Edit: Rau Chân Vịt. Beta: Hắc Thiên Sáng sớm ngày thứ hai.
Cali mở mắt. Nhìn quần áo chỉnh tề trên người... Chính là chỉnh tề mới kỳ lạ được không? Nhìn giường, ân, là giường của mình. Nhìn căn phòng, là phòng của mình. Chẳng lẽ cả ngày hôm qua, đều là mộng?
Nhưng ai tới nói cho cậu biết, tại sao mà cậu lại mệt mỏi tới đứng không nổi? Còn có thân thể... Hoa cúc, đau quá a...
Trên người giống như bị xe nghiền qua, cơ thể đau nhức ám chỉ ngày hôm qua đã vận động vô cùng kịch liệt.
"Vistor..." Yết hầu Cali khô rát, yếu ớt hô lên. "Thiếu gia." Vistor khoái trá tiến tới, nhìn ra được tâm tình của hắn rất tốt. Đương nhiên, ăn uống no đủ tự nhiên tâm tình tốt.
"Thiếu gia uống nước." Vistor đem Cali nâng dậy, để cậu tựa vào ngực mình, giúp cậu uống nước. Quả nhiên nước thấm ướt cổ họng, cảm giác khô rát khó chịu mất đi.
"Hôm qua các ngươi, rốt cục là…?" Cali cảm thấy cái đề tài này rất khó nói, nhưng vẫn không kềm được tò mò. "Ngày hôm qua thiếu gia, thực tiêu hồn, thực mê người." Vistor cười cười, mát xa toàn thân cho cậu, "Thiếu gia không nhớ rõ? Ngày hôm qua chính người gọi tên chúng ta a ~" xem ngữ khí, rõ ràng là muốn chọc người.
"Chẳng lẽ là, mọi người?" Cali nuốt nước miếng, ôi mẹ ơi, về sau bọn hắn chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ thì chẳng phải cậu gặp họa sao?
"Thiếu gia, thật thông minh." Vistor ôm lấy thắt lưng Cali, "Ngày hôm nay thiếu gia đánh răng rửa mặt liền do ta giúp."
"Đánh răng trước, sau đó ta muốn nhìn căn phòng ngày hôm qua." Cali mặt đỏ hồng.
"Không thành vấn đề." Vistor ôm cậu ra khỏi phòng, qua hết hành lang, vào một căn phòng nọ. "Thiếu gia cần phải cần phải chuẩn bị tâm lý." Bởi hôm qua “chiến đấu” rất kịch liệt.
"Ân." Cali ở trong lòng niệm đi niệm lại bình tĩnh, phải bình tĩnh. Cửa mở, Cali nhanh chóng che miệng. Chết tiệt cái này kêu ta bình tĩnh thế nào a?!
Giường hỗn loạn, trên giường dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhiều vết nhăn nhìn vào chỉ muốn xóa đi. Trừ giường, còn có bàn trà, cửa sổ, bàn trang điểm, trên mặt đất. Đều có dấu hiệu, ngay cả trước mặt cũng có vô số tϊиɧ ɖϊ©h͙!
Mùi vị kia... Sau khi bọn hắn làm xong tại sao không dọn dẹp một chút a? Như nhìn ra tâm tư của cậu, Vistor tính tình tốt nói: "Bọn hắn nói muốn đem căn phòng giữ lại làm kỷ niệm, ân, người đưa ra ý tưởng này chính là ta."
Căn phòng khốn nạn này ta hận không thể đốt sạch! Cali cắn răng, trinh tiết, trinh tiết của ta, căn phòng này chính là phần mộ của các ngươi!
"Thiếu gia đang ở đây a." Tư Nại Khoa xuất hiện bên cạnh cậu. "Ồ, sao thiếu gia lên đây?" Một đám người ở phía sau cũng thắc mắc. "..." Cali nổi điên. "Các ngươi đều cút cho ta!"
"Thiếu gia tức giận a." Hạ Lạc tiến lên đem Cali ôm vào lòng, vỗ vỗ lưng cậu. Mèo nhỏ nổi giận thật đáng yêu.
"Ta đói bụng, ta muốn ăn!" Cali dùng ngữ khí đáng yêu ra lệnh. "Vâng, thiếu gia." Tuyết cùng Sương cười híp mắt, quay người đi xuống làm bữa sáng.
"Phòng này, các ngươi cần cần phải rửa thật sạch sẽ!" Cali nói xong, bảo Hạ Lạc mang cậu đến chỗ Vistor. Vistor hắn đã đáp ứng giúp cậu đáng răng rửa mặt!