Người quản lý tiếp đó đẩy Lãnh Thanh Thanh lên giường, miệng mang hơi rượu nói vào tai y: “Thanh Thanh, cậu cho rằng sao cậu có thể nổi tiếng nhanh như thế? Vì tôi là thương gia giải trí lớn nhất thành phố này, chỉ cần một câu của tôi, sẽ quyết định ai đỏ ai đen, hê hê, Thanh Thanh, cậu cũng nên báo đáp tôi một chút rồi chứ!”(*Đỏ: nổi tiếng)
“Báo đáp ngươi cái gì?”Lãnh Thanh Thanh hỏi.
“Dùng thân thể của cậu báo đáp tôi, hê hê hê hê hê hê!” Quản lý cười tà xé áo choàng tắm trên người Lãnh Thanh Thanh xuống, gần như trèo lên người y.
“Vậy không được.”Lãnh Thanh Thanh trơn tuột trượt khỏi tay hắn, khi người quản lý còn đang nằm sấp trên giường, Lãnh Thanh Thanh đã trườn xuống dưới giường.
Người quản lý hiểu lầm thân thể Lãnh Thanh Thanh linh hoạt mới có thể trơn như vậy, vì thế vươn tay bắt y: “Cậu muốn chạy?! Không dễ như thế! Bên ngoài có người canh chừng rồi!!”
Lãnh Thanh Thanh linh hoạt thoát khỏi khống chế của hắn, trốn vào trong nhà vệ sinh, khóa trái cửa.
Ngồi xổm trong nhà vệ sinh, Lãnh Thanh Thanh suy nghĩ phải làm sao đối phó với người quản lý đó. Lúc này, một con tiểu thủy xà từ trong bồn cầu nổi lên, kinh hoảng thò đầu ra: “Không được rồi, ta thế nhưng đi tới nhà nhân loại! Mau rời khỏi!”
“Đợi một chút!”Lãnh Thanh Thanh bật tới cạnh bồn cầu, ngăn cản con tiểu thủy xà chỉ to bằng ngón tay: “Tiểu lão hương, ngươi từ đâu tới? Có thể mang ta ra ngoài chứ?”
“Phù! Ngươi là đại xà tinh!” Tiểu thủy xà bị dọa, dùng đuôi xà kính lễ với Lãnh Thanh Thanh, sau đó chỉ đường nước phía dưới bồn cầu: “Ta chính là từ chỗ đó trôi vào, bên ngoài liền với biển!”
“……”Lãnh Thanh Thanh xua tan ý niệm cùng tiểu lão hương chạy trốn. Tiểu thủy xà lè lè lưỡi.
“Mở cửa! Đồ ăn trong rào ngoài!” Cửa nhà vệ sinh bị người quản lý đá kêu vang, Lãnh Thanh Thanh nghĩ nghĩ, đột nhiên trong đầu nổi lên một chủ ý.
Ầm!!
Cửa nhà vệ sinh cuối cùng cũng bị người quản lý đá mở. Hắn nhìn quanh nhà vệ sinh bố trí tinh xảo, chỉ thấy cả gian đều là gạch men sứ trắng tinh, còn mang theo phong cách cổ xưa, trừ bồn cầu màu vàng và bồn tắm màu trắng, thì một nửa người cũng không thấy.
“Đáng chết! Chạy đi đâu rồi?” Người quản lý tức giận chống tay lên tay đỡ hình bạch ngọc xà để giấy vệ sinh cạnh bồn cầu, tức phì phò lẩm bẩm, lẽ nào nhảy lầu rồi? Không thể, chỗ này là tầng mười ba! Cái cửa sổ kia đang mở, nói không chừng là từ nhà tắm trèo sang trốn ở nhà cách vách rồi!
“Gặp quỷ mà!!” Người quản lý rửa tay, dùng sức rút giấy vệ sinh trong miệng của đồ vịnh tay hình xà, lau lau. Sau đó hắn mới chú ý, khách sạn này thật là bệnh thần kinh, thế nhưng lại bố trí vật trang trí hình bạch xà lớn như vậy, cái đầu xà đó lớn bằng trái dưa hấu, trong miệng là dùng để đặt giấy vệ sinh, bố trí buồn cười như thế còn có thể đặt trong phòng tổng thống.
“Lãnh Thanh Thanh, cậu chết chắc trồi! Hội công bố tin mới siêu sao ngày mai, tôi xem cậu là không muốn sống rồi! Hừ ha ha ha!!!! Cho dù cậu trốn được nhất thời, cũng không trốn được cả đời!” Người quản lý cười điên cuồng.
Thế là Lãnh Thanh Thanh sắp sửa nghênh đón phong ba tai tiếng lần đầu tiên trong đời xà của y.
………………..
Lại nói cả tháng này Lãnh Tịnh đã đi đâu?
Một tháng này Lãnh Tịnh tiến tiến xuất xuất đại đô thị mấy chuyến, có lúc giúp Hàn Vũ chọn người tình trong mộng, có lúc trở về Tuyết Long quốc xem thử, có lúc đi quản chút chuyện võ lâm. Cuộc sống với hắn mà nói là không rõ mục đích, tới mức hắn cũng đã có phần giống Hàn Vũ, nảy sinh ý niệm muốn cùng Lãnh Thanh Thanh đàm tình thuyết ái.
Có lúc, hắn sẽ nằm trên đám mây suy ngẫm nhân sinh, để bản thân trôi lềnh bềnh theo đám mây, để suy tư trôi nổi kéo dài không dứt.
Có lúc hắn sẽ suy nghĩ, Lãnh Thanh Thanh đối với hắn mà nói, rốt cuộc tính là gì chứ?
Nhiều năm như vậy, hắn chưa từng thử rời khỏi Lãnh Thanh Thanh, hắn cảm thấy bản thân có thể độc lập rồi, nhưng cuối cùng vẫn trở về bên cạnh Lãnh Thanh Thanh.
Trong sinh mạng của hắn có rất nhiều người đi ngang qua, nhưng chỉ có Lãnh Thanh Thanh vẫn luôn ở cạnh hắn cho tới lúc cuối, không cố kỵ ở cạnh hắn, bọn họ cùng nhau đi qua phàm giới, thiên giới, chân trời góc biển, cho dù trên thế giới này, kỳ thật không có nơi dung thân chân chính của họ.
Cố hương của họ, là Bích Hải Thương Đào cốc đã sớm tan thành mây khói, hắn và Lãnh Thanh Thanh đều là người không có nhà.
Lãnh Thanh Thanh là di tộc cuối cùng của xà thần tộc đã bị hủy diệt, mà hắn là một con rồng vĩnh viễn lai lịch bất minh, từ khi sinh ra tới nay, trên đời này chân chính có thể giúp đỡ họ, chỉ có lẫn nhau mà thôi.
Không có nghi kỵ, không có bi thương, không có phản bội, không có oán hận, không có giày vò, đây chính là cuộc sống đơn giản của hắn và Lãnh Thanh Thanh.
Cho dù tam giới biến động như thế, tất cả đối với cuộc sống an dật của họ mà nói, đều chỉ là phù vân.
Hắn chỉ muốn sống cùng Lãnh Thanh Thanh như thế, bình thản cả đời.
Lãnh Tịnh nhắm mắt lại, để toàn thân nương theo đám mây trôi lơ lửng giữa bầu trời xanh.
………………
Lại nói, hội ký giả công bố của Lãnh Thanh Thanh đúng hạn cử hành. Lãnh Thanh Thanh vẫn thành thành thật thật tới tham gia hội, khiến người quản lý đang ngồi trên đài công bố cười lạnh không thôi.
Khi các ký giả giới truyền thông đều đã tới đủ, người quản lý lặng lẽ ra hiệu, thế là có một ký giả át chủ bài từ trong đám người chen ra, tiêu sái cầm micro lại gần Lãnh Thanh Thanh đang ngồi trước đài tuyên bố, bắt đầu công kích:
“Lãnh Thanh Thanh tiên sinh, gần đây tin đồn đồng tính về ngài càng lúc càng nhiều, xin hỏi ngài có cách nhìn thế nào về việc này?
Lời này một phát đâm trúng vấn đề mẫn cảm của giới giải trí, tất cả mọi người tại đương trường đều ngừng thở, chờ đợi câu trả lời của Lãnh Thanh Thanh.
“A?”Lãnh Thanh Thanhkhông hiểu.
Vì thế ký giả lại lặp lại vấn đề lần nữa.
“A?”Lãnh Thanh Thanh tiếp tục không hiểu.
Mặt ký giả trầm xuống, trực tiếp hơn một chút: “Chính là xin ngài thể hiện quan điểm về lời đồn ngài có tình cảm đồng tính với một nam giới khác?”
“A?”
“Ngài chắc không phải muốn dùng phương thức này cố ý trốn tránh vấn đề chứ? Lãnh Thanh Thanh tiên sinh! Xin ngài đừng tự kiêu như vậy!!” Ký giả chụp mũ tự kiêu lên đầu y.
“A?”
“Ngài đừng cho rằng thái độ này có thể trốn tránh trách nhiệm! Xin cho mọi người một chân tướng rõ ràng!”
“A?”
“Cậu cho rằng a a thì có thể di chuyển ánh mắt của mọi người sao?”
“A?”
“Xin trả lời!”
“A?”
“Xin ngài đáp thẳng vào vấn đề của tôi!! Đừng ấp a ấp úng!! Cậu có phải có gian tình với nam giới không?” Ký giả bị thái độ của y chọc giận, mặt đỏ cổ nổi gân, gần như muốn dùng micro đâm chết Lãnh Thanh Thanh.
“A?” Vẫn là ngốc xà.
“Lãnh Thanh Thanh! Hiện tại cậu đang đối diện với trăm vạn khán giả! Xin trả lời!! Cậu có phải từng lên giường với nam giới không!!!!!!!” Ký giả sắp thổ huyết.
“Từng lên! Ta ngày ngày ngủ chung với nhi tử!”Lãnh Thanh Thanh cuối cùng dứt khoát.
Hiện trường lại lần nữa bạo động, thì ra Lãnh Thanh Thanh có nhi tử!!! Y thế nhưng bí mật sinh con!!!
“Nói như vậy cậu thật ra là bí mật sống chung với một nữ giới nào đó sao?!!!” Ký giả khai thác được thứ không ngờ tới, hưng phấn hét to, “Cô ấy rốt cuộc là ai?!!!”
“Ta không có sống cùng nữ nhân. Ta chỉ sống chung với nhi tử.”Lãnh Thanh Thanh ngoáy mũi.
“Xin đáp thẳng vào vấn đề của tôi!!! Đừng chuyển đề tài!!!”
“A?” Ngốc xà lại bắt đầu.
“A a a a a a a a!!!” Ký giả với xưng hiệu tiên phong chuyện bát quái cuối cùng cũng chịu không được thái độ của Lãnh Thanh Thanh, dẫn đầu ngã trước đài. Tựa hồ là xuất huyết não đột ngột.
Có huyết tinh của ký giả đầu tiên giáo huấn, những ký giả khác được người quản lý an bày đều không dám lên, Lãnh Thanh Thanh thực sự quá đáng sợ, nhất thời buổi công bố huyên náo liền lặng yên như tờ.
Tô Vưu Na là lính mới vừa bước vào lĩnh vực phỏng vấn, vì cha hiện tại đang nằm viện, cô rất cần một khoản tiền. Giới ký giả trước đó từng có lời đồn đại lão nổi danh của ngành giải trí treo thưởng giá cao cho ai có thể làm Lãnh Thanh Thanh bị ô danh, cho nên mặc dù đã có vết xe đổ đẫm máu trước đài công bố của ký giả nổi danh, cô vẫn khẽ run rẩy tiến lên một bước, chậm rãi lại gần Lãnh Thanh Thanh cường đại như núi kia__ Đúng vậy, tuy từ chỗ ký giả đến đài công bố chỉ có mấy mét ngắn ngủi, nhưng cô cảm thấy mình đang đối đầu gió lốc, lũ lớn đáng sợ, đó là một trải nghiệm gian nan vô cùng, cô gần như sắp bị đánh tan, gần như sắp ngã xuống cạnh xác của tiền bối! Khi gần như sắp khuất phục trước mặt Lãnh Thanh Thanh, cô, cuối cùng nghiến răng mặt đầy lệ đứng bên đài.
Run rẩy cố gắng đem micro trong tay đến trước mặt Lãnh Thanh Thanh, giọng cô phát run ngồi xổm dưới đất nói: “Lãnh tiên sinh, cha tôi mắc bệnh nặng, rất cần một món tiền lớn để chữa bệnh, nhưng tiền trong nhà đều đã dùng hết rồi, nếu tôi không kiếm được phí chữa trị, bệnh viện sẽ ném cha tôi ra đường… tôi không muốn mở mắt trân trân nhìn ông chết! Cầu anh! Chỉ cần anh trả lời đúng thật, tôi sẽ có cơ hội có tiền, có thể cứu ông ấy! Cầu xin anh!!”
Lãnh Thanh Thanh lập tức bị cảm động, y bắt đầu mở máy thu thanh: “Được rồi, cô hỏi gì tôi đều sẽ nói với cô!”
“Vậy… bạn gái của anh là ai? Ai sinh nhi tử cho anh? Nhi tử của anh hiện tại mấy tuổi rồi?” Tô Vưu Na hỏi.
“Tôi không có bạn gái mà, nhi tử là tôi sinh… ách, là ở nơi rất xa nhặt được, tên Tiểu Tịnh, nhi tử hiện tại đã cao bằng tôi rồi. Hiện tại nó đang ở đâu tôi cũng không biết nữa.”Lãnh Thanh Thanh nói.
“A!! Vậy các người là quan hệ thu dưỡng!! Xin hỏi vừa rồi anh nói ngày ngày lên giường cùng nhi tử, kỳ thật là mang một hàm nghĩa khác sao?!! Khi các người lên giường thì làm gì??” Tô Vưu Na nỗ lực khắc chế bản thân, mới không tới mức đột phát xuất huyết não.
“Chúng tôi…”Khi Lãnh Thanh Thanh sắp đem hai chữ cuối cùng nói ra, Tô Vưu Na cảm thấy nguy hiểm cực lớn, trong một thoáng chốc ngắn ngủi, trước mắt cô xuất hiện ảo giác__ Cha thế nhưng đứng trước mặt cô, cảnh cáo cô, Vưu Na! Đừng nghe!! Sẽ mất mạng!!! Nguy hiểm! Mau chạy!!! Dự cảm sợ hãi to lớn khiến cô đứng bật dậy, liều mạng chạy ra cửa.
Khi cô liều mạng nhảy ra khỏi cửa lớn, Lãnh Thanh Thanh nói ra hai chữ có lực sát thương cực mạnh: “Giao phối.”
Thế là từ hiện trường truyền hình trực tiếp của hội công bố, một sự kiện thanh thanh môn đến quá oanh oanh liệt liệt. Mọi người rầm rộ suy đoán, nghĩa tử kiêm thông gian của đại minh tinh Lãnh Thanh Thanh, rốt cuộc là người ra sao? Vì thế cái tên ‘Lãnh Tịnh’ trở thành điểm được chú ý nhất trên báo chí truyền thông trong một thời gian, Lãnh Thanh Thanh lập tức từ đỏ chuyển đen.
……………..
Ba ngày sau sự kiện Thanh Thanh Môn, Lãnh Thanh Thanh cuối cùng bị người quản lý gọi tới phòng làm việc.
“Bốp!” Người quản lý ném tờ báo dày nặng lên mặt Lãnh Thanh Thanh, sau đó cười dữ tợn nằm trên ghế ông chủ nói: “Lãnh Thanh Thanh, thấy rõ rồi chứ? Cái gì gọi là thân bại danh liệt? Nếu hiện tại cậu chịu mở miệng cầu tôi, thì vẫn còn kịp! Nhưng mà, tôi muốn cậu tới đây liếʍ giày cho tôi!”
“Tại sao ta phải cầu ngươi. Ta lại không thiếu cái gì.” Lãnh Thanh Thanh nói.
“Còn cứng miệng!” Người quản lý híp mắt nhìn y, “Được, cậu ngon lắm, tôi thấy cậu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà! Đến lúc đó cậu có tới liếʍ giày tôi cũng không đủ nữa! Tôi không để tâm hủy đi cậu!” Hắn ngậm một điếu thuốc, miệng nhếch lên.
Lãnh Thanh Thanh lặng lẽ đi ra khỏi cửa phòng làm việc, công việc hôm nay của y đã không cần làm nữa, chụp ảnh quảng cáo gì đó cũng không gọi y đi chụp nữa, y muốn tới nhà hàng cao cấp ăn mì. Nghĩ tới mì, Lãnh Thanh Thanh liền cười híp mắt.
Ai biết y vừa mới ra khỏi công ty giải trí, một đám ký giả liền vây lấy y, mấy ngày này đều như vậy.
Lãnh Thanh Thanh vừa ngoáy mũi vừa đi, một chút cũng không để những người đó vào lòng. Khi y định bước xuống thềm, một tiếng kêu thét từ ngoài đám người truyền tới: “Ba ba!! Thanh Thanh ba ba!!!”
Chỉ thấy một thiếu niên gầy yếu đội mũ che kín mặt, ngồi trên xe lăn dưới sự bảo vệ của mấy người mặc cảnh phục tách đám người ra, thiếu niên đó lặng lẽ đi tới cạnh thềm, sau đó đột nhiên ngã khỏi xe lăn, run rẩy dùng sức lực hai tay trèo lên thềm, cuối cùng nắm lấy chân Lãnh Thanh Thanh, hắn ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt tú mỹ không kém gì Lãnh Thanh Thanh. Chỉ thấy hắn nước mắt đầy mặt nói: “Ba ba! Tại sao ba không thừa nhận con là do ba thân sinh!! Con rõ ràng là Tiểu Tịnh Tịnh do ba thân sinh! Ba không phải nói ba yêu con sao?”
“Tôi không quen cậu a.”Lãnh Thanh Thanh lắc đầu.
“Ba ba!!!” Thiếu niên khóc tê tâm liệt phế, “Tại sao ba nói dối! Lẽ nào Tiểu Tịnh còn chưa đủ ngoan sao?”
Lãnh Thanh Thanh muốn giải thích, một cái còng tay đã còng lên cổ tay y, cảnh sát lạnh lẽo nói: “Lãnh Thanh Thanh, anh bị hiềm nghi cố ý gϊếŧ người, giam cầm ngược đãi nhi đồng phi pháp, hơn nữa tiến hành xâm phạm bị hại thời gian dài, hiện tại y pháp luật tạm giam anh, anh có quyền giữ yên lặng… hơn nữa…”
Cảnh sát bắt đầu đọc các điều khoản.
“Đừng!! Đừng bắt ba ba ta!! Ba ba! Con không phải cố ý! Là bọn họ mang con ra ngoài!! Ba ba!” Thiếu niên ôm chân Lãnh Thanh Thanh khóc nói.
“Lãnh Thanh Thanh! Anh là ác quỷ! Chúng tôi vừa mới cứu Tiểu Tịnh ra khỏi địa ngục đó!” Một phụ nữ trung niên đeo kính đi tới, lời lẽ đanh thép: “Lần này mang Tiểu Tịnh ra, chính là để vạch mặt thật của anh!!”
“A?” Lẽ nào phát hiện ta là xà rồi? Lãnh Thanh Thanh = =
Ký giả lập tức bao vây người phụ nữ trung niên đó lại, cô ta oang oang giải thích: “Tôi là chủ tịch hiệp hội cứu trợ thanh thiếu niên, ba tháng trước, chúng tôi nhận được tin tức Lãnh Thanh Thanh bí mật giày vò con trai ruột, nên tiến hành điều tra, cuối cùng cứu được Tiểu Tịnh ra khỏi ma trảo của Lãnh Thanh Thanh.” Sau đó đáng thương nhìn thiếu niên được dìu lên xe lăn, mới tiếp tục đó, “Xin mọi người bảo vệ chuyện riêng của Tiểu Tịnh, xin sử dụng photoshop__ Tiểu Tịnh là một đứa trẻ vô cùng đáng thương, nó mới mười lăm tuổi, là con riêng của Lãnh Thanh Thanh và một nữ ca sĩ. Sau khi sinh Tiểu Tịnh ra, Lãnh Thanh Thanh liền bỏ tiền thuê người ám sát mẹ ruột của Tiểu Tịnh, hơn nữa còn xem Tiểu Tịnh như công cụ phát tiết giam cầm dưới hầm. Vì sự ngược đãi của Lãnh Thanh Thanh, hai chân Tiểu Tịnh bị đánh đập mà không kịp thời chữa trị dẫn tới tàn tật suốt đời, ngoài ra, khi chúng tôi nghiệm thương còn phát hiện Tiểu Tịnh bị Lãnh Thanh Thanh xâm phạm *** thời gian dài…”
Lãnh Tịnh chân chính và Hàn Vũ đứng ngoài cửa sổ trưng bày xem truyền hình trực tiếp, Hàn Vũ đột nhiên nói: “Thiếu niên đó không tồi…”
“Nhưng hắn ta chính là bị người khác thuê mà tới.” Lãnh Tịnh nói.
“… Dù sao ta nhìn trúng rồi, thần tình của Thanh Nguyệt năm đó và hắn rất giống.” Hàn Vũ có chút kích động khó áp chế.
“Được, vậy ta giúp ngươi đưa thiếu niên đó tới, ngươi phải tuân thủ ước định, đừng đi theo ta nữa, từ nay về sau tất cả mọi chuyện của Vạn Tượng Lâu đều không có liên quan tới ta.”
“Ân.” Hàn Vũ gật đầu.
……………………………….
Đây là lần thứ hai Lãnh Thanh Thanh ngồi tù.
So với lúc ngồi tù cùng Lãnh Tịnh năm đó, nhà tù của thời đại công nghiệp thoải mái hơn nhiều. Nhưng Lãnh Thanh Thanh ngồi phòng giam đơn không hề tịch mịch, có một vài con chuột thỉnh thoảng sẽ tới nói chuyện với y.
Thông qua mấy miếng bánh mì, Lãnh Thanh Thanh và chúng chuột đã xây dựng quan hệ tốt đẹp. Các chú chuột nói với Lãnh Thanh Thanh, chỉ có tội phạm tử hình mới ở trong phòng giam hiện tại của y.
Mà phán quyết của Lãnh Thanh Thanh cũng quả nhiên giống như bọn chuột nói, nơi này chẳng qua là trạm chờ mà thôi, Lãnh Thanh Thanh dưới sự phỉ nhổ của vạn người bị phán tử hình__ ngồi ghế điện.
Lối đi được sơn xanh dài dài bên ngoài phòng giam, chính là ký hiệu thông tới phòng ghế điện.
Lãnh Thanh Thanh quyết định vượt ngục.