Thầy Phùng hiển nhiên lần đầu tiên biết trong Âm Linh Giới có một dãy bia mộ chí mạng như vậy, ông lại cúi đầu lật xem những hình vẽ và ảnh này, lúc ngẩng đầu lại nhìn tôi, thứ lộ ra trong ánh mắt là gì?
Ông ấy, Thủ Linh Nô cả ngày giao thiệp cùng tử vong, ấy vậy mà lộ ra một tia sợ hãi.
"Cô làm sao thấy được?" Thầy Phùng như đột ngột đánh tan rất nhiều tính nóng nảy, giọng đặt câu hỏi cũng trầm hơn.
Tôi kể hết tất cả những chuyện nhìn thấy ngày đó tại vườn ươm, nói mãi đến lúc tôi và Lục Hổ làm thế nào đạp đổ lần lượt tất cả những bia mộ này, phát hiện đám ảnh và bức vẽ này.
Thầy Phùng luôn im lặng, ánh mắt rơi vào nơi nào đó trong bóng tối của phòng ngầm, nhìn thoáng qua như đang ngủ gật thất thần, nhưng tôi có thể cảm giác được ông kỳ thật đang kịch liệt suy nghĩ. Chờ tôi một mạch kể xong, cùng ông im lặng chốc lát, ông mới tự nhủ nói: "Xem ra thật là hắn, đến tột cùng hắn muốn làm gì?"
Tôi hỏi: "Ít nhất, thầy có thể nói cho chúng tôi biết, 'hắn' đây, đến tột cùng là ai không?"
Thầy Phùng Thủ Linh Nô nói: "Đây... Ta lại phải nói 'nói rất dài dòng' nữa, còn phải bắt đầu nói từ Âm Linh Giới."
"Thật tốt quá, chúng tôi đang lo không biết được chút gì về Âm Linh Giới này đây, rửa tai lắng nghe." Tôi nói.
"Nhưng mà, với Âm Linh Giới, ta cũng không hiểu rõ lắm." Vẻ nghiêm túc trên mặt thầy Phùng không giống như đang nói giỡn.
"Có phải thầy cố tình lấy tụi con ra làm trò đùa không?!" Tôi hét lên.
"Các cô cậu nhìn đi, ta là một Thủ Linh Nô không sai, ta trường sinh bất tử cũng là sự thật, nhưng chức vụ công tác của ta là ở thượng giới, cũng chính là thế giới này, ta không có năng lực tiến vào Âm Linh giới, ta không hề quen thuộc với địa phương quỷ quái kia." Thầy Phùng nghiêm mặt nói, "Nhưng mà, qua nhiều năm như vậy, ta vẫn được nghe ít tin đồn. Âm Linh Giới không phải là âm phủ mà mọi người thường nói, mà là thế giới độc lập với hiện thế chúng ta. Nơi đó cũng không phải chỉ có người chết —— linh hồn ly thế, đích xác có một phần đến Âm Linh Giới, thường đều là những linh hồn còn chút trần duyên chưa hết —— Ngoại trừ những linh hồn tạ thế này, còn rất nhiều sinh vật vốn thuộc về Âm Linh Giới... Ai biết được, có lẽ là những sinh vật đã sớm tuyệt tích trong hiện thế, lại xuất hiện ở chỗ quỷ quái kia, cũng chưa biết chừng, tóm lại những ai đi qua nơi đó... À quên mất, hai cô cậu cũng từng qua đó... Đều nói nơi đó âm u rùng rợn, có các loại sinh vật vô cùng cổ quái, hiển nhiên là một thế giới kinh khủng hơn hiện thế nhiều..."
Tôi ngắt lời: "Hiển nhiên? Thầy hình như có chút bi quan đó, chẳng lẽ hiện thế rất kinh khủng sao?"
"Nếu cô trải qua thiên tai nhân họa hơn hai ngàn năm đau khổ giống ta, nhất định sẽ có đồng cảm."
Khuỷu tay Dương Song Song ngoắt ra ngoài, phụ họa: "Thầy Phùng từng có một câu danh ngôn thấu triệt đó, 'Làm bậy nhiều nhất cho tới giờ là người, không phải quỷ'."
Thầy Phùng liếc Dương Song Song, hiển nhiên cho rằng bạn ấy là người phóng khoáng lạc quan hoặc là người của bệnh viện tâm thần, tiếp tục nói: "Giữa Âm Linh Giới và hiện thế nhìn qua không có con đường nào nối liền, kỳ thật có ngàn tơ vạn sợi mối quan hệ, ngoại trừ một ít vong linh đi vào đó, trừ đám người có sẵn dị năng đặc biệt mấy đứa có thể qua lại giữa hai thế giới ra, còn có một ít sinh vật đặc thù, ví dụ như 'Hoạt Hài' mà mấy đứa từng gặp, cũng có thể tự do lai vãng giữa hai thế giới. Giống như chúng ta vừa nói qua, Hoạt Hài vây đánh hai đứa, là bị người ta mời đến, người này, đương nhiên chính là người ta nói đến, người đó giống ta, cũng không thể tự nhiên tiến vào Âm Linh Giới, cho nên căn cứ miêu tả của mấy đứa, hắn thuê Hoạt Hài, là hy vọng Hoạt Hài mang mấy đứa vào Âm Linh Giới, mang đi làm gì thì ta không biết."
Dương Song Song hỏi: "Người này, tại sao phải lần lượt gϊếŧ hết những người ứng cử Sưu Quỷ Sử? Hơn nữa là dựa theo một ít thời gian chết đã định nhìn như không có quy luật gì?"
Thầy Phùng nói: "Rất rõ ràng, hắn không mong mấy đứa trở thành Sưu Quỷ Sử, bởi vì Sưu Quỷ Sử sau khi được quyết định, sẽ sở hữu năng lực siêu phàm, năng lực cường đại đối phó tà ma ác quỷ. Cho nên ta đoán, nếu sau khi Sưu Quỷ Sử ra đời, sẽ trở thành chướng ngại cho việc thực hiện dã tâm của hắn. Nói cách khác, Âm Linh Giới cùng tà ma ác quỷ của Âm Linh Giới, là một bộ phận quan trọng trong toàn bộ kế hoạch của kẻ đó."
Tôi rốt cuộc không kịp đợi nữa, hỏi: "Thầy bây giờ có thể nói cho tụi con biết, 'hắn' đây, đến tột cùng là ai chưa?"
"Ta có thể nói cho mấy đứa biết, nhưng không biết mấy đứa có tin lời ta không."
Dương Song Song nói: "Nếu tụi con có thể tin thầy là Thủ Linh Nô vĩnh sinh rồi, đương nhiên sẽ tin tất cả chuyện ly kỳ ngài kể."
Thầy Phùng gật đầu nói: "Được, ta sẽ nói cho mấy đứa biết... Hỏi trước mấy đứa, có biết trên lịch sử có một người rất rất tài giỏi, luôn hy vọng có thể như ta đây, thu được vĩnh sinh không?"