Cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên đều là do cha mẹ một tay quản lý, không có thuê nhân viên nào khác, Trương Tử An biết rằng việc chăm sóc thú cưng hàng ngày rất rắc rối. Mỗi ngày vào 5 giờ sáng, cha mẹ đã thức dậy, dọn dẹp cửa hàng, dọn phân trong chuồng và tủ trưng bày, tắm cho thú cưng, chải lông, cho ăn, kiểm tra sức khỏe tất cả vì muốn thú cưng đón khách bằng tâm trạng tốt nhất .
Trương Tử An chỉ có một thân một mình, nếu ngay từ đầu mang về quá nhiều thú cưng, sẽ chỉ làm cho mọi việc hỏng bét, không thể lo liệu hết mọi việc. Bởi vậy hắn quyết định chọn con đường "ít mà chắc".
Hắn cũng có ưu thế —— chủ nhà chính là hắn, không có áp lực về tiền thuê; không có mướn người, không có áp lực về việc phát tiền lương. Bởi vậy cho dù thú cưng bán không được cùng lắm hắn sẽ tự nuôi dưỡng.
Sau khi kiểm tra bản đồ, hắn khóa cửa hàng, rồi dán một tờ giấy A4 trên có nội dung: Cửa hàng sắp tới sẽ khai trương trở lại.
Nhìn trái nhìn phải cảm thấy vừa lòng hắn mới đi bộ ra trước trạm xe buýt.
Hai cơ sở chăn nuôi, một ở phía bắc và một ở phía nam thành phố, gần như cùng một khoảng cách. Hắn quyết định đi đến cơ sở ở phía bắc của thành phố, vì một lý do đơn giản - trạm xe buýt ở phía nam thành phố cần phải băng qua đường mới có thể tới.
Ngồi qua hơn mười trạm, đi vào vùng ngoại thành, xe buýt dừng lại. Sau khi ra khỏi xe, nhanh chóng tìm thấy bảng hiệu của "Aimeng Pet"
" Diện tích không nhỏ nha.”
Một bức tường dài và cao bao quanh một cánh đồng lớn.
Bảng hiệu của "Aimeng Pet" là một emoji husky ngốc nghếch nổi tiếng, thật khiến người ta buồn cười.
Hắn mới vừa bước vào sân, liền có một người mặc tây trang, đi giày tây giống như người môi giới bất động sản đi lên đón.
"Xin chào tiên sinh, ngài đến là xem thú cưng sao?" Người tới tươi cười thân thiết.
“Đúng vậy.” Trương Tử An nói.
“Xin hỏi là tự mình nuôi dưỡng sao?”
“ Tôi mở cửa hàng thú cưng, muốn đến xem một chút.” Hắn giải thích.
Đối phương vừa nghe là khách hàng lớn, lập tức cười càng vui vẻ, “ Xin mời tới bên này!”
Trương Tử An bị dẫn vào phòng tiếp khách, có khá nhiều phòng tiếp khách, phòng này đều cách phòng kia khá xa.
Hắn biết đối phương đẩy mạnh tiêu thụ thú cưng bằng cách trích phần trăm, mua càng nhiều, phần trăm càng lớn.
Sau khi hai bên ngồi xuống. Đối phương lấy ra một gói thuốc lá “Tiên sinh hút thuốc không?”
Trương Tử An xua tay cự tuyệt.
“Không hút thuốc lá, hút thuốc có hại cho sức khỏe"
"Tôi cũng không hút, thuốc cũng chỉ chuẩn bị cho khách.” Đối phương cười ha hả thu lại bao thuốc “Không biết ông chủ xưng hô thế nào?”
Trương Tử An: “Tôi họ Trương.”
“Ai nha! Thật trùng hợp! Chúng ta vẫn là người nhà! Thật sự là quá trùng hợp!"
Bên kia rất ngạc nhiên, từ hộp danh thϊếp rút ra một danh thϊếp, hào hứng đưa cho hắn.
Trên danh thϊếp: Trương Vạn Quốc đại diện bán hàng của cơ sở chăn nuôi "Aimeng Pet"
Theo lý thuyết Trương Tử An hẳn là nên đưa lại danh thϊếp của mình, nhưng hắn không có danh thϊếp, nên chỉ có thể giả bộ hồ đồ.
Hắn lẩm bẩm trong lòng phun tào: “Trương” là họ lớn, trùng họ thì tính trùng hợp làm gì? Nếu như chúng ta đều họ Mộ Dung mới tính là trùng hợp!
Trương Vạn Quốc thấy hắn không có ý tứ đưa danh thϊếp, liền cười hỏi: “Không biết ngài là ông chủ của của hàng thú cưng nào ?”
Trương Tử An hàm hồ mà nói: “ Mới khai trương, chắc anh chưa từng nghe nói qua.”
“Ha ha,Ông chủ Trương lựa chọn cơ sở của chúng tôi, xem như là chọn đúng rồi! Ngài biết không, hầu hết các cửa hàng thú cưng trong thành phố này đều nhập hàng của chúng tôi, ngay cả chuỗi siêu thị thú cưng "Starry" cũng lấy hàng từ chỗ chúng tôi!"
Trương Vạn Quốc đã bán hàng rất nhiều năm. Loại khách hàng nào chưa gặp qua? Gã nhìn thoáng qua đã biết rằng khách hàng trước mặt hắn là một tay mơ. Chỉ cần gã áp dụng chiêu "Mọi người đều mua ở đây ", gã có thể nhanh chóng thu phục được tên này.
Những tay mơ như vậy rất nhiều, đầu óc nóng lên liền mở cửa hàng thú cưng, cho rằng mở cửa hàng thú cưng vừa nhẹ nhàng vừa kiếm được tiền, kỳ thật mười cửa hàng thú cưng được mở thì ít nhất có tám cửa hàng sẽ đóng cửa trong một năm, nhưng mà những cái với gã đều không quan hệ.
“Starry” là chuỗi siêu thị thú cưng, Trương Tử An đã nghe nói qua, có thể nói là như sấm bên tai, chỉ cần là mở cửa hàng thú cưng là không ai không biết.
Chuỗi siêu thị thú cưng Starry là một công ty khổng lồ trên toàn quốc với 153 cửa hàng trực tiếp hoạt động và 164 cửa hàng nhượng quyền trên toàn quốc. Có thể nói rằng nó bao phủ tất cả các thành phố vừa và nhỏ. Công ty này thường thấy trên các quảng cáo của CCTV.
Hàm ý Trương Vạn Quốc chính là một công ty lớn như vậy còn nhập hàng từ tôi, khẳng định sẽ không có vấn đề
Trương Tử An lại có những suy xét của riêng mình, hắn tuy rằng là tay mơ, nhưng cha mẹ hắn đã mở cửa hàng được mười năm.
“Ừm, xin hỏi tôi có thể tham quan trại chăn nuôi một chút không?” Hắn hỏi.
Trương Vạn Quốc tươi cười có chút đình trệ, hắn khẽ nhíu mày, trong lòng nghĩ tay mơ này sao lại không làm theo kịch bản?
Hắn vội vàng khuyên can nói: “Nơi đó bẩn thỉu lại hôi hám, không có gì để xem, đi vào đó sẽ làm bẩn giày ngài. Như vậy đi, ngài muốn mua thú cưng loại nào, chỉ cần nói một tiếng, tôi sẽ cho người đưa dến đây cho ngài, ngài xem thế nào? Trước đó ngài hãy xem giá cả của chúng, bảo đảm không lừa già dối trẻ! Nếu ngài có thể tìm thấy một mức giá thấp hơn ở thành phố này tôi sẽ bồi thường chênh lệch gấp đôi cho ngài!”
Lời này xuất phát từ nội tâm chân thành, đổi lấy tin tưởng không thể ngờ!
Trương Vạn Quốc đưa một danh sách với hình ảnh và ghi chú giá của từng thú cưng được viết rõ ràng.
Trương Tử An tiếp nhận danh sách, tùy ý nhìn trong chốc lát, liền đứng dậy cáo từ.
“Thực xin lỗi, hôm nay tôi còn có chút việc, hôm khác sẽ lại qua đây.”
“Ai, Trương tiên sinh, ông chủ Trương, ngài đừng nóng vội, lại ngồi trong chốc lát! Ngài nếu là đối với giá cả không hài lòng, chúng ta còn có thể thương lượng lại ……”
“Thực xin lỗi, tôi còn có việc, hôm nào lại đến!”
Trương Tử An không để tâm đến gã, khăng khăng rời đi.
Trương Vạn Quốc nhìn chăm chú vào bóng dáng hắn trên mặt đất hung hăng mà nhổ một bãi nước bọt.
“Mẹ nó! Tính toán cái gì! Trên người chẳng có mấy đồng, phá việc còn không ít! Tiểu tử còn chưa đủ lông đủ cánh, dong dong dài dài lãng phí thời gian của ông!"
Hùng hùng hổ hổ mà phát tiết một lúc, hắn lập tức lại tìm được một mục tiêu mới, chỉ một thoáng đã thay đổi thành một gương mặt tươi cười đi đón.
“Ông chủ này, ngài là tới xem sủng vật?”
Trương Tử An đi đến trạm xe buýt, ngồi trên xe đi về phía nam thành phố.
Cha mẹ đã từng nói chuyện tại bàn ăn tối. Bất kỳ cơ sở nuôi dưỡng nào không được phép đến thăm trang trại chăn nuôi đều có dấu hiệu giở trò! Cho dù giá rẻ cũng không thể mua! Cha mẹ nói như vậy khẳng định là có đạo lý.
Ở trên xe ngủ gật, qua một giờ, xe buýt ngừng ở tại một trạm.
Trương Tử An ngáp dài xuống xe, dựa theo bản đồ trên di động , tìm được cơ sở nuôi dưỡng "Pet House”.
Nhìn từ bên ngoài, quy mô ở đây nhỏ hơn nhiều so với " Aimeng Pet", và số lượng xe tải vào ra cũng nhỏ hơn nhiều.
Bảng hiệu của cơ sở là một hình bóng mèo trừu tượng.
Bước vào cổng, hắn không thấy một người đại diện như Trương Vạn Quốc, mà phải gặp phải một người phụ nữ sắp đi ra ngoài.
"Xin lỗi, cho tôi hỏi một chút, tôi nên tìm ai nếu tôi muốn mua thú cưng?"
Người phụ nữ mặc áo khoác trắng, đeo khẩu trang cùng găng tay, trong tay xách theo hộp thuốc, dường như là một bác sĩ thú y.
Cô nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt: “Cậu muốn mua thú cưng?”