Editor: Heisall
Xá Cơ Hoa cũng không cởϊ qυầи áo, cứ như vậy trực tiếp nhảy xuống hồ nước sóng gợn lăn tăn, ‘bùm’ một tiếng nhảy vào nước, vừa vào nước giống như cá gặp nước, lặn xuống đáy hồ.
Huyền Vũ Thác Hàn ngồi trong phòng đưa lưng về phía cửa sổ, mơ hồ nghe thấy một âm thanh vang lên, nhất thời nghi ngờ liền quay đầu lại nhìn về phía hồ bơi, lại chỉ thấy mặt hồ yên lặng không có sóng sóng gợn lăn tăn, nên cũng không muốn nhìn nhiều.
Dáng người kia ở trong nước, động tác đong đưa lắc lư kia, khỏi phải nói có bao nhiêu nhanh nhẹn, người không biết còn tưởng rằng cô sinh ra đã là loài động vật sinh sống trong nước.
Thoải mái quá! Ở trong hồ bơi, Xá Cơ Hoa tùy ý bơi qua bơi lại, gương mặt thoải mái trồi lên khỏi mặt nước, bởi vì mới vừa rồi cả người đều nóng ran, bây giờ được ở trong nước, nên da thịt toàn thân đều giống như đang kêu gào thoải mái.
"Lần sau có cơ hội sẽ gọi Thượng Vũ tới thử mới được, hồ bơi lớn như vậy, thật sự bơi quá đã."
Trước kia khi đi bơi, cái hồ bơi có mấy chục mét vuông mà phải chen lấn với mấy chục người, đừng nói là bơi, muốn chen xuống cũng khó, đâu có như hôm nay vậy chứ, có thể tùy ý bơi thoải mái, cảm giác kia thật sự là quá tốt rồi.
tại sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được, Xá Cơ Hoa quét mắt nhìn bốn phía, một bóng ma cũng không có, cho nên cũng không chút kiêng kỵ, ở trong hồ nước trực tiếp cởi thắt lưng, rồi tới quần áo, trong nháy mắt toàn thân đã bị lột sạch.
Da thịt trơn nhẵn tiếp xúc trực tiếp với nước, cảm giác đó, làm cho cô cảm thấy rất thoải mái, không lãng phí thời gian nữa, lại lặn xuống hồ một lần nữa, dù sao ông lão kia gọi cô tới, đợi cô bơi đủ rồi, sẽ tới dọn dẹp.
Trong phòng, Huyền Vũ Thác Hàn cúp điện thoại rồi đứng dậy từ trên ghế salon, vuốt vuốt hai bên thái dương đang có cảm giác đau đớn, bà nội thật đúng là làm cho anh rất nhức đầu, anh còn chưa tính tới chuyện kết hôn, nhưng, nếu như bà nội thật sự muốn có chắc nội, có lẽ anh có thể thực hiện ước nguyện của bà.
Khẽ ném điện thoại lên ghế sa lon, Huyền Vũ Thác Hàn cởϊ qυầи áo ra rồi chỉ mặc độc một cái quần con như vậy mà đi ra khỏi phòng.
Đôi chân thon dài bước vào bên cạnh hồ bơi thì dừng lại, tròng mắt đen thâm thúy quét qua cái bóng trắng đang bơi qua bơi lại trong hồ bơi kia, trên gương mặt tuấn mỹ mày kiếm hơi nhíu lại, nhìn bóng lưng trắng bóng nhấp nhô trên mặt nước, tròng mắt xanh đen chợt lóe lên ánh sáng sắc bén.
Trong hồ bơi, cô gái nào đó đang bơi rất thư thái, còn thoải mái nhô lên khỏi mặt nước, cũng không hề chú ý đến bốn phía một chút nào, hình như còn đắc ý vênh váo, còn vừa kỳ cọ vừa ngâm nga một câu hát không hoàn chỉnh, vừa mới nghĩ đến ở bên ngoài chảy một đống mồ hôi nhiều như vậy, thì cả người càng thêm khó chịu, ha ha, vì thế thuận tiện tắm rửa luôn.
"Tôi kỳ cọ tắm rửa sạch sẽ, rửa cái tay rồi đến cái chân." Còn vừa hát vừa chà xát lên tay chân, hình như giọng hát này còn rất vui vẻ, mà lại không hề phát hiện ra sau lưng có một bóng dáng nguy hiểm giống như cá mập đang nhanh chóng bơi về phía cô.
"Tôi kỳ cọ tắm rửa sạch sẽ, vặn eo kỳ lưng, cọ rửa soàn soạt......" Xá Cơ Hoa lơ lửng ở trong nước, thật sự vừa uốn qua uốn lại ở trong nước, vừa đưa ta ra sau lưng chà qua chà lại.
"Cọ rửa soàn soạt...... Aiz, sao đồ lót này lại thấm nước, mới có một lúc chứ mấy, nhất định mua phải hàng thấm nước rồi, lần này đúng là thua thiệt lớn, lần sau nhất định không giúp cửa tiệm bán quần áσ ɭóŧ tăng lợi nhuận nữa."
Trở tay xoa lưng mấy cái, cảm giác đồ lót kia không được thoải mái, Xá Cơ Hoa liền trực tiếp trở tay cởi nút áσ ɭóŧ ra, hai cái bánh bao trắng đáng thương được thả ra.
Vuốt vuốt hai cái bánh bao trắng, Xá Cơ Hoa cau mày, cúi đầu nhìn bộ ngực của mình, nghi ngờ lẩm bẩm: "Chẳng lẽ gần đây mình lại trổ mã* nữa sao? Sao lại có cảm giác ngực cao lớn hơn không ít? Gặp quỷ sao." Một người hai mươi ba tuổi còn có thể trổ mã lần nữa sao?
*trổ mã là từ thường dùng để chỉ những cô bé/cậu bé phát triển cơ thể vào tuổi dậy thì.
Bộ ngực tuyết trắng mê người nửa che nửa hở trong nước, thoạt nhìn rất mềm mại ngon miệng, cô gái cúi đầu nhìn, đưa hai tay ra vuốt vuốt, lại ngắt một cái, rồi chà xát, vẫn cảm thấy nó lớn thêm không ít so với trước kia.
Toàn bộ lực chú ý của Xá Cơ Hoa đều đặt trên hai cái bánh bao trắng của mình, cho nên càng không chú ý tới bóng dáng đang nhô ra khỏi mặt nước ở sau lưng.
Chọc chọc hai cái bánh bao trắng toát, Xá Cơ Hoa bất đắc dĩ nói: "Thôi, mặc dù lớn thêm thì lại tốn vải vóc, nhưng nhìn lại rất đẹp, nên đành chấp nhận vậy, nhưng mà tao cảnh cáo mày đó, mày không được lớn hơn nữa đâu, nếu không tao sẽ không mặc áσ ɭóŧ." (ed: ôi, bó tay với chị này luôn)
Nói xong, đang muốn trở tay cài áσ ɭóŧ lại, thì đột nhiên có cảm giác như đυ.ng phải vách tường, âm ấm, lông mày nhíu lại: "Thứ gì vậy? A..a..a.." Xá Cơ Hoa quay đầu lại nhìn, nhất thời bị cái người đột nhiên xuất hiện này dọa cho trở tay không kịp.
Tiếng kêu sợ hãi của Xá Cơ Hoa mới vừa vang lên, thân thể ở trong nước theo bản năng muốn trốn, lại không nghĩ rằng thân thể của cô mới vừa động đậy, đôi tay đã bị anh siết thật chặt.
"Ai đó, buông tay!"
Huyền Vũ Thác Hàn lặng lẽ không tiếng động xuất hiện, khi nhìn thấy gương mặt búp bê của cô thì sức lực trên tay vẫn không thương hương tiếc ngọc chút nào mà ngược lại càng dùng sức hơn, tròng mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào trước người Xá Cơ Hoa, gương mặt tuấn tú trở nên u ám, âm trầm hỏi.
"Cô là ai? Tại sao lại ở chỗ này?"
Sắc mặt Xá Cơ Hoa rất khó coi, tay giùng giằng muốn thoát ra, rất muốn thoát khỏi người phía sau: "Con mẹ nó, tôi mới phải hỏi anh là ai đó, anh mau buông tay cho tôi." Trước mắt cô còn chưa hiểu đây rốt cuộc là tình huống gì.
Huyền Vũ Thác Hàn không những không buông tay, ngược lại còn kéo tay cô bơi về phía
bờ của hồ bơi, gương mặt tuấn tú u ám bất định: "Rốt cuộc cô gái đêm đó có phải là cô hay không?" Giọng nói trầm thấp mang theo sự nguy hiểm.
Chẳng những bóng lưng giống nhau, mà ngay cả giọng nói cũng giống nhau như đúc, nghĩ đến đêm đó, dường như đáy mắt sắc bén ấy lại tăng thêm một chút lo lắng.
Lúc này Xá Cơ Hoa nào biết anh ta đang nói cái gì, hai tay bị anh ta nắm chặt ở sau lưng rất đau: "Cái gì mà đêm đó với đêm nay, tôi không biết anh...anh buông tay cho tôi." Hai chân đá lung tung ra sau.
Bởi vì ở trong nước, nên vừa trở người một cái thì nửa người dưới đã dễ dàng nghiêng về phía sau, nhất thời nửa người dưới của hai người liền dán chặt vào với nhau.
Huyền Vũ Thác Hàn nhướng mày, đáy mắt sắc bén thoáng qua một chút kinh ngạc! Bụng dưới của anh thế mà lại bùng lên một luống nhiệt quen thuộc, điều này sao có thể? Nhưng bụng dưới nóng dần lên, đang nhắc nhở cho anh biết rằng bản năng của anh đã trực tiếp phản ứng.
"Con mẹ nó, buông tay ra, anh buông tay ra cho tôi, nếu anh không buông tay thì tôi sẽ không khách khí với anh đâu." Nếu như có thể, lúc này Xá Cơ Hoa rất muốn thưởng cho anh ta một đạp.
Huyền Vũ Thác Hàn nghiêm mặt dừng lại động tác, khi cô phản kháng giãy giụa, liền dùng hai chân dài ở trong nước vây chặt hai chân của cô lại.
Anh luôn kiêu ngạo về sự tự chủ của mình, chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại dễ dàng nổi lên du͙© vọиɠ như vậy, sau khi kinh ngạc qua đi, thì đáy lòng lại vọt lên sự tức giận.
"Nói, rốt cuộc cô gái đêm đó có phải là cô hay không?" Huyền Vũ Thác Hàn cắn răng hỏi lần nữa, trên gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng có thể thấy được sự nhẫn nhịn cùng tức giận!
Cảnh tượng biến hóa bất ngờ này, thật sự khiến người ta suy nghĩ xa xôi, đặc biệt là lúc này hai người còn đang uốn éo quấn vào nhau như cái bánh quai chèo.
Bị một người không biết từ đâu chui ra quấn chặt lấy hai tay hai chân, Xá Cơ Hoa cũng hết sức tức giận, quát: "Tên điên, cái gì mà có phải là tôi hay không? Mẹ nó, tôi hoàn toàn không biết anh, mau buông tay cho tôi, buông tay có nghe hay không."
Bởi vì vặn vẹo giãy dụa, nên thân thể hai người đang lơ lửng ở trên mặt nước chỉ có thể ma sát theo sự dao động.
"Chết tiệt." Trong hồ bơi bỗng nhiên vang lên một tiếng rủa khàn khàn.
"Đừng nhích tới nhích lui nữa." Huyền Vũ Thác Hàn cau mày quát lên, một tay kia dùng sức giữ cô gái đang không ngừng giãy giụa kia lại, nhưng cái tay kia lại vừa đúng dịp, trực tiếp nắm vào cái bánh bao mới lớn hơn không ít.