Sủng Thê Chi Đạo

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: Yeye Beta: Cỏ Thể loại: Hiện đại đô thị, ấm áp, 1vs1, HE. Truyện Sủng Thê Chi Đạo của tác giả Duẫn Gia là câu chuyện tỉnh yêu giữa hai nam nhân được diễn ra trong thời hiện đại mang nhiều …
Xem Thêm

Chương 53: Bạn gái
Về đến biệt thự mới hơn bảy giờ rưỡi, đợi khi cậu tắm rửa xong, Trương quản gia vừa đúng lúc mang bữa tối dọn lên bàn, bình thường đều có Cốc Tu Cẩn cùng ăn cơm với cậu, lần này chỉ có một mình Đường Hiểu.

Tuy rằng bình thường ăn cơm rất ít nói chuyện, nhưng không cảm giác được khí tức của Cốc Tu Cẩn, khiến tâm tình Đường Hiểu suy sụp, sau đó khẩu vị cũng mất hết, ăn đến một nửa cậu liền ăn không vô, sau khi nói một tiếng với Trương quản gia, liền đi thẳng về phòng.

Nhớ lại hình ảnh nhìn thấy lúc tan tầm, Đường Hiểu thở dài, cuối cùng lấy điện thoại di động ra nhắn tin cho Khúc Ngư — Khúc Ngư, tôi nghĩ có lẽ tôi đã thất tình rồi!

Vừa mới để di động xuống chưa được vài giây, di động lập tức vang lên, Đường Hiểu mở ra liền thấy, người gọi đến cư nhiên là Khúc Ngư.

“Cậu thổ lộ rồi? Sau đó bị cự tuyệt?” Giọng nói trong trẻo của Khúc Ngư lập tức từ di động truyền đến.

Đường Hiểu hơi nhấc môi, giọng nói của Khúc Ngư quả thật giống y con người cậu ta, mới đáp lại, “Không có, bất quá hôm nay học trưởng ra ngoài ăn cơm cùng với một người phụ nữ bộ dạng rất xinh đẹp, người phụ nữ kia chính là người lần trước tôi nhìn thấy ở công ty anh ấy, lúc đó bọn họ cũng chuẩn bị đi ăn cơm, sau đó không đi được, hôm nay lại hẹn cùng đi nữa.”

“Rốt cuộc là tình hình gì đây, cậu kể cho tôi nghe một chút đi.”

Đường Hiểu cảm thấy không có gì khó nói, liền sơ lược một lần kể cho cậu ta nghe, mới vừa nói xong, bên kia di động liền truyền đến tiếng rống to của Khúc Ngư.

“Cậu có ngốc không? Người phụ nữ kia có lẽ là khách hàng của học trưởng cậu đó, hai bên cùng ăn với nhau một bữa cơm là chuyện rất bình thường, bất quá cũng không thể loại bỏ khả năng người phụ nữ kia thích học trưởng của cậu.”

“Nhưng mà, từ đầu chúng ta đã quên một vấn đề, có thể học trưởng anh ấy đã có bạn gái rồi thì sao?” Đường Hiểu biết cậu ta nói có lý, nhưng việc cậu lo lắng là một vấn đề khác, cậu vẫn luôn không dám hỏi Cốc Tu Cẩn chuyện này.

Khúc Ngư trầm mặc một chút, “Cậu sống ở nhà học trưởng của cậu cũng khoảng hai tháng rồi ha, trong hai tháng này, cậu có thấy học trưởng của cậu dẫn người phụ nữ nào về nhà hay không?”

“Không có, đừng nói dẫn phụ nữ về nhà, từ sau khi tôi vào ở, tôi vẫn chưa nhìn thấy người phụ nữ nào đến tìm học trưởng, cũng không nghe nhóm người hầu trong biệt thự nhắc qua.”

“Vậy thì xin chúc mừng cậu, chắc chắn học trưởng của cậu không có bạn gái.” Khúc Ngư nở nụ cười, “Bất quá tốt nhất cậu vẫn nên xác nhận lại một chút, hơn nữa chuyện này cũng không thể tiếp tục kéo dài nữa, nếu không đợi đến một ngày nào đó học trưởng của cậu thật sự đưa bạn gái đến trước mặt cậu, thì cậu cứ chờ mà khóc chết đi.”

“Phải xác nhận như thế nào?” Đường Hiểu có chút khẩn trương.

“Bảo cậu hỏi học trưởng của cậu phỏng chừng cậu cũng không có can đảm, chi bằng cậu đi tìm vị Trương quản gia kia đi, nhất định ông ấy biết rất nhiều chuyện về học trưởng của cậu, cậu tìm ông ấy nói bóng nói gió một chút, còn nói như thế nào chắc không cần tôi dạy cho cậu chứ?”

“… Ừm, cám ơn cậu, Khúc Ngư!”

Khúc Ngư không được tự nhiên khụ một tiếng, “Cám ơn cái gì, không phải chúng ta là bạn bè sao?”

Đường Hiểu lộ ra nụ cười, “Ừm.”

Sau khi cúp điện thoại, Đường Hiểu nhìn về phía đồng hồ báo thức trên tường, kim đồng hồ đã sắp vượt qua tám giờ rưỡi, cậu cất di động đi ra khỏi phòng, rõ ràng Cốc Tu Cẩn vẫn chưa trở về, bởi vì cậu không nghe được tiếng động cơ ô tô.

Đường Hiểu tìm một vòng mới phát hiện Trương quản gia ở trong hoa viên, cùng hai người hầu đang dọn bồn hoa, cậu không khỏi cảm thấy kinh ngạc, “Trương quản gia, mọi người dọn những chậu hoa này làm gì vậy?”

Sau khi Trương quản gia nhìn thấy cậu, liền gật đầu nói, “Buổi tối có thể sẽ có mưa to, mấy khóm hoa này tương đối khó chiều chuộng, phải dọn đến dưới mái hiên mới được.”

Đường Hiểu nhất thời nhớ lại, buổi sáng khi cậu xem dự báo thời tiết, quả thật có nói hôm nay sẽ trời mưa, bất quá ban ngày trời vẫn không mưa, đêm nay bầu trời lại tối rất nhanh, cho nên rất có thể trời sẽ mưa vào buổi tối.

“Có cần tôi giúp đỡ không?” Đường Hiểu hỏi.

“Không cần, loại công việc nặng nhọc này rất dễ làm dơ quần áo.” Trương quản gia lắc đầu nói.

Đường Hiểu cúi đầu nhìn nhìn bộ áo ngủ màu trắng trên người, quả thật rất dễ bị dơ, đến lúc đó lại phải thay một bộ áo ngủ khác, liền gây thêm phiền toái những người khác, bất quá, cậu nhìn nhìn Trương quản gia đang dọn bồn hoa, nhớ tới lời nói của Khúc Ngư, không khỏi dùng dằng chẳng chịu đi.

“Trương quản gia.” Đường Hiểu vẫn nhịn không được gọi.

Trương quản gia quay đầu, “Làm sao vậy?”

“Tôi ở chỗ này lâu như vậy rồi, tại sao vẫn chưa nhìn thấy người phụ nữ nào tới tìm học trưởng?” Đường Hiểu hai tay chắp sau người, khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay cũng toát đầy mồ hôi.

“Bởi vì căn biệt thự này là nơi lão gia và phu nhân ở khi còn sống, cho nên đại thiếu gia không thích người ngoài đến đây, dù có chuyện gì rất quan trọng cũng đều là hẹn nói chuyện bên ngoài.” Trương quản gia một bên rửa sạch bồn hoa, một bên trả lời.

Đường Hiểu bị hai chữ ‘người ngoài’ của ông làm mất cả phương hướng, điều này chứng tỏ học trưởng không xem cậu là người ngoài, bất quá đây không phải là cái cậu muốn biết, “Vậy… Bạn gái anh ấy đâu?”

Trương quản gia đột nhiên dừng động tác lại, trầm mặc một chút mới hít một hơi nói, “Đại thiếu gia không có bạn gái, có thể cậu không biết, cậu ấy là một người rất lý trí, tôi nhớ rõ đại thiếu gia đã từng nói một câu: ‘Tôi là một thương nhân, sẽ không lãng phí thời gian đi đầu tư vào một đoạn tình cảm không có kết quả’, cậu xem, có phải là quá mức lý trí rồi hay không?”

“Rất giống tác phong của học trưởng.” Đường Hiểu hồi tưởng lại những tin đồn năm đó nghe được về Cốc Tu Cẩn ở trường học, lại nghĩ đến con đường gây dựng sự nghiệp của anh, những lời này được nói ra từ miệng anh cũng không có gì bất ngờ.

“Đúng vậy, nhưng mà có rất nhiều chuyện nếu không thử một lần thì làm sao biết là thích hợp hay không thích hợp, đại thiếu gia cũng đã là người sắp ba mươi tuổi rồi, nếu vẫn không gặp được người kia, chẳng phải là cứ tiếp tục độc thân hay sao?” Trương quản gia than thở một chút, chắc hẳn đây không phải là lần đầu tiên ông vì chuyện này mà phát sầu.

Đưa mắt nhìn bóng lưng của ông, Đường Hiểu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời âm u, đúng vậy, nếu không thử một lần thì làm sao biết thích hợp hay không thích hợp.

Đúng lúc này, bầu trời đột nhiên xẹt qua một tia chớp sáng ngời, sau đó liền vang lên một tiếng sấm.

Cách đó không xa Trương quản gia cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, “Xem ra một lúc nữa trời sẽ mưa, đại thiếu gia vẫn chưa trở về, không biết có có vấn đề gì hay không.”

Nghe thấy lời này, Đường Hiểu đột nhiên mâu quang chợt lóe, “Trương quản gia, có muốn gọi điện thoại cho học trưởng hay không, hỏi anh ấy khi nào thì về nhà?”

“Cũng được, hỏi rõ thời gian cũng có thể chuẩn bị trước một chút.” Trương quản gia không do dự liền đồng ý, lập tức buông chậu hoa trên tay xuống, đi đến phòng khách cầm lấy điện thoại nhấn một dãy số quen thuộc.

Đường Hiểu đứng ở bên cạnh nhìn, kỳ thật vừa rồi cậu định nói là để cậu gọi cho anh, bất quá động tác của Trương quản gia rất nhanh, cậu liền ngại ngùng.

Mấy phút đồng hồ sau, Trương quản gia buông điện thoại trong tay xuống.

“Thế nào?” Đường Hiểu hỏi.

“Đại thiếu gia và Cố tiểu thư đến khách sạn ăn cơm thì gặp được bác của cậu ấy, hai người cùng được mời đi ăn cơm, trong lúc đó có uống chút rượu, tình huống này không thích hợp để lái xe, hơn nữa lại trời mưa.”

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Đường Hiểu vội vàng hỏi, vậy không phải là chuẩn bị qua đêm ở bên ngoài sao?

Trương quản gia thấy vẻ mặt nóng vội của cậu, liền cười nói, “Yên tâm, đại thiếu gia sẽ không qua đêm ở bên ngoài, cậu ấy bảo tôi nhờ tiểu Vương đến đón cậu ấy.”

“Vậy…” Đường Hiểu không được tự nhiên gãi đầu.

Trương quản gia dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cậu, “Đường Hiểu, tôi sợ tiểu Vương đi một mình không ổn lắm, lúc này tôi lại không đi được, cậu có thể thay tôi đi một chuyến được không?”

Đường Hiểu vui vẻ, “Có thể, tôi không thành vấn đề.”

“Vậy phiền cậu rồi.”

“Không phiền, tôi rất vui lòng.”

Thế là, Đường Hiểu liền chạy về phòng thay một thân quần áo đơn giản, sau khi xuống lầu, Trương quản gia liền nói địa chỉ khách sạn kia cho cậu biết, sau đó mới để tiểu Vương chở cậu đi, trước khi xuất phát còn dặn dò bọn họ phải cẩn thận một chút.

Xe vừa rời khỏi biệt thự chưa đến một phút đồng hồ, mưa liền ‘lộp bộp lộp bộp’ rơi trên mặt đất, hạt mưa đánh vào cửa sổ xe, tiếng vang không nhỏ, không lâu sau liền trở thành mưa to tầm tã.

Thêm Bình Luận