Sủng Tỳ Của Thiếu Gia

9/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Đại thiếu gia họ Mạc, có những thú chơi rất ngông do đã được cưng chiều từ nhỏ. Nàng đã làm nha đầu cho hắn đã được bảy năm rồi, nhưng hắn không đơn giả xem nàng là như vậy, hắn  …
Xem Thêm

“Thiếu gia….. Em yêu người!!” Nếu thiếu gia đã có quyết định, nàng cũng không cần phải cố kị quá nhiều, “Em thật sự đã nghĩ, sẽ vĩnh viễn luôn ở bên người…”

Chỉ là chuyện này không thể nào, thiếu gia sắp thành thân, nàng sao có thể ở lại bên hắn chứ?

Mạc Tĩnh Viễn bị nàng chủ động bày tỏ liền quên hết chuyện xảy ra hôm qua, khóe môi nhếch lên một nụ cười… Cuối cùng cũng chịu thừa nhận rồi sao?

Nhạc Nhạn không cho hắn thời gian suy nghĩ nhiều, môi non mềm chủ động đặt lên môi hắn, hai tay cũng tự động quấn quanh eo hắn, quyết tâm ở thời gian cuối cùng này, sẽ cùng hắn thật tốt làm bạn….

Nàng nhiệt tình đương nhiên khiến Mạc Tĩnh Viễn hai mắt sáng lên, tương đương phối hợp bế nàng ngồi lên chân mình, xiêm áo vướng bận rất nhanh bị vứt ra tứ phía, nhưng hai người cũng không thèm ngó ngàng đến chi tiết nhỏ nhặt này, chỉ gấp rút thăm dò lẫn nhau..

Hai đùi trắng noãn của nàng vì tư thế dạng chân mà bị tách ra, để hắn dễ dàng khıêυ khí©h nguồn nước động tình của nàng, chọc cho nàng vui sướиɠ, mềm mại tựa đầu lên vai hắn, khó chịu ngâm nga, hoa huy*t giữa chân non mềm ẩm ướt, đang khao khát chờ đợi hắn lấp đầy….

“Thiếu gia….” Nàng hai má ửng hồng, thấp giọng thỉnh cầu, một trận tê dại làm nàng mất đi ý thức mà dựa cả người vào, lớn mật cọ lấy du͙© vọиɠ bộc phát của hắn..

“Hửm?” Mạc Tĩnh Viễn xấu tính cố tình như không biết, nhẹ nhàng gặm cắn bờ vai trắng tuyết của nàng, dẫn lấy hình dạng nàng nở nụ cười nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©, sức lực trên tay cũng tăng lên vài phần, tiếp tục trêu chọc nàng…

“A….” Tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn cũng không nhịn được, “Thiếu gia…. Thiếu gia…. A!”

“Thế nào đây, không thoải mái?” Động tác hắn dừng lại, trêu cợt nàng, dù bận vẫn ung dung nhìn hai má nàng hồng hồng, sương mù trên ánh mắt thật … dụ người vô cùng…

Hàm răng trắng của nàng cắn cắn lấy bờ môi bên dưới, cả người nóng bức vì hắn dừng tay mà cảm thấy trận trận hư không, miệng cũng không lên tiếng được…

“Người……” Nàng trèo lên đầu vai hắn, ánh mắt đáng thương lên án hành động hắn.

“Ta thế nào? Em muốn gì cứ nói ra nha!” hắn đại thiếu gia cười không ngớt…

Nhạc Nhạn bĩu môi nhìn hắn, như bất mãn hắn đắc ý, tâm đã quyết, tay nhỏ bé lớn mật cầm lấy hắn vừa kiên đĩnh vừa nóng, mông đẹp ở trên hắn tránh vài vòng, rồi hạ xuống, để hắn chạm vào nơi ẩm ướt của mình….

Mạc Tĩnh Viễn mạch cả người căng cứng, cười không ra nữa…..

Tiểu nha đầu hôm nay thật quá lớn mật, nhưng hắn … lại yêu chết nàng chủ động như thế này……

“Tiểu Nhạn nhi của ta…..” hắn thuận theo vịn lấy mông nàng, thử tiến vào bên trong hoa huy*t tràn mật dịch ..

Nàng buồn bực hừ một tiếng, tay nhỏ tự nhiên buông lỏng hắn. Mạc Tĩnh Viễn cũng thẳng lưng một cái, thật sâu tiến vào trong nàng………

“Aa……” Cả người hư không nãy giờ được sung sướиɠ lấp đầy, Nhạc Nhạn thỏa mãn giãn ra mi tâm, mà động tác hắn lúc nặng lúc nhẹ khiến nàng cảm thấy ngưa ngứa, chỉ có thể nhịn không được khinh ngâm, chân nhỏ chặt chẽ quấn vòng thân hắn, thân thể thuận theo động tác của hắn mà mở ra, để khi hắn tiến vào hoa huy*t, đóa hoa mở rộng ôm ấp lấy hắn, để hắn lần nữa đê mê tiến vào, nhu thuận mở ra … vì hắn….

Tiểu Nhạn nhi của hắn….

hắn đình trệ tốc độ, rướn người, hướng đến chiếc cổ nhỏ xinh của nàng cắn một cái, để lại trên người nàng dấu ấn của hắn…

“Đừng như vậy…….” một trận tê dại tràn đến làm Nhạc Nhạn không nhịn được cầu xin tha thứ, lại mị hoặc thở ra rêи ɾỉ, để tình lang không thể nào dừng lại được.

“Vậy muốn thế nào?” hắn lật người nàng lại nằm sấp trên giường, mông nhỏ kiêu hãnh ngẩng lên, Mạc Tĩnh Viễn rất nhanh chiếm lấy nàng từ đằng sau, “Vậy sao??”

Nhạc Nhạn không làm được gì liền cầm lấy chăn, để tư thế kia có thể khiến hắn dễ dàng thâm nhập, nàng có thể cảm thấy du͙© vọиɠ nóng bỏng trong người mình thẳng tiến đến nơi mẫn cảm nhất của nàng, để nàng hút thật chặt.

“A….. thật tốt…. thật nóng…..”

“Thế nào? Thoải mái chứ?” Có người cố tình muốn trêu chọc nàng, Mạc Tĩnh Viễn giữ lấy thắt lưng nàng, hạ lực một cái, chạm vào, như linh hồn chạm vào nhau….

“không biết.. Em không biết……..” Nàng đem hai má hồng thẹn thùng chôn vào trong chăn, âm mưu muốn giấu đi tiếng rêи ɾỉ của mình, nhưng cũng không nhịn được cầu xin, “nhẹ…. Dùng lực nhẹ một chút…… A!”

“Thoải mái không?” hắn khăng khăng muốn nghe thừa nhận của nàng, Mạc Tĩnh Viễn cố ý khi nhanh khi chậm lắc lấy eo, trêu chọc nàng, thậm chí như vậy dừng trong người nàng, uốn éo chuyển thành mè nheo, mài ra trận trận lửa nóng, cũng mài ra tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn của nàng…

Nhạc Nhạn hai má thẹn thùng đỏ hồng, một làn sóng tê dại sảng khoái lướt ra, để thân thể nàng hóa ra một chút nước dính, họa huyệt không ngừng vụt ra mật dịch, để khi hắn lôi kéo đến cực khoái, thân thể yêu kiều run rẩy, trong chốc lát tiếng ngâm mất hồn được kéo ra………

Mạc Tĩnh Viễn yêu thương vuốt lấy vết sẹo trên lưng nàng, lần nữa bắt đầu kéo đến, một cái lại một cái chạm đến nơi sâu nhất trong nàng. Trong thời khắc cao trào nhất của du͙© vọиɠ, hắn ở trong nàng phóng thích tất cả bản thân…….

Tiểu Nhạn nhi của hắn! ..........

Khế ước Nhạc Nhạn đến thời hạn, nàng liền rời khỏi Mạc phủ.

không ai biết chuyện là như thế nào. Chỉ biết khi Mạc Tĩnh Viễn ra cửa, nàng liền đi tìm Mạc phu nhân, sau đó Mạc phu nhân liền muốn đại tổng quản đem khế ước của nàng trả lại, còn cho hai người đi theo hộ tống nàng về quê..

Tất cả mọi người đều suy đoán, sau ba ngày nữa, khi Mạc Tĩnh Viễn về biết được truyện này sẽ có hay không mà đùng đùng đi tìm Mạc phu nhân chất vấn, số đông đều cược phía Nhạc Nhạn.

Nhưng thiếu gia trở về rồi, thanh âm run run của đại tổng quản khi báo cáo cũng nghe thấy, chỉ là lông mày nhăn lại, một chữ cũng không nói, cũng không tìm phu nhân, không phái nhân mã, chỉ như vậy lặng lẽ trở về Tĩnh Vũ hiên, rồi qua vài ngày lại theo lẽ thường mà đi đàm phán chuyện buôn bán, buổi tối trở về phủ liền nghỉ ngơi, cứ như Nhạc Nhạn chưa hề tồn tại….

Toàn bộ mọi người đều trợn tròn mắt, không hiểu chuyện này là thế nào? Ai cũng biết Nhạc Nhạn là người thiếu gia yêu thương nhất, chẳng lẽ một lời cũng không hỏi thăm sao?

Nhiều người còn chưa hiểu rõ mọi chuyện, thế nhưng lại nhận được một tin động trời hơn: Thiếu gia muốn kết hôn.

Đừng nói là người làm trong nhà, ngay cả lão gia phu nhân cũng bị hắn làm cho sợ đến mức không nói được một lúc.

Theo đại tổng quản nói, thiếu phu nhân cũng không rõ là tiểu thư nhà nào, chỉ là muốn lão gia, phu nhân cùng lão thái gia có thể yên lòng, sau đó đại tổng quản đi mua những gì cần thiết cho hôn sự…..

Mà những vật phẩm trân quý khiến cho người ta phải trợn mắt lè lưỡi như vậy cho thấy, thiếu gia dụng tâm coi trọng thiếu phu nhân đến người khác cũng cảm nhận được, mọi người liền không khỏi suy đoán xem tiểu thư nhà nào mà lợi hại như vậy, cư nhiên có thể thu phục được đệ nhất Mạc đại thiếu gia.

Thiếu gia đương nhiên sẽ không tốt bụng cho họ biết đáp án, bàn giao toàn bộ lại cho đại tổng quản hảo hảo làm, liền đi đến Kinh thành..

Kinh thành, theo tính cách thiếu gia, sẽ không phải là đặc biệt đi thăm Hoài Hương tiểu thư, mà gần đây không có chuyện buôn bán lớn nào khiến hắn phải đích thân đi, cho nên tất cả mọi người đều nói, không chừng thiếu phu nhân là Kinh thành tiểu thư, có thể là tiểu thư con quan quyền cao chức trọng!

Cũng là… Theo tôn quý của thiếu gia, chỉ có kinh thành quan gia tiểu thư mới xứng.

Chỉ là một tin tức truyền đi mà người dân Cẩm Tú thành không khỏi cảm thấy bi thương cho Nhạc Nhạn, nhìn lại ba vị tiểu thư kia, có thể gả đi thật tốt, thật hạnh phúc a! Mọi người khó tránh sẽ suy nghĩ Nhạc Nhạn cũng như vậy, hơn nữa Mạc đại thiếu gia cũng sủng nàng như thế, như thế nhiều năm tốn tâm phí. Mà nhân dân cũng trông đợi màn “bỏ giang sơn vì mỹ nhân”, đón xem Mạc thiếu gia sẽ cãi lại trưởng bối vì Nhạc Nhạn, cuối cùng Mạc lão gia, Mạc phu nhân không thể không bị thuyết phục, đành gật đầu đáp ứng cho Nhạc Nhạn vào nhà, đại gia đình cùng vui vẻ….

Thêm Bình Luận