo phát, nàng muốn hủy diệt, nàng muốn đem tất cả đồ vật đều hủy diệt, nàng muốn cho tất cả mọi người vì người yêu của nàng mà chôn cùng.”
“Bốn cái Hoa vương liên thủ cũng không phải là đối thủ của Yêu Hoa, mà khi Yêu Hoa phóng thích tà khí yêu mà cũng lập tức dẫn đường cho cao thủ của tam giới, bốn Hoa vương này lấy lý do tiêu diệt Yêu Hoa tà mà tụ tập cao thủ, cuối cùng đã đem Yêu Hoa phong ấn, vĩnh viễn không được hóa thành hình người!”
Yêu Hoa mỗi một khi truyền thừa, thì ngoại trừ một câu chuyện bi thảm này, những thứ khác đều là vạn năm sinh hoạt trong cô độc cùng tủi nhục.
“Yêu Hoa, ngươi, hiện tại cảm thấy hận sao?” Ngươi hận bọn hắn sao? Hận bọn hắn đem Yêu Hoa các ngươi phong ấn, hận bọn hắn để cho các ngươi trọn cuộc đời phải chịu cảnh cô độc?
“Hận? Ta không hận, nếu là thế gian đều dối trá như vậy, thì có thành hình người cũng không cảm thấy vui chi bằng giống như bây giờ, sống một mình, thì có cái gì không tốt? Nhưng là, nếu Yêu Hoa ta có thể hóa thành hình người, ta chắc chắn sẽ vì nhất tộc Yêu Hoa của mình mà lấy lại công đạo!” Yêu Hoa thật sự là không hận, nàng không phải là cái Yêu Hoa đơn thuần tổ tiên kia.
Nghe được Yêu Hoa trả lời, Tà Băng nở nụ cười: “Yêu Hoa, ngươi có muốn hóa thành người không?”
Nghe xong câu chuyện của Yêu Hoa, trong nội tâm của Tà Băng lập tức toát ra một cái ý nghĩ, phải trợ giúp Yêu Hoa nhất tộc, nàng muốn giúp Yêu Hoa nhất tộc gϊếŧ đến tận Cửu Thiên! Đã muốn, vậy thì làm! Bốn cái Hoa vương sao? Chỉ trách cái sự tình này là bị Quân Tà Băng ta gặp được!
“Ngươi có điều kiện gì?” Yêu Hoa tuy chưa có tiếp xúc qua nhân loại, nhưng cũng là hiểu rõ việc vô công bất thụ lộc, cho nên đối với Tà Băng hỏi.
“Điều kiện? Chờ ta nghĩ kỹ rồi nói sau, hiện tại ngươi chỉ cần trả lời ta, ngươi có muốn hay là không?” Tà Băng đứng người lên, sắc mặt có chút nghiêm túc hỏi, nàng muốn trợ giúp Yêu Hoa, cũng phải xem xem người ta có đáp ứng mình hay là không không pải?
“Muốn!” Yêu Hoa không chút do dự nói ra ý nghĩ của mình, nhất tộc Yêu Hoa của các nàng như thế nào lại không muốn hóa thành hình người, tuy nhiên cũng không tin người trước mặt nàng, cái người mà so với Yêu Hoa nàng còn muốn mỹ hơi rất nhiều là thật sự có năng lực trợ giúp nàng!
“Tốt! Như vậy Quân Tà Băng ta, chắc chắn giúp ngươi, giúp nhất tộc Yêu Hoa gϊếŧ đến tận Cửu Thiên!” Nghe được Yêu Hoa trả lời, Tà Băng ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói ra cái thoại ngữ lãnh khốc cuồng vọng này, Yêu Hoa, mối thù của ngươi, Quân Tà Băng ta nhất định can thiệt rồi!
Yêu Hoa xem cái người trước mặt này bỗng nhiên trở nên khí thế vô cùng, không khỏi có chút tin tưởng nàng thật sự sẽ cởi bỏ được phong ấn của Yêu Hoa nhất tộc! Tà Băng cũng đã là làm tâm của Yêu Hoa thật sâu rung chuyển, Yêu Hoa nhất tộc vốn dĩ là vô cùng đơn thuần đấy.
Các nàng hết thảy đều rất đơn giản, Yêu Hoa nàng hiện tại chỉ biết là thiếu nữ trước mặt là thật tâm muốn trợ giúp nàng, trợ giúp Yêu Hoa nhất tộc của nàng, chỉ cần như vậy là đủ rồi!
“Yêu Hoa, ta hiện sẽ giúp ngươi cởi bỏ phong ấn, ngươi chuẩn bị xong rồi chứ?” Thời điểm Tà Băng vừa nghe Yêu Hoa nói, đã dò xét phong ấn ở trên thân thể của nàng, mà cái phong ấn này vừa lúc là Tà Băng đã từng gặp một cái trận pháp y như vậy, bằng không thì…, có lẽ nàng thật là không có cách nào giải quyết được cái phong ấn này.
“À? Hiện tại có thể?” Yêu Hoa có chút không dám tin, cường giả của tam giới hợp lực lại phong ấn nàng mà chỉ bằng sức một người thật sự có thể để giải trừ? Xác định là thật sự có thể giải trừ sao?
Tà Băng đối với nghi vấn của Yêu Hoa, không nói gì, trực tiếp duỗi ngón tay chạm vào Yêu Hoa một cái , nói ra: “Như thế nào đây? Cảm giác thế nào ah?”
Ngay lúc tay Tà Băng chạm vào Yêu Hoa thì Yêu Hoa lập tức cảm giác được lực lượng trong cơ thể mình bắt đầu tuôn ra, lúc này nàng mặc dù có hoài nghi, nhưng đối với sự tình mà Tà Băng có thể làm cho mình hóa thành hình người càng thêm tin tưởng, không khỏi nói ra: “Cần ta làm như thế nào?”
“Khôi phục bản thể của ngươi được không!” Tà Băng biết rõ bản thể của Yêu Hoa nhất định sẽ thập phần khổng lồ, khôi phục bản thể, phong ấn mới có thể giải trừ.
“Vậy ngươi đứng xa một chút.” Yêu Hoa sau khi nói xong, cành hoa bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng, Tà Băng cũng đã tưởng tượng đến Yêu Hoa là khổng lồ như thế nào, cũng không nghĩ ra vậy mà lại khổng lồ như vậy, ngẩng đầu nhìn không đến đỉnh, toàn bộ ánh mắt đều là vô cùng bất ngờ, cành hoa cùng lá hoa là rất khổng lồ, mà bản thân của đóa hoa cũng đã sinh trưởng điên cuồng ở giữa không trung!
Khá tốt tại bên trong sương trắng dày đặc, thì căn bản ngoại giới là nhìn không được tình huống ở bên trong, nếu người ở bên trên chứng kiến một cái Yêu Hoa sinh trưởng giữa không trung đẹp đẽ đến vậy, không biết sẽ phát sinh tình huống gì ah!
Tà Băng cũng có chút trợn mắt há hốc mồm, bất quá rất mau trở về bình thường, xem Yêu Hoa trước mặt còn đang sinh trưởng không ngừng, mở miệng nói ra: “Như vậy là được rồi.”
Yêu Hoa nghe được lời nói của Tà Băng…, liền đình chỉ sinh trưởng, mà lúc này Tà Băng đã phi thân trên không trung, đôi mắt Thất Thải quét mắt từng cái cành lá của Yêu Hoa, nàng phải tìm được mắt của trận pháp này nha, sau đó đem cái trận pháp này mà hủy diệt!
Ánh mắt của Tà Băng cuối cùng cũng tập trung vào vị trí trung tâm của Yêu Hoa, tại đây chính là mắt của trận pháp ah!
“Yêu Hoa, ngươi kiên nhẫn một chút, ta sẽ đem mắt trận bài trừ!” Tà Băng nói xong, theo ngọc giới xuất ra dao găm, nhanh chóng đem mắt trận giải trừ mất. Sau đó theo ngọc giới xuất ra phấn hoa đối với Yêu Hoa trước mắt là rất hữu dụng để khôi phục lại cơ thể!
Thời gian từ đầu tới đuôi cũng không mất đến mấy phút, còn trận pháp được phá giải bất quá cũng chỉ là vài giây đồng hồ!
“Yêu Hoa, ngươi trước nên thu nhỏ đi, đem thực lực bên trong cơ thể bình phục trở lại.” Tà Băng phi thân đến không trung đối với Yêu Hoa nói ra.
Yêu Hoa hiện tại đã có chút uể oải rồi, lập tức đem thân thể của mình thu nhỏ lại bộ dáng bình thường, trong cơ thể là bắt đầu mãnh liệt bình phục rồi.
Tà Băng chứng kiến Yêu Hoa đã không có việc gì, cũng khoanh chân làm xuống, vừa mới bài trừ trận pháp mặc dù là chỉ là vài giây đồng hồ, nhưng thần lực cùng Hồn Lực của Tà Băng xác thực đều phải cao cường, nếu không chỉ cần một chút gì đó không đúng sẽ làm cho Yêu Hoa tử vong! Cho nên Tà Băng vừa mới tiêu hao thực lực cũng là phi thường nhiều đấy!
Tà Băng cùng Yêu Hoa phải tu luyện là ba ngày ba đêm để khôi phục lại thực lực bản thân! Thời điểm mà Tà Băng lần nữa mở to mắt, thực lực của Yêu Hoa cũng đã hoàn toàn khôi phục!
Chứng kiến Yêu Hoa so với trước càng thêm đẹp đẽ, Tà Băng nói ra: “Yêu Hoa, ngươi có thể thử xem có thể chuyển hóa thành hình người ah.”
“Tà Băng, nếu ta thật sự thành công, như vậy, nhất định sẽ vì nhất tộc của mình mà lấy lại công đạo, cuộc đời này sẽ vĩnh viễn bạn cạnh ngươi, bảo hộ ngươi!” Ngữ khí của Yêu Hoa kiên định nói, nàng không có bằng hữu, không có tộc nhân, thế gian này nàng chỉ có một mình, hiện tại đã gặp gỡ một cái nữ hài chịu vì chính mình mà cởi bỏ phong ấn như vậy, nữ hài này cũng nguyện ý trợ giúp tộc nhân mình, nàng muốn bên cạnh, bảo hộ nàng ấy thì có gì là không đúng!