Tế bái phụ thân xong, ba người còn chưa kịp hảo hảo nói chuyện, thì trước cửa lớn đã có một trận dao động!
“Có lẽ người kia đến đây chúc mừng..” Nhạc Nhạn tinh ý nhìn Trình Thế Bằng biểu hiện cao thâm khó đoán..
“Đại tỷ, phiền tỷ ra đó xem là ai giùm đệ..”
“Tốt, đệ ở đây bồi mẫu thân!” Nhạc Nhạn mỉm cười, đi đến cửa lớn, liền bị cảnh tượng đó dọa cho hoảng sợ.
Trước cửa là một đội nhân mã, đem theo rất nhiều đại lễ hồng phẩm, hơn nữa….
* * *
Trời ạ! Nhạc Nhạn lấy lại ý thức, lấy tay che miệng, khó tin người mà mình cực kì quen thuộc đang ở trước mặt..
Sao lại như vậy??? Là chuyện gì đây???
“Thế nào? không bao lâu mà đã quên ta rồi?”
“Thiếu gia……………” Nàng chỉ vào chính mình, thật sự chính nàng cũng không tin được.. “Người thế nào đến?”
Còn nữa, phía sau hắn bày binh là chuyện gì? không cần nói, bên cạnh hắn chính là bà mối nổi tiếng nhất kinh thành.
“Ta đến đề bàn luận về việc thành thân a!” Mạc Tĩnh Viễn trả lời đúng sự thật, nở nụ cười tự tin mà quý phái, làm mê đảo biết bao cô nương gia…
“Cái gì?” Nhạc Nhạn luôn luôn bình tĩnh, lần này chỉ kém không trừng đến lòi mắt ra..
Bàn chuyện? Thành thân?
một bên quần chúng bắt đầu thì thầm này nọ, cùng một ý chí muốn xem chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đều cảm nhận được, sẽ có một chuyện lớn xảy ra..
“Đại tỷ!” không biết từ lúc nào, Trình Thế Bằng đã đi tới phía sau nàng, nhẹ đặt tay lên vai, “Mạc thiếu gia đến kinh tìm đệ, hướng đệ đưa ra hôn ước, đệ đã đồng ý, cũng đã nói với mẫu thân, mẫu thân cũng rất tán thành chuyện hôn sự này!”
Phụ thân mất sớm, đại tỷ vì chăm lo gia đình mà chịu bán vào Mạc gia tám năm, hắn rất cảm kích, may mà vì vậy gặp được Mạc Tĩnh Viễn, hắn dùng tâm an bài tất cả kế hoạch này, đối với đại tỷ tâm chân thành không cần hoài nghi, mà đại tỷ cũng coi là khổ tận cam lai, hắn cũng rất cao hứng.
Chỉ là, đại tỷ sao tự nhiên ngây người chứ?
“Đại tỷ?” Trình Thế Bằng gọi nàng, lại phát hiện hai má nàng tái đi, khẽ lay nhẹ.
“Đại tỷ….” hắn còn chưa nói xong, tay chân Mạc Tĩnh Viễn đã gọn gàng ôm lấy nàng, hướng một căn phòng nhỏ đi đến.
Này…… hắn không phải là quá mức tự nhiên đi? Hơn nữa đại tỷ vẫn còn là cô nương gia a! Cho dù sau này hai người cũng trở thành phu thê, nhưng mà trước mặt công chúng ôm ôm như vậy, cũng là làm mất danh dự cô nương gia người ta quá đi!
Cho dù hắn sùng bái vị tỷ phu tương lai này, nhưng cũng không cho phép.
hắn đang muốn tiến lên ngăn lại, lại phát hiện mình bị mẫu thân kéo lại, bà lắc đầu, mỉm cười..
Hai miệng nhỏ khẽ bàn bạc với nhau về vấn đề này, dù sao Mạc Tĩnh Viễn cũng là một người hành động tùy tiện, mọi người cũng sẽ không cùng hắn tính toán.
* * *
“Hoàn hồn chưa?” Mạc Tĩnh Viễn ôm Nhạc Nhạn lên ghế dựa dài, còn rót một ly trà, chỉ sợ nữ nhân này sẽ lại ngất đi, tiếp tục đả kích tôn nghiêm phái nam của hắn…
Thế nào, phải gả cho hắn khó tiếp nhận vậy sao? Nhìn dáng vẻ nàng, giống như là bị đòi nợ vậy, khó coi như bị quỷ đuổi theo…
“không phải thật….” Nhạc Nhạn nhi lắc đầu, thậm chí nhấc tay lên, gõ vào trán mình..
“Nàng làm gì?” Mạc Tĩnh Viễn la lên, kéo tay nàng xuống, ngăn cản hành vi tự khổ bản thân của nàng, “Thế nào? Việc ta muốn lấy nàng, khó tiếp nhận vậy sao?”
“Em……. Này……..” Nhạc Nhạn nhất thời không thể nói, ngàn vạn lời muốn nói ra nhưng lại không nói được.. “Nhưng mà…..”
“Còn nhưng mà cái gì?” Mạc Tĩnh Viễn không tốt nhìn nàng, cảm thấy mình như là kiếp trước nợ nàng, nên kiếp này mới bị nàng ăn gắt gao như vậy, “Ta còn chưa hỏi nàng, tại sao lại thừa lúc ta không có phủ mà lén rời đi. Sủng nàng nhiều năm như vậy, muốn đi nàng cũng không chào ta một tiếng nữa à?”
“Thiếu gia…. không phải vậy!” Nhạc Nhạn lắc đầu, “Chỉ là… em không muốn chàng khó xử..”
Cũng là sợ mình cùng hắn đối mặt, sẽ nỡ không rời xa….
“Ta khó xử? Ta khó xử cái gì?” hắn từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ khó xử nha, “Chính nàng ngốc còn chưa tính? Sao không đến hỏi ta? Như vậy len lén rời khỏi. Trong phòng ta thiếu đi một nha đầu, nàng muốn ta tìm ở đâu đây?”
“Người trong phủ rất nhiều, thiếu gia muốn dạng tỳ nữ nào, cũng nhất định tìm được.” Nàng cúi thấp xuống, tâm đau như bị nhéo, không cho biết thật lòng chính mình, nếu không chính là phí công rồi!
“Ta liền muốn nàng!” hắn thực sẽ không để ai ức hϊếp nàng, rõ ràng nói như vậy, nàng là không hiểu ở đâu? Càng không cần nói, hắn cũng dẫn đại đội nhân mã đến rồi, nàng không lẽ còn không đếm xỉa? “Nàng đã nghe chưa? Trong phòng ta không tính toán thay người, thậm chí đến bây giờ, ta chỉ cần mỗi một mình nàng, nàng hiểu rồi chứ?”
“Nhưng mà………” Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, giống như nghe cái gì đó .. huyễn hoặc..
“Nhưng mà cái gì? Mẹ nàng cùng đệ đệ cũng đã đồng ý rồi, bảy ngày sau chính là hôn lễ, nàng còn muốn tránh sao?” Thấy nàng không lên tiếng, hắn liền trực tiếp nói, “Nàng không cần nói gì nữa, chung sống như vậy vài năm, nàng còn không hiểu sao? Ta nói chỉ cần một người, chính là chỉ cưới một mình nàng, tam thê tứ thϊếp tuyệt sẽ không xảy ra, cũng sẽ không khiến nàng uất ức…”
“Nhưng …” Cho dù ánh mắt hắn giống như là bốc hỏa, như là muốn ăn thịt người, nàng vẫn không nhịn được hoài nghi, “Hôm đó rõ ràng em nghe chàng đồng ý với lão gia phu nhân, sẽ…… sẽ không chấp nhận em…”
* * *
“Tại sao không chấp nhận?” hắn chê cười một tiếng, rồi lấy tay nhẹ kí lên trán nàng, “Xem ra, nàng vẫn chưa quen với thân phận mới của mình, mới hỏi ngốc vậy!”
“Thân phận mới?” Nàng có thân phận mới sao? Tối đa cũng chỉ là nô bộc của Mạc phủ mà thôi!
“Nàng là tỷ tỷ của tân khoa trạng nguyên, Thế Bằng lại là quan Tứ phẩm, nàng giờ chính là quan gia tiểu thư đó!” Về trở ngại thân phận, hắn chưa bao giờ để ý đến, nhưng hắn biết điều này vĩnh viễn sẽ trong lòng nàng, mà cha mẹ chắc chắn sẽ ngăn cản, cho nên hắn đã sớm nghĩ ra đối sách rồi!!
Cho tới nay, hắn đã có kế hoạch dạy dỗ, vun trồng Thế Bằng, mỗi tháng nhất định sẽ đích thân kiểm tra việc học của hắn, chính là vì ngày này mà thôi!.....
Mà bản thân Thế Bằng, tư chất cũng có thừa, hoàn toàn đạt đến mục tiêu của hắn.
“Em?” Quan gia tiểu thư?? Nàng thành Quan gia tiểu thư? Vậy trước thời điểm hắn nói cùng lão gia phu nhân, đã tính qua thời điểm này..
“Cho nên chàng mới dám đáp ứng lão gia phu nhân?” Nàng kinh ngạc không dứt, “Nhưng làm sao chàng dám chắc chắn, lỡ biểu hiện của Thế Bằng ở điện thử không tốt…”
“sẽ không! hắn là do một tay ta dạy ra, ta hiểu rõ hắn có thể!” Càng không cần nói, hắn đã lén lút tìm Nhan Khánh Ngọc nhờ vả rồi..
“Này… này quá khó tin..” Nhạc Nhạn hoàn toàn không có cách nào để tiếp nhận, sao lại như vậy? Vấn đề đã đè nặng trong lòng nàng bao lâu nay, thân phận hai người rất khác biệt, sao có thể dễ dàng bị phá vỡ như vậy? Nàng là toàn trận thương tâm, không phải là không lo sợ…
Vừa nghĩ tới vấn đề này, liền lấy tay che mặt, không dám đối điện với hắn.
“Bây giờ tin chưa?” hắn sắc mặt không tốt nhìn nàng, nhưng lại không thể xử phạt nàng, đành hung hăng nhìn chằm chằm khuôn mặt nàng.
“Chàng… bắt đầu kế hoạch này khi nào?” Nàng biết hắn rất thông minh, có rất nhiều biện pháp, nhưng là tất cả, hắn bắt đầu từ khi nào? Và tại sao phải vì nàng phí tâm nhiều như vậy…
“Nàng nói đi?” hắn dùng lực ôm nàng vào lòng, cảm giác mất đi bỗng có lại thật rất tốt, hắn ngửi thấy mùi vị quen thuộc trên người nàng, liền nhẹ cọ lấy cổ họng thon gọn của nàng..
“Bây giờ đã hiểu chưa? Còn muốn cự tuyệt ta không?” hắn giọng điệu hung ác, nhưng trong tròng mắt đen vẫn có một tia không xác định được….
Nhạc Nhạn sớm chiều chung sống với hắn mau chóng nhận ra. hắn cho là nàng sẽ cự tuyệt sao? Sau những chuyện hắn đã làm cho nàng?