Chương 33: Thủ đoạn Cao Sí thật sự rất tốt

Khi Yến Mị tỉnh lại, đã là sáng sớm hôm sau, mở to mắt, nàng nhìn thấy những thêu văn tinh xảo trên màn giường, cúi đầu vừa thấy, trên người mình đã thay trung y tuyết trắng, chỗ cổ áo mở rộng, nàng nhìn thấy dấu vết loa lổ trên da thịt bên trong.

Mặt Yến Mị nóng lên, lại nghĩ tới hình ảnh hôm qua cùng Mộ Kỳ điên cuồng dây dưa ở bên nhau.

Nam nhân như mãnh thú, mất kiểm soát, lăn lộn nàng mấy lần mới bằng lòng bỏ qua, sau đó Yến Mị ngủ say, chuyện sau đó nàng cũng không biết, ánh mắt nàng lệch về một bên, bên người cũng không có dấu vết người ngủ qua, đêm qua hẳn là xong việc hắn liền đi rồi.

Nàng biết rõ vị trí nàng ở trong lòng hắn, nàng là giữ không được hắn.

Nhìn thấy xiêm y trên người mình thay đổi, thân thể cũng không còn cảm giác dính nhớp kia nói vậy đêm qua Mộ Kỳ đã để người tới đây giúp nàng thu thập.

Mộ Kỳ muốn cơ thể nàng, lại không đại biểu Mộ Kỳ đã tha thứ nàng, nhớ lại thái độ của hắn, Yến Mị biết việc hắn làm đêm qua là để trút giận mà thôi.

Cũng được, mặc kệ thế nào, hắn vẫn là đối với cơ thể nàng không nị.

Nàng kêu Đường Khê tiến vào hầu hạ, khi Đường Khê nhìn thấy những dấu vết đó trên người nàng có chút kinh ngạc, Yến Mị đành phải giải thích với nàng đêm qua Mộ Kỳ tới.

Đường Khê vui mừng thay nàng trong chốc lát, “Phu nhân, nói như vậy người và Vương gia đã làm hòa rồi đúng không?”

Yến Mị mặc váy lụa lục vào, trên mặt lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, theo sau lắc đầu, nàng cách Mộ Kỳ còn xa.

Thấy Yến Mị phủ nhận, Đường Khê có chút hồ đồ, Vương gia khẳng định là đã làm hòa với phu nhân mới đến Đường Lê Viện, vì sao phu nhân lại nói hai người còn chưa làm hòa?

Nàng tuy nghĩ không rõ, nhưng vẫn chưa cảm thấy là việc quan trọng, lúc Đường Khê giúp nàng hệ cạp váy, nói: “Phu nhân, qua nữa tháng nữa, là sinh nhật Vương gia, phu nhân không bằng chuẩn bị một món quà sinh nhật cho Vương gia, nếu có thể làm Vương gia thích, Vương gia tất nhiên sẽ không tức giận với phu nhân nữa.”

Sinh nhật Mộ Kỳ sắp đến, việc này Đường Khê nếu là không nói, nàng thật đúng là không biết, nàng vẫn luôn cố gắng lấy lòng hắn, lần sinh nhật này của hắn đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội, chẳng qua nàng nên đưa Mộ Kỳ cái gì?

Tuy rằng ở bên người hắn lâu như vậy, nhưng nàng đối với thứ hắn yêu thích, một chút cũng không biết.

Yến Mị hỏi nàng: “Đường Khê, ngươi có biết Vương gia yêu thích gì không?”

Đường Khê vẻ mặt mờ mịt lắc đầu: “Nô không biết.”

Mộ Kỳ hàng năm ở Tây Bắc, năm nay mới hồi Ngọc Kinh thường trú, Đường Khê lại không phải người hầu hạ của hắn, đương nhiên không biết sở thích của hắn.

Yến Mị biết mình là hỏi sai người, sau khi trang điểm chải chuốt, nàng lại dùng cơm sáng, ngồi ở ghế bành thượng nghiêm túc suy tư rốt cuộc phải tặng Mộ Kỳ cái gì mới có thể biểu đạt thành ý nàng.

Nghĩ tới nghĩ lui, Yến Mị quyết định làm một cái đai ngọc cho Mộ Kỳ.

Khi nàng tới vương phủ trên người mang không nhiều đồ vật lắm, đại bộ phận là Mộ Kỳ ban thưởng, nàng bảo Đường Khê giúp nàng đi quầy trung tướng lấy ra ngọc khí mà Mộ Kỳ ban thưởng cho nàng trong khoảng thời gian này, nàng từ giữa chọn một kiện dương chi ngọc thiềm thừ hơi lớn, tính toán lấy cái này đi đến tiệm ngọc khí hành cắt, tạo hình thành từng khối ngọc sức tinh mỹ, được khảm ở trên thắt lưng.

Mộ Kỳ đêm qua từ Đường Lê Viện trở về khi, đã giờ Dần, hắn cũng không ngủ, sau khi ở phòng tắm tắm gội liền thay đổi thân triều phục đi thượng triều.

Văn vật đủ loại quan lại ở trên triều đình chờ một lát, liền thấy tân đế ăn mặc cổn phục miện quan xuất hiện ở đan bệ phía trên, mà Thái Hậu ngồi ở phía sau mành buông rèm chấp chính, quần thần thần quỳ xuống sơn hô vạn tuế, duy độc chỉ có Mộ Kỳ đứng, chắp tay hành lễ.

Lễ tất, thái giám bên cạnh tân đế hô lớn: “Có việc sớm tấu, không có việc gì bãi triều.”

Lúc này Đại Lý Tự Khanh đứng ra từ trong văn võ bá quan xếp hàng, đối thượng nói: “Thần có chuyện quan trọng thượng tấu.”

“Chuẩn.”

“Công Bộ thị lang Đinh Cùng Nghĩa Tư nuốt khỏa tiền tu sửa đê đập, hiện đã áp giải đến kinh, đây là chứng cứ Đinh Cùng Nghĩa Tư nuốt công khoản, thỉnh Hoàng Thượng định đoạt.”

Nói xong, hắn đem sổ sách trong tay đệ lên.

Khi hắn lấy sổ sách lấy ra, Hoài Vương đứng ở một bên, con ngươi lạnh băng nhìn lướt qua sổ sách, sức lực nắm ngọc khuê trong tay cũng lớn vài phần.

Yến Mị không tìm được sổ sách, hóa ra Mộ Kỳ đã sớm đã đưa cho Đại Lý Tự.

Cho dù Mộ Kỳ có hoài nghi đến trên đầu Yến Mị Hay không, chỉ cần nàng còn sống liền có giá trị.

Đại Lý Tự Khanh kia xưa nay là cương trực công chính, thứ này đến trên tay hắn, hắn tất nhiên lập tức quay lại trình cho tiểu Hoàng Đế.

Mộ Kỳ thật sự là quá giảo hoạt.

Sau khi Tiểu Hoàng Đế nhìn sổ sách, nhíu mày, hắn lại liếc mắt nhìn sắc mặt Mộ Kỳ, buông sổ sách, trên mặt tiểu Hoàng Đế lộ vẻ lấy lòng: “Nhϊếp Chính Vương, theo ý kiến của ngươi, nên xử trí như thế nào?”

Giọng nói Mộ Kỳ bình tĩnh: “Việc này chứng cứ vô cùng xác thực, hiện giờ Đinh Cùng Nghĩa đã bị áp giải đến kinh, hẳn là lập tức thẩm vấn, xem hắn ở trong triều còn có đồng đảng không, đem đồng đảng hắn bắt được và cùng nhau xử trí, răn đe cảnh cáo.”

“Vậy theo ý Nhϊếp Chính Vương làm.”

Hoài Vương khí ngực phập phồng không chừng, nhưng hắn chung quy vẫn là không có đứng ra cầu tình, nếu là hắn cầu tình, chẳng phải là tiết lộ hắn và Đinh Cùng Nghĩa có liên quan.

Sau khi tan triều, Mộ Kỳ từ Tuyên Chính Điện nội đi ra, vừa lúc đuổi kịp Cáo Sí đi ở phía trước, Cao Sí thấy hắn, nhanh chóng chắp tay hành lễ: “Nhϊếp Chính Vương.”

Bước chân Mộ Kỳ dừng laj, quay đầu lại nhìn mắt Cao Sí, môi hắn nhẹ cong, “Vừa rồi, bổn vương còn tưởng rằng Hoài Vương điện hạ sẽ vì Đinh Cùng Nghĩa cầu tình, ai ngờ điện hạ im lặng như thế, nhưng thật ra làm bổn vương ngoài ý muốn.”

Cao Sí cố nở một nụ cười trên khuôn mặt tái nhợt trên mặt: “Bổn vương và Đinh Cùng Nghĩa xưa nay không lui tới, bổn vương vì sao phải giúp hắn cầu tình, người này ăn hối lộ trái pháp luật chứng cứ vô cùng xác thực, hắn là gieo gió gặt bão.”

Mộ Kỳ thấy trên mặt Cao Sí nhìn không ra nửa phần sơ hở, đôi mắt hắn híp lại mị, hảo một cái Cao Sí, hắn nhổ người hắn xếp vào Hình Bộ, hắn còn có thể trầm ổn như thế, người này cũng không dễ dàng đối phó.

Mộ Kỳ cười một tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hắn hỏi: “Nhưng bổn vương nghe nói, Đinh Cùng Nghĩa là người của Hoài Vương, không biết có phải là sự thật không?”

Cao Sí tựa hồ bị lời nói của hắn dọa sợ, nâng tay lên lau mồ hôi trên trán, “Nhϊếp Chính Vương nắm rõ, bổn vương cùng người này tuyệt không quan hệ, Vương gia chớ nên nghe những chi ngôn bắt bóng bắt gió đó.”

“Không có liền tốt.” Mộ Kỳ chẳng qua là thuận miệng nói, hắn cũng không có chứng cứ xác thực chứng minh Cao Sí và Đinh Cùng Nghĩa có quan hệ, nếu không Cao Sí hiện tại đã là tù nhân, Cao Sí hẳn là cũng rất rõ điều này, cho nên mới không có sợ hãi như vậy.

Rất tốt.

Mộ Kỳ đi rồi, Cao Sí nhìn bóng dáng hắn dần dần đi, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên vẻ hung ác nham hiểm, cho dù ánh mặt trời nóng rực mùa hè cũng xua tan không được lãnh lẽo trên người hắn.

Trở lại Hoài Vương phủ, phụ thân Đinh Cùng Nghĩa Ngọc An Bá Đinh Thiên Minh liền tìm tới cửa tới, Đinh Thiên Minh thấy Cao Sí liền dùng sức cầu xin hắn cứu nhi tử mình, lúc trước là Hoài Vương đem Đinh Cùng Nghĩa đỡ lên vị, Đinh Cùng Nghĩa mấy năm nay tham không ít, nhưng rất nhiều trong đó lọt vào hầu bao Hoài Vương, Đinh Thiên Minh nghĩ Hoài Vương hẳn là sẽ không thấy chết mà không cứu.

Nhưng lần này Hoài Vương lại lấy một câu “Bổn vương tận lực.” Quyết đoán cự tuyệt hắn, Sơ Dung đã chết ở Nhϊếp Chính Vương phủ, vương phủ đối ngoại nói là trượt chân rơi xuống nước, nhưng mức độ đáng tin cũng còn chưa biết có bao nhiêu, Sơ Dung giỏi võ thuật, như thế nào sẽ vô duyên vô cớ chết đuối, việc này rất kỳ quặc, liền nhớ lại những gì Mộ Kỳ hôm nay nói với hắn, Cao Sí cơ hồ có thể kết luận, Mộ Kỳ đã hoài nghi đến hắn, nếu lúc này hắn lại mạnh mẽ xuất đầu, tất nhiên sẽ bị việc này liên lụy.

May mắn Yến Mị không có việc gì, chỉ cần nàng còn sống, vẫn có giá trị.

Cái này làm cho Đinh Thiên Minh sốt ruột đỏ mắt, hắn chỉ có một nhi tử, nếu là thực sự có cái tốt xấu, hương khói Đinh gia hắn liền chặt đứt, hắn cả giận nói: “Nếu Vương gia không đáp ứng, vậy lão thần chỉ cần tự mình đi đến trước mặt Hoàng Thượng cầu tình, lão thần già rồi nếu là nói sai chút cái gì, Vương gia đừng trách tội.”

Đinh Thiên Minh đi rồi, Cao Sí gõ gõ bàn, phía sau rèm một cái hắc y nhân đi ra, Cao Sí thần sắc đạm mạc nói: “Đinh Thiên Minh muốn phản bội bổn vương, ngươi đi xử lý một chút, tất cả người trong Đinh gia, một người không giữ.”

Ngày kế, việc Ngọc An Bá Mãn môn bị diệt khẩu khiến Ngọc Kinh khϊếp sợ, ngay cả Đinh Cùng Nghĩa bị giam giữ ở ngục giam Đại Lý Tự cũng thắt cổ tự sát.

Khi Tần Phong đem tin tức nói cho Mộ Kỳ, Mộ Kỳ cười lạnh một tiếng nói: “Thủ đoạn Cao Sí thật sự rất tốt.”

Kể từ đó, manh mối liền chặt đứt, hắn muốn mượn trợ việc này chèn ép Hoài Vương cũng chỉ có thể không giải quyết được gì, nhưng mà không sao, hắn vẫn sẽ tìm được cơ hội.

Ngón tay hắn ở trên án thư nhẹ nhàng gõ gõ, nhấc mí mắt lên nói: “Ngươi đi tra, Đinh gia còn có người sống hay không.”

Tần Phong gật đầu.

Bàn bạc xong chuyện Mộ Kỳ đi ra từ thư phòng, Tống thúc quản sự tiền viện vương phủ đi về phía hắn, Tống thúc mỉm cười hòa ái nói: “Sắp đến sinh nhật của Vương gia rồi, ngài có muốn chuẩn bị một chút không?”

Nếu là muốn chuẩn bị tiệc thọ yến, hắn cũng đã chuẩn bị ngay từ bây giờ, bởi vậy riêng lại đây xin chỉ thị.

Mộ Kỳ cũng không thích không thích náo nhiệt ồn ào, hắn cũng không thích chuẩn bị tiệc thọ yến, lắc đầu nói: “Không cần.”

Tống thúc lại cười nói: “Vương gia hồi kinh đã hơn nửa năm, trong kinh này huân quý còn có rất nhiều không quen biết, không bằng chuẩn bị nho nhỏ một cjuts, mời những người này tới trong phủ náo nhiệt một phen, Vương gia cũng có thể mượn cơ hội này quen biết người khác.”

Tống thúc nói cũng không phải là không có đạo lý, Mộ Kỳ suy nghĩ một lát liền gật đầu nói: “Vậy dựa theo ý Tống thúc làm.”

“Dạ vâng.”

Sau khi Tống thúc được Mộ Kỳ cho phép, lập tức đem tin tức truyền xuống, Đường Lê Viện gần Thừa Phong Viện nhất, đương nhiên cũng là người đầu tiên biết được việc này, sau khi biết được Mộ Kỳ muốn làm, Yến Mị đối với việc làm thắt lưng cũng càng thêm để bụng.

Thắt lưng nàng dùng tê giác da làm thành, đã sơ cụ hình dạng, chỉ cần đem miếng ngọc đã được mài giũa tốt khảm ở mặt trên, nhưng mà miếng ngọc còn chưa được đưa tới tiệm ngọc khí hành.

Mộ Kỳ chưa giải cấm túc nàng, Yến Mị tạm thời vẫn không thể đi ra ngoài, chỉ phải vẽ ngọc muốn tạo hình dạng và hoa văn ra trên giấy, để Đường Khê mang đến tiệm ngọc khí hành, để lão bản ngọc khí hành dựa theo mẫu nàng đã vẽ tiến hành mài giũa.

Khi Yến Mị đang vẽ, Đường Khê đang ở một bên mài mực, nàng nhìn lang hào Yến Mị cầm trong tay, chậm rãi phác họa ra đồ hình trên giấy Tuyên Thành, một sợi tóc xõa xuống bên má, khiến cả khuôn mặt nàng thoạt nhìn an tĩnh nhu mỹ.

Đường Khê xem ngây người, âm thầm cảm thán, mỹ nhân chính là mỹ nhân, cho dù nàng làm cái gì cũng đẹp giống họa tiên tử.

Sau khi Yến Mị vẽ xong, chờ nét mực không, đem tranh giao cho Đường Khê.

Đường Khê cầm mấy trương bản vẽ ở trong tay nhìn nhìn, ngọc khí trên đồ án nàng biết được, là như ý vân văn, nhưng dòng chữ ở trung tâm khiến nàng nhìn lại có chút kỳ quái, “Phu nhân, nô chưa bao giờ gặp qua chữ này, đây là chữ gì?”

Nói xong duỗi tay chỉ vào đồ án, ánh mắt Yến Mị dừng ở vị trí ngón tay nàng, đáy mắt lộ ra ý cười: “Đó là khế văn.”

Khi vẽ nàng liền nghĩ tới, nếu là dựa theo đương thời văn tự tới tuyên khắc, không khỏi có chút bản khắc khó coi, không bằng khắc lên khiết văn, không những có thể biểu đạt ngụ ý, cùng ngọc khối thượng đồ án cũng hợp lại càng tăng thêm sức mạnh càng vì đẹp.

Đường Khê “A” một tiếng, lại vẫn là không hiểu, Yến Mị thấy vẻ mặt nàng mờ mịt, che miệng cười nói: “Ngươi đi ra ngoài nhanh chút, đừng trễ canh giờ.”

Đường Khê liền cầm đồ án cùng ngọc khí vội vàng ra sân.

Nàng trước đó đã thông báo cho Tần ma ma, cũng được cho phép, nên đi ra ngoài sân râtd thuận lợi, khi đi qua cửa nhỏ bên cạnh, Ngọc Lan vừa vặn xuống kiệu từ bên ngoài tiến vào.

Đường Khê lui sang một bên hành lễ, Ngọc Lan thấy Đường Khê trong tay cầm ngọc thiềm thừ đi ra ngoài, bước chân nàng dừng lại: “Ngươi cầm ngọc khí vương phủ ra cửa muốn làm cái gì?”

Đường Khê ngước mắt thấy Ngọc Lan thần sắc nghiêm túc, cho rằng Ngọc Lan hiểu lầm mình trộm lấy, liền nói: “Ngọc phu nhân không cần hiểu lầm, ngọc khí này là nhà phu nhân ta để nô cầm đến tiệm ngọc khí hành mài giũa thành ngọc khối, dùng khảm lên trên thắt lưng.”

Ngọc Lan nhướng mày: “Thắt lưng gì?”

Đường Khê cũng không nghĩ nhiều, vẫn không giấu giếm nàng: “Thắt lưng ngọc này ngọc là lễ vật phu nhân đặc biệt chuẩn bị vì sinh nhật Vương gia.”

Đường Khê đi rồi, trên mặt Ngọc Lan chậm rãi lộ ra một nụ cười âm trầm, nàng đang lo tìm không thấy cơ hội đối phó Yến Mị, thế mà nàng ga lại tự mình đưa tới cửa tới, Ngọc Lan nói với Tô Hợp phía sau: “Đi, chúng ta đi một chuyến Thừa Phong Viện.”