Chương 15: Có cho ăn hay không?

Trần Vu Ý đã thất thần rất nhiều lần, cô lắc lắc đầu, ánh mắt một lần nữa trở lại số liệu thực nghiệm. Bạn học bên cạnh nói một loạt số liệu, nhìn nhìn cô, tò mò hỏi: “Làm sao vậy? Tối hôm qua không ngủ được sao?”

Trần Vu Ý khẽ cười nói: “Không có, có chút thất thần.”

“Thật là hiếm lạ, đợi lát nữa cùng đi ăn cơm không?”

Cô lắc đầu: “Muốn cùng bạn trai ăn cơm.”

Bạn học hiểu rõ gật gật đầu.

Lúc sau hiệu suất cực kỳ cao, Trần Vu Ý hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, thu dọn xong liền đi khu dạy học, tìm được phòng học của Cao Dương, chờ ở bên ngoài, dựa vào cửa sổ xem di động.

Chỉ chốc lát sau, chuông tan học còn chưa vang lên, trong phòng học đã có học sinh lục tục ra ngoài, cô tắt di động, nhìn cửa.

Rất nhanh, liếc mắt một cái tìm được bóng dáng kia, vừa cao vừa soái, thật sự nổi bật trong đám đông.

“Ý Ý!” Cao Dương vui mừng mà gọi liên tục, lập tức chạy tới.

“Em tới sao không nói cho anh.” Anh một tay ôm chầm lấy cô, cúi đầu hôn lên mặt cô mấy cái.

“Khụ khụ khụ.”

“Khụ khụ khụ.”

Phía sau liên tiếp vang lên vài tiếng ho khan, Trần Vu Ý đẩy mặt anh ra, quay đầu thấy bốn cái người nam sinh, đều là vẻ mặt trêu ghẹo.

Vài người Trần Vu Ý nhận ra, liền cười chào hỏi.

“Cao Dương, này không mời ăn một bữa cơm sao?” Diêu Tiến tay đút túi quần, nhếch môi cười.

Hai người bạn cùng phòng khác cũng ồn ào.

Cao Dương cúi đầu trưng cầu ý kiến của cô, “Được không?”

“Có thể, em gọi Nhất Nhất tới.”

Lâm Hải cúi đầu nhìn di động, trực tiếp xác nhận địa điểm, liền đi phố ăn nướng BBQ.

Một bữa cơm ăn tự nhiên nhẹ nhàng lại vui sướиɠ, mấy người cũng không truy hỏi tại sao bọn họ lại quen nhau, chỉ là sẽ ngẫu nhiên hâm mộ mà xem hai mắt tiểu tình lữ gian hỗ động, sau đó mãnh liệt rót rượu cho Cao Dương. Cơm đến cuối thanh, Trần Vu Ý cũng uống không ít rượu, may mắn một đám người tửu lượng đều không tồi, cũng kịp thời thu được tay.

Chào nhau xong, Cao Dương tự nhiên lại ôm cô trở về nhà. Dọc theo đường đi ôm ấp hôn hít, ở bên tai cô không ngừng lẩm bẩm lầm bầm, một tiếng bảo bảo một tiếng tâm can rồi nói một loạt lời thân thiết, nghe xong mặt cô nóng hầm hập. Vào tiểu khu, mọi người thấy thế, vội vàng đi nhanh tránh đi bọn họ vài mét, còn thỉnh thoảng quay đầu lại xem, không ngừng đánh giá hai người đồi phong bại tục.

Trần Vu Ý sợ gặp người quen Cao Dương, vội vàng đẩy nam sinh dính ở trên mặt cô ra, xoa xoa nước miếng anh để lại, có chút buồn cười lại bất đắc dĩ mà nói: “Anh dính người giống chó con thế!”

“Vui vẻ nha Ý Ý, anh thật vui vẻ, bảo bảo, vợ~ ~” Cao Dương gương mặt hồng hồng, mí mắt đều lộ ra đỏ ửng, trong mắt anh có men say, nói chuyện linh tinh, nhưng đầu óc lại rất thanh tỉnh, ỷ vào say rượu mượn rượu làm càn, anh nhẹ nhàng để sát miệng vào lỗ tai cô: “Ý Ý, chúng ta mau về nhà, muốn ăn em…”

Tim Trần Vu Ý đột nhiên đập rất nhanh, vừa định nói chuyện, rồi lại nghe nam sinh quấn lấy hỏi: “Có cho ăn hay không? Hửm? Có cho ăn hay không?”

Cô hít một hơi thật sâu, vỗ bốp vào mặt anh một tiếng.

Hai người cứ như vậy dính như keo nước, mới ra thang máy, Cao Dương liền làm càn, hôn lên môi cô, đầu lưỡi trực tiếp chui vào miệng cô, tay sờ lung tung trước ngực cô, giống sắc quỷ đói bụng mấy trăm năm.

“Có camera!” Trần Vu Ý có chút xấu hổ buồn bực, chạy nhanh lấy ra chìa khóa tới mở cửa, thầm nghĩ cồn này thật giỏi, đem một người nhát gan biến thành dạng này.

Bang một tiếng, cửa bị Cao Dương dùng một chân đá ra, anh khẽ nhếch miệng, câu lấy đầu lưỡi cô ra mυ"ŧ, triền miên. Ba giây đã cởϊ áσ lông của cô ra, rồi lập tức vươn tay thẳng đến cặp núi kia, cách một tầng áo ngực mỏng dùng sức xoa bóp.

“Ưm……” Trần Vu Ý nhắm hai mắt, tiểu huyệt không ngừng chảy nước ra bên ngoài, trước ngực thoải mái hơi ngứa, nước bọt trong suốt theo miệng hai người chảy ra.

Một tay Cao Dương chậm rãi chạm vào quần cô, bóp mông, một tay kia chui vào nội y bóρ ѵú cô, ngón cái cọ qua núʍ ѵú, lại ấn vòng quanh vòng quanh, tay trên tay dưới đều phối hợp.

“Ưm…… Cao Dương……” Cô được anh sờ đến thoải mái, toàn thân tê dại, lại có khát vọng càng sâu. Đầu lưỡi còn bị anh mυ"ŧ, miệng thật sự đã tê rần, cô nghiêng đầu ra sau thở dốc.

Nam sinh thấy thế, hôn dọc theo vành tai cô một đường xuống phía dưới, hôn đến trước ngực, anh cởi bỏ áo ngực xuống, lộ ra nhũ thịt, vùi đầu vừa mυ"ŧ vừa gặm. Dừng ở vυ" tinh tế lưu luyến một phen, anh liếʍ liếʍ hạt đậu phấn nộn cứng lên, sau đó há mồm bao lấy núʍ ѵú đỏ bừng hút mυ"ŧ, đầu lưỡi nhanh chóng xoa quanh.

Trần Vu Ý có chút chịu không nổi, nhưng thật sự là thoải mái đến cực điểm, cô thở hổn hển vài cái, đuôi mắt đỏ lên, có chút vô lực mà ôm đầu anh.

Quần jean đã bị anh cởi hoàn toàn, hai bàn tay to của anh ở trên mông cô, năm ngón tay mở ra xoa bóp, đến tận khi có dấu tay hồng hồng xuất hiện.

Trần Vu Ý dựa vào phía sau cửa, nhắm nửa con mắt, mơ hồ nhìn nam sinh nóng bỏng ở trước ngực, chăm sóc xong một bên lại chiếu cố bên kia. Cô cảm giác được hai núʍ ѵú sắp bị nam sinh làm cho trầy da, vừa hút vừa cắn, còn bị đầu lưỡi liếʍ.

Cô chỉ có thể thấy sống mũi cao thẳng của anh chôn trong cặρ √υ", hơi thở anh nóng rực phả vào trong ngực cô.

“Cao Dương……” Cô mềm mại mà gọi anh, muốn anh tạm thời buông tha quả hồng kia.

Nam sinh rốt cuộc ngẩng đầu lên, hai mắt phủ một tầng sương mù, hàm chứa du͙© vọиɠ nồng đậm.

Anh vác người lên, vài bước đi đến sô pha, nhẹ buông cô xuống, lại để người quỳ đưa lưng về phía anh.

“Anh làm gì thế?” Trần Vu Ý quay đầu lại nhìn anh.

Cao Dương không hé răng, tầm mắt dính ở một chỗ. Hôm nay cô mặc qυầи ɭóŧ chữ j, lộ nửa cái mông, cả bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© không hề che đậy mà bại lộ ở trước mắt anh.

Anh nuốt nước bọt một chút, “Ý Ý, anh liếʍ liếʍ em được không?”

Trần Vu Ý tự quay đầu lại thấy ánh mắt anh liền đoán được, hiện tại nghe anh nói vậy, tiểu huyệt lại chảy nước.

“Ưm……” Cô theo tiếng, nửa người trên thấp xuống, mông sau nâng cao.

Cao Dương đến gần cẩn thận xem, nếu ánh mắt có thể nói, âʍ ɦộ phấn nộn kia đã ko chịu nổi.

Anh dùng ngón cái nhẹ nhàng mà cọ cọ môi âʍ ɦộ, hai cánh phì đô đô giống như thịt trai, xúc cảm đặc biệt mềm, dính lại vào nhau nhìn không thấy lối vào.

Nhìn một lát, hai tay anh tách thịt môi ra, quả thấy hai mảnh phấn hồng tiểu môi âʍ ɦộ mở ra, nhan sắc càng hồng, phiếm thủy quang. Hắn lại nuốt hạ, càng sử lực chút, liền thấy bên trên tiểu huyệt cũng khai điều tiểu phùng nhi.

“Cao Dương……” Trần Vu Ý biết nam nhân đang xem cái gì, lắc lắc mông thúc giục hắn.

“Ý Ý, thật xinh đẹp.” Cao Dương yết hầu thực ngứa, vội vàng mà liếʍ đi lên. Hắn há mồm đem khắp đều bao bọc lấy, thật sâu hít vào một hơi, lại từ cho tới thượng liếʍ, liếʍ thịt cảm mười phần đại môi âʍ ɦộ, thậm chí dùng hàm răng khẽ cắn, nộn tựa như thạch trái cây. Sau đó bẻ ra đại môi âʍ ɦộ, đầu lưỡi đi liếʍ hai mảnh tiểu nhân, lại hướng lên trên liếʍ, đầu lưỡi gian nan hướng huyệt phùng thứ.